Chương 68 - Ngoại truyện: Du lịch tân hôn (10) - Ngoài trời, treo cao, quay phim
CHƯƠNG 68 - Ngoại truyện: Du lịch tân hôn (10) - Ngoài trời, treo cao, quay phim
Edit: Toả Toả
"Dù sao bây giờ anh Chi An cũng không chống cự được..." Tách đôi môi đang dán sát với Yến Chi An ra, Hứa Ngôn Chiêu cười khẽ, cắn nhẹ lên đầu lưỡi anh: "Chi bằng cứ hưởng thụ nó đi...... Thế nào?"
Beta hai chân không thể chạm đất, bên gáy vẫn còn dấu răng mới in lên cách đây không lâu, ngay cả phần đuôi tóc lộn xộn cũng toát ra mùi hương của hắn. Hứa Ngôn Chiêu cong mắt, lại hôn lên môi Yến Chi An.
Lời còn chưa nói ra cứ như thế bị chặn lại, môi và răng Yến Chi An bị cạy ra, bị xâm lược nhấm nháp thoả thuê, ngay cả lưỡi cũng bị mút đến run lên.
"...... Dù sao anh Chi An cũng có phản ứng rồi." Bàn tay rộng lớn mơn trớn nhè nhẹ phần hạ bộ đã dựng lên, chút ngứa ngáy đó làm cho Yến Chi An vô thức ưỡn hông đuổi theo. Tuy nhiên, cơ thể không được chống đỡ chỉ với một cử động nhỏ như vậy cũng có thể lắc lư không kiểm soát được. Sự khủng hoảng khi bay lên không và không có trọng lực như vậy khiến Yến Chi An không thể kiềm chế được mà căng cứng cơ thể, ngay cả mũi chân cũng khẽ run lên.
Giống như một vị thánh trên giá treo cổ, thuần khiết và cứng cỏi —— nhếch nhác khiêu dâm.
Hầu kết trượt lên trượt xuống, trước đó khi nhìn thấy dáng vẻ này của Yến Chi An, cảm giác khao khát đột nhiên lại dâng lên càng lúc càng mãnh liệt, Hứa Ngôn Chiêu hít một hơi thật sâu, đột ngột lùi lại hai bước, tháo thiết bị liên lạc trên cổ tay ra, treo lên cành cây cách hai người một khoảng.
Vừa mới hoàn hồn từ nụ hôn sâu trước đó, Yến Chi An có hơi ngơ ngác chớp chớp mắt, cổ họng vẫn còn mang theo chút ẩm ướt chưa rút: "Em đang, làm gì vậy......?"
"Trước đó đã nói rồi..." Hứa Ngôn Chiêu cong mắt với Yến Chi An, giọng nói khàn khàn êm dịu: "Chúng ta tự mình quay."
Hoàn toàn không đợi Yến Chi An suy nghĩ ý nghĩa của câu nói này, hắn đã thuận theo dục vọng của mình, cúi người đè lên môi Yến Chi An một lần nữa, tuỳ ý đoạt lấy nước bọt trong miệng Yến Chi An, giống như muốn dùng cách này để biến Beta cả người đều gắn dấu vết của mình thành chất lỏng, nuốt vào trong bụng không rơi một giọt.
Yến Chi An bị nụ hôn lưỡi quá kịch liệt này làm cho choáng váng, ngay cả vừa rồi mình đang nghĩ gì cũng quên mất, thậm chí áo của mình đã bị cởi ra lúc nào cũng không hay. Mãi cho đến khi bàn tay đang dán bên eo của Alpha luồn đến trước ngực, nhéo một bên đầu vú, anh mới chợt hoàn hồn lại, từ trong cổ họng phát ra tiếng rên rỉ khe khẽ.
"Em đừng, ưm...... Hức a...... Để, để anh xuống...... Ư a, xuống trước đi......" Nhịn không được muốn ưỡn ngực, nhưng lại không dám cử động quá lớn, Yến Chi An thở hổn hển liên hồi, lời nói phun ra từ khoé môi mềm mại như đang làm nũng: "Anh, ức...... Đau...... Hức a, đau tay......"
"Không được..." Tuy nhiên, lần này Alpha vẫn luôn rất quan tâm đến cảm thụ của anh lại từ chối rất dứt khoát: "Anh Chi An sẽ chạy."
"Anh không, ức ưm......!" Sức lực trên ngực đột ngột tăng lên khiến Yến Chi An không kiềm chế được rên thành tiếng, đôi mắt màu caramel bị bao phủ bởi một lớp sương mù.
"Hơn nữa..." Cúi đầu liếm nhẹ lên đầu vú do bị ngón tay giữ chặt mà lộ ra một màu sắc tươi đẹp, Hứa Ngôn Chiêu cười khẽ một tiếng: "...... Phản ứng của anh Chi An rất dễ thương." Nói xong, không đợi Yến Chi An có bất kỳ phản ứng nào, hắn đã há miệng ngậm lấy viên thịt sưng tấy kia vào trong, dùng răng và lưỡi liên tục đùa giỡn với nó.
Kỹ thuật không hề lưu loát ban đầu của Hứa Ngôn Chiêu đã được luyện tập vô số lần với Yến Chi An, sau đó thì quay trở lại dùng trên người anh. Cho dù nhắm mắt lại, Hứa Ngôn Chiêu cũng có thể biết điểm mẫn cảm của người này nằm ở đâu, chạm vào chỗ nào thì sẽ có phản ứng gì.
Mà việc khám phá càng nhiều, cuốn Beta thuộc về hắn vào làn sóng tình càng sâu, càng không thể trốn chạy, lộ ra càng nhiều biểu cảm đắm chìm chính là điều mà hắn luôn cố gắng đạt được.
Lòng bàn tay rộng lớn dán lên bụng dưới của Yến Chi An, vuốt ve xung quanh, Hứa Ngôn Chiêu dùng đầu răng ấn vào đầu vú, nghiền ấn tới lui trên quầng vú, nhìn biểu cảm trên mặt người này, từ sự kiềm chế và nhẫn nại ban đầu dần dần trở nên lơ đãng mê muội, cuối cùng biến thành dáng vẻ muốn khóc nhưng không được, khoé mắt mơ hồ hiện lên một vệt đỏ ướt át đầy quyến rũ.
"Em đừng cắn,...... A...... Đồ khốn, ưm......" Lời nói mang theo một chút kháng cự và từ chối dưới cơn ngứa ngáy không chịu nổi đã nhanh chóng biến thành lời cầu xin mềm mỏng: "Bên kia, hức, sờ nó...... Ư...... Ngứa quá, ưm, Ngôn Chiêu...... Ư, cún ngoan, đừng chỉ...... Chơi một bên, a ưm......" Yến Chi An dùng sức giãy tay mình hai lần, như thể muốn tự mình chạm đầu vú bị lạnh nhạt kia, nhưng hiển nhiên không thành, nhất thời anh càng run rẩy dữ dội hơn, lồng ngực phập phồng kịch liệt di chuyển lung tung, muốn đem bên kia đưa tới bên miệng Hứa Ngôn Chiêu.
Thuận theo ý của Yến Chi An, liếm một cái lên đầu vú ứ máu dựng đứng, nhưng Hứa Ngôn Chiêu lại không làm tiếp nữa, chỉ xấu xa thổi nhẹ lên viên thịt có dính chút nước: "Xin em đi."
"Xin, ưm...... Xin em......" Vốn đều đã là vợ chồng già rồi, hoàn toàn không có nhiều rụt rè và do dự, lúc này lại bị khoái cảm bao trùm nên Yến Chi An không hề xoắn xuýt cái gì cả.
"Lấy cái gì để xin?" Cũng nhận thức được điểm này, cạm bẫy của Hứa Ngôn Chiêu nằm ở câu hỏi tiếp theo, ngón tay đưa lên trên ngực, trong lúc chờ đợi câu trả lời, lần lượt xoa nắn quanh quầng vú, dùng sự mềm mại và ngứa ngáy ngày càng không thể chịu nổi quấy rối suy nghĩ của Yến Chi An.
Thế nên suy nghĩ vốn không thể rõ ràng càng trở nên hỗn loạn, Yến Chi An run rẩy, làm thế nào cũng không thể có đủ khoái cảm, cuối cùng bị sự trống rỗng không thể chịu nổi này ép cho bật khóc, giọng nói thoát ra từ cổ họng đều mang theo giọng mũi: "Tất cả đều là, của em, ư...... Em còn...... Hức, còn muốn...... Ư ưm, muốn cái gì......"
Động tác của Hứa Ngôn Chiêu chợt dừng lại, hô hấp ngưng trệ mất vài giây mới khôi phục lại. Hắn dùng ngón tay nhéo hạt đậu đang run rẩy, khống chế sức lực mà bóp một cái, thanh âm tràn ra từ cổ họng tràn đầy khát vọng chiếm hữu mãnh liệt: "...... Đáp án hoàn hảo."
Thậm chí còn tốt hơn cả đáp án mà hắn đoán là tốt nhất.
Ngậm lấy viên đậu thịt đang rất cần được vỗ về mút mạnh một cái, Hứa Ngôn Chiêu nhéo đầu vú ướt sũng bên kia, răng và lưỡi cùng hoạt động, chà đạp hai viên đậu cho đến khi chúng sưng tấy lên, ngay cả lỗ núm vú cũng hơi mở ra.
Khát vọng đã bị đình chỉ quá lâu cuối cùng cũng được thoả mãn, sự sung sướng tràn đầy tăng lên gấp bội khiến Yến Chi An bất giác thở dài một tiếng, ưỡn ngực đưa đầu vú của mình vào lòng bàn tay và miệng của Hứa Ngôn Chiêu nhiều hơn, vòng eo được hắn nâng đỡ cũng vô thức vặn vẹo lắc lư, cọ xát vào người đối phương.
...... Muốn quá.
Cảm nhận được rõ ràng sự dính ướt phía dưới mình đang dần mở rộng ra, Yến Chi An khẽ thở gấp, muốn quấn lấy eo Hứa Ngôn Chiêu, nhưng lại không thể nhấc nổi chân lên, cuối cùng chỉ có thể dùng ngón chân nhẹ nhàng móc lấy bắp chân của hắn, ra sức run rẩy. Không biết là do sự ám chỉ này quá khó hiểu hay là do Alpha này lại có ý đồ khác, Hứa Ngôn Chiêu làm như không phát hiện cái gì hết, cẩn thận liếm lên từng tấc da thịt của Yến Chi An. Ngay cả bàn chân bị bẩn cũng được rửa sạch từ nước trong balo, sau đó lại được liếm từng chút một.
Yến Chi An không thể chịu được kiểu đụng chạm tỉ mỉ và toàn diện này nhất. Cảm giác ngứa ngáy dày đặc từ mỗi lỗ chân lông xâm nhập vào dưới da, giống như một đàn sâu bọ đông đúc, bò tới chạy lui không biết mệt mỏi. Cơn ngứa không thể giảm bớt, không thể thoát ra này làm cho trái tim anh đều co quắp cả lại, ngay cả tiếng thở dốc cũng kèm theo tiếng khóc không thể đè nén.
"Những lúc như thế này trước đây, anh Chi An đều sẽ bỏ chạy..." Hôn lên chóp mũi ướt mồ hôi của Yến Chi An như đang trấn an, Hứa Ngôn Chiêu thò tay vào giữa hai chân anh, chen vào khe hở giữa hai mông để tìm kiếm cửa vào căng chặt nhớp nháp, từ từ dùng sức: "...... Không thì là trực tiếp quyến rũ em, để em không thể nào tiếp tục được nữa..." Hắn cười nhẹ hai tiếng, chỉ đưa đẩy trong cơ thể Yến Chi An hai lần rồi đút thêm một ngón tay vào: "...... Em luôn quá thiếu tự chủ, chỉ cần anh Chi An hôn em một cái, là em đã nhịn không được."
Sự chú ý bị lời nói của Hứa Ngôn Chiêu kéo về một chút, Yến Chi An không nhịn được cong mắt, thanh âm bởi vì dục vọng mà mềm mại khàn khàn: "Đó là bởi vì em thích anh."
"...... Rất thích anh."
"Anh Chi An luôn hiểu rõ em như vậy..." Hứa Ngôn Chiêu cúi đầu hôn lên vành tai của Yến Chi An, ngón tay chôn trong cơ thể anh hơi cong lên, quét qua điểm nhạy cảm trên vách trong, khiến anh lại không chịu nổi mà thở gấp: "...... Có hơi không cam tâm."
"Thế nên là cố ý bắt nạt anh?" Ý cười trong mắt Yến Chi An càng đậm, giọng nói cũng ổn định lại đôi chút.
"Không phải bắt nạt..." Hứa Ngôn Chiêu phản bác, cắm ngón tay thứ ba vào lỗ sau: "Là "yêu thương"."
"Ư, ưm......" Đường ruột mềm mại ẩm ướt tiếp nhận những kẻ xâm nhập ngày càng nhiều mà không gặp nhiều khó khăn, Yến Chi An thở hổn hển hai tiếng, hai chân vô thức kẹp chặt, run rẩy duỗi thẳng, cố gắng chạm tới mặt đất phủ đầy lá rụng, nhưng lại không thể rút ngắn khoảng cách không tính là xa này chút nào.
"Thật ra em còn định dùng miệng để làm cho anh Chi An lên đỉnh một...... Hoặc là hai lần trước..." Anh nghe thấy Hứa Ngôn Chiêu nói thế bên tai mình, sau khi xoay ngón tay nghiền thành ruột hai lần, hắn mới chậm rãi rút ra: "Nhưng hình như em, không nhịn nổi nữa rồi." Theo đó côn thịt cứng nóng chen vào giữa hai chân anh, chà xát cửa động nhớp nháp.
Yến Chi An khẽ rung hàng mi, cố gắng thả lỏng cơ thể, tách hai chân đang khép lại theo bản năng ra, quấn lên eo của Hứa Ngôn Chiêu. Sau đó dương vật nóng hôi hổi cứ thế đút vào từng chút một.
Hứa Ngôn Chiêu rất cao, cho dù bị trói hai tay treo lên như vậy, Yến Chi An vẫn thấp hơn hắn một chút. Nói cách khác, Hứa Ngôn Chiêu hoàn toàn không cần đè Yến Chi An xuống mới có thể tiến vào thân thể anh. Sự thật, Hứa Ngôn Chiêu hiện tại không hề chạm vào cơ thể của Yến Chi An bằng bất cứ thứ gì khác ngoài dương vật của hắn.
Cái cảm giác này rất kỳ lạ. Như thể thứ đang được gắn chặt kia là thứ duy nhất có thể cứu lấy cơ thể không nơi nương tựa và chống đỡ sức nặng của cơ thể anh. Nhưng đồng thời, thứ đó lại dùng một các tàn nhẫn khác phá mở cơ thể của anh, xâm chiếm không hề thương tiếc, dồn toàn bộ sức nặng lên nơi tiếp xúc chật hẹp.
Cảm giác đau nhức và tê dại bên trong khoang bụng theo sự xâm nhập của côn thịt dần dần tăng lên và lan rộng hết lần này đến lần khác, khiến hai chân Yến Chi An run lên không ngừng, ngay cả việc mượn lực từ eo của Hứa Ngôn Chiêu cũng không làm được, cứ như vậy trượt thẳng xuống dưới. Song, sức lực do động tác này mang lại không khiến cơ thể Yến Chi An lay động như khi anh giãy giụa trước đó. Vật lớn trướng nóng cắm trong thành ruột giống như một cây đinh thịt dài, cố định anh chặt chẽ vào cơ thể của Alpha này.
Cây gậy lớn thô dài nóng bỏng vẫn liên tục đâm thúc vào trong. Bụng dưới của Yến Chi An co giật không thể kiểm soát, phần thịt mềm mại nhạy cảm bị kéo căng ra không thể không vặn vẹo co rút, ra sức mút lấy thứ xâm nhập. Tỉ lệ kích thích khoái cảm vốn đã quá mức lại bị phóng đại gấp mấy lần khiến đầu óc Yến Chi An trở nên trống rỗng, anh chỉ biết run rẩy nắm chặt cổ tay, cố gắng nhấc người mình lên.
Nước mắt sinh lý chậm rãi trượt khỏi khoé mắt, bị đôi môi đang dán lên nhẹ nhàng liếm đi, vòng eo mềm mại của Yến Chi An dùng sức uốn cong về phía sau, cặp mông được vạt áo che lại run run ưỡn lên, nhưng hiển nhiên không thể thoát được vật lớn dữ tợn đang run rẩy giữa hai chân bị kẹp chặt. Côn thịt dữ tợn có thể mơ hồ nhìn thấy những đường gân nổi lên ướt đẫm những chất lỏng trong suốt nhớp nháp trượt xuống theo bề mặt.
"Bị đút vào như vậy...... Có thoải mái không anh?" Nhẹ nhàng hôn đi giọt nước mắt trên lông mi của Yến Chi An, Hứa Ngôn Chiêu thấp giọng hỏi anh.
Cả người Yến Chi An run lên một chút, đôi mắt ướt át ngơ ngác nhìn hắn, đôi môi hồng nhuận khẽ hé mở, thật lâu cũng không phát ra được âm thanh nào.
Dáng vẻ chỉ mới bị cắm vào đã trở nên mất hồn mất tiếng này đương nhiên cũng đủ trả lời câu hỏi vừa rồi.
Hứa Ngôn Chiêu cười khẽ một tiếng, thân mật hôn lên chóp mũi đầy mồ hôi của Yến Chi An, sau đó đẩy mạnh anh lên trên ——
Vật lớn nóng bỏng cứng rắn đâm một mạch vào trong chỗ sâu, đỉnh đầu sưng phồng hung hăng nghiền qua những điểm nhạy cảm trên vách trong, ngay khoảnh khắc khoái cảm sắc bén xâm nhập vào cơ thể, vách thịt bị cưỡng ép xâm phạm đột ngột phun ra một dòng suối nóng lớn, đổ tí tách tí tách lên đũng quần trước người Alpha, khiến đám lông rậm rạp lộ ra ở đó ướt đẫm, phản chiếu ánh nước dâm đãng.
Kích thích mạnh mẽ đến nỗi ngón chân của Yến Chi An đều run lên, nhưng anh lại chẳng thể cuộn người lại, chỉ có thể bị ép mở cơ thể ra, ở tư thế yếu ớt và không có khả năng tự vệ nhất, tiếp nhận sự xâm phạm đến từ Alpha. Cơ thể kiệt sức trong cơn cực khoái tụt xuống một đoạn, toàn bộ trọng lượng rơi xuống đều dồn lên điểm tựa duy nhất trên cơ thể, cưỡng ép đẩy khoái cảm vốn đã vượt quá khả năng chịu đựng lên cao thêm, buộc Yến Chi An vừa run vừa tiết ra một dòng suối nóng, ngay cả dương vật trắng hồng phía trước cũng run rẩy phun ra sữa trắng.
Yến Chi An như thế này thật sự rất đẹp. Đẹp đến mức khiến người ta không biết chừng mực mà đòi hỏi, bắt nạt, xâm phạm, chơi đùa cho đến khi anh hoàn toàn sụp đổ.
Say mê nhìn dáng vẻ cao trào không thể kiểm soát được của người trước mặt, Hứa Ngôn Chiêu vô thức liếm đầu răng nanh, lộ ra một chút ham muốn huỷ diệt ngày thường được che giấu rất kỹ.
Yến Chi An vẫn luôn chiều chuộng và hợp tác với hắn trong chuyện tình dục, như thể bất kể hắn đưa ra yêu cầu gì, người này sẽ luôn thoả mãn hắn vô điều kiện. Nhưng cũng chính vì vậy mà Hứa Ngôn Chiêu lại càng không nỡ.
Đây là báu vật đặc biệt duy nhất trên thế giới này mà hắn chỉ ước có thể nâng trên tay, ngay cả làm đau một chút cũng không nỡ.
Bàn tay giơ lên nhẹ nhàng đặt lên vết bầm tím nhỏ trên eo Yến Chi An, khẽ xoa xoa, Hứa Ngôn Chiêu không tiếp tục động tác nữa, chỉ từng chút từng chút hôn môi Yến Chi An, chờ đợi cơn co rút do cực khoái của anh qua đi.
"Anh thấy đỡ hơn chưa?" Hôn đi giọt nước mắt trên má Yến Chi An, Hứa Ngôn Chiêu nhìn đôi mắt dường như đã lấy lại được chút tỉnh táo của anh, nhẹ giọng hỏi.
Yến Chi An nghẹn ngào thở gấp một tiếng, những giọt nước mắt nóng hổi mới lập tức chảy xuống từ mắt anh, nhưng sau đó anh hơi cong môi dưới.
"Em xem..." Yến Chi An ngẩng đầu lên, cọ má Hứa Ngôn Chiêu: "Cho dù là dùng cách đơn giản nhất...... Em cũng có thể khiến anh lên đỉnh..." Lời nói của anh vẫn mang theo tiếng thở dốc và rên rỉ không thể chịu nổi, giống như kẹo quýt mềm tan chảy trong miệng, có một loại ngọt ngào dần dần lan toả: "Bởi vì em......"
"Chỉ thuộc về một mình anh, yêu anh sâu đậm, anh cũng yêu em, sâu đậm......"
Hầu hết thời gian, Yến Chi An đều cảm thấy ngại ngùng khi nói ra những từ như "thích" và "yêu", nhưng đôi khi, anh lại nói ra rất thẳng thắng và mạnh dạn.
...... Khiến tim người ta nóng lên.
Hứa Ngôn Chiêu cúi đầu hôn lên môi Yến Chi An, vật lớn vốn đang kiềm chế dừng lại bắt đầu chậm rãi đưa đẩy khai thác, tăng tốc từng chút một, đâm đến mức cơ thể lơ lửng của Beta lắc lư lên cao một cách mất kiểm soát.
Làn sóng sung sướng dần dần dâng lên quá mạnh mẽ, Yến Chi An ngay cả rên rỉ cũng không thể thành tiếng, chỉ có thể đứt quãng phát ra những tiếng nức nở không thể khống chế. Lòng bàn tay đặt trên eo Yến Chi An không biết từ lúc nào đã di chuyển ra xa, nhẹ nhàng vuốt ve cơ thể đầy mồ hôi của anh cùng với bàn tay khác đang giơ lên, sức lực nhẹ giống như cỏ non bị gió thổi lướt qua, vừa đẩy ra càng nhiều sự trống rỗng và khao khát, vừa không cho anh bất kỳ sự chống đỡ nên có nào.
Điểm tựa cho cơ thể treo lơ lửng của Yến Chi An vẫn là côn thịt không ngừng đưa đẩy đâm thọc kia. Lỗ thịt vốn không có lối thoát khi bị vật lớn nóng bỏng đút vào ra sức vặn vẹo cắn mút, phun ra từng ngụm nước dâm, bị khuấy động phát ra tiếng nước lép bép, lép bép.
Hứa Ngôn Chiêu cứ như thế dựa vào sức mạnh thắt lưng phi thường của mình chịch anh. Biên độ ra vào va chạm lên trên của dương vật càng lúc càng lớn, mỗi khi đỉnh đầu sưng phồng trượt ra ngoài, nỗi hoảng loạn khi sắp mất đi sự chống đỡ, rơi trở lại không trung mà không còn sức lực để lắc lư sẽ kéo tới một cách mất kiểm soát, bắt Yến Chi An phải nức nở đẩy mông, kẹp chặt lỗ sau của mình để giữ lại.
—— Sau đó lại đón tiếp một trận đâm thọc dữ dội hơn.
Ngay cả trong hoàn cảnh như vậy, Hứa Ngôn Chiêu vẫn tìm được góc độ có thể xâm nhập vào khoang sinh sản.
Vào khoảnh khắc cơ quan mỏng manh bị phá mở đâm vào, Yến Chi An lại thở gấp đạt cao trào. Như để xoa dịu cơn sóng tình quá mức kích thích này, hai chân của anh dùng sức duỗi thẳng, cổ cũng ngửa lên trên, để lộ ra hầu kết đẹp đẽ đang rung động, bị Alpha cúi người xuống hôn, nhẹ nhàng ngậm cắn.
Sau đó, xúc cảm nóng ẩm kia từ từ đi xuống làn da, đi tới viên đậu sữa dựng đứng sưng tấy trên ngực anh, âm ấm nhưng lại chết người.
"Nếu như có thai, thì ở đây có lớn lên không?" Lẩm bẩm như đang tự nói với mình một câu, Hứa Ngôn Chiêu biết lúc này Yến Chi An hoàn toàn không có dư sức để trả lời, hắn cười khẽ một tiếng, yêu thương hôn lên đầu vú bị nước bọt của mình làm cho bóng loáng, lại há miệng ăn vào lần nữa, dùng lưỡi và răng trêu đùa, thâm tình nhưng lại tàn nhẫn cuốn Beta thuộc về mình vào một vòng xoáy sung sướng không thể thoát ra được.
Khi Yến Chi An lại run rẩy tiết ra nước dâm, Hứa Ngôn Chiêu đã cắt đứt dây leo quấn quanh tay anh bằng lưỡi dao ghim ở thắt lưng. Giây tiếp theo, cơ thể lơ lửng hoàn toàn rơi xuống, "phập" một tiếng ăn lút cán vật lớn vừa trượt ra ngoài một đoạn. Khoái cảm vốn đã vượt quá giới hạn lại được đẩy lên cao, Yến Chi An run run ngẩng đầu lên, đôi môi hé mở nhưng lại không thể phát ra được âm thanh nào.
Đau lòng hôn lên cổ tay bị siết ra vết đỏ của Yến Chi An, Hứa Ngôn Chiêu đỡ lấy cơ thể không chút sức lực của anh, cũng không di chuyển gì nhiều, chỉ kéo anh về phía trước hai bước rồi nghiêng người đè anh lên cái cây được tạo thành từ những dây leo chằng chịt. Những cành cây bị ngoại cảnh kích thích phát ra tiếng xào xạc, khẽ cựa mình, nhưng chúng không còn tấn công như trước nữa.
Hứa Ngôn Chiêu nhấc đôi chân mềm nhũn của Yến Chi An gấp ở trước ngực, đâm thúc vào cơ thể anh càng dữ dội hơn, cho đến khi người này không chịu được nữa lại khóc lóc lên đỉnh, hắn mới đẩy vào nơi sâu nhất trong cơ thể anh, bắn hết mọi thứ của mình ra ngoài.
"Luôn cảm thấy..." Côn thịt khẽ đưa đẩy, chọc vào khoang sinh sản mềm mại nhẵn nhụi của Yến Chi An, Hứa Ngôn Chiêu khẽ cười áp vào chóp mũi anh: "Chuyện sau này anh Chi An không cho phép em làm...... Lại nhiều thêm một chuyện rồi."
[Lời tác giả:
Yến Chi An: Em nhìn cổ tay bị rách da của anh rồi nói lại lần nữa xem, không nỡ để anh đau?
Một tip nhỏ không quan trọng: Phần thưởng mà hai người họ nhận được sau khi hoàn thành nhiệm vụ là huy chương lính đánh thuê cấp cao màu vàng đặc biệt, một quyển《Bách khoa toàn thư minh hoạ động vật và thực vật trong khu vực an toàn của hành tinh Suta》 phiên bản thực thể, cùng với một dây non của cây đã trói Yến Chi An lại ← Mặc dù nó không thể tạo ra phản ứng phòng thủ nhất định bởi vì nó không có bạn đồng hành, nhưng nó đã được xử lý đặc biệt và nhiều nhất chỉ có thể có kích thước bằng một chậu cây. Tuy nhiên, nó đã được con cún lớn nào đó phát triển thành công vì một số mục đích đặc biệt.
Phần du lịch đến đây là hết, phần tiếp theo là về kỳ nhạy cảm =w=]
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro