Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 68

"Ê, không sao đâu, chuyện không hợp tác thì nhiều lắm, bình thường thôi, cậu đừng để bụng. Nhưng mà nếu bây giờ tỉnh rượu rồi, mà cậu muốn thì tôi cũng không ngại bù lại đâu. Nếu sau đó cậu thích, chúng ta có thể thử tìm hiểu nhau cũng được, dù sao dạo này tôi cũng đang rảnh."
Chu Duẫn nhìn Trình Hàng Nhất, người đang đỏ bừng rồi lại tái nhợt, tiếp tục nói với giọng điệu nhẹ nhàng, như thể những lời này cậu ta đã quen miệng mà nói ra vậy.
Trình Hàng Nhất cũng nhanh chóng ngồi dậy từ trên giường, cuống quýt mặc quần áo. Anh không thích kiểu nói chuyện này. Có lẽ từ giây phút này, anh đã hoàn toàn phân biệt được giữa Chu Duẫn và Từ Khai Từ.
Ít nhất, Từ Khai Từ sẽ không bao giờ nói những lời nhẹ bâng như vậy. Dù ngay từ đầu, khi trong lòng Trình Hàng Nhất vẫn còn đầy ắp hình bóng Mạnh Tân Từ, thì Từ Khai Từ cũng chưa từng nói những lời như thế.
Từ Khai Từ luôn nghiêm túc với mỗi mối quan hệ, ít nhất là trong chuyện tình cảm.
Đột nhiên, anh rất nhớ Từ Khai Từ. Nhớ những lời nói nửa đùa nửa thật mà cậu ấy từng nói, những lời yêu thương chân thành mà chẳng hề mang theo sự hời hợt.
Trình Hàng Nhất tự nhủ mình lớn hơn Chu Duẫn, có một số chuyện nên nói rõ ràng với cậu ta, cả từ lý trí lẫn cảm xúc.
Sau khi hoàn toàn tỉnh táo, anh cau mày, bỗng nhiên có được phong thái của một người trưởng thành hơn.
"Tôi không để bụng đâu. Chu Duẫn, thực ra chuyện tối qua là một sai lầm. Tôi cảm ơn cậu vì đã kịp dừng lại, cũng cảm ơn chính mình vì đã 'không hợp tác', nếu không thì chuyện này sẽ không công bằng với cậu, với tôi, và với cả Từ Khai Từ. Tôi cũng không có ý định thử với cậu, vì tôi không nghĩ rằng bản thân có thể mạnh mẽ đến mức có thể nhanh chóng bước vào một mối quan hệ khác mà không một chút ngần ngại."
Trình Hàng Nhất nói một cách chậm rãi. Anh không phải người Thượng Hải, nên khi nghiêm túc, giọng nói mang theo chút thô ráp của quê nhà, khí thế khá dọa người.
Chu Duẫn nghe mà ngơ ngác, chỉ biết gật đầu theo bản năng, không có phản ứng gì khác. Cậu ta sớm đã biết rằng Trình Hàng Nhất sẽ không yêu mình. Vài ngày trước, ở quán bar, cậu đã nhận ra điều đó. Đêm qua, những lời của Trình Hàng Nhất đã thể hiện rõ ràng hơn bao giờ hết. Lúc này, thái độ bông đùa của cậu chỉ là để làm dịu bầu không khí mà thôi.
"Tôi biết anh thích Từ Khai Từ, tôi cũng đâu có ý gì khác, anh thư giãn chút được không?" Cuối cùng, cậu ta lẩm bẩm, giọng nhỏ đi hẳn.
Trình Hàng Nhất lắc đầu. Anh cảm thấy Chu Duẫn vẫn chưa nhận ra vấn đề thực sự.
Anh kiên nhẫn nói với cậu:
"Chu Duẫn cậu thực sự rất đẹp, nhan sắc của cậu vốn đã nổi bật giữa đám đông rồi. Tôi cũng nghe nói chuyên môn của cậu rất giỏi, kỳ nghỉ vừa rồi còn đi đoàn phim thực tập nữa. Tôi nghĩ cậu nên có cuộc sống của riêng mình, không nhất thiết phải..."
Nói đến đây, anh hít một hơi thật sâu, rồi tiếp tục:
"Không nhất thiết phải coi Từ Khai Từ là đối thủ tưởng tượng, hoặc là một hình mẫu để so sánh hay bắt chước. Cậu ấy là cậu ấy, cậu là cậu, hai người hoàn toàn khác nhau, không hề giống nhau chút nào. Tất nhiên, chúng tôi cũng có lỗi. Kỳ Đồng cảm thấy khí chất của cậu giống với Từ Khai Từ, nên mới cố tình đưa cậu đến trước mặt tôi. Còn tôi thì lại thấy đôi mắt của cậu có chút dáng dấp của Từ Khai Từ lúc trước, nên mới có sai lầm tối qua."
Những lời này, thực ra ngay từ lần đầu gặp mặt họ nên nói ra. Có lẽ nếu khi đó đã nói rõ, thì sẽ không xảy ra chuyện tối qua.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro