Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Quyễn 2

Chương 1: Kí ức

Cứ như vậy thì 6 năm đã trôi qua , ai cũng đã thay đổi cho bản thân mình . Giờ đây , Huy đã 28 tuổi rồi cậu không còn con nít như thời thanh xuân của bản thân . Thanh Xuân của cậu trôi qua rất nhanh bởi 1 người con trai .

Có lẽ ngay bây giờ người con trai ấy cũng không còn nhớ gì về cậu . Hôm nay vỗ của mẹ cậu , cậu lặng lẻ đứng trước mộ mẹ mà đặc . Cậu thế mà gọi '' Mẹ ơi , con xin lỗi........ ''

Về cái ngày này của sáu năm về trước đó là lúc mà cậu cùng hắn đi du lịch ở một phương xa . Nhưng bổng vì một cuộc gọi mà cuộc đời cậu như thay đổi . Khi cậu nhấc máy lên đó là giọng của mẹ cậu .
Mẹ cậu giọng vẫn khàn khàn như ngày nào '' Huy ơi , về coi mắc một người mẹ ưng ý này '' .

Cậu cũng đã giấu mẹ rất lâu về vấn đề của cậu và hắn . Nên hôm nay cậu quyết định thẳng thắng mà nói chuyện với mẹ . '' Mẹ ơi .... Con thật ra thích con trai ''' .
Cậu cứ nghĩ như vậy là sẽ tốt cho cậu và hắn , dù gì gia đình hắn cũng đã chấp nhận cậu , cậu cũng nên thông báo cho gia đình mình .
Nhưng cậu nào có biết , khi mẹ cậu nhân được cuộc gọi ấy . Mẹ cậu đã tại phát căn bệnh tim quái ác .
" Mẹ '' " Mẹ'' Cậu gọi mãi không ai trả lời . Chỉ nghe được tiếng điện thoại rời xuống ''tách'' mặt sàn.

Cậu đã biết có chuyện , cậu lật đật đi về mà không báo với hắn . Biết rõ là làm như vậy thì thật có lỗi với hắn , có lỗi với gia đình hắn .

Cậu Về đến nơi là lúc khoảng 4 giờ sáng của ngày hôm sau . Trông suốt khoảng thời gian đi cậu chẳng hệ ăn hay uống một thứ gì . Đến nổi mắt của cầu đã thâm quần .

Cậu rất sợ , sợ rằng khi cậu vừa chộp mắt một cái , thì có thông báo gì từ gia đình mình có thể bỏ lỡ .
Trong hôm nay cậu đã nhận được hơn 100 cuộc gọi từ hắn , dù điện thoại vẫn reo nhưng cậu không nhất máy .

Có lẽ lúc ấy cậu thật vô tâm , vô tâm trong chính nổi sợ của bản thân .

Khi đến nơi cũng là lúc cậu biết được rằng mẹ cậu không thể nào qua khỏi cơn bị kịch này . Hàng nước mắt trên má của cậu cứ thế mà lăng xuống . Cậu gặp được mẹ cũng là lần cuối .
Nước mắt không ngừng mà cứ rơi đây trên khuôn mặt của cậu .

Trước khi qua đời , bà khẻ nắm lấy tay câu '' Mẹ hy vọng con có thế như bao người đàn ông khác , lấy vợ sinh con . Đó là di nguyện di nhất của mẹ hy vọng con đừng làm mẹ thất vọng ''

Nói rồi nhịp thuở của bà cũng như trúc xuống . Cậu chỉ còn biết kêu lên '' Mẹ ........ Mẹ đừng bỏ con ''

Sáu năm nay cậu đã cô gắng thực hiện ước vọng ấy của mẹ . Nhưng đã cố gắng như không thể nào quên được hình bóng của hắn

Hắn có lẽ đã chiếm trọn lấy trái tim cậu . Đó là thanh xuân cũng như là tình cảm đẹp đẻ nhất của cậu .

Nhưng giờ này liệu còn có thể .

Cậu hiện tại đã có vợ ................................. và cả con nữa .

Xin lỗi hiện tại mình không có thời gian viết nhiều .................... 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro