sen ơi, chị đừng khóc
sen ơi, chị đừng khóc
mắt đã lấm lem rồi
chị đừng buồn nữa nhé
mọi chuyện đều qua thôi
em hiện đang rất ổn
nơi đây thật yên bình
chỉ là không có chị
em hay buồn linh tinh
em chẳng còn đau nữa
cũng chẳng mệt mỏi gì
sen ơi, em ổn lắm
chị hãy cười lên đi
em phải rời đi trước
em biết chị không đành
nhưng những điều tốt đẹp
bao giờ cũng mong manh
...
thế nên chị nhớ nhé
không được khóc quá lâu
ở nơi xa xa nọ
em sẽ rất ưu sầu
chị phải thật hạnh phúc
luôn rực rỡ, vui tươi
em hy vọng mọi lúc
chị đều luôn mỉm cười
em yêu sen nhiều lắm
nhưng em phải đi rồi
không xa đâu, chị ạ
ngay bầu trời kia thôi
...
người ta chỉ thấy nhà nọ vừa bán một con chó, đứa nhỏ nhà đó cuồng quấy giận dỗi mấy hôm liền.
chẳng ai ngoài mình biết có một đứa nhỏ vừa bị xé rách một phần tuổi thơ. Người bạn của nó, ngọn đuốc sáng nơi gầm giường tối đen của nó, bạn đồng hành trong những buổi chiều rong ruổi trên con đê cỏ mật, để đi tìm những niềm vui ít ỏi trong đời, mãi mãi không trở về nữa.
( sách: trốn lên mái nhà để khóc)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro