Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 10 - Không được làm đến bước cuối cùng

CHƯƠNG 10 - Không được làm đến bước cuối cùng

Edit: Toả Toả

Beta: trucute1601

"Đợi, ưm...... Trước tiên...... Ha a, đổi chỗ, ưm...... Đừng...... A hức, ở đây...... Ha ưm......" Một câu nói đơn giản bị chiếc lưỡi đang xâm nhập vào trong khuấy động, khiến nó biến thành một câu mềm mại dính nhớp mà vỡ vụn, Yến Chi An bị bắt ngẩng đầu lên, tiếp nhận sự xâm nhập từ Alpha trước mặt, đôi mắt màu caramel đã sớm phủ một tầng nước vì ngạt thở và khoái cảm. Ngay cả những ngón tay đang nắm lấy cánh tay của Hứa Ngôn Chiêu cũng run lên, như sắp nhũn ra mà tuột xuống dưới.

Khác với vẻ dịu dàng và thận trọng tối hôm trước, lúc này Hứa Ngôn Chiêu tỏ ra sự xâm lược hung hăng quá mức, Pheromone hừng hực đang bao bọc kia nồng nặc đến mức tưởng chừng như muốn nhấn chìm anh. Trong lúc xuất thần, Yến Chi An thậm chí còn cảm thấy mình đã trở lại những ngày trước khi sống lại, khi anh bị nhốt trong một căn phòng tối không có ánh sáng, điều duy nhất anh có thể cảm nhận được chính là nhiệt độ cơ thể như thiêu đốt của người luôn không ngừng xâm phạm mình và Pheromone có mùi Tequila khiến người ta chóng mặt đó.

Nhưng rất nhanh, động tác của Hứa Ngôn Chiêu đã trở nên tỉ mỉ và nhẹ nhàng. Rút chiếc lưỡi đang khuấy đảo trong miệng Yến Chi An ra, liếm nước bọt tràn ra trên môi anh từng chút một, hắn lại xâm nhập vào trong môi răng anh lần nữa, móc nhẹ lấy đầu lưỡi anh, cào cấu hàm trên của anh. Hứa Ngôn Chiêu nhìn Yến Chi An đang dần dần khôi phục tiêu điểm trong đôi mắt, bàn tay đỡ eo anh luồn vào trong vạt áo, nhẹ nhàng vuốt ve lên da anh.

-- Không giống như đêm qua, được sự cho phép của Yến Chi An, hắn có thể càng thêm không kiêng nể gì mà chạm vào cơ thể người này.

Đầu ngón tay hơi thô ráp lướt qua rốn của Yến Chi An, Hứa Ngôn Chiêu cảm thấy cơ thể mình không tự chủ được run rẩy, sức lực trên tay không khỏi tăng thêm một chút, ấn ra một chỗ lõm gợi tình nhợt nhạt trên những đường nét mơ hồ ở bụng anh. Yến Chi An cố gắng nói chuyện vài lần nhưng đều bị môi và lưỡi của Hứa Ngôn Chiêu chặn lại, anh vừa thở hổn hển, một tiếng rên rỉ đứt quãng đã thoát ra khỏi cổ họng.

Tay anh đã sớm không còn sức lực mà tuột xuống dưới, run rẩy nắm lấy cổ tay áo của Hứa Ngôn Chiêu, làm sao cũng không thể dùng sức được.

-- Pheromone do Alpha không hề kiềm chế phóng ra có tính công kích cực kỳ mãnh liệt, ở khoảng cách gần như vậy, ngay cả Beta vốn không nhạy cảm với nó cũng bị áp chế đến một mức độ nào đó, trong lòng không hề có ý nghĩ sẽ phản kháng mạnh mẽ đã khiến anh sinh ra ý muốn phục tùng.

"Anh Chi An......" Lòng bàn tay hắn hướng lên trên vuốt ve một viên thịt trên ngực anh, Hứa Ngôn Chiêu thì thào gọi tên Yến Chi An,  xoa nắn qua lại ở khu vực có thể dễ dàng kích hoạt phản ứng của anh, hắn đẩy và nghiền hạt đậu thịt dưới lòng bàn tay từ trái sang phải, sau vài lần liền trở nên ứ máu và thẳng đứng, ngay cả khi đã lấy bàn tay ra thì vẫn có thể thấy một chỗ phồng đáng chú ý trên áo.

Ánh sáng đổ xuống từ mặt trời gay gắt treo lơ lửng trong không trung được phản chiếu qua các cửa sổ sát sàn rộng rãi thoáng mát, nhờ đó Yến Chi An có thể nhìn thấy rõ ràng đôi mắt tràn đầy dục vọng của Hứa Ngôn Chiêu, cũng có thể thấy rõ ràng khuôn mặt đỏ bừng của mình từ ảnh ngược trong đó. Sự xấu hổ không thể kiểm soát được từ mũi chân bao phủ lên trên, phải mất vài hơi thở mới vượt qua đỉnh đầu của Yến Chi An. Anh nhắm mắt lại như đang trốn tránh, giọng nói thốt ra từ trong cổ họng mang theo sự run rẩy rất nhỏ: "Ít nhất, trước tiên hãy kéo rèm cửa...... Hức...... Kéo, kéo lên......"

"Nhưng mà em muốn nhìn anh." Khẽ hôn lên môi Yến Chi An, Hứa Ngôn Chiêu lại hôn lên cái trán đầy mồ hôi của anh, trong giọng nói trầm thấp là dục vọng thẳng thắn không hề che giấu: "Muốn nhìn anh bởi vì em mà có phản ứng, nhìn anh ở dưới người em mà cao trào."

Cho dù câu trả lời của câu hỏi mà hắn không hỏi ra kia là gì thì mọi phản ứng của người này bây giờ đều sinh ra vì hắn -- đều chỉ thuộc về hắn.

Mà hắn sẽ từng chút từng chút một, khiến sự đặc biệt chỉ thuộc về mình hắn này, trở thành toàn bộ của anh.

...... Bằng mọi giá.

Sau khi hôn lên hàng mi đang run rẩy vì xấu hổ của Yến Chi An, Hứa Ngôn Chiêu liếm mút dọc theo cổ anh xuống từng tấc một, để lại những vệt nước nửa trong suốt dâm loạn.

Mất đi thị giác bình thường ỷ lại nhất, các giác quan khác của cơ thể trở nên nhạy bén lạ thường. Yến Chi An có thể cảm nhận rõ ràng môi và lưỡi của Hứa Ngôn Chiêu, mỗi một chi tiết cọ xát trên da mình, ngay cả cảm giác tê dại do hơi thở phun ra bên cạnh cổ, dưới độ nhạy cảm quá mức tất cả chúng đều được phóng đại vô số lần, tạo ra một lượng lớn các dòng điện tê dại lộn xộn.

Mút ra một vết đỏ nhạt trên hầu kết hơi run của anh, Hứa Ngôn Chiêu không dừng ở chỗ này quá lâu, hắn đưa tay vén quần áo của Yến Chi An lên, cúi đầu ngậm lấy đầu vú trên ngực đã bị mình bỏ qua trong lần đụng chạm trước đó, hắn dùng môi mút lấy, đầu lưỡi thì gảy, hàm răng thì nghiền lên, dùng hết mọi cách mà mình có thể nghĩ ra, chà đạp phần thịt non mềm đáng thương đó.

Mà từ trước tới nay Hứa Ngôn Chiêu luôn là một học sinh xuất sắc.

"...... A, đừng...... Ưm...... Hức, ưm......" Một bên đầu vú bị móng tay ấn lên xoa bóp, còn bên kia lại được liếm láp, cố ý phát ra tiếng nước nhớp nháp, khoái cảm ngứa ngáy không thể chịu được từng chút từng chút xâm nhập vào trong da, rồi lại biến thành một loại cảm giác mà Yến Chi An chưa bao giờ cảm thấy trước đây trong động tác không thể xem là kịch liệt đó. Sự dâng trào khó nhịn bên trong cơ thể khiến anh không thể kiềm chế được bấu chặt ngón tay đang nắm lấy cổ tay áo của Hứa Ngôn Chiêu, muốn ưỡn thẳng ngực, đút đầu vú của mình vào trong tay, trong miệng Hứa Ngôn Chiêu thêm, nhưng cũng muốn cong lưng chạy thoát khỏi làn sóng xấu hổ và bối rối này.

Đôi môi đỏ mọng ướt át vì bị mút ra sau khi phun ra một từ thể hiện sự từ chối thì dùng sức mím chặt, cố gắng kìm nén tiếng rên rỉ tràn ra từ cổ họng, nhưng mỗi khi thở dốc lại không thể không bật ra một tiếng rên nhẹ, khàn khàn và mềm mại, giống như một viên kẹo cứng đang tan chảy từng chút trong miệng.

Đây là dáng vẻ mà Yến Chi An chưa bao giờ bày ra trước đây, chỉ thuộc về riêng hắn.

Dùng răng cắn viên thịt đã bị hắn chà đạp đến đỏ tấy, khống chế sức lực mà kéo lên trên, Hứa Ngôn Chiêu không hề chớp mắt mà nhìn chăm chú người đang thở gấp, xấu hổ đến mức không dám mở mắt ra, mỗi một phản ứng của anh đều được thu hết vào trong mắt hắn, khắc vào đáy lòng.

Dùng đầu lưỡi đẩy đầu vú đang dựng đứng trong miệng ra, Hứa Ngôn Chiêu dùng đầu ngón tay xoa xoa đầu vú bên kia, cúi đầu nhẹ nhàng liếm lên một cái, bôi lên đó một tầng nước ướt át, sau đó hắn dang hai tay xuống, che đi chỗ lồi lõm rõ ràng nơi đũng quần của người bên dưới.

-- Yến Chi An là một Beta nam với chức năng sinh lý bình thường, không thể nào dưới tình huống này còn không sinh ra một chút phản ứng sinh lý nên có. Nhất là hiện tại đối với người trước mặt anh cũng không có ôm sự bài xích cực đoan như vậy.

Mùi rượu nồng nặc phả vào mặt, hun đến đầu óc Yến Chi An có hơi choáng váng. Pheromone do Hứa Ngôn Chiêu tiết ra thật sự quá dày đặc, khoảng cách giữa hai người lại quá gần, giống như trong thời gian động dục của một loại sinh vật nào đó, tín hiệu ham muốn giao phối liên tục được truyền đi, đến nỗi ngay cả Yến Chi An với tuyến thể không hoàn chỉnh cũng không chịu khống chế mà bị gợi lên một ít phản ứng, khiến anh không thể kiểm soát được sinh ra ý muốn phục vụ cho đối phương.

Không giống với...... Những gì trong trí nhớ.

Yến Chi An nhớ rõ ràng rằng, tại thời điểm này tác dụng của Pheromone mãnh liệt ùn ùn kéo đến của Hứa Ngôn Chiêu phải là áp chế mới đúng.

Mũi ngửi được hương cam quýt toả ra từ trên người mình, Yến Chi An hoàn toàn không thể dùng sức lực dư thừa để đi tìm tòi nguyên nhân của sự thay đổi này, anh chỉ cảm thấy cơn sóng trong người đột nhiên tăng lên gấp bội. Làn da vốn đã vô cùng mẫn cảm bị lòng bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve, nó có thể khiến một nửa thân thể của anh mềm nhũn như sắp tan ra, giống như đã trở thành một chất dịch chảy ra có thể tùy ý khuấy động trong tay hắn.

Nhạy bén nhận ra thay đổi của Yến Chi An, Hứa Ngôn Chiêu hôn lên chóp mũi đầy mồ hôi của anh, chỉ để cảm thấy mùi Pheromone của mình hoà quyện với mùi cam quýt có chút ngọt ngào mà ngày thường không có. Giống như cắn vào thịt quả, thứ nước ngọt ngào đột ngột lan toả trên đầu lưỡi kích thích mạnh mẽ vị giác của người thưởng thức.

Nhịn không được lại hôn lên mũi Yến Chi An một cái, Hứa Ngôn Chiêu ấn nhẹ lên trán anh, đột nhiên khàn giọng nói: "Nhìn em."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro