Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

💦[THẦY GIÁO XINH ĐẸP].10

Chương 10

Chuyển ngữ: Andrew Pastel

Kể từ khi thầy giáo Đường cười lạnh bẻ phấn trước bục giảng ngày hôm đó, phát động một cuộc tấn công tinh thần vào ba súc sinh con, họ dần dần phát hiện ra rằng có lẽ mình đã chơi quá mức ngày hôm đó, hoặc một lý do nào khác, nói chung là mỗi khi họ đến nói chuyện với thầy Đường hay gửi tin nhắn, thầy Đường luôn có thái độ thờ ơ, không lấy cớ có việc để trốn tránh thì cũng bảo là mệt mỏi không muốn làm. Ngẫm lại cũng đã ba bốn ngày làm lơ họ rồi.

Đột nhiên, ban ngày tán gẫu đùa giỡn không còn, buổi tối cũng không có người làm ấm giường, ba súc sinh con ngồi ở phía sau đau lòng, sâu sắc cảm thấy cuộc sống của mình bây giờ thật thống khổ, chênh lệch như địa ngục.

Mà các thiếu gia tâm tình không tốt, cả ngày ở trong lớp trưng ra bản mặt oán phụ âm u, khiến cho những người khác trong lớp ai cũng nơm nớp lo sợ.

Bây giờ là giờ học, gió nhẹ thổi vào lớp, ánh nắng ấm áp chiếu lên người thầy giáo xinh đẹp ăn mặc sạch sẽ trước bục giảng.

Đường Đường giả vờ như không để ý đến ánh mắt u ám như nhìn tra nam của ba tên súc sinh con, cậu vẫn cúi đầu giảng bài, trong đôi mắt hổ phách sau cặp kính hiện lên một nụ cười. Hôm nay cậu đi một đôi giày da, đôi chân dài miên man dưới lớp quần âu cao và thẳng, nói tiếng Anh với giọng nói nhẹ nhàng dễ chịu, viết trên bảng đen, quay lưng về phía học sinh, chiếc áo sơ mi trắng thanh lịch và sạch sẽ dính vào lưng cậu theo hơi thở, cặp mông tròn vểnh dưới quần tây thật sự làm người nhìn lén nổi điên.

Giọng nói trong trẻo dễ chịu vẫn tiếp tục, những dòng chữ trên bảng đen được viết bằng tiếng Anh rất đẹp, bụi phấn rơi xuống.

Đường Đường đang viết, mơ hồ cảm thấy phía sau có ba ánh mắt như có thể chọc thủng sau lưng mình, cậu hơi nhếch môi, quay người lại trở về bộ dạng giáo viên hiền lành.

A, chơi thật là vui...

Đường Đường thấy vui, nhưng ba súc sinh con trong lớp này dục vọng bừng bừng, khổ sở thay đổi tư thế ngồi mấy lần, nhìn thầy giáo như tỏa sáng trên bục giảng không đành lòng, chỉ có thể ấm ức vặn vẹo đôi chân dài, chịu đựng khổ sở.

Ngay khi chuông báo hết giờ ra khỏi lớp vang lên, Hạ Văn đã đứng dậy ngay trước khi những người khác kịp phản ứng, lao về phía Đường Đường.

Trong góc lớp, Quan Nhiên, người cuối cùng cũng lấy hết can đảm đi bắt chuyện, nhắm đôi mắt buồn bã lại.

Đường Đường nhìn súc sinh con số 1 đang vội vàng đi về phía mình, trong lòng nén lên một tia oán hận, mặt ngoài vẫn như cũ giả vờ cái gì cũng không biết, cái gì cũng không hiểu: "Hạ Văn, có chuyện gì thế?"

Trước bục giảng, đầu gấu học đường Hạ nghiến răng nghiến lợi, chống tay lên mép bục, dùng ánh mắt như sói nhìn chằm chằm Đường Đường, tuy trong giọng nói mang theo ý cười tùy tiện nhưng lại gằn ra từng chữ: "Thầy Đường, ngày hôm qua em có hỏi thầy vài vấn đề, sao thầy không trả lời em..."

Đường Đường biết Hạ Văn đang nói về điều gì, những đứa nhóc này tâm tính không ổn định, ban đầu họ có lẽ muốn ngủ với cậu một đêm, nhưng những ngày này vẫn không tìm ra lý do tại sao mình lại đâm ghen, cứ như một con chó độc đoán coi cậu là tài sản của họ.

Cậu đương nhiên nhìn thấy, cũng cố ý không để ý tới bọn họ, còn không phải nữa à, mấy ngày nay đám thú con thiếu kiên nhẫn gửi tin nhắn cho cậu, thay phiên nhau spam, nhưng cậu không trả lời tin nào.

Vừa lúc bỏ bê nhóm công vài ngày cũng tiết kiệm đủ năng lượng để đi qua điểm cốt truyện chính.

Trong khoảng thời gian này, ba lớp cuối cấp học tiếng Anh tụt hậu rất nhiều, sau khi thảo luận, nhà trường quyết định phân công Đường Đường cho hai tiết tự học buổi sáng và tối, để tiện đến lớp, đồng thời còn để phục vụ cốt truyện sau này, cậu cọn đến kí túc xá cho giáo viên. Mấy ngày nay bận rộn chuyển nhà, cũng nhân cơ hội này đánh ba súc sinh con, xả hơi một hơi, nếu không Đường Đường sợ rằng ngày đó hoặc đang đi trên đường thì lên cơn suy thận, hoặc là bị họ đè xuống ăn sạch cả xương trên giường.

Chậc chậc, thanh niên mới lớn ham muốn tình dục cao, thể lực cũng quá biến thái.

Đáng sợ.

Đường Đường cố nén suy nghĩ, vẻ mặt hoàn mỹ không chút sơ hở: "Ồ? Trò Hạ Văn gửi tin nhắn cho thầy sao? Chắc là thầy không thấy." Cậu liếc nhìn đồng hồ, nhẹ nhàng nói: "Giờ học sắp bắt đầu rồi, tiết tiếp theo là tiết của giáo viên chủ nhiệm lớp đấy. Hạ Văn, trở về chỗ ngồi đi."

Cậu còn chưa dứt lời, cơn giận của Hạ Văn đã bùng lên, còn bận tâm đến tiết của giáo viên chủ nhiệm gì nữa? Hắn một đường kéo cổ tay Đường Đường ra khỏi cửa.

Đầu gấu học đường bố láo ngông cuồng với khuôn mặt bí xị kéo cổ tay thầy giáo xinh đẹp, thầy giáo loạng choạng bị hắn kéo ra khỏi cửa.

Diệp Hoài Hình bình tĩnh đứng dậy, đi theo họ, Sở An Húc cũng theo sau ra ngoài.

Mấy vị thiếu gia tự nhiên bỏ đi, lớp học yên tĩnh vài giây, sau đó ầm ĩ lên, không ngừng bàn tán xôn xao. Nam sinh lớp A khá bối rối, chỉ ồn aò theo (Ân Tiểu Minh rụt cổ), còn nữ sinh thì từng người một ánh mắt sáng ngời, giống như đốt lên ngọn lửa nhỏ, rất ngầm nhìn nhau, siết chặt nắm tay nhỏ, cố hết sức kiềm chế để không hét lên như gà gáy sáng.

A a a a a! !! ! Các chị em, lẹ lẹ, lôi băng rôn biểu ngữ CP thiếu gia và giáo viên tiếng Anh của chúng ta ra đi! !

......

Trong phòng tiện ích, Chủ tịch Diệp dùng chìa khóa mở cửa, Hạ Văn kéo Đường Đường vào. Sau khi ba người bước vào, họ lập tức khóa cửa lại.

Đường Đường thoát khỏi tay Hạ Văn, chậm rãi nhìn quanh căn phòng tiện ích gọn gàng, rồi kéo chiếc ghế bị trường loại bỏ ngồi xuống, khoanh chân dài.

Đôi mắt phượng khinh bỉ nhìn lũ súc sinh con, thầy giáo xinh đẹp giơ đôi chân dài quấn trong chiếc quần âu, hai bàn tay trắng nõn đặt trên đầu gối, mép tất đen vì tư thế ngồi mà lộ ra ngoài. Cậu không nói gì hồi lâu, rồi mới khẽ tặc lưỡi, uể oải nói: "Lại làm sao vậy."

Sở An Húc đã quen làm nũng, hắn đi tới, ngồi xổm bên chân Đường Đường, cầm lấy bàn tay của thầy giáo đặt trên đầu gối mà áp vào mặt mình giống như một chú cún con, nhẹ nhàng xoa xoa: "Sao mấy ngày nay thầy không để ý đến chúng em ..."

Đường Đường hơi híp mắt, rút ​​tay ra, đầu ngón tay mảnh khảnh nhàn nhã túm cằm Sở An Húc, thiếu niên ngoan ngoãn ngẩng đầu lên, cười rạng rỡ với thầy giáo.

Cậu cụp mắt nhìn kỹ, mái tóc đen của Sở An Húc xõa xuống trên lông mày, đôi mắt tràn đầy sức sống và trong sáng thuộc về tuổi mới lớn này, với nụ cười tỏa nắng, không thể nghi ngờ , xứng đáng với danh hiệu hot boy học đường.

Đáng tiếc, đây cũng là một con sói rất đói...

Thầy Đường tiếp tục dời mắt xuống dưới, cũng không có gì ngạc nhiên khi nhìn thấy đũng quần súc sinh con này phình to, không nói một lời buông hắn ra, mũi giày da sạch sẽ chạm vào hạ bộ cứng rắn của hắn, khẽ thì thào: "Chim chó cứng rồi!"

Nhịp thở của Sở An Húc trở nên hỗn loạn, trong đôi mắt trong suốt dần dần tràn ra mãnh liệt thú tính dục vọng, hắn gắt gao nhìn chằm chằm Đường Đường đang ngồi trên ghế bễ nghễ nhìn hắn, thở hổn hển cười nói: "Sao thầy không để ý tới chúng em? Thầy xem... Em nhớ thầy biết bao nhiêu..."

Diệp Hoài Hình và Hạ Văn vẫn luôn im lặng bước tới, người trước nắm lấy tay còn lại của Đường Đường, người sau đi đến phía sau, ôm lấy cậu qua ghế dựa, ghé môi sát vào mặt cậu, thấp giọng hỏi: "Thầy, chúng em làm thầy giận à?"

Bầu không khí trong căn phòng tiện ích không mấy rộng rãi dần trở nên ái muội, Đường Đường rên rỉ, tuy rằng mũi giày của cậu không vội chạm vào hạ bộ phình to của Sở An Húc, nhưng lời cậu nói lại khiến ba súc sinh con lạnh cả người: " Giận à, không có đâu, chỉ là dạo này mệt quá không muốn chơi nữa thôi."

Lông mày và đôi mắt của cậu lười biếng: "Với cả... Tôi cũng muốn thử làm 1 xem có sướng không."

Sắc mặt của ba súc sinh con lập tức trở nên khó coi, một lúc lâu sau, Hạ Văn nghiến răng hỏi: "Thầy Đường, chúng em là gì của thầy?"

Đường Đường quay đầu lại, kinh ngạc nói: "Bạn chịch? Không phải bạn chịch thì còn có thể là cái gì?"

"......"

Họ sẽ không ghen với bạn chịch! !

Sở An Húc lái xe suốt một tiếng lúc ba giờ sáng để mua đồ chiên cho Đường Đườn rất tức giận, Diệp Hoài Hình, người lần đầu tiên dọn giường cũng mím chặt môi, Hạ đại thiếu gia đi ra ngoài giải khuây lại còn mua một đống đồ cho thầy mà vẫn chưa có dịp đưa suýt chút nữa cắn phải lưỡi.

Nhưng sau khi tức giận, họ lại bắt đầu ngẩn ngơ, đúng vậy... thái độ của họ không coi Đường Đường là bạn chịch, vậy là cái gì...

Càng nghĩ càng cảm thấy có gì đó không đúng, càng nghĩ càng thấy rõ ràng, ba súc sinh con tựa hồ đã tỉnh, bọn họ nhìn nhau liếc mắt một cái, phát hiện mỗi người đều ý thức được mình đã có tình cảm với Đường Đường.

Giọng giảng nhẹ nhàng và dịu dàng vào ban ngày, vẻ ngoài yêu tinh quyến rũ vào ban đêm, thậm chí cả cơ thể của thầy giáo Đường, tiếng khóc, thở hổn hển và chửi rủa, và sự cáu kỉnh và đáng yêu của cậu khi thức dậy, và đôi khi trẻ con, nổi nóng với họ, tất cả đều mê hoặc ba súc sinh con.

Bây giờ đã hiểu rõ mọi chuyện, Hạ Văn hắng giọng, đầu gấu học đường ngày thường hùng hổ bây giờ lại hơi ngượng ngùng, hắn rất cẩn thận hôn lên mặt bên của Đường Đường, nhỏ giọng tỏ tình: "Không phải bạn chịch đâu thầy. ... Thầy là bạn trai của chúng em."

Sở An Húc ngồi xổm bên cạnh Đường Đường, chống đầu gối cậu, hai mắt sáng ngời: "Đúng vậy!"

Diệp Hoài Hình yên lặng nắm lấy tay Đường Đường, hơi cúi đầu, mái tóc dài đen nhánh xõa trên vai, đôi môi màu nhạt áp lên mu bàn tay trắng nõn của thầy, nhẹ nhàng hôn... không kiềm chế được.

Đường Đường "..." Đơ mặt á khẩu.

Hồi lâu sau, cậu mới thở dài: "Sợ các trò luôn, mấy ngày nay bận rộn, để vài ngày nữa thầy đền cho, được không?"

Hạ Văn càng nghe câu này càng cảm thấy câu này có chút kỳ lạ, hắn cau mày, đứng thẳng dậy lặp lại: "Thầy, chúng em đang nghiêm túc."

Thầy giáo xinh đẹp ngồi trên ghế ậm ừ vài tiếng cho có lệ: "Ừ, tôi nói thật đấy, lâu lắm rồi tôi không làm....... Ngày mai làm được không? Tối nay còn có tiết, không đủ thời gian cho các trò thưởng thức đâu."

Ba súc sinh con bây giờ mới hoàn toàn hiểu chuyện gì đang xảy ra, thầy giáo Đường chỉ nghĩ rằng họ đang tán tỉnh trước khi lên giường mà thôi.

Trong lòng đám công chính nhẹn chết con mẹ nó mất.

Nhưng Sở An Húc không chết tâm, hắn nhìn chằm chằm vào mắt Đường Đường, cố chấp nói: "Thầy, em..."

Trong phòng tiện ích đột nhiên vang lên tiếng rung "ù ù", cắt ngang lời nói tiếp theo của Sở An Húc, Đường Đường cúi đầu nhìn màn hình điện thoại, không thèm đợi Sở An Húc tiếp tục xong. Môi hotboy trường Sở đóng mở, sau đó ngậm miệng, tức giận phồng má như con cá nóc.

"Alo, thầy Khương à, không sao đâu, ừm, được rồi, tôi bảo họ quay lại ngay bây giờ."

Đường Đường cúp điện thoại, ngây thơ nháy mắt với họ: "Được, được rồi, ngày mai thầy sẽ vui vẻ với các trò, bây giờ về lớp đi. Ngoan, giáo viên chủ nhiệm đang tìm các trò đấy."

Đám súc sinh con tức giận hộc máu: "..."

Khương Nguyên Tư! ! !

Nhìn khuôn mặt chuyển đỏ, cam, vàng, lục, lam, tím của các công chính, Đường ảnh đế ngoài mặt vô tội nhưng trong lòng lại cười lăn lộn, lúc này cậu mới get được niềm vui làm trà xanh và bạch liên hoa.

Mụ nội nó, cũng sướng vê lờ.

-

Hôm nay watt bảo trì sever từ 5h chiều đến 7h tối mng lưu ý nha

./.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro