Chương 21 - Anh chảy nước rồi
CHƯƠNG 21 – Anh chảy nước rồi
Edit: Toả Toả
Không cho Yến Chi An thời gian để hối hận, Hứa Ngôn Chiêu đã dùng cách trực tiếp và mạnh mẽ nhất để chiếm lấy khả năng suy nghĩ của anh. Pheromone dày đặc hơn cả lúc trước tràn ngập khoang miệng và mũi của Yến Chi An, chiếm giữ những giác quan khác mà lẽ ra anh không nên có những cảm giác liên quan, ngay cả làn da chưa từng tiếp xúc với không khí cũng vì đó mà sinh ra một chút run rẩy và tê dại khó tả.
Bàn tay tuột khỏi người Hứa Ngôn Chiêu run rẩy nắm lấy ống tay áo của hắn, nhưng bởi vì không dùng sức nên không chống đỡ được bao nhiêu cho thân thể mềm nhũn của anh. Cả người Yến Chi An gần như hoàn toàn dựa vào bức tường phía sau cùng với bàn tay đang ôm lấy eo mình làm điểm tựa, hai chân được bao bọc trong quần dài bởi vì tư thế mà không thể duỗi thẳng được, dưới sự cọ xát phần thân dưới của người trước mặt mà khẽ run lên. Chiếc dép ở một bên chân vừa rồi đã rơi xuống, đế dép lật ngửa lên nằm ở một bên, chỉ lộ ra một nửa con khủng long hoạt hình, trông hơi buồn cười.
"Hứa, ưm...... Đợi...... Á, đừng ở đây...... Ư......" Lời nói khó khăn vừa mới vắt ra khỏi cổ họng đã dễ dàng bị chiếc lưỡi đang xâm nhập vào trong miệng đánh gãy, Yến Chi An hít phải Pheromone thể hiện rõ ham muốn chiếm hữu và kiểm soát, rất nhanh đã quên mất mình muốn nói gì.
Nhưng Hứa Ngôn Chiêu không thể nào quên mình muốn cái gì được.
Liếm đi những sợi tơ dinh dính tràn ra từ môi dưới Yến Chi An, Hứa Ngôn Chiêu hôn lên chiếc cằm ướt đẫm nước bọt của anh, há miệng cắn cúc áo trên ngực anh, lần lượt cởi từng cúc áo, để lộ ra bộ ngực trắng nõn bên dưới.
Dáng người của Yến Chi An mảnh khảnh và cân đối, nhưng không mềm mại và đẫy đà như Omega, những đường cơ bắp không quá khoa trương giữa eo và bụng cho thấy rõ ràng anh không hề lơi lỏng việc rèn luyện thể chất sau khi tốt nghiệp, lại phô ra một cảm giác mạnh mẽ đẹp đẽ. Chiếc quần với dây lưng vẫn chưa được cởi ra mở một nửa để lộ ra chiếc quần lót màu trắng, dưới đó rõ ràng bị phồng lên cùng với một chút màu nước nhạt trên đó, làm cho phần vải đó trông mờ hơn, để lộ một chút màu thịt bên dưới.
Quyến rũ cực kỳ.
Nửa là bị mê hoặc, nửa là thuận theo khát vọng lâu nay, Hứa Ngôn Chiêu cúi đầu hôn nhẹ lên chỗ phồng lên, há miệng ngậm cả mảnh vải cùng phần thịt được bọc dưới đó vào trong.
"Ưm......!" Hô hấp vừa mới ổn định một chút lập tức lại trở nên dồn dập hỗn loạn, Yến Chi An theo bản năng vươn tay ấn lên đầu Hứa Ngôn Chiêu, đôi môi bị hôn mút đến đỏ mọng ướt át cũng khẽ hé mở, anh định phun ra mấy lời từ chối, nhưng cuối cùng chỉ thở gấp một tiếng, quay đầu đi chỗ khác.
Cũng đã đồng ý rồi, hơn nữa trước đây cũng không phải là chưa từng làm, đã như vậy rồi mà còn một mực từ chối nữa thì có hơi...... Giả tạo.
Hàm răng trắng tinh tạo một vết lõm nông trên môi dưới rồi vội vàng buông ra, Yến Chi An muốn rút bàn tay đang vô thức làm động tác từ chối ra, nhưng giữa chừng lại bị Hứa Ngôn Chiêu bắt lấy đưa lên môi chậm rãi liếm.
Cảm giác ẩm ướt, trơn trượt và nóng bỏng quét từ lòng bàn tay đến đầu ngón tay, kích động đến mức Yến Chi An theo phản xạ mạnh mẽ rút tay về nhưng cảm giác nóng và ngứa khó tả giống như súp rơi trên bề mặt bánh mì trắng mềm nhanh chóng thấm vào da thịt, khiến cả cánh tay anh run lên, thậm chí những bộ phận khác trên cơ thể anh cũng tê dại như bị điện giật.
Như có thể nhìn thấu suy nghĩ của Yến Chi An lúc này, Hứa Ngôn Chiêu cong mắt nhìn anh, cứ như vậy nhìn vào mắt anh, vươn đầu lưỡi chậm rãi liếm láp mảnh vải ướt đẫm nước bọt, nơi có thể mơ hồ nhìn thấy hình dáng đồ vật phía dưới. Trong khoảnh khắc, một kích thích tâm lý còn mạnh hơn cả khoái cảm thể xác đâm thẳng vào da đầu Yến Chi An, khiến anh không tự chủ được co quắp ngón chân, chỉ cảm thấy cảm giác xấu hổ cùng khoái cảm ập xuống vừa rồi khiến ý thức của anh có chút mơ hồ.
Hứa Ngôn Chiêu cực thích nhìn dáng vẻ anh vùng vẫy và chìm đắm trong sự xấu hổ cùng sung sướng.
Yến Chi An đã phát hiện ra điểm này lần trước. Như thể đang xác nhận và yêu cầu điều gì đó, người này luôn cố gắng hết sức để trêu chọc và lấy lòng anh, khiến anh phải đáp lại sự đụng chạm của hắn một cách nhiệt tình nhất.
Hứa Ngôn Chiêu thích nhìn Yến Chi An đắm chìm trong niềm vui mà mình ban cho, nhìn anh vì đó mà run rẩy, xấu hổ, buông thả, mê đắm và mắc vào một cái bẫy nhẹ nhàng được thêu dệt khéo léo.
Nhưng dù biết rõ như vậy, Yến Chi An vẫn không thể nào rời mắt khỏi cơ thể của Hứa Ngôn Chiêu, như thể anh bị đôi mắt đỏ rực đó trói chặt. Cứ như vậy, anh nhìn người Alpha cao hơn anh rất nhiều này nửa quỳ ở trước mặt mình, liếm ướt quần lót của mình từng chút một, rồi qua lớp vải dính vào dương vật, chăm sóc thằng em của mình để mình cảm nhận khoái cảm. Tác động do tầm nhìn đó mang lại khiến các giác quan của Yến Chi An trở nên phấn khích hơn bao giờ hết, đến mức ngay cả cảm giác khi lớp vải mỏng bị kéo và cọ xát vào côn thịt cũng được phóng đại lên vô số lần, lần lượt kích thích các dây thần kinh của anh, đẩy khoái cảm tích tụ trong cơ thể anh lên cao hơn nữa.
"...... Ưm...... Nhẹ, ha, làm nhẹ...... Hức, Ngôn...... Ha, Ngôn Chiêu, ưm...... Hứa Ngôn Chiêu......!" Không có chỗ để đặt tay lên bức tường phủ đầy giấy dán, cố gắng chống đỡ cơ thể đang trượt xuống của mình, Yến Chi An không chịu nổi mà ưỡn thẳng eo về phía trước, đưa côn thịt vẫn còn bị trói buộc trong quần lót vào miệng của hắn. Khi cảm giác nhớp nháp từ phần thân dưới lan ra, sắc mặt Yến Chi An còn có chút ngơ ngác, không kịp phản ứng đã xảy ra chuyện gì.
Hứa Ngôn Chiêu không nhổ thứ trong miệng ra ngay lập tức, mà mút nó vài lần rồi dùng lưỡi ấn vào đầu mút, đẩy nó ra ngoài, dùng đầu răng ấn vào thứ đó. Hứa Ngôn Chiêu ngước nhìn Yến Chi An, một đôi mắt đỏ thẫm cười gian xảo, khá giống một truyền thuyết cổ xưa, dáng vẻ của một con yêu tinh hấp thụ tinh khí người ẩn sâu trong núi.
"Anh Chi An......" Giọng nói vốn đã khàn khàn kéo dài một chút, lập tức mang theo một chút ý muốn nũng nịu, giống như một loại siro đặc quánh có màu nâu, lấy muỗng múc lên, có thể kéo ra những sợi đường dài.
Lông mi của Yến Chi An run lên, anh cảm thấy trái tim mình tê dại, giống như một con mèo được gãi ngứa, rõ ràng rất thoải mái nhưng vẫn luôn giữ sự kiêu căng không muốn buông bỏ, cố gắng giữ vững hình tượng của mình.
Hứa Ngôn Chiêu không khỏi nhỏ giọng cười. Hắn yêu dáng vẻ giờ phút này của Yến Chi An cực kỳ.
Nếu như hắn thực hiện ý tưởng lúc trước thì tuyệt đối sẽ không thể nhìn thấy dáng vẻ này.
Hắn há miệng cắn mép quần lót lộn xộn, kéo xuống từng chút một, Hứa Ngôn Chiêu vẫn không rời mắt khỏi khuôn mặt của Yến Chi An, ánh mắt quá tập trung đó thậm chí còn khiến đầu ngón tay của Yến Chi An tê dại.
Dương vật vẫn chưa hoàn toàn mềm xuống bật ra ngoài, vài giọt tinh dịch trên đó bắn lên mặt Hứa Ngôn Chiêu, dưới lực kéo của hắn chậm rãi trượt xuống, trông vô cùng gợi tình. Hứa Ngôn Chiêu buông miếng vải đang cắn ra, vươn lưỡi cẩn thận liếm sạch tinh dịch còn sót lại trên dương vật, dọc theo đường hôn lên bụng dưới của Yến Chi An, để lại những dấu đỏ vừa đẹp vừa gợi cảm, như thể hắn đang để lại một dấu vết đặc biệt để đánh dấu một cái gì đó thuộc về mình.
Áp môi vào tuyến thể trên cổ của Yến Chi An, nhẹ nhàng chà xát chúng, Hứa Ngôn Chiêu ngậm lấy vành tai nơi toả ra hương thơm của rượu hòa quyện với cam quýt của Beta, nhẹ nhàng gọi anh: "Anh Chi An." Không biết là cố ý hay vô tình, hơi thở mà Hứa Ngôn Chiêu thở ra trong lúc khép mở môi đều vừa vặn xông thẳng vào lỗ tai Yến Chi An, làm cho toàn bộ tai anh đều tê dại ngứa ngáy như đang ngâm nước nóng: "Anh tách hai chân ra chút đi."
Yến Chi An cắn môi dưới, ngoan ngoãn làm theo. Giây tiếp theo, lòng bàn tay đang lưu luyến giữa eo và bụng lập tức xâm nhập vào giữa hai chân anh, vuốt ve qua lại làn da mỏng manh mềm mại, mang đến từng mảnh tê dại mềm mại thấu xương.
Hai chân Yến Chi An càng thêm run rẩy, thiếu chút nữa phải dựa vào Hứa Ngôn Chiêu ôm eo mới có thể chống đỡ thân thể, không đến mức trượt xuống dưới. Mà Alpha tìm được lối vào giữa hai bờ mông cũng không vội tiến vào mà dùng hai ngón tay chen vào xoa nắn qua lại ở khe hở giữa hai mảnh thịt đó. Kể cả cái miệng nhỏ xung quanh có nhiều nếp gấp đang đóng chặt kia cũng đang bị cọ xát liên tục, tạo ra từng đợt ngứa ngáy nhè nhẹ lại chân thực. Thấm vào tất cả những nơi có thể chui vào, khiến máu trong cơ thể Yến Chi An như sủi bọt, bọt khí dày đặc ùng ục bốc lên.
"Anh Chi An." Lúc Yến Chi An suýt chút nữa nhịn không được mà trực tiếp thúc giục Hứa Ngôn Chiêu tiến hành bước tiếp theo thì người này cuối cùng cũng mở miệng: "Em muốn đi vào." Lời nói làm cho người khác phải suy nghĩ quá mức lọt vào tai Yến Chi An, khiến anh sinh ra chút hoảng hốt, trong lúc nhất thời anh thậm chí còn hoài nghi điều mình vừa hứa là cái gì: "...... Thả lỏng."
Vừa dứt lời, ngón tay đặt ở cửa vào phía sau hơi dùng sức, đẩy mở cái miệng nhỏ không ngừng mấp máy ra, cố gắng chọc vào trong.
Hứa Ngôn Chiêu vốn cho rằng lần đầu tiên bị dị vật xâm nhập, lại không có bôi trơn đầy đủ thì lúc mình tiến vào hẳn là sẽ rất khó khăn. Nhưng ngoài dự đoán của hắn, ngoại trừ lúc đầu có chút khó khăn ra thì về sau động tác của hắn cũng không còn gặp quá nhiều trở ngại. Thậm chí ngay cả một giây ngừng nghỉ cũng không có, hắn đã chạm đến điểm sâu nhất mà hắn có thể chạm tới. Ngay sau đó, cảm giác nóng ẩm quấn lấy ngón tay đã khiến hắn hiểu ra lý do.
"Anh Chi An." Hô hấp của Hứa Ngôn Chiêu không tự chủ được trở nên nặng nề gấp gáp, trong giọng nói trầm thấp khàn khàn của hắn có vẻ kích động không thể che giấu: "...... Anh chảy nước rồi."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro