Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

1.Trọng Sinh Chi Lãnh Quân Noãn Tâm

Tác giả:
Hiên Viên Quỷ Hồ
Thể loại:
Cổtrang , trọng sinh, ngọt
Trạng Thái Full


Một đời trước, Tiêu Lạc Ngọc không phụ người trong thiên hạ, lại duy nhất phụ Hoa Diệc Khê.

Mà Hoa Diệc Khê phụ người trong thiên hạ, lại chỉ không phụ hắn.

Hoa Diệc Khê làm hết thảy mọi chuyện đều là vì hắn, cuối cùng cũng vì hắn mà chết.

Chỉ nguyện đời đời kiếp kiếp, cũng không gặp lại Tiêu Lạc Ngọc.

Nếu — còn có kiếp sau, còn có thể một lần nữa làm lại, hắn sẽ chỉ đối tốt với người này.

Bất luận người này muốn cái gì, muốn đoạt được điều gì, hắn — Tiêu Lạc Ngọc đều sẽ cho y.

_ Cảm nhận : Bộ chuyện đưa ta đến con đường sủng công , nếu ai cùng đường thì không thể bỏ qua bộ này , đây cũng là em Thụ ta thích nhất từ trước đến nay. Kiểu trước mặt người khác thì lạnh lùng , tàn nhẫn, thế giới của Hoa Diệc Khê chỉ có Tiêu Lạc Ngọc , ai đụng đến anh em giết . Anh công thì đời trước sai lầm , mê bánh bèo lạnh lùng vs em . Nhưng chỉ khi bị bánh bèo cùng bạn thân hại chết ,trước khi chết thấy em thụ hi sinh trả thù cho mình thì tỉnh ngộ . Thật ra bộ này ngược thụ không tới 1 chương , sau khi anh trọng sinh thì cưng em hơn cưng trứng nữa . Cả bộ chuyện nói về anh Công trọng sinh sữa chữa lỗi lầm , cưng chiều em thụ hai người bước chân ra giang hồ .

Điểm 10/10.
Mình đọc chuyện ở đây
Link : https://truyenfull.vn/trung-sinh-chi-lanh-quan-noan-tam/
Trích một số đoạn ta thích:
- Thì ra quả như lời đồn đại, Hoa các Các chủ thần bí thế nhưng thích một người nam nhân.” Một đại hán cười nói, thanh âm ở trong rừng quanh quẩn kéo dài không dứt.
H

oa Diệc Khê khẽ cười, mũi kiếm đưa ra, chỉ vào mọi người, “Là kẻ nào thương tổn hắn?”

Mọi người ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, thế nhưng không ai dám mở miệng. Khắp trong rừng chỉ còn lại tiếng hít thở, cùng tiếng ve râm ran.

Nụ cười của Hoa Diệc Khê càng xán lạn, “Nếu như vậy, ta coi như tất cả các ngươi đều đả thương hắn, hôm nay — ai cũng đừng nghĩ ra khỏi nơi này.
- Hoa các chủ, Tiêu bảo chủ tẩu hỏa nhập ma đã tàn sát rất nhiều người, chúng ta cũng không còn cách nào, không thể nhìn hắn giết người như vậy, phải giết hắn, trong lòng ta cũng rất khó chịu.” Một nam tử cầm phiến quạt trong tay lên tiếng, “Ta là bằng hữu tốt nhất của hắn, làm như vậy, cũng là chuyện bất đắc dĩ.”“Vả lại, chúng ta cũng là vì võ lâm cùng dân chúng vô tội.”
Ngón tay Hoa Diệc Khê nắm trường kiếm càng siết chặt, cúi đầu khẽ cười, nụ cười này vô cùng mị hoặc, vốn dĩ là gương mặt thanh tú bình thường không biết vì cái gì mang đến một chút cảm giác mê người, không ít kẻ cũng nhịn không được phải cúi đầu. Chỉ là lời nói ra, lại vạn phần lãnh khốc: “Hắn muốn giết, thì để hắn vui vẻ giết

-Hoa Diệc Khê kéo Tiêu Lạc Ngọc, đưa cho hắn một viên dược “Ăn, liền không có việc gì. Chúng ta đi qua thôi, chú ý đừng trực tiếp đụng tới bọn nó là được.”

Nói xong lôi kéo Tiêu Lạc Ngọc bước đi, những người khác hai mặt nhìn nhau, sớm nghe nói Hoa thần y trừ bỏ Tiêu Lạc Ngọc ai cũng không quan tâm, nhưng không nghĩ tới đã vậy còn đem bọn họ quăng luôn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro