Chương 73 - Ngoại truyện: Kỳ nhạy cảm (5)
CHƯƠNG 73 - Ngoại truyện: Kỳ nhạy cảm (5)
Edit: Toả Toả
Khi Yến Chi An tỉnh dậy sau một giấc ngủ say, anh vẫn đang nằm trên ghế sofa chất đầy quần áo của mình trong phòng khách, ngay cả cảm giác ẩm ướt phía dưới cũng không ít hơn trước khi anh chìm vào giấc ngủ là bao. Mà Alpha dường như còn đang ngủ kia thì đè cả người lên người anh, ôm chặt anh vào trong lòng, ngay cả còng tay trói hai người lại với nhau cũng không tháo ra.
Trường hợp tỉnh lại trong đống lộn xộn như thế này quá hiếm thấy, Yến Chi An ngơ ngác ngỡ ngàng một lúc mới từ từ nhớ lại tình huống trước mắt.
Kỳ nhạy cảm đầu tiên của Alpha luôn rất mãnh liệt, cũng rất tiêu hao sức lực. Nếu là trước đây thì việc hắn thức dậy muộn hơn anh là điều không thể.
Vô thức ấn vào cái bụng còn hơi phồng lên của mình, Yến Chi An hít vào một hơi, cẩn thận di chuyển mông, rút dương vật vẫn còn đang cắm trong cơ thể mình ra từng chút một.
Khi khúc xương tròn trịa to lớn rời khỏi cái miệng nhỏ bị làm đến đỏ mềm ẩm ướt thì phát ra một tiếng "phụt" khe khẽ, nước tinh và dâm dịch đọng lại bên trong trộn lẫn với nước tiểu bị bắn vào phút cuối cùng nhau chảy ra khỏi miệng thịt, để lại những vết bẩn mới trên ghế sofa đầy nước và dấu vết tinh dịch.
...... Thứ đó thế mà vẫn còn cứng.
Khẽ cắn đầu lưỡi của mình, nuốt xuống tiếng rên rỉ suýt chút nữa đã bật ra, Yến Chi An đỏ mặt thở hổn hển một hồi, sau đó hơi điều chỉnh lại hô hấp, thả lỏng tay chân, từ dưới thân Hứa Ngôn Chiêu di chuyển ra ngoài.
Thiết bị điều khiển nhiệt độ tự động trong phòng khách đã tự động điều chỉnh đến nhiệt độ dễ chịu nhất khi người trên ghế sofa chìm vào giấc ngủ. Cả người đều bị Alpha cao lớn bao bọc chặt chẽ, Yến Chi An không hề cảm thấy lạnh mà trái lại còn bị nhiệt độ cơ thể ấm áp của hắn sưởi cho nóng lên. Cho đến khi anh cuối cùng cũng thành công thoát ra khỏi người Hứa Ngôn Chiêu thì chóp mũi và trán đã tiết ra một lớp mồ hôi mỏng, lại làm ướt sợi tóc dính trên da, khiến anh trông có hơi chật vật.
Trạng thái kỳ lạ trước đây không biết có phải do bị Pheromone ảnh hưởng hay không đã hoàn toàn biến mất, đầu óc của Yến Chi An lúc này rất tỉnh táo, cảm giác đói bụng không ngừng truyền đến từ dạ dày nhắc nhở anh rằng đã lâu rồi anh không có ăn cơm. Theo thời gian hiển thị trên máy liên lạc, anh đã ngủ ít nhất một ngày.
Với tiền đề là không di chuyển bàn tay bị còng với Hứa Ngôn Chiêu càng nhiều càng tốt, anh cẩn thận tìm kiếm trong đống quần áo lộn xộn trên ghế sofa, nhưng vẫn không thể tìm thấy thứ gì giống như là chìa khoá còng tay, Yến Chi An không khỏi nhíu mày, trong lòng có dự cảm chẳng lành.
Có điều, ổ khoá của món đồ chơi nhỏ này chắc cũng không khó mở lắm ——
Lực kéo từ trên cổ tay truyền đến làm tim Yến Chi An lỡ một nhịp, cắt đứt dòng suy nghĩ vẫn chưa có kết luận cụ thể, còn chưa kịp phản ứng, một bàn tay rộng lớn đã nắm lấy eo anh, kéo mạnh về phía sau. Cặp mông phải nâng lên để có thể mò mẫm sang phía bên kia của ghế sofa đột nhiên ngã về phía sau, không khống chế được mà ngồi xuống, "phập" một tiếng ăn trọn côn thịt đang đặt ở miệng thịt.
Dương vật dày cộp to lớn giống như một cái nêm nóng đỏ cứng rắn, chỉ một phát đã đục mở vách thịt mềm mại trơn ướt của Yến Chi An, xâm nhập sâu vào bên trong, đóng cả người Yến Chi An vào đó, chặn kín miệng thịt cả ngày vẫn chưa thể khép lại, ngay cả một chút dâm dịch cũng không thể chảy ra. Lỗ thịt bị cưỡng ép kéo căng xoắn chặt lấy côn thịt bên trong, cảm giác căng đau không có bất kỳ dấu hiệu nào bùng nổ trong khoang bụng, khiến đại não Yến Chi An nhất thời trống rỗng, chỉ còn lại tiếng nổ nhẹ dần dần mạnh lên giữa nhịp tim lặp đi lặp lại.
Yến Chi An thậm chí còn không chắc có phải mình lại đạt cực khoái nữa hay không. Chỉ là đợi đến khi anh lấy lại tinh thần thì cảm thấy sự đau xót cùng căng phồng trong bụng lại tăng thêm so với trước.
"Đừng đi..." Alpha cắm dương vật của mình vào thật sâu trong cơ thể Yến Chi An từ phía sau dán lên, ôm chặt anh vào trong lòng mình, đôi môi mềm mại chạm vào làn da bị gặm cắn đến bầm tím bên cổ anh, rơi xuống từng nụ hôn: "...... Đừng đi."
Giọng nói của Hứa Ngôn Chiêu nghe có chút run rẩy. Yến Chi An thở hổn hển, siết chặt cánh tay của Hứa Ngôn Chiêu, kiềm chế mong muốn cuộn người lại, tránh khỏi môi hắn của mình, thật lâu sau mới khiến cơ thể căng thẳng của mình thả lỏng ra một chút.
"Anh, không đi, ưm......" Cảm giác ngứa ngáy xen lẫn chút đau đớn truyền đến từ nơi bị hôn bên gáy, hô hấp vừa mới điều chỉnh xong của Yến Chi An lại bắt đầu rối loạn, lỗ nhỏ đang ngậm lấy côn thịt cũng vô thức siết chặt co rút, tràn đầy nhiệt tình cắn mút cán cột nổi đầy gân xanh.
"Anh, chỉ là, có hơi, đói." Bàn tay để lại dấu móng tay nhợt nhạt trên cánh tay Hứa Ngôn Chiêu nới lỏng ra, run run ấn vào bụng dưới, muốn giảm bớt cảm giác đau đớn, tê dại và ngứa ngáy từ bên trong truyền đến. Yến Chi An cố gắng làm cho giọng nói của mình ổn định một chút, kiên nhẫn như đang dỗ dành một đứa trẻ đang quấy khóc: "Muốn đi, đi kiếm chút, đồ ăn, ưm......" Nhưng tiếng rên rỉ hoàn toàn không thể kìm nén được trong lời nói ngắt quãng khiến thanh âm của anh nghe rất quyến rũ, giống như là cố ý dụ dỗ.
Dương vật chôn sâu trong cơ thể anh của Hứa Ngôn Chiêu phập phồng rồi lại phình lên, phần thịt mềm quấn quanh bề mặt bị chèn ép đến mức không tự chủ được co giật, vặn vẹo, lăn lộn từng chút từng chút, mút lấy từng tấc da thịt nóng bỏng cứng ngắc, ngay cả khe rãnh phía dưới quy đầu cũng không bỏ qua.
Há miệng nhẹ nhàng cắn một cái vào tuyến thể của người trong ngực, Hứa Ngôn Chiêu cọ cọ cổ Yến Chi An, thanh âm phát ra từ cổ họng cực kỳ khàn: "Em cũng đói."
"Anh nói, thật đó..." Lập tức hiểu được ý nghĩa trong lời nói của Hứa Ngôn Chiêu, hoàn toàn khác với ý mình muốn biểu đạt, Yến Chi An dùng sức giữ chặt bàn tay sắp dán vào bụng dưới của mình, nhẫn nhịn kẹp chặt hai chân: "Chúng ta đã, không ăn gì, một ngày rồi...... Hức, đừng cử động...... Ưm, thật sự, phải...... Ăn chút, gì đó......"
"Nếu không, anh không bị em, chịch chết, thì cũng sẽ trực tiếp, ư, đói chết......" Động tác của Hứa Ngôn Chiêu dừng lại, hơi thở gấp gáp phun ra giữa mũi và miệng lại nặng nề hơn: "Với lại, anh khát, thật đó..." Yến Chi An lặp lại nhấn mạnh: "Rất khát......"
Ngay cả một Beta xuất thân từ trường quân đội cũng có thể bị giày vò đến như thế này vào ngày đầu tiên của kỳ nhạy cảm, Yến Chi An thật sự không thể nào tưởng tượng được Omega vốn không vận động nhiều, rồi bị dụ dỗ tiến vào kỳ phát tình cùng một lúc sẽ làm thế nào để vượt qua tình trạng này.
Rốt cuộc không còn bị tình dục hoàn toàn tước đoạt lý trí, Hứa Ngôn Chiêu im lặng một lát mới cúi đầu "Vâng" một tiếng.
Yến Chi An khẽ thở phào nhẹ nhõm: "Chìa khoá mở còng tay, đâu......"
"...... Không biết." Hứa Ngôn Chiêu dừng một lúc rồi mới trả lời. Độ tin cậy về cơ bản là bằng không.
Yến Chi An mấp máy môi, nhất thời không biết nên nói tiếp như thế nào.
"Đừng tháo ra, có được không?" Có lẽ cũng biết là người trong lòng không thể tin những gì mình vừa nói, Hứa Ngôn Chiêu siết chặt vòng tay quanh eo Yến Chi An, dụi dụi má anh như đang làm nũng, sợi tóc mềm mại lướt qua tai và cổ, gây ra từng cơn ngứa ngáy khiến Yến Chi An muốn rụt cổ lại: "Em không muốn tháo ra."
—— Nhưng như thế này thật sự rất bất tiện.
Những lời từ chối cuộn quanh cổ họng và đầu lưỡi mấy lần, cuối cùng vẫn không nói ra, Yến Chi An khẽ thở dài, quay đầu hôn lên mặt Hứa Ngôn Chiêu một cái: "Cún hư."
"Mau đứng lên." Không đợi Alpha phía sau phản ứng lại, Yến Chi An đã đỏ mặt quay đi, vươn tay đẩy về phía sau thúc giục: "Anh thật sự sắp chết đói rồi...... Khát nữa."
"Trước đây em rất để ý đút nước cho anh." Beta đã sớm bị chiều hư phát ra một tiếng "hừ" trong mũi, dường như đang phàn nàn, nhưng cũng giống như đang nhõng nhẽo.
Hứa Ngôn Chiêu nghe vậy nghiêng đầu, đột nhiên cười khẽ một tiếng, giữ lấy eo Yến Chi An, kéo anh đứng lên.
Hoàn toàn không ngờ tới hành động của Hứa Ngôn Chiêu, Yến Chi An gần như là bị dương vật đang cắm ở trong mông đẩy đứng lên. Thứ to dài nóng bỏng kia thật sự giống như một cái xà beng cắm sâu vào trong cơ thể anh, đẩy vào nơi mềm mại mỏng manh nhất bên trong, cưỡng ép di chuyển cơ thể anh, buộc anh phải thay đổi tư thế. Khoái cảm tột độ khi bị kéo lên đỉnh trong lúc đó khiến cả người Yến Chi An đều run rẩy, dương vật giữa háng đã bị sử dụng quá độ một ngày trước đó nảy lên, đột nhiên phun ra một dòng chất lỏng trong suốt chỉ còn vài vệt trắng đục, sau đó thì mềm xuống một cách đáng thương, giống như vòi nước không được vặn chặt, tí tách nhỏ từng giọt nước ra ngoài.
Sức lực tích luỹ được sau cả ngày nghỉ ngơi đã bị rút cạn chỉ bằng một đòn này, cả người Yến Chi An không thể kiểm soát được ngã về phía trước, cũng may Hứa Ngôn Chiêu đưa tay ra đỡ kịp thời nên mới không trượt khỏi côn thịt đang nhếch lên.
"Đi thôi..." Cắn vành tai người trong ngực, giọng nói của Hứa Ngôn Chiêu mang theo ý cười: "Anh Chi An muốn ăn gì, em làm cho anh."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro