Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

🌨️[THƯỢNG TƯỚNG CAO LÃNH].7

Chương 7

Chuyển ngữ: Andrew Pastel

"Sao anh đụng vào tôi?" Lohman kêu lên, dùng đôi tay trắng nõn mềm mại che cổ áo hơi xòe ra, nhìn chằm chằm hắn một lúc.

Đây có phải là Tam hoàng tử? Vị hoàng đế tương lai của Đế Quốc? Bề ngoài thì tỏ vẻ bất mãn, nhưng thật ra thì trong lòng thầm nhìn người đàn ông đẹp trai tà khí trước mặt, chưa kể chỉ cần khí chất giàu sang của người này cũng khiến Lohman đỏ mặt, tim đập chân run. Cậu ta cảm thấy một alpha mỗi ngày đều chỉ biết đánh giết như Đường Đường không xứng với người tốt như vậy.

Lohman biết cách mở rộng lợi thế của bản thân. Cậu ta không có vẻ ngoài thuần khiết nên đã chọn một bộ đồ màu sắc phù hợp với vẻ ngoài diễm lệ của mình. Thậm chí để thu hút sự chú ý của Angelo, cậu ta còn cố tình lựa một bộ có phần giống với màu đỏ rượu vang của hắn được nhắc đến trong nguyên tác.

Nam nữ xung quanh đều bị tiếng kêu giật mình của Lohman thu hút, họ quay lại, đưa mắt nhìn hai bộ tây trang rất hợp với nhau, lại nhìn đến khuôn mặt ửng đỏ của Lohman, trong mắt họ lóe lên "Đã hiểu đã hiểu".

Mềm hương ôn ngọc lao vào vòng tay, sắc mặt Angelo hơi tối sầm lại, tâm trạng tốt của hắn bị phá hủy trong một nốt nhạc. Đang tu tâm dưỡng tính, hắn không muốn dây dưa với người này, nhưng ai ngờ lại còn bị cậu ta không hề biết điều đưa tay cản lại.

"Anh..." Lohman thấy hắn chuẩn bị bỏ đi, lập tức lo lắng nói: "Anh còn chưa có xin lỗi tôi đấy." Lòng lại nghĩ sao lại thế này, trong sách tả Angelo thích nhất cái dạng kiên cường bướng bỉnh giống Thượng tướng cơ mà?

Mùi hoa hồng thoang thoảng trên cơ thể omega khiến Angelo vô cùng khó chịu, hắn nhắm mắt lại, đột nhiên cười nhẹ. Khóe môi người đàn ông cong nhẹ lên, tạo ra ảo giác cực kỳ thân thiện.

Lohman tạm nén lại tâm trạng thấp thỏm, hơi ưỡn thẳng lồng ngực, giọng ngây thơ: "Tên anh là gì?" Đôi mắt tròn xoe linh động tò mò nhìn hắn.

Trai gái xung quanh bắt đầu xì xào bàn tán, Lohman không những không xấu hổ mà còn dạn dĩ, phô trương như một con công nhỏ kiêu ngạo.

Angelo không có tâm tình chơi đùa với cậu ta, chỉ hơi cúi đầu, nhẹ giọng hỏi một câu: "Cậu không cần bàn tay nữa đúng không?"

Lohman vốn đang ngượng ngùng vì nụ cười dịu dàng của người đàn ông ngay lập tức trắng bệt, kinh hãi ngẩng đầu lên. Rõ ràng giọng Angelo mềm nhẹ vô cùng, nhưng Lohman hiểu rõ hắn đang nói rất nghiêm túc!

Cậu ta chợt nhớ ra rằng Angelo trong sách là một kẻ điên ...

Trên môi Angelo nở một nụ cười, đôi mắt dài và hẹp kia nhàn nhạt nhìn Lohman. Đồng tử cậu ta co rút lại, hoảng sợ lùi lại hai bước. Angelo đứng thẳng người, nhàm chán "chậc" một tiếng, bủn xỉn thu lại ánh mắt, thong dong bước vào sảnh tiệc.

Những người sáng suốt đứng lại hóng hớt được hít đầy một phổi drama, xì xào liên tục, "Lohman vậy mà dám thả thính trai ở nơi công cộng", "Thượng tướng Đường có biết không", "Cậu ta làm mất hết thể diện của gia đình Harvey" ròi còn "Liệu Lohman Harvey có xứng đáng với Thượng tướng Đường Đường không". Lohman tức giận nhục nhã, đỏ mặt cúi đầu bỏ chạy.

...

Đứng đầu giới kinh doanh, Tập đoàn Tài chính Noah chỉ có thể dùng từ "hào nhoáng" để miêu tả phong cách của mình, giống như sảnh tiệc được chuẩn bị cho bữa tiệc mừng ngày hôm nay: rộng hàng trăm mét vuông, đèn chùm pha lê trên đầu phản chiếu ánh sáng ấm áp, rượu tháp sâm panh vàng nhạt trên bàn dài, trần nhà trang trí hoa trắng và lông vũ sang trọng tinh tế.

Bữa tiệc còn mười phút nữa mới bắt đầu, lúc Đường Đường bước vào, rất nhiều người đều không ngừng bàn tán, có rất nhiều ánh mắt nhìn về phía người đàn ông, ngưỡng mộ, khâm phục, thưởng thức, chỉ có một số ít ghen tị, mà ánh mắt ghen tị nhất ắt hẳn là của ông Harvey.

Ông Harvey nhìn con trai của "bạn cũ" oai phong như thế, lại nhớ đến thằng con được việc thì ít hỏng việc thì nhiều kia. Hiện tại tin tức nhà Đường từ hôn với nhà Harvey đã bị truyền ra, Những người trong giới chính trị Harvey từng xúc phạm qua đã bắt đầu ngo ngoe, nóng lòng muốn kéo ông ta xuống ngựa ngay lập tức.

Ông ta vốn muốn lợi dụng Thượng tướng từng bước xử lý những chuyện bẩn thỉu, đồng thời ăn tươi nuốt sống miếng bánh lớn đầy cám dỗ nhà họ Đường này, kết quả vừa lao công khổ tứ bày bố ván cờ xong lại bị chính thằng con mình làm hỏng!

Đường Đường từ lâu đã quen với những cảnh tượng này, nhưng hôm nay thì khác, vật ở nơi sâu trong lỗ hậu đang ong ong rung động, khoái cảm ập đến liên tục như sóng đánh vào bờ, đôi mắt của những người đó trần trụi, như thể đã nhìn thấu từng mảng vải ướt dưới quân trang Thượng tướng Đường.

Thượng tướng trấn tĩnh lại hơi thở, cầm lấy ly rượu trên khay của người phục vụ, uống cạn ly rượu lạnh.

Đường Đường lúc này rất may mắn là trước khi đến, để phòng cậu trốn thoát, Angelo đã mở khóa vòng dương vật trên người cậu. Dâm cụ kia không biết làm bằng gì, bình thường nó chỉ là một cái vòng mạ đỏ trang trí đeo trên dương vật, sau khi mở ra, kim loại nhớ ngay lập tức sẽ tạo thành màng, ôm chặt lấy toàn bộ, nếu không muốn nghẹn chết cả đời, sau yến hội phải ngoan ngoãn quay lại.

"Đường Đường," Ông Harvey đi tới, mỉm cười nhìn cậu với ánh mắt quan tâm: "Thượng tướng Đường dạo này bận, không có thời gian gặp bác Harvey gì cả." Giọng ông ta oai oán, giống các vị trưởng bối trong nhà bị đám nhỏ bỏ rơi.

"Bác Harvey," vị Thượng tướng ngoài mặt cố gắng giữ bình tĩnh, giả vờ như không nghe thấy lời phàn nàn, cúi đầu, "Cháu muốn nói chuyện với bác về cuộc hôn nhân mà mẹ cháu quyết định."

"Được rồi, được rồi," Ông Harvey cười tủm tỉm nói gần nói xa,, "Thành gia lập nghiệp, mẹ cháu khi còn sống rất thích Lohman, bây giờ kết hôn sớm hơn một chút cũng..."

"Bác Harvey." Đường Đường ngắt lời ông ta: "Cháu muốn từ hôn."

Mặt ông Harvey đột nhiên trầm xuống, đứng như trời trồng, ông ta chưa từng nghĩ tới Đường Đường sẽ tuyên bố từ hôn trước công chúng, không để lại chút thể diện nào cho nhà Harvey.

Những thiếu gia tiểu thư đều sáng mắt lên, "Từ hôn từ hôn rồi? A a a a, Thượng tướng lại độc thân!" Lúc trước, Đường Đường trên đầu có một vị hôn phu, họ phải giữ thể diện không tiện xuống tay, bây giờ thì người ta đã từ hôn rồi, còn chờ gì nữa!!

Đổi xe đạp thành mô tô, xông lên thôi!!!

Các omega và Beta có mặt đều ngẩng phắt đầu, cảnh giác đảo mắt qua các vị tình địch. Yến hội đột nhiên dấy lên mùi thuốc súng. Thậm chí ngay cả vài alpha cũng đang chuẩn bị ra chiêu.

"Đường Đường." Ông Harvey bắt đầu đạo lý, "Cuộc hôn nhân này là do cha mẹ cháu quyết định. Lohman còn nhỏ, suy nghĩ đơn thuần. Nếu nó có làm gì không phải ..." Nhưng còn chưa nói xong đã bị cắt ngang.

"Ây dà, sao ngài Harvey vẫn nói chuyện với Thượng tướng Đường Đường ở đây thế? Ông nên đi xem Lohman ngã có đau không chứ. Lúc nãy cậu ta ngã thẳng vào vòng tay của Tam hoàng tử Đế Quốc đấy."

"Đúng, đúng, nếu không tìm được có thể hỏi Chủ tịch Phó." Một omega che môi: "Vừa rồi Lohmie bé nhỏ mới hỏi mấy người phục vụ phòng nghỉ của Chủ tịch Phó ở đâu đấy."

"Này, làm sao tôi lại nghe nói Lohmie bé nhỏ 'vô tình' làm đổ rượu lên người đoàn trưởng Liên Bang đang chiêu an đấy nhỉ? Bây giờ ... Chắc là đang đi thay quần áo cho người ta đấy."

Tất cả mọi người đều là trà nghệ sư, mỗi người một câu, hai mắt chói lọi đầy hàm ý "Con trai ông đi thả thính khắp nơi, ông còn tơ tưởng làm thông gia với thượng tướng Đường sao?"

Nhà Harvey là gia đình danh gia vọng tộc à? Không biết tự nhìn lại xem mình xứng không?

Những ánh mắt châm chọc xung quanh hiện lên vô cùng rõ ràng, khuôn mặt ông Harvey chuyển đủ màu đỏ vàng lục lam chàm tím, như một chiếc cầu vồng già nhấp nháy.

"Các... các người......" Ông Harvey tức đến mức đau tim, tức giận đùng đùng thốt ra một câu thô lỗ, sau đó phất tay vội vàng bỏ chạy khỏi nơi thị phi này.

Các tiểu thư công tử chọc giận ông Harvey đi khuất rồi, ánh mắt sáng rực nhìn Đường Đường. Thượng tướng vẫn anh tuấn ngời ngời như vậy... Hở? Hình như hai má anh ấy hơi ửng hồng, trên trán còn có một tầng mồ hôi mỏng, nhưng không sao, Thượng tướng đỏ mặt cũng đẹp trai nữa a a a a a .

Vì vậy, khi Phó Thừa Trạch sắp xếp ổn thỏa cho Quân Diêm Tiêu đang tức đến điên người, lại chuẩn bị quần áo cho Tam Hoàng tử quá bận rộn, lúc đến sảnh tiệc lại nhìn thấy những người chướng mắt này vây quanh xum xoe cục vàng của mình.

"Mọi người đang nói chuyện gì vậy?" Phó Thừa Trạch mặc một bộ lễ phục màu đen, đeo găng tay chống gậy, sang trọng và lịch thiệp bước đến, mỉm cười hỏi, "Quý vị đang nói chuyện thú vị gì với Thượng tướng Đường thế?"

"Chủ tịch Phó." Họ vừa chào vừa choáng váng bởi pheromone vô tình toát ra của người đàn ông, im lặng chuyển đối tượng chỉ trong một giây.

Hô hấp của Đường Đường rối loạn, uống cạn ly rượu đá, thậm chí còn nhai đá viên thành từng mảnh.

Các omega bị con cáo già họ Phó mê hoặc mơ mơ màng màng, khai ra sạch sẽ, "Chúng tôi định mời tướng quân khiêu vũ."

"Thì ra là như vậy." Đôi mắt Phó Thừa Trạch hơi sâu, giọng nói trầm thấp cười, mê người không thể giải thích được: "Vậy thì... thưa quý vị, Phó mỗ cần phải tiên phong rồi."

Y đưa cây gậy cho trợ lý, người đàn ông cao lớn anh tuấn mặc lễ phục vươn tay về phía tướng quân như một quý ông, "Có thể mời em khiêu vũ không?"

Xung quanh đột nhiên yên lặng đến tám độ, mời người khác khiêu vũ trong bữa tiệc có nghĩa là để ý đến người đó! Các omega lúc nãy vẫn còn đang mơ màng trừng to mắt, khá lắm anh trai, tôi còn đổi thuyền qua bên anh, thế mà anh lại phỗng tay trên của tôi!

Ngay cả một số ít alpha cũng ghét bỏ, xuống tay nhanh thật đấy đại ca!

Nước đá không nén nổi lửa dục, Đường Đường cảm thấy phía sau mình đã ướt đẫm, cố gắng duy trì giọng nói ổn định, nhưng vừa định từ chối thì đã thấy Phó Thừa Trạch lặng lẽ cười.

Đường Đường đột nhiên nhớ tới điều khiển của cái thứ đang ong ong sâu bên trong cơ thể mình là quang não dùng chung của ba tên đàn ông này.

Đường Đường cắn chặt răng, dưới ánh nhìn chăm chú của đám đông, chịu đựng sảng khoái liên tục cùng cơn đau từ dương vật bị thít chặt, đưa tay đặt vào lòng bàn tay Phó Thừa Trạch.

Tiếng piano thanh nhã vang lên, mọi người kinh ngạc đứng xem cảnh này, có những cặp nhảy cũng cùng bước xuống sân khấu, di chuyển theo điệu nhạc.

...

Trong tiếng đàn du dương, Phó Thừa Trạch chủ động nhảy bước nữ, nhưng ngay cả bước nữ cũng không thể che giấu sự độc đoán ngang tàng sâu tận trong xương cốt của alpha.

"Anh muốn làm gì!" Đường Đường thấp giọng nói, hơi thở nóng rực, khóe mắt cũng hơi đỏ lên, so với những bước nhảy lưu loát của Phó Thừa Trạch, ủng quân trang giẫm lên sàn nhà, mỗi bước đi của thượng tướng đều giống như nàng tiên cá, chỉ khác là tiên cá thì đau đổ mồ hôi, còn thượng tướng thì sướng đến chảy nước.

Phó Thừa Trạch hơi nheo mắt lại, vừa đi vừa cất giọng hỏi : "Angelo nhét vào cái nào?"

"Có gai không?" Y khàn giọng thì thào, từng chữ nhuốm đầy dục vọng: "Tôi muốn địt em.".

Tiếng piano thanh thoát dần trở nên mạnh mẽ hơn, những bước nhảy chuyển từ nhẹ nhàng lúc ban đầu sang nóng như lửa.

Nơi sâu bên trong run lên bần bật, tràng ruột tê ngứa, thứ kia là một dạng trứng rung to bằng quả bóng bàn với những cái gai mỏng trên bề mặt, lúc này cứ va chạm vào khoan sinh sản đang đóng chặt của chủ nhân mỗi bước đi.

Ánh mắt của mọi người đều tập trung vào hai người họ, Đường Đường cắn trầy chóp lưỡi, mới có thể kìm lại tiếng rên rỉ sắp thoát ra khỏi miệng.

Thứ đó quá nhỏ, lỗ hậu đang đói khát, đòi hỏi thứ gì đó to hơn, lớn hơn để thỏa mãn sự dâm đãng của nó. Đường Đường thậm chí nhận thấy được nước dâm nhớp nháp theo kẽ mông chảy xuống ống quần, cả người căng thẳng, vô cùng sợ hãi những người kia sẽ nhận thấy đũng quần quân phục bị ướt.

Không còn gì xấu hổ hơn, thân là Thượng tướng trang nghiêm, lại trước mặt công chúng bị trứng rung chơi đến phun nước.

Tiếng bàn tán xì xầm đứt quãng, ánh mắt trần trụi, khiến cho Thượng tướng thần chí không rõ bất giác hoảng sợ, mặt đỏ bừng gấp gáp khiêu vũ. Gai mềm bên ngoài trứng rung quét qua thịt ruột, trực tràng sũng nước còn thèm khát nuốt nó vào sâu hơn.

"Sướng không?" Phó Thừa Trạch cười khẽ, "Thượng tướng của tôi đúng là dâm loàn, bị nhiều người nhìn như vậy là phun nước."

Đường Đường không trả lời được, nắm tay Phó Thừa Trạch mạnh đến nỗi gần như dùng hết sự nhẫn nại cả đời của mình để không phát ra tiếng kêu dâm trước mặt mọi người.

Tiếng nhạc càng lúc càng dồn dập, bước nhảy cuối cùng dài vô cùng, Đường Đường hạ quyết tâm mà sải bước gọn gàng xong động tác, nhưng với sải bước này, trứng rung đột nhiên bị thành ruột hút vào khoang sinh sản!

Nơi đáng lẽ đã thoái hóa bị dương vật to ngày đêm yêu thương, nay lại bị trứng rung rung động ù ù, gai mềm quét qua cổ khoang, nước dâm xối xả tuôn ra, trong đầu Đường Đường gần như trắng xóa, khoái cảm ập đến như hủy diệt mọi thứ.

Không ai biết rằng khi tiếng vỗ tay như sấm vang lên trong bữa tiệc, lỗ đít nhỏ của Thượng tướng Liên Bang co giật, lỗ thịt bị sex toy chơi ướt dầm dề, tiếng rên dâm không khống chế được của đóa hoa cao lãnh được che giấu hoàn toàn dưới tiếng vỗ tay của họ.

......

Phòng vệ sinh

Nước rửa tay, hương liệu xa xỉ xếp thành một hàng, gạch ngọc cẩm thạch màu đen lót trên mặt đất, gương tròn lấp lánh khuếch tán ánh sáng nhàn nhạt, toàn bộ theo tông trắng đen đơn giản sạch sẽ mà cao cấp.

Hai người đàn ông dáng người hoàn mỹ ôm hôn nhau, người đàn ông mặc lễ phục ấn alpha trong bộ quân phục màu xanh sẫm xuống dưới thân, vừa kéo quần vừa dùng môi lưỡi bắt nạt, thịt mềm trong khoang miệng thượng tướng bị mút đến tê dại, khóe mắt rưng rưng.

Âm mũi thật nhỏ ưm ưm xin tha cùng tiếng hôn nhau tsk tsk cùng hòa quyện.

Phó Thừa Trạch vẫn đang hôn sâu, nhưng tay đã cắm vào lỗ nhỏ ướt đẫm của alpha, hai ngón tay dễ dàng đút vào, Thượng tướng phát ra tiếng "ưm", run rẩy co chặt cơ vòng.

Nước dâm từ trong lỗ đít nhỏ căng phồng phun ra, thân là alpha cấp cao nhưng lỗ nhỏ đã được các đàn ông dạy dỗ đến vô cùng mẫn cảm, chỉ cần thọc vào vài cái nước đã văng khắp nơi.

Phó Thừa Trạch buông Đường Đường ra, hai mắt thượng tướng đã nhuốm đầy mê ly, gò má ửng hồng, dựa vào tường hít thở không khí, đôi môi đỏ bừng vì bị hút.

Phó Thừa Trạch nheo mắt lại, chạm vào tuyến thể hơi phồng lên, không chút lưu tình cắn xuống, hàm răng nanh sắc bén đâm thủng làn da, con ngươi Thượng tướng khẽ co rút lại phát ra một tiếng thê lương "a~", tia máu từ miệng vết thương chảy xuống chiếc cổ trắng nõn, tuyết trắng nhuộm đỏ, một hình ảnh mỹ nhục làm người dấy lên cảm xúc muốn được chà đạp.

Mùi gỗ trầm hương tham lam ùa vào tuyến thể alpha, quấn chặt lấy hương tuyết lạnh, pheromone sôi trào làm cho Thượng tướng thở dốc, lỗ nhỏ đã cao trào một lần càng thêm ướt đẫm, mút chặt lấy trứng rung bên trong.

Phó Thừa Trạch hôn lên vết thương đã ngừng chảy máu rồi xoay người ôm Đường Đường ngồi trên nắp bồn cầu, vỗ vỗ bờ mông dính nhớp, "Em bé, thổi cho tôi." Mùi trầm hương vuốt ve quyến rũ thần kinh Thượng tướng.

Bị ảnh hưởng bởi pheromone cả tuần nay, Đường Đường bị mắc kẹt trong "động dục giả" theo bản năng nghe theo lời của alpha.

Chờ đến khi hoàn hồn, thượng tướng đã quỳ giữa hai chân người đàn ông, cánh môi cũng quấn lấy đầu khấc lớn của y, cây gậy thịt rất lớn còn nổi rõ gân xanh, mũi Đường Đường đầy pheromone nhàn nhạt, vô thức vươn lưỡi liếm láp.

"Hừm ..." Phó Thừa Trạch thoải mái ngâm nga, đưa năm ngón tay vào mái tóc đen mềm của alpha, từ từ mà mạnh mẽ đè xuống thấp. Thứ to lớn nhồi vào khoang miệng, cọ xát niêm mạc vòm miệng, cuối cùng đập thẳng vào cổ họng.

"Mm!" Đường Đường đỏ mắt, hormone kích thích tràn đầy khoang miệng, lúc này mới nhận ra mình đang bị một alpha khác chơi miệng, tức khắc liều mạng giãy dụa, còn có ý định cắn mạnh một cái.

Mí mắt Phó Thừa Trạch giật giật, nhanh tay bóp chặt cằm thượng tướng,, "Đường Đường thật tàn nhẫn đó nha ..." Y cười nói. Nhưng giọng điệu lại nguy hiểm không thể giải thích được.

Như để trừng phạt đứa trẻ không nghe lời, Phó Thừa Trạch chỉnh mức độ rung của trứng đến mức tối đa, trong tiếng ong ong điên cuồng, y nắm lấy đầu thượng tướng ấn mạnh xuống háng mình.

"Mmmmm--"

Khoái cảm kịch liệt làm cho Đường Đường không quan tâm đến miệng đau đớn, run lẩy bẩy cả người, cái mông nhỏ cũng co giật điên cuồng, lỗ hậu vẩy nước dâm phùn phụt.

Phó Thừa Trạch thở dài, "Miệng Thượng tướng thật sướng," Y khen như một quý ông, thứ to lớn dưới háng cao lớn gần như muốn đâm xuyên qua vị tướng quân trẻ tuổi.

Những cái gai nhỏ không ngừng càn quét trong khoang sinh sản, thành ruột mẫn cảm run bần bật, cố gắng tiết thật nhiều nước dâm thỏa mãn thứ đồ chơi làm nó vừa đau vừa sướng này. Sảng khoái điên cuồng xông lên trán, cho dù Đường Đường biết thứ này có thể bị thiết bị điều khiển hút ra, nhưng vẫn sợ hãi run lên, tiếng rên rỉ vụn vỡ phát ra từ trong cổ họng bị nhồi đầy dương vật.

Alpha sợ hãi, yết hầu theo bản năng siết chặt, Phó Thừa Trạch thở nặng, nhìn thượng tướng trong bộ quân phục xốc xếch, vô cùng dâm đãng quỳ gối giữa hai chân mình, miệng mở to từng chút ngậm sâu dương vật.

Phó Thừa Trạch ấn mạnh tay, thứ tượng trưng cho giống đực nhét vào cổ họng alpha lại cương to lên, nóng hầm hập, căng khóe môi Đường Đường hơi đau, hai giọt pha lê thấm ướt lông mi đen nhánh.

Vừa lúc đó, có người vào nhà vệ sinh.

Hai alpha vừa tới không hài lòng nói tại sao vẫn chưa thấy Thượng tướng, họ vẫn muốn cố gắng hết sức, nhỡ đâu Thượng tướng để ý đến những con cóc như họ thì sao?

Tiếng nói chuyện ngoài cửa có thể nghe rõ ràng bên tai, Đường Đường căng chặt cơ thể, xấu hổ không dám kêu một tiếng.

Gương mặt anh tuấn của Phó Thừa Trạch đầy vẻ dịu dàng, thầm nói với thượng tướng: "Em bé, bị địt trước mặt những người hâm mộ mình có sướng không?" Y nghe hai người đàn ông bên ngoài bàn về thượng tướng, dương vật vẫn nắc dồn dập vào miệng.

Đường Đường sướng phát điên, há to miệng để dương vật tùy ý ra vào, run rẩy tiến về phía trước vài cái, gậy thịt mềm hồng đánh vào giày da bóng loáng không hạt bụi của người đàn ông, tí tách bắn tinh.

Hai người ngoài cửa còn đang nói chuyện, nhưng bọn họ không biết chỉ cách nhau một cánh cửa, Thượng tướng họ ngưỡng mộ đang quỳ gối giữa hai chân đàn ông, bị bộ phận sinh dục của alpha chơi miệng, bắn đầy tinh dịch vào trong.

./.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro