Chương 7: Mô phỏng
Alexander làm việc rất nhanh, chỉ ba ngày sau, Tiêu Diệp Minh đã thấy hệ thống thông báo nhiệm vụ hoàn thành.
"Chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ.
Nhiệm vụ hoàn thành thời gian: Bốn ngày.
Nhiệm vụ hoàn thành độ: 70% (Mục tiêu chưa hoàn toàn chết tâm, khi nào mục tiêu tự tìm đường chết độ hoàn thành đánh giá 100%)
Nhiệm vụ phần thưởng: 400 khí vận.
Lưu ý: Mỗi khi độ hoàn thành đạt 100%, được tưởng Bạch Ngân rút thưởng 1 lần."
Nhìn thấy dòng cuối cùng, Tiêu Diệp Minh vẫn là cảm thấy mình không nên nghĩ. Lần này hắn vốn là gặp may đúng dịp, cũng không biết lần sau còn sẽ thế nào.
"Thông báo: Mời túc chủ nghỉ ngơi 7 ngày, 7 ngày sau bắt đầu một lần mô phỏng."
_ Mô phỏng?
"Là hệ thống giúp kí chủ dùng thân phận khác sống lại, sau khi làm xong nhiệm vụ sẽ được phép rời đi."
- Vậy... nếu nhiệm vụ chưa làm xong?
Tiêu Diệp Minh có cảm giác không ổn.
"Nhiệm vụ thất bại, sẽ tiêu tốn tuổi thọ của kí chủ."
Thì ra là vậy, nhiệm vụ đầu tiên cơ bản là đưa đồ ăn! Hiện tại mới là khởi đầu thật sự.
Hắn liền biết cái hệ thống này có vấn đề. Có điều, hắn biết hệ thống sẽ không đưa cho hắn nhiệm vụ chắc chắn phải chết.
Như cái nhiệm vụ vừa rồi, F cấp, thoạt nhìn khó khăn, nhưng thực chất lại vô cùng đơn giản. Quan trọng là, có nhìn ra hay không.
Tiêu Diệp Minh lạnh cả người.
Cái hệ thống này... xem thấy tương lai.
Bảy ngày, kì thật không thể chuẩn bị được thứ gì, ngoài tâm lý ra.
Hệ thống nói, muốn luyện thân, phải khai phá ra cực hạn thân thể, sau đó dùng tiên thiên tinh khí khiến thân thể lột xác, lúc ấy mới có thể dẫn vào nguyên lực.
Đặc biệt là, phải khai phá đại não.
Tiêu Diệp Minh nghĩ đến giọng điệu tựa như hơi quỷ dị của nó, cảm thấy nếu hắn không làm như vậy, khẳng định sẽ có tai họa ngầm khủng bố.
Một tuần rất nhanh trôi qua. Quãng thời gian này hắn lôi tất cả tiền tích trữ được ra mua thịt về ăn, cả người cũng càng ngày càng tinh thần, không còn dáng vẻ gầy yếu suy sụp trước kia.
"Thời gian đã đến, mời túc chủ chuẩn bị."
"Bắt đầu đếm ngược... "
"Chuẩn bị giáng lâm... "
Tầm mắt bị ánh sáng trắng bao phủ, Tiêu Diệp Minh theo bản năng nhắm mắt lại.
...
_ Đội trưởng, nhận được báo cáo, đám người kia trụ sở tại phía tây ngoại thành, thông tin đã được chứng thực.
Một người đàn ông mặc trang phục áo sơ mi, trên tay cầm xấp tài liệu vội vã chạy vào trong văn phòng.
_ Được, tốt lắm. Để đề phòng bọn chúng đánh hơi được, sớm đề phòng, ngay đêm nay chúng ta sẽ dẫn người đi bắt giữ.
Không ai để ý đến, một thanh niên cứ thế mà xuất hiện trong phòng, nhưng lại mang cho người ta cảm giác đương nhiên, giống như hắn vốn đã đứng đây từ lâu.
Khi Tiêu Diệp Minh vẫn đang mơ hồ, hệ thống liền hiện lên thông báo.
"Nhiệm vụ (mô phỏng): Dị Giáo Đàn Áp
Mô tả: Là một sĩ quan, nhiệm vụ của ngươi chính là đi đàn áp tất cả dị giáo. Nghe nói ở phía tây ngoại thành có một cái dị giáo trụ sở đang sắp diễn ra tế lễ, ngươi quyết định đi theo chỉ huy đến đó hỗ trợ phá hủy.
Phá hủy tế đàn 0/1
Nhiệm vụ độ khó: F+ cấp
Nhiệm vụ ban thưởng: Thành công phá hủy tế đàn, khí vận 500.
Nhiệm vụ thất bại trừng phạt: 10 năm tuổi thọ.
Nhiệm vụ hạn định thời gian: 12 giờ"
"Nhiệm vụ chi nhánh (mô phỏng): Tiêu Diệt Tư Tế
Mô tả: Các tư tế việc ác bất tận, vì dân trừ hại, ngươi gặp một liền phải giết một.
Tiêu diệt tư tế 0/1
Nhiệm vụ độ khó: E cấp
Nhiệm vụ ban thưởng: Danh hiệu "Kẻ Độc Thần
Nhiệm vụ hạn định thời gian: 12 giờ"
Nhiệm vụ thất bại trừng phạt: Không."
Tiêu Diệp Minh lập tức thì thấy cái nhiệm vụ chi nhánh này rất hố.
Hắn sinh ra ở cường quốc khoa học, căn bản không tin thần linh. Võ giả mặc dù mạnh mẽ, thông thiên triệt địa, nhưng cuối cùng vẫn là người. Một cái danh hiệu ban thưởng thì làm được cái gì, độ khó còn cao hơn nhiệm vụ chính.
_ Hệ thống, thế nào thì bị phán định thất bại?
"Như kí chủ quá thời gian hoàn thành, hoặc chết trước khi hoàn thành, nhiệm vụ bị đánh giá là thất bại."
_ Danh hiệu "Kẻ Độc Thần" có tác dụng gì?
"Không đủ quyển hạn tiết lộ, xin mời kí chủ tự tra xét."
Trong giọng nói cơ khí lộ ra một chút khác thường.
Được rồi, Tạp Tư không phải thần, Xích Ngạo không phải thần, nó dùng cái tên này tuyệt đối không có gì sai!
Tốt a. Ít nhất ở đây chết rồi chỉ mất 10 năm tuổi thọ. Tiêu Diệp Minh tự an ủi mình.
Nói là nói vậy, nhưng hắn lại có mấy cái 10 năm có thế mất?
Mà lại, Tiêu Diệp Minh cảm giác, đây vẫn còn là hệ thống niệm tình hắn còn là tân thủ, cố ý châm chước.
_ Diệp Minh, ngươi chỉ mới là học việc, đợi chút đến lúc hành động nhớ kĩ theo sát ta.
Người được gọi là đội trưởng nói với hắn. Người này có ngũ quan lập thể, gương mặt góc cạnh, để ria mép tương đối rậm, là dạng quý ông điển hình ở phương tây thời xưa. Trên đỉnh đầu của hắn, hiện lên dòng chữ "Jose Felph (khỏe mạnh)"
Hắn gọi ra một cái tên phương Đông, ở giữa khung cảnh rõ ràng là phương tây thời cổ, vậy mà không chút nào gây nên gượng gạo.
Rõ ràng là hệ thống ảnh hưởng.
_ Ta biết rồi, đội trưởng Felph.
Tiêu Diệp Minh gật đầu, một mặt cẩn thận. Hắn đương nhiên sẽ theo sát đội ngũ. Chỉ là, lần này khẳng định phải có chuyện nguy hiểm, hệ thống còn lâu mới để hắn ngồi mát ăn bát vàng.
Đặc biệt là tư tế, theo hắn nghĩ, đáng lẽ phải bắt về xử án. Nhưng nghe giọng điệu của hệ thống, lại rõ ràng muốn tại chỗ xử tử, độ khó còn không thấp.
Theo thông tin từ nhiệm vụ đưa ra, Tiêu Diệp Minh suy nghĩ ngàn vạn.
...
_ Nghe rõ, sau khi ta ra lệnh, đội tiên phong vào trước, sau đó là đội cầm vũ khí, sau đó mới là các ngươi những này người mới.
Jose Felph lúc này đang đứng trước cửa một căn nhà cũ nát, khuôn mặt bị bóng đen che lại, có vẻ hơi âm trầm.
Đội tiên phong cầm tấm chắn, tất nhiên phải xông vào trước tiên. Tiêu Diệp Minh nhìn trận thế nghiêm trọng, còn hơn cả chống khủng bố, cảm giác bất an không lúc nào không đè nặng trong lòng.
_ Ba! Hai! Một!
Vừa dứt lời, đám người đã phá cửa, nhanh như vũ bão xông vào.
Bên trong không có ai.
_ Cửa hầm ở đây!
Cửa hầm khá nhỏ, chỉ có thể hai người vào cùng lúc. Tiêu Diệp Minh đi ở giữa, đằng trước đằng sau đều có người, nhìn lối đi sâu hun hút, hít một hơi thật sâu, khiến cho mình bình tĩnh lại.
Dù sao không chết được, cùng lắm là nhiệm vụ thất bại.
Một loại cảm giác đè nén, không bị khống chế lan tràn.
Lối đi càng ngày càng rộng, càng ngày càng dung nạp được nhiều người một lúc. Cuối cùng, bọn hắn thấy được hai cánh cửa bằng sắt đen kịt. Mà làm Tiêu Diệp Minh kinh hãi là, hai bên vậy mà xuất hiện hai dãy nhà giam.
Nhà giam đa số trống không, chỉ có một vài phòng còn có người, hay là, không còn có thể gọi là "người".
Tựa như những con quái vật, những đống thịt đang nhúc nhích, gào thét.
Khung cảnh khiến người buồn nôn.
Jose Felph tựa như đã quen với tình huống như vậy, chỉ hơi nhăn mày, sau đó đứng sang một bên, để người áo bào đen đi lên trước. Người này Tiêu Diệp Minh đã để ý từ trước, nhìn điệu bộ có vẻ rất được kính nể, thậm chí e ngại, không biết có năng lực gì.
Sau khi bỏ mũ trùm xuống, lộ ra khuôn mặt trẻ trung tuấn tú, nhưng lại có một đầu tóc bạc, cùng đôi mắt trắng dã. Hắn đưa tay chạm vào cửa sắt, lẩm bẩm nói những câu từ khó hiểu, nhưng Tiêu Diệp Minh nghe hiểu.
"Lý trí chỉ là tạm thời, điên cuồng mới là vĩnh cửu."
"Cho ta, mở."
==================================
Lời tác giả: come back lấp hố...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro