Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 66 - Ngoại truyện: Du lịch tân hôn (8) - Dã chiến

CHƯƠNG 66 - Ngoại truyện: Du lịch tân hôn (8) - Dã chiến

Edit: Toả Toả

"Em chắc chắn là cái này chứ?" Nhíu mày nhìn cái cây đặc dính trong tay Hứa Ngôn Chiêu, Yến Chi An không nhịn được bật máy liên lạc lên, liên tục so sánh với thứ gì đó trong danh sách nhiệm vụ hiển thị trên đó. Thoạt nhìn thì rất giống, nhưng nhìn lần thứ hai thì thấy hoàn toàn khác, nhìn lần thứ ba thì lại thấy giống hệt như cũ.

"...... Không chắc lắm..." Hứa Ngôn Chiêu im lặng một lát, giọng điệu nghe có chút bực bội: "Mấy thứ này quá giống nhau."

Bọn họ cũng không phải là chuyên gia trong lĩnh vực này, thế nên việc không thể nhận ra chúng là điều hết sức bình thường.

—— Lại nói tiếp, bọn họ rõ ràng là du khách, tại sao lại còn phải vất vả hoàn thành loại "nhiệm vụ" này chứ?!

Ánh mắt rơi vào một dấu vết nhỏ không biết là do thứ gì làm ra trên cạnh cằm của Yến Chi An, Hứa Ngôn Chiêu bất giác nhíu mày, rất muốn trực tiếp chọn nút "Huỷ" bên dưới cái "Nhiệm vụ" rác rưởi này.

"Bởi vì nó rất thú vị." Liếc mắt một cái là biết ngay Hứa Ngôn Chiêu đang nghĩ gì, Yến Chi An cúi người ngửi thứ giống như dây leo trong tay mình, sau đó vươn lưỡi liếm nhẹ lên nó một cái.

Bị động tác của Yến Chi An làm cho kinh sợ, Hứa Ngôn Chiêu theo bản năng nắm tay anh kéo trở lại nhưng vẫn chậm một bước, để cho lưỡi của Yến Chi An dính một ít chất lỏng màu xanh lục đặc.

Lập tức, một chút mằn mặn tê tê như cắn phải một nắm cây hoa tiêu lan tràn trong miệng, khiến cho giọng nói của Yến Chi An có chút mơ hồ: "...... Ừm, chắc là Lan Ngọc Thạch rồi."

"Trên đây có ghi, nhựa cây có vị đắng và mặn, có tác dụng gây tê liệt nhẹ..." Vuốt hai lần vào màn hình sáng của máy liên lạc, lật sang phần giới thiệu ở trang tiếp theo, Yến Chi An chỉ vào mẫu ở trang trên và mẫu vừa rồi, trông chúng rất giống nhau: "Nếu nó đang nở hoa thì rất dễ nhận biết, còn trong những trường hợp khác, đối với những người không chuyên nghiệp thì mùi là cách dễ phân biệt nhất."

"—— Vậy thì cũng không thể trực tiếp nếm thử nó." Hứa Ngôn Chiêu hiển nhiên vẫn không đồng ý với hành động vừa rồi của Yến Chi An, lông mày cau chặt, dáng vẻ cứng nhắc có hơi giống mười mấy năm sau của kiếp trước.

Khoé miệng Yến Chi An cong cong, anh cố hết sức kìm nén: "Sinh vật ở đây đều đã được sàng lọc, không một loài nào có thể gây tổn hại nghiêm trọng đến cơ thể con người." Nói xong, anh tiến lên một bước, ngẩng đầu ngăn chặn cái miệng muốn phản bác của Hứa Ngôn Chiêu.

"Còn nữa..." Đôi môi mềm mại hơi lui lại, Yến Chi An mỉm cười: "Anh đã nói rồi, anh không phải búp bê sứ dễ vỡ." Lại há miệng ngậm lấy môi Hứa Ngôn Chiêu.

Tay Hứa Ngôn Chiêu vẫn cầm cây dây leo dính đầy chất dịch dính nhớp, thậm chí còn không dám ôm người trước mặt, chỉ có thể hơi cứng ngắc giơ tay lên, để Yến Chi An đưa lưỡi vào miệng mình, sau khi do dự chần chờ một hồi mới kéo theo một sợi chỉ bạc lùi môi mình lại.

"...... Tê quá." Sau đó, một cảm giác tê liệt do chất dịch của loài thực vật nào đó mang đến lan ra từng chút một, khiến cho giọng nói của Hứa Ngôn Chiêu nghe có chút tủi thân.

"Ừa..." Yến Chi An cong mắt: "Anh cố ý đó."

"Lúc anh lập lộ trình thì không phản đối, lúc nhận nhiệm vụ cũng đồng ý, cuối cùng bây giờ lại phàn nàn. Em thật sự cho rằng sẽ không có trừng phạt sao?" Anh nhướng mày, ánh mắt liếc Hứa Ngôn Chiêu lộ rõ vẻ bất mãn.

Mặc dù không có hứng thú với việc trồng trọt, nhưng Yến Chi An luôn có một tình yêu khó tả đối với thực vật, sau khi quyết định thực hiện chuyến du hành giữa các hành tinh, đương nhiên anh đã đưa hành tinh được bao phủ bởi 97% diện tích thực vật này vào danh sách những nơi muốn đến. Mà nơi bọn họ đang ở lúc này chính là một khu vực an toàn đã được phân chia riêng biệt dành riêng cho khách du lịch vui chơi.

Chỉ là, nơi này giống như một khu rừng mưa nhiệt đới, nơi chỉ có đủ loại thực vật, chỉ vào và đi loanh quanh thì rõ ràng là rất nhàm chán, vì vậy, tại quầy lễ tân ở lối vào, hàng chục "Nhiệm vụ" với độ khó khác nhau sẽ được cấp cho những du khách tham gia. Du khách có thể chọn từ 1 đến 3 "Nhiệm vụ" để nhận tuỳ theo năng lực và sở thích, sau khi hoàn thành mỗi nhiệm vụ đều có thể nhận được các "Phần thưởng nhiệm vụ" khác nhau, tất nhiên, dù không hoàn thành được một nhiệm vụ nào cũng có thể nhận được "Thù lao vất vả" tương xứng —— trên thực tế, đó là một cách nói khác của quà lưu niệm dành cho khách du lịch.

Đương nhiên, sau khi đọc xong tất cả các "Nhiệm vụ" có sẵn, Yến Chi An đã quyết đoán chọn một nhiệm vụ khó khăn nhất và lấy thành công một bộBách khoa toàn thư về động vật và thực vật trong khu vực an toàn của hành tinh Suta》từ nhân viên tiếp tân. Chỉ là, Yến Chi An cảm thấy cả đời này anh cũng sẽ không thể đọc hết được thứ này.

"Em không có ôm, ặc..." Lời nói biện hộ cho mình còn chưa nói xong, ngay khi đối diện với ánh lườm của Yến Chi An lập tức dừng lại, Hứa Ngôn Chiêu chớp chớp mắt, vẻ mặt tức khắc suy sụp, trông có hơi đáng thương: "...... Xin lỗi anh, em sai rồi, lần sau không dám nữa."

Yến Chi An vừa lòng, trong mũi nhẹ nhàng "Hừ" một tiếng, lại nghiêng qua liếm môi Hứa Ngôn Chiêu một cái, thành công khuếch đại cảm giác tê dại này một chút, sau đó chỉ vào thứ trong tay mình: "Vứt cái này đi, không cần."

"Đừng quên rửa tay, bẩn muốn chết, phía trước có một dòng suối nhỏ, bên cạnh có mọc một loại quả giống như đèn lồng, có thể nghiền nát dùng làm nước rửa tay." Nói đến đây, Yến Chi An tạm dừng một chút: "Nhưng em muốn giữ nó cũng không sao, đây hình như là một trong những nguyên liệu của loại thuốc đặc trị bệnh tim nào đó, ở đây dường như cũng không hạn chế khách du lịch đem đồ ra ngoài."

Chỉ là đồ vật được đưa ra ngoài trước hết phải trải qua một vòng giám sát an toàn, đảm bảo không ảnh hưởng đến bên ngoài, sau đó còn phải trải qua một loạt thủ tục cực kỳ mắc mệt, chẳng qua người tới đây để chơi rất ít khi làm điều đó. Ít nhất Hứa Ngôn Chiêu không phải là một trong số họ.

Tuỳ ý ném đoạn dây leo đã cắt xuống dưới gốc cây gần đó, Hứa Ngôn Chiêu làm theo lời Yến Chi An đi rửa tay, quay đầu lại liền thấy anh đang dựa vào một gốc cây, nghiêm túc nghiên cứu bản đồ đánh dấu vị trí tổng thể của mục tiêu nhiệm vụ cần thu thập. Bất giác, khoé môi Hứa Ngôn Chiêu khẽ nhếch lên, trong mắt hiện lên một tia dịu dàng.

Mặc dù rất kỳ lạ khi hắn nói những lời như thế này với Yến Chi An trong khi mình nhỏ tuổi hơn anh rất nhiều, nhưng Hứa Ngôn Chiêu thật sự cảm thấy rằng tâm lý của Yến Chi An đã trở nên trẻ hơn. Sẽ bất mãn, sẽ tuỳ hứng, sẽ ấu trĩ, sẽ đi làm những chuyện mình thích mà không phải giống như ban đầu, mặc dù tỏ ra vô cùng dịu dàng và khoan dung với mọi thứ, nhưng lại luôn lộ ra sự xa cách và mệt mỏi không cách nào tiêu tan.

...... Lần trước, ngay lúc hắn lấy một món đồ chơi mới mua ra, anh thậm chí còn bảo hắn muốn giấy hướng dẫn sử dụng, rồi nghiêm túc đọc nó từ đầu tới cuối.

Có trời mới biết người này trông có vẻ thiếu chịch đến mức nào khi cầm thứ đáng lẽ được đưa vào cơ thể mình, tập trung nghiên cứu các chức năng khác nhau của nó.

Nụ cười trên môi vô thức sâu thêm, Hứa Ngôn Chiêu đi tới, rất tự nhiên ôm người vào lòng.

Tuy rằng năm ngoái đã thành niên, nhưng năm nay vóc người Hứa Ngôn Chiêu vẫn lớn lên, thế nên bây giờ Yến Chi An phải cố gắng nhón chân mới có thể hôn được Hứa Ngôn Chiêu khi hắn không chủ động cúi đầu. Sau khi phát hiện ra điều này, suy nghĩ đầu tiên của Yến Chi An là phải kiểm tra xem thứ trong đũng quần của hắn có lớn theo hay không.

"To hơn nữa là không đút vào được đâu......" Sau khi cởi quần Hứa Ngôn Chiêu rồi nhận ra mình không thể so sánh kích thước được nếu như nó không cương, Yến Chi An ngơ ngẩn nỉ non. Sau đó, như một điều hiển nhiên, Alpha đã cương cứng chỉ với một lời nói từ anh nắm lấy eo anh, để anh đích thân xác nhận sự thay đổi của thứ đó.

Nghĩ đến đây Hứa Ngôn Chiêu không nhịn được cười thành tiếng. Cho dù anh Chi An, người dường như có thể giải quyết mọi việc một cách dễ dàng, cũng có một mặt lơ mơ ngốc nghếch này.

...... Thật sự dễ thương muốn chết.

"Sao đấy? Cười cái gì?" Hơi khó hiểu trước tiếng cười đột ngột của Hứa Ngôn Chiêu, Yến Chi An rời mắt khỏi màn hình sáng, quay đầu nhìn hắn.

Hứa Ngôn Chiêu không nói gì mà chỉ cúi đầu, nhẹ nhàng chạm một cái lên môi Yến Chi An, sau đó khi anh theo bản năng ngẩng cổ lên đáp lại thì làm sâu nụ hôn từng chút một.

Yến Chi An dễ dàng chìm đắm trong những nụ hôn mềm mại và dịu dàng, kiểu nụ hôn nhẹ nhàng và thoải mái lướt qua đầu anh lúc anh không biết gì hết luôn khiến anh không thể cưỡng lại. Đợi đến khi mở mắt ra trong cơn mê, anh phát hiện mình đã bị bao vây trong đáy nước, ngay cả hô hấp cũng tràn ngập hơi thở nhuốm tình dục của người khác.

"Sao mà em, ưm...... Sao mà em lại có thể, động dục......" Anh nâng mông lên, cọ xát vào vật cương cứng nóng bỏng của Alpha nào đó, nhưng lại bị đối phương nhân cơ hội chen vào giữa hai mông, hung hăng đẩy vào lỗ động bí ẩn. Yến Chi An khẽ thở gấp, nắm lấy cánh tay của Hứa Ngôn Chiêu để ổn định cơ thể gần như nhũn ra của mình.

"Bởi vì có anh Chi An ở đây." Hứa Ngôn Chiêu khẽ cười một tiếng, đôi môi mút dọc theo cổ xuống vị trí của tuyến thể, nhẹ nhàng hút một cái, bàn tay đỡ lấy vòng eo của Yến Chi An cũng từ từ đi xuống, móc lấy chiếc quần thể thao dễ vận động ở phía dưới của anh, kéo xuống từng chút.

Quy đầu toả hơi nóng chạm vào cái lỗ ẩm ướt mềm mại, thử thăm dò cọ xát vài lần, đẩy mở vòng thịt mềm đã quen thuộc ra, chen vào từng li từng tí, hàm răng ấn vào bên cổ cũng từ từ dùng sức, đâm thẳng vào tuyến thể bên dưới. Khoái cảm ngứa ran khó diễn tả thành lời cùng sự căng đầy thoả mãn khi được kéo căng và lấp đầy hội tụ lại với nhau, làn sóng dục vọng của Yến Chi An đã được khơi dậy chỉ trong phút chốc, khiến anh vô thức đẩy mông về phía sau, thậm chí còn hơi nhón chân lên.

Hứa Ngôn Chiêu tiến vào rất chậm rãi và kiên nhẫn, tỉ mỉ chăm sóc từng điểm nhạy cảm trên cơ thể Yến Chi An, khi vật lớn dữ tợn cường tráng kia hoàn toàn được chôn vùi, vị trí mà hai người dán vào với nhau đã bị nước dâm chảy ra làm cho nhớp nháp, chỉ cần cọ một chút thôi là có thể cảm nhận được sự ẩm ướt trơn trượt.

May mắn thay, trong số những điểm vật tư cố định đó, bất kể cái nào cũng có đủ quần áo với các kích cỡ khác nhau.

Suy nghĩ này vừa mới nảy ra trong đầu, chiếc răng cắn vào trong tuyến thể bỗng chốc được rút ra, dòng điện run rẩy được truyền lên sau đó khiến Yến Chi An thở hổn hển, hai chân mềm nhũn, trực tiếp giẫm lên mặt đất. Ngay lập tức, sức nặng của cơ thể rơi xuống đè lên dương vật đang cắm vào lỗ sau của anh, lỗ thịt giật giật co rút kẹp chặt lấy gốc côn thịt, gần như muốn ăn luôn hai viên tinh hoàn bụ bẫm kia vào.

Nếu không phải có Hứa Ngôn Chiêu chống đỡ, anh hiện tại nhất định sẽ đứng không vững. Yến Chi An thở gấp ấn lên chiếc bụng đau xót của mình, đôi mắt ẩm ướt có chút lơ đễnh.

"Hình như nó, thật sự lớn hơn rồi......" Một lúc lâu sau, Hứa Ngôn Chiêu mới nghe thấy giọng nói hơi ngơ ngẩn của Yến Chi An.

"Có cảm giác, nó càng sâu hơn so với, trước kia......" Như để xác nhận điều này, Yến Chi An còn tìm kiếm chỗ nhô ra trên bụng mình, ấn nhẹ vào nó: "Với lại, ư, tại sao nó...... Lại...... Hức a, to, ưm...... Lớn quá......"

—— Tại sao nó lại lớn hơn, trong lòng anh không tự biết sao?!

Bàn tay ôm eo Yến Chi An không kiểm soát được dùng sức, bóp ra những dấu ngón tay đỏ tươi trên đó, Hứa Ngôn Chiêu hít một hơi thật sâu, rút dương vật của mình ra rồi đâm thật mạnh lên trên.

"Ư, ưm......" Cơ thể không dùng được bất kỳ sức lực nào bị lần đâm này làm cho loạng choạng về phía trước, bị Alpha đã sớm đoán được tóm lại, dùng sức đẩy trở lại trong lòng mình, lỗ thịt bên dưới lại ăn lấy côn thịt to lớn kia, phần bụng dưới được bao phủ bởi lớp vải hơi nhô ra ngoài. Yến Chi An bị khoái cảm tột độ ép cho cuộn tròn ngón chân, khoang bụng co rút, thành ruột bị khai phá ngậm chặt côn thịt nóng hổi, nhiệt tình kẹp cắn lấy lòng.

Thật sự quá thoải mái......

Quá hiểu cơ thể anh, mỗi một lần Hứa Ngôn Chiêu đều có thể chịch đến chỗ ngứa ngáy nhất của anh, khiến khoái cảm vốn đã đủ mạnh mẽ càng trở nên cuồng nhiệt và nóng bỏng, giống như siro chocolate chui vào trong cổ họng, nóng đến mức khiến yết hầu co thắt lại, đồng thời khiến cơ thể sinh ra càng nhiều sự khao khát không thể đè nén được.

"Sâu hơn, một chút...... Ưm...... Ngôn Chiêu, hức a, ư......" Có lẽ là bởi vì mình đang ở bên ngoài, cho dù biết trong vòng bán kính 10km không có ai khác ngoài bọn họ, thì tiếng rên rỉ của Yến Chi An vẫn rất khẽ, xen lẫn với tiếng thút thít ngắt quãng, nhỏ bé mềm mại, giống như một con thú nhỏ đang làm nũng, khiến tim của người ta mềm yếu và nóng máu.

Vật lớn chui vào trong thành ruột ngày càng dữ tợn và thô bạo, làm đến mức cơ thể Yến Chi An không khống chế được hướng lên trên, lao về phía trước, nhưng đồng thời cũng bị hạn chế ở trong một khu vực cố định. Các mũi chân nhón lên cảm thấy đau nhức dưới sự căng thẳng vô thức, nhưng lại không có cách nào để thả lỏng ra, chất dịch nhớp nháp do bị đâm thọc chảy ra từ miệng thịt bắn ra xung quanh, rơi xuống đất xốp mà không gây ra bất kỳ tiếng động nào.

Yến Chi An kìm nén tiếng rên rỉ, nhìn màu xanh lục trải dài vô tận trước mặt qua màn sương mờ ảo, anh cảm thấy mình đã thực sự trở thành một con dã thú trong khu rừng rậm này, theo bản năng mà giao cấu với một con dã thú khác cùng loại với mình một cách nguyên thuỷ nhất.

Một lượng lớn Pheromone thuộc về Alpha từ hàm răng đâm vào lại rót vào trong tuyến thể chưa hoàn chỉnh một lần nữa, khoang sinh sản vẫn đang co giật trong cơn cực khoái không thể từ chối mà bị mở ra và xâm phạm, nóng bỏng đến mức khiến trái tim siết chặt, buộc phải kéo dài cao trào. Yến Chi An cảm thấy hô hấp của mình như ngừng lại trong giây lát trong hơi thở cực kỳ nồng nặc mùi rượu Tequila. Ngay sau đó, sự sung sướng khiến người ta càng thêm choáng váng dâng lên, cùng với sự thoả mãn nói không nên lời quét sạch ham muốn giãy giụa và trốn chạy vừa mới sinh ra của anh, vô cùng nhiệt tình giúp anh đón nhận sự va chạm đến từ đằng sau.

"Hứa, Ngôn Chiêu...... Hức a, Ngôn Chiêu...... Ưm, hôn, hôn anh......" Khoảnh khắc đôi môi mềm mại cùng dán vào nhau, Yến Chi An cảm thấy, anh thật sự đã tìm được bến đổ của mình trong cuộc đời này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro