Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 38 - Sau khi xức thuốc dương vật lấp kín lỗ sau

CHƯƠNG 38 – Sau khi xức thuốc dương vật lấp kín lỗ sau

Edit: Toả Toả

[Lời tác giả: Bởi vì đây là truyện AB nên ham muốn đánh dấu bạn tình mãnh liệt của A sẽ không được thoả mãn, chú cún lớn Hứa thật ra là kiểu người không có cảm giác an toàn, cho nên hắn nhất định sẽ tìm cách khác để trói chặt người, vì thế nhất định sẽ muốn có một đứa bé, cực kỳ muốn, muốn điên cuồng, giống như một vật thay thế cho sợi dây xích mà hắn nhét trong hộp, đó là lý do tại sao hắn sẽ không ngừng muốn chịch vào khoang sinh sản của Yến thụ (một lý do khác nữa là hắn muốn nhìn thấy dáng vẻ lên đỉnh và tan vỡ của anh). Giống như đã viết trong phần tóm lược, tôi viết truyện này là vì muốn nhìn B bị chịch khoang sinh sản đến biến chất, trọng điểm là "biến chất", thế nên sẽ không mang thai hoặc sinh con, ít nhất chính truyện sẽ không có, nếu có người muốn đọc tôi sẽ viết nó ở một ngoại truyện nhỏ.]

Cao trào quá kịch liệt còn chưa kết thúc, Yến Chi An đã bất tỉnh, tựa hồ là vì kiệt sức mà ngủ thiếp đi, hoặc là ngất đi vì bị khoái cảm đánh thẳng vào, cơ thể bị chịch đến mềm thành một khối cầu vẫn còn hơi run rẩy, đầu ngón tay trượt khỏi cánh tay Hứa Ngôn Chiêu đều nhuốm một ánh hồng ướt át.

Yêu thương hôn lên tuyến thể bị kích thích đến đỏ lên bên gáy của Yến Chi An, Hứa Ngôn Chiêu nhắm mắt lại tựa vào người anh, tận hưởng sự thoả mãn và lười biếng khi chiếm hữu hoàn toàn bạn tình của mình một lát rồi mới tập trung vào những thứ khác.

Ga trải giường đã bị bẩn khi Yến Chi An ngã lên đó, dâm dịch tiết ra trong lúc giao hợp để lại những vết nước lớn trên đó, xen lẫn với những đốm tinh dịch còn chưa khô, ngay cả chiếc chăn mỏng bị đá sang một góc cũng bị vấy bẩn một chút, trông vô cùng dâm đãng.

...... Khiến Hứa Ngôn Chiêu vừa nhìn một cái là có thể nhớ lại cách mà Yến Chi An nước mắt lưng tròng, lên đỉnh dưới người hắn vừa rồi.

Như để giải toả cơn khát trong cổ họng, Hứa Ngôn Chiêu cúi đầu hôn lên đôi mắt đỏ hoe ướt át của người trong lòng, ôm chặt anh thêm chút nữa.

Với tình hình hiện tại, hiển nhiên hắn không thể đứng dậy dọn dẹp chiếc giường bẩn được, nhưng cứ để Yến Chi An nằm trên tấm ga ẩm ướt như thế này chắc chắn cũng không thoải mái. Sau khi suy nghĩ một lúc, Hứa Ngôn Chiêu một tay ôm lấy cơ thể của Yến Chi An, nhẹ nhàng di chuyển đến nửa giường không bị bẩn còn lại.

Nhưng Yến Chi An lúc này thật sự quá nhạy cảm, ngay cả chạm cũng không thể chạm, chứ đừng nói đến việc xê dịch khi khoang sinh sản bị cắm như này. Cho dù Hứa Ngôn Chiêu đã đủ nhẹ nhàng cẩn thận, nhưng luồng điện từ trong cơ thể vẫn khiến Yến Chi An run rẩy co rút lại: "Đừng, ư...... Đừng di chuyển......"

Anh vẫn chưa tỉnh lại, thanh âm tràn ra từ cổ họng còn mơ hồ hơn lúc nói mê, mềm mại dinh dính, giống như nước trái cây chảy ra sau khi lớp đường bọc bên ngoài viên kẹo tan chảy, chỉ nhìn thôi đã thấy ngọt nơi đầu lưỡi.

"Bên đây bẩn, ngủ không thoải mái." Hứa Ngôn Chiêu hôn lên khoé miệng Yến Chi An, nhẹ nhàng giải thích: "Chúng ta di chuyển xuống chút đi."

Có lẽ là bởi vì cảm giác ẩm ướt dưới người thật sự làm cho Yến Chi An thấy khó chịu, sau khi khẽ "ừm" một tiếng, anh mơ mơ màng màng đưa ra yêu cầu mới: "Vậy em, rút ra đi......"

"Không rút ra được." Biểu hiện của Hứa Ngôn Chiêu cực kỳ kiên nhẫn, thậm chí vì để chứng minh lời nói của mình mà còn rút dương vật đang lấp kín trong khoang sinh sản ra ngoài một chút: "...... Anh coi kìa, bị kẹt rồi."

Cảm giác tê dại từ trong cơ thể tràn ra khiến Yến Chi An không tự chủ được run lên, tiếng nghẹn ngào phát ra từ trong cổ họng tựa như tiếng khóc, nhưng ý thức hình như lại rõ ràng hơn một chút. Anh cố gắng mở mắt ra một tí, hàng mi bị nước mắt dính chặt vào nhau run rẩy hai lần, tạo ra một bóng đen mờ ảo dưới mí mắt đang nhắm nghiền.

"Em cũng biết là không thể đánh dấu được......" Hứa Ngôn Chiêu phải cúi đầu lại gần mới có thể nghe rõ Yến Chi An đang lẩm bẩm cái gì, không khỏi khẽ bật cười: "Cho nên em chỉ cắn một lần."

Mà không phải sử dụng phương pháp chồng chất lặp đi lặp lại, cố gắng làm cho Pheromone của mình ở lại trong cơ thể người này lâu hơn một chút.

Mặc dù quả thật hắn rất muốn làm như vậy.

Yến Chi An không nói gì nữa, giống như lại ngủ rồi, hơi thở từ đôi môi hơi hé mở nhẹ nhàng đều đều.

Hứa Ngôn Chiêu đảo mắt, không lên tiếng đánh thức người nữa, để động tác của mình càng chậm càng nhẹ hơn nữa. Có lẽ cách này đã có hiệu quả nên người trong ngực không còn bị đánh thức nữa, nhưng thành ruột bị căng ra lại không ngừng chảy nước ra ngoài, ngay cả côn thịt to đến kinh người của Alpha cũng không thể hoàn toàn ngăn chặn.

Không biết tại sao Hứa Ngôn Chiêu lại nghĩ tới một bộ phim mình từng xem qua, một diễn viên nói với một diễn viên khác: "Ngay cả Omega cũng không nhiều nước như cậu."

Hứa Ngôn Chiêu sẽ không, cũng không muốn so sánh Yến Chi An với Omega đó hay bất kỳ ai khác, người này là của hắn, đặc biệt chỉ thuộc về hắn, là người không thể thay thế, ngay cả việc đem anh so sánh với những người khác đối với hắn mà nói cũng là một việc làm vấy bẩn anh.

Chẳng qua......

Hứa Ngôn Chiêu đưa tay chạm vào bụng của Yến Chi An, ấn nhẹ vào nơi có lẽ là khoang sinh sản.

Nếu chức năng của dịch tiết đã hoàn thiện như vậy thì có phải sự phát dục của nơi này thật ra cũng không tệ lắm không? Mặc dù bây giờ nó chỉ hơi nhỏ, nhưng theo hắn được biết, khoang sinh sản của một số Omega bình thường cũng nhỏ, nhưng sau khi bị chịch mở vẫn không ảnh hưởng đến chức năng sinh sản của nó. Thế nên, có lẽ hắn chỉ cần cố gắng hơn một chút ——

Thần sắc trong mắt hơi trầm xuống, Hứa Ngôn Chiêu hôn vành tai Yến Chi An, lại liếm liếm tuyến thể của anh, sau khi làm hết những động tác nhỏ có thể biểu lộ sự thân mật giữa hai người, hắn mới kéo cái chăn bên cạnh qua đắp cho cả hai, cứ như vậy mà ôm người chìm vào giấc ngủ.

Yến Chi An thật sự đã kiệt sức. Anh ngủ thẳng đến trưa ngày hôm sau, được Hứa Ngôn Chiêu ôm đi tắm rửa sạch sẽ, khi đặt trở lại trên chiếc giường đã được dọn dẹp xong anh cũng không tỉnh lại.

Cơ thể của nam Beta vốn không hề thích hợp để tiếp nhận, hơn nữa lần đầu tiên còn bị đối xử tàn nhẫn như vậy, nếu như thể chất của Yến Chi An thật sự không đủ tốt thì lúc này Hứa Ngôn Chiêu đã đưa thẳng người vào bệnh viện rồi.

Nghĩ như vậy, trong lòng Hứa Ngôn Chiêu không khỏi có chút hối hận. Nhưng hắn cảm thấy nếu để hắn làm lại lần nữa thì nhất định hắn vẫn không nhịn được.

Dù sao, Yến Chi An đêm qua, thật sự ——

Hứa Ngôn Chiêu nhất thời không nghĩ ra được tính từ nào thích hợp, chỉ cảm thấy dương vật tối qua ăn uống no say lại trở nên cương cứng, chỉ muốn làm hết những gì mình đã làm từ đầu tới cuối lần nữa.

...... Sau đó hắn nhất định sẽ bị Yến Chi An đá ra ngoài, ngay cả quyền lợi buổi tối chung giường cũng sẽ bị tước đi.

Liếm liếm môi của mình, Hứa Ngôn Chiêu hớp một ngụm dịch dinh dưỡng có vị quýt, cúi người ngậm môi Yến Chi An đút qua. Mặc dù chỉ ngủ một hai bữa cũng không phải vấn đề gì nghiêm trọng, nhưng sau khi đã tiêu hao rất nhiều năng lượng thì vẫn nên bổ sung năng lượng càng sớm càng tốt.

Sau khi từng ngụm nhỏ đút hết một ống chất lỏng màu cam nhạt, lại nhân cơ hội nhấm nháp tỉ mỉ môi và lưỡi Yến Chi An, Hứa Ngôn Chiêu mới cầm lấy thuốc mỡ đã chuẩn bị sẵn ở bên cạnh, cẩn thận tách hai chân của Yến Chi An ra, nhìn vào lỗ thịt no đủ bị mình chà đạp, nơi đó đã bị chịch đến quen thuộc, lỗ nhỏ vốn non nớt hồng nhuận giờ đã nhuộm đỏ tươi, hơi sưng và cuộn ra bên ngoài, thoạt nhìn giống như là bị đàn ông cưỡng hiếp.

Hứa Ngôn Chiêu bất giác nuốt nước bọt, chỉ cảm thấy vật dưới người càng trở nên cứng hơn. Thậm chí không cần trực tiếp chạm vào cái miệng đầy thịt đó, Hứa Ngôn Chiêu chỉ dùng tay ấn nhẹ vào chân Yến Chi An, cái miệng mềm mại bị chịch đến không thể khép lại đó đã bị phần thịt mềm xung quanh kéo ra, mở ra một khe nhỏ, để lộ phần thịt quyến rũ đã bị chịch đến ứ máu và nhờn dính bên trong.

Nếu lúc này Yến Chi An tỉnh táo, nhất định sẽ không giao việc này cho hắn mà sẽ tự mình vào phòng tắm, sau đó trong quá trình sức thuốc mà tự chơi mình đến chảy nước không ngừng, run rẩy lên đỉnh. Hứa Ngôn Chiêu có thể tưởng tượng ra một cảnh như vậy.

Người này bây giờ thật sự quá mẫn cảm, vừa mới bị hắn đụng chạm như vậy, cái miệng non nớt đỏ ửng đã bắt đầu run rẩy phun nước ra ngoài, mấp máy như muốn nuốt gì đó vào bên trong.

Đây là do bị hắn chịch mà thành.

Chỉ cần tưởng tượng đến điểm này, Hứa Ngôn Chiêu đã cảm thấy ngực nóng lên, cổ họng khô khốc, sinh ra hai loại cảm giác trái ngược nhau là muốn bắt nạt và muốn bảo vệ.

Hắn đã không còn muốn khoá Yến Chi An lại, bởi vì hắn biết, nếu làm như vậy, nhất định sẽ không thể nhìn thấy bộ dạng đối phương bày ra cho mình như đêm qua, nhưng ham muốn trói chặt người bên cạnh mình, không chừa cho anh bất kỳ kẽ hở nào để trốn thoát lại chưa từng giảm đi mảy may, thậm chí nó càng trở nên mạnh mẽ hơn bởi vì hắn đã thành công nắm giữ được thứ mà mình hằng ao ước bấy lâu nay. Không ai có thể buông bỏ vị ngọt khiến linh hồn rung động sau một lần thưởng thức.

Cúi đầu hôn lên cái miệng nhỏ ứ máu một cái, Hứa Ngôn Chiêu bóp nửa ống thuốc mỡ trên tay, dùng nhiệt độ cơ thể làm ấm, cẩn thận đẩy về phía lỗ thịt đỏ tươi. Động thịt mềm mại non nớt không hề kháng cự ngón tay xâm nhập, ngoan ngoãn bao lấy bề mặt ướt đẫm nước dâm, vô thức co thắt, mút lấy từng chút một, bày ra một loại khiêu dâm vô tình, làm cho Hứa Ngôn Chiêu vốn chỉ muốn đút thuốc mỡ vào không nhịn được lại đẩy vào thêm một chút, cho đến khi ba ngón tay ngập hẳn trong đó, hắn chỉ cần động đậy một chút là có thể khiến cho phần thịt nóng như lửa kia xoắn lại.

Sợ mình không cẩn thận sẽ mất khống chế, Hứa Ngôn Chiêu không dám làm gì nữa, sau khi cẩn thận bôi thuốc mỡ vào vách trong liền chậm rãi rút ngón tay ra. Song, nhiệt độ bên trong thành ruột nóng hơn nhiều so với ngón tay đơn thuần, thuốc mỡ sền sệt chôn trong đó rất nhanh bị tan chảy, khi đầu ngón tay rời khỏi miệng thịt lập tức chảy ra ngoài, ở lại trong lỗ thịt đỏ tươi một lúc mới theo trọng lực rơi xuống, kéo ra một sợi chỉ bạc, phần mỏng nhất ở giữa sẽ bị phá vỡ và kéo dài ra từng chút một.

Gần như là theo phản xạ, Hứa Ngôn Chiêu đưa tay hứng lấy giọt thuốc mỡ còn chưa kịp nhỏ xuống ga giường, hất lên da, lại đút vào lỗ sau như thể không muốn lãng phí.

Làm như này thì...... Có vẻ như nó không có tác dụng như một loại thuốc.

Đường nhìn lại chuyển từ lỗ thịt đã ăn ngón tay của mình, sang đôi môi hơi hé ra để thở dốc của Yến Chi An vì hành động của hắn. Hứa Ngôn Chiêu quay đầu nhìn nửa ống thuốc mỡ còn lại, thoáng suy nghĩ một lát, hơi tách hai ngón tay ra, banh ra một khe hở ở miệng thịt, nhét cái vòi ống mềm mại lạnh lẽo vào lối vào nhỏ hẹp, bóp hết phần thuốc mỡ còn lại vào trong một lần.

"Ư......" Một lượng lớn thuốc mỡ sền sệt lạnh lẽo xâm nhập vào trong cơ thể, cảm giác ngứa ngáy khó có thể bỏ qua khiến Yến Chi An không tự chủ được nhíu mày, trong cổ họng phát ra tiếng rên rỉ yếu ớt. Nhưng ngay lập tức, sau tiếng vải cọ xát nhè nhẹ, có thứ gì đó vừa cứng vừa nóng cắm vào lỗ sau, theo ngón tay rút ra mà đâm vào từng phân, cảm giác căng trướng tê dại vô cùng quen thuộc khiến Yến Chi An run rẩy ưỡn eo, lỗ thịt siết chặt cố gắng ngăn cản sự xâm phạm của dị vật. Nhưng thứ đút vào đó quá vững chắc và kiên nhẫn, kiên quyết nghiền nát lỗ thịt đã mỏi nhừ, từng chút một đâm tới chỗ sâu nhất, kéo theo nước thuốc đã hoà tan cùng nhau đến nơi ngón tay không thể chạm tới.

Yến Chi An không thể tiếp tục ngủ được nữa. Anh có hơi ngơ ngác mở mắt, phải mất một lúc mới hiểu được chuyện gì đang xảy ra.

"Ra, ưm...... Đi ra......" Cảm giác trong cơ thể bị kéo căng và lấp đầy rất khó chịu, Yến Chi An khó khăn thở dốc, theo bản năng muốn đẩy người đang đè lên mình ra, nhưng lại bị đối phương dễ dàng ngăn chặn động tác.

"Bây giờ mà lấy ra thì thứ bên trong sẽ chảy ra đó anh." Hôn lên đầu ngón tay đang run rẩy của Yến Chi An, Hứa Ngôn Chiêu dịu giọng, cúi đầu nhìn anh, đôi mắt hơi cụp xuống trông có chút tủi thân và đáng thương: "Em vừa mới giặt ga trải giường xong......"

Yến Chi An bị sắc đẹp mê hoặc trong giây lát, sau đó anh mới nhớ ra rằng trong nhà này có một chiếc máy chuyên dùng để giặt quần áo, bọn họ chỉ cần cho đồ cần giặt vào và nhấn công tắc là xong.

"Với lại thuốc này phải cần 15 phút mới có tác dụng." Yến Chi An còn chưa kịp nói thì Hứa Ngôn Chiêu đã đưa ra một lý do khác, thậm chí để tăng sức thuyết phục, hắn còn cầm lấy hộp đóng gói bị bỏ ở một bên, đặt nó trước mặt Yến Chi An: "Nếu bây giờ mà chảy ra ngoài thì tất cả sẽ trở nên lãng phí."

"Cái này đắt lắm, còn khó tìm nữa." Biết Yến Chi An không chịu nổi nhất là cái gì, Hứa Ngôn Chiêu cọ cọ vào cổ anh, lại bắt đầu làm nũng: "Em phải chạy khắp nơi mới mua được nó...... Anh Chi An muốn em lại phải đi lần nữa hả?"

Yến Chi An: ...... Chó nó tin.

Im lặng nuốt xuống lời nói có phần khiếm nhã, Yến Chi An nhẹ nhàng "hừ" một tiếng, tỏ vẻ không tin lời nói nhảm của Hứa Ngôn Chiêu, nhưng cũng không cố đá người xuống nữa, thế là Hứa Ngôn Chiêu hơi cong khoé mắt, cười như hồ ly trộm được thịt.

Nhưng 15 phút thực sự có chút khó khăn. Dương vật chôn sâu trong thành ruột rõ ràng không động đậy, nhưng nó vẫn không khỏi gợi lại ký ức về cảnh Yến Chi An bị chịch dã man đêm qua, gân xanh mạnh mẽ phập phồng trên đó hết lần này đến lần khác kích thích lỗ thịt bị đâm đến đau xót, mang đến từng sợi khoái cảm nhẹ nhàng, như nước rơi xuống mặt đất thấm vào da thịt, hoà vào xương tuỷ, ngay cả lỗ thịt bị căng ra cũng co giật không kiểm soát.

Mà Alpha, người đã chứng minh sức chịu đựng của mình bằng những hành động thiết thực đêm qua, lại không hề bị phản ứng của anh ảnh hưởng, cái chày thịt dày cộp ngay cả một tấc cũng không nhúc nhích, như thể nó thực sự làm như những gì hắn nói, chỉ được sử dụng như một dụng cụ để chặn lỗ thịt.

—— Hắn thậm chí còn có năng lượng dư thừa để làm những việc khác.

Lòng bàn tay rộng lớn ấm áp đầu tiên giữ lấy eo của Yến Chi An, mơ hồ di chuyển lên những dấu vết mà hắn đã tạo ra, sau đó dán vào bụng dưới của anh, ấn nhẹ vào vị trí mà mình đâm thành chút hình dạng rồi lại rời đi trước khi Yến Chi An kháng cự, tìm vị trí của khoang sinh sản đã cực kỳ quen thuộc, nhẹ nhàng vuốt ve, động tác nhỏ này không tính là nhiệt tình, nhưng cũng đủ để khiến mũi chân Yến Chi An co quắp: "Em đừng, ư, đừng lộn xộn......"

Thế là Hứa Ngôn Chiêu thực sự ngoan ngoãn ngừng di chuyển, ngay cả hô hấp cũng cẩn thận tránh khỏi làn da của anh. Phản ứng không giống như dự đoán khiến Yến Chi An không thể không quay đầu lại nhìn hắn một cái, sau đó anh phát hiện trên cằm hắn có một vết xước khó thấy.

Rất nông, rất nhỏ, đã kết vảy, Yến Chi An không nhớ mình đã cào nó khi nào.

Bên dưới quần áo của hắn, ở những nơi không thể nhìn thấy còn có vết tích nghiêm trọng hơn cái này.

Vẫn nhớ rõ trước đó mình đã làm gì, Yến Chi An có chút chột dạ nhìn đi chỗ khác. Trước ngày hôm qua, anh cũng không biết là mình có tật thích cào người.

Như thể nhìn ra những gì Yến Chi An đang nghĩ, Hứa Ngôn Chiêu khẽ nở nụ cười. Hắn cọ cọ vào vai Yến Chi An, áp trán vào hõm vai anh: "Anh Chi An."

"Em rất thích anh." Giọng nói có chút khàn lọt vào trong tai Yến Chi An, lập tức khiến nửa người anh mềm nhũn, trên cổ lộ ra một vết ửng hồng nhàn nhạt: "...... Rất thích......"

"Anh còn không có nói thích em......" Cún lớn nắm được nhược điểm của chủ nhân vô cớ lên án, giọng nói cố ý hạ thấp nghe có vẻ tủi thân, tựa hồ bị ăn hiếp rất nhiều.

Ngón tay của Yến Chi An nảy lên một chút, mặt càng đỏ hơn: "...... Anh đã nói rồi."

"Không đủ." Không hề che giấu sự không biết thoả mãn của mình, Hứa Ngôn Chiêu cắn nhẹ lên xương quai xanh của Yến Chi An: "Em còn muốn nghe."

Yến Chi An mấp máy môi, nhưng lại cảm thấy những lời này bị nghẹn ở cổ họng, dính vào đầu lưỡi, chỉ lăn lộn ở đó hai lần đã sinh ra cảm giác xấu hổ đến toàn thân tê dại.

Ngày hôm qua làm thế nào mà anh nói những lời đó một cách tự nhiên như vậy được thế......?

Yến Chi An đột nhiên trở nên nghi ngờ chính mình. Sống hai đời, đó hẳn là hành động tỏ tình duy nhất của anh.

"Anh Chi An." Giọng nói của Hứa Ngôn Chiêu thu hút sự chú ý thật ra vẫn chưa chạy xa của Yến Chi An, đôi môi rơi xuống bên cổ anh nóng bỏng như giọt sương sôi trào: "Em thích anh."

"Em sẽ tiếp tục nói cho đến khi anh sẵn lòng nói "thích" với em mới thôi." Yến Chi An nghe thấy Alpha chiếm giữ mình nói: "Em sẽ luôn nói cho đến khi anh cảm thấy đây là chuyện đương nhiên giống như việc hô hấp." Anh nghe thấy Hứa Ngôn Chiêu cười khẽ: "...... Mà thôi nói cho đến lúc hai chúng ta cùng chết đi, được chôn trong cùng một mộ mới thôi."

"Kiếp sau sau khi tìm được anh rồi thì lại nói cho anh nghe nữa." Giọng của Hứa Ngôn Chiêu rất nhỏ, có chút khàn khàn do dục vọng chưa giảm bớt, trầm thấp mềm mại, giống như muốn dùng tính mạng của mình để thực hiện lời hứa.

Một lúc lâu sau, Yến Chi An mới quay đầu đi nhẹ nhàng đáp: "Ừa."

Hai người không nói chuyện nữa, bầu không khí quá mức yên tĩnh khiến họ không tự chủ được tập trung vào nơi đang liên kết với nhau. Hứa Ngôn Chiêu thậm chí còn phàn nàn về thời gian để thứ này có hiệu lực, nhưng đồng thời, hắn cũng có chút cảm kích vì điều đó, nếu không hắn nhất định sẽ bị đuổi khỏi giường ngay khi Yến Chi An tỉnh dậy.

Điều này rất kỳ lạ, rõ ràng Yến Chi An chưa bao giờ làm bất cứ điều gì như thế này trước đây, nhưng Hứa Ngôn Chiêu đối với điều này lại vô cùng chắc chắn. Chắc là do ham muốn trêu chọc mà bị ném xuống giữa đường quá nhiều lần, Hứa Ngôn Chiêu nghĩ.

Nhưng hắn có thể làm gì bây giờ? Cho dù là cố tình tỏ ra kiêu ngạo để bắt nạt hắn thì Yến Chi An cũng đáng yêu đến mức khiến trái tim hắn rung động, không nỡ làm trái dù chỉ là một mệnh lệnh mình nhận được.

...... Thật sự giống như một con chó săn đã được thuần hoá thành công.

15 phút dài đến mức tưởng chừng như các vì sao bị hủy diệt đến vắng lặng rốt cuộc cũng qua đi, Hứa Ngôn Chiêu cọ cọ lên chóp mũi Yến Chi An, khẽ hỏi anh: "Em có thể di chuyển không?"

Đôi mắt của Yến Chi An có chút trống rỗng, phải mất một lúc mới hiểu câu hỏi của Hứa Ngôn Chiêu, nhẹ nhàng chớp mắt một cái.

"...... Anh chỉ có hai ngày nghỉ." Anh thì thầm.

Biết rõ về tinh lực của Alpha ở độ tuổi này, sau khi xác nhận "quà tốt nghiệp" của Hứa Ngôn Chiêu, Yến Chi An đã đặc biệt chuyển ngày nghỉ cùng với một người nào đó. Thật ra bởi vì trước đó có quá nhiều việc nên anh vốn không có ngày nghỉ, nhưng những người khác đã chắp nối lại, vắt ra hai ngày cho anh, cũng không có người truy cứu loại chuyện này quá nhiều. Chỉ là hiện tại, anh đột nhiên cảm thấy, mình hình như đã đánh giá thấp thể lực của Alpha rồi.

"Vâng." Hứa Ngôn Chiêu thấp giọng đáp: "Em biết."

"Ở đây sẽ làm bẩn ga trải giường." Hắn hỏi: "Anh muốn vào phòng tắm không?"

Câu hỏi này khiến Yến Chi An nhớ lại những ký ức dâm đãng của đêm qua, anh không khỏi nghiến răng: "Không vào."

Anh thật sự không thể hiểu, một người cũng thiếu kinh nghiệm giống như anh —— kinh nghiệm còn non hơn anh, tại sao trong đầu lại có thể có nhiều chiêu trò mà anh chưa từng nghĩ tới như vậy.

Hứa Ngôn Chiêu lại cười lên, nũng nịu, tràn đầy hân hoan cùng vui sướng, cho dù bị đá cũng không dừng lại.

"Vậy không vào." Hắn liếm môi Yến Chi An, giống như một con chó lớn làm nũng với chủ nhân. Sau đó dương vật chôn sâu trong cơ thể Yến Chi An cuối cùng cũng bắt đầu chậm rãi di chuyển, động tác rút ra của hắn rất chậm, nhưng lực đẩy vào lại mạnh khủng khiếp, như thể hắn muốn đâm xuyên qua lớp da thịt nóng ẩm để giảm bớt bùng nổ khoái cảm trong 15 phút đó, Yến Chi An bị chìm trong sự sung sướng tột độ chỉ sau vài lần, co giật đạt cực khoái.

Nhưng lần này Hứa Ngôn Chiêu không có quá nhiều kiên nhẫn, sau khi hắn mạnh mẽ va chạm vào lỗ thịt đang ra sức co rút vài lần thì rút dương vật ra, bắn vào cánh mông không ngừng kẹp chặt của Yến Chi An. Chất lỏng màu trắng đục đặc sệt uốn khúc qua những dấu tay chằng chịt thê thảm trên đó, thoạt nhìn có một vẻ đẹp của sự ngược đãi.

Chẳng qua, ga trải giường của hắn đã được thay vô ích.

Nghĩ đến đây, Hứa Ngôn Chiêu khẽ nhếch khoé miệng, vén những sợi tóc ướt đẫm mồ hôi trên trán Yến Chi An ra, đặt lên đó một nụ hôn nhẹ.

"Anh Chi An, hôm qua anh thật sự uống say sao?" Câu hỏi đột ngột này khiến lông mi Yến Chi An run lên, hai mắt có chút thất thần nhìn về phía Hứa Ngôn Chiêu sau đó nhanh chóng rời đi, nhìn mạng nhện không biết từ lúc nào đã hình thành ở góc trần nhà. Một lúc sau anh mới nhẹ nhàng "hừ" một tiếng, đẩy người ra chui tọt vào chăn: "Em đoán đi."

Phản ứng này của anh đã biểu thị đáp án quá rõ ràng.

Hứa Ngôn Chiêu cong mắt, không dám cười thành tiếng, chỉ nhìn chằm chằm mái tóc nhô ra khỏi chăn của Yến Chi An một lúc rồi mới đứng dậy đi rót nước cho anh. Với thói quen của Yến Chi An, như thế này nhất định là muốn tắm rửa, nhưng với tình hình của anh hiện tại, tự mình đứng thẳng cũng...... Khụ.

Hứa Ngôn Chiêu cảm thấy hắn cần phải chịu trách nhiệm cho những gì mình đã làm.

Đúng, Yến Chi An đã dạy hắn như vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro