Đầu Thai (2)
Hồ Thiên vừa nhắm mắt quan tưởng nghe đc tiếng quát của lão già thì giật mình mở mắt, chỉ thấy lão già đang trợn mắt vẻ mặt như thấy 1 kẻ ngu nhất thế gian nhìn Hồ Thiên. Hồ Thiên thấy vẻ mặt lão già nhìn mình kì quái bèn hỏi
- Tiền bối có chuyện gì v ?
Lão giả sắc mặt k đổi mà ý trên mặt còn nặng thêm lười biếng mở miệng.
- Đúng là 1 tên ngốc đến đáng thương , không có thân thể mà đòi quan tưởng tiêu hao linh hồn.
Nói xong trên mặt của lão tỏ vẻ khinh thường 1 thằng ngu. Hồ Thiên nghe vậy linh hồn run lên sắc mặt lúc xanh lúc đỏ nghĩ
- Cmn suýt nữa lão tử hại bản thân mình rồi chưa đi đầu thai mà thành 1 tên ma ngốc a.
Hắn nhìn lão giả đã tỉnh lại trong đả toạ hỏi:
- Tiền bối đã khôi phục tu vi xong r sao ?
Lão giả cũng bình thản đáp:
- Ừm, bất quá củng chỉ 8 phần , ta sợ để lâu sinh chuyện, nên nhanh chóng làm xong việc của ngươi thôi.
Hồ Thiên nghe v hỏi
- Tiền bối ý ngài là chúng ta bị bao vây tiêu trừ ?
Lão giả nhìn Hồ Thiên mỉm cười đáp:
- Đúng vậy, chắc bọn hắn đã phái người bày trận ở Luân Hồi môn chờ chúng ta.
Hồ Thiên nghe vậy nhíu mày nhìn lão già hỏi:
- Tiền bối ngài có nắm chắc ?
Lão già cười khẩy đáp:
- Ở đây ko có người làm khó đc ta.
Nói xong hắn phẩy tay 1 cái xuất hiện 3 cái ngọc phù màu trắng trên ngọc phù điêu khắc 3 lợi trảo xoè ra 3 hướng khác nhau như 1 bông hoa bay về phía Hồ Thiên nói:
- Cầm thứ này khi đi vào Luân Hồi Môn dù chuyện gì cũng k được làm mất nó , nó sẽ giúp ngươi cản lại thanh tẩy linh hồn chuyển kiếp
Hồ Thiên nhìn vật trong tay lòng dậy sóng
- 3 miếng ngọc nhỏ bé như v mà có thể bảo vệ ta nghịch mệnh sao ? Là chí bảo , có tận 3 cái nếu ta có đc 1 cái thì trên đường tu luyện sẽ có thêm 1 cái mạng a.
Lão già thấy Hồ Thiên 2 mắt sáng rực nhìn 3 miếng ngọc thì nghĩ nghĩ rồi nói
- Tiểu tử ngươi định đầu thai về nơi ngươi từng sống hay sao ?
Hồ Thiên nghe v ngạc nhiên hỏi:
-Có thể quay lại sao ?.
Lão già nhìn thấy vẻ mặt chỉ ngạc nhiên của Hồ Thiên lắc đầu nói:
- Không được, bước vào luân hồi ngươi sẽ đầu thai ngẫu nhiên trừ khi 1 số Đại Năng giúp ngươi mới có thể chọn lựa.
Hồ Thiên nghe v gật gật đầu tỏ vẻ đã hiểu rồi ánh mắt sáng hoắc nhìn lão già hỏi
- Tiền bối cũng là Đại Năng ?
Lão già nghe v bật cười haha cũng k phủ nhận. Hồ Thiên 2 mắt càng sáng ngời nhìn lão già như thiên thần của đời mình hỏi:
- Tiền bối có thể giúp ta đầu thai ở nơi có thể tu luyện được k ? Ta muốn được như tiền bối.
Lão già nghe v nhíu mày r lại giãn ra nói
- Như ta sao ? Ngươi nằm mơ cũng k được , còn về việc tu luyện ta sẽ rộng lượng nói cho ngươi biết , tu luyện là do trời định là do số phận của người.
Nói tới đây lão dừng lại r nói
- Ta hỏi ngươi tu luyện cần thứ gì ?
Hồ Thiên chau mày suy nghĩ , hắn cũng k biết ở đời thực tu luyện có giống như trong tiểu thuyết k , rồi hắn đắn đo suy nghĩ tập hợp kiến thức của mình r thốt ra.
- Thưa tiền bối cần " Đan Điền"
Lão giả tỏ vẻ hài lòng gật đầu nhưng cũng lắc đầu nói:
- Chỉ đúng được 1 phần tư , con người muốn tu luyện khi vừa sinh ra thiên địa sẽ mở ở Đan Điền ngươi 1 cái không gian để ngươi hấp thụ khí vào trong đó , mà có người sinh ra k đc thiên địa mở không gian nên mãi mãi ko thể chứa khí để tu luyện.
Hồ Thiên nghe v như đã vén ra 1 lớp sương mù thốt lên:
- Thì ra là vậy , thảo nào hành tinh nơi ta đang sống ko có 1 người tu luyện, thì ra là thiên địa k cho phép.
Lão giả nghe vậy nhìn Hồ Thiên lắc đầu nói
- Ngươi sai rồi, ko phải ko có mà k cảm nhận được dù cho có cảm nhận được cũng không có phương pháp thổ nạp đúng , nói thẳng ra hành tinh của ngươi có tu sĩ nhưng ít đến đáng thương, hành tinh mạt pháp a.
Hồ Thiên nghe v giật mình , hắn lần đầu tiên biết địa cầu có tu sĩ việc này mà công bố ra ngoài thế giới sẽ loạn lên mất. Hắn nghĩ tới lời lão già nói phải cảm nhận rồi có phương pháp thổ nạp bèn hiếu kỳ hỏi:
-Tiền bối làm sao mới có thể cảm nhận được ? Phương pháp thổ nạp ngài có k ?
Lão nghe 1 loạt câu hỏi nhíu mày đáp cho có r đứng lên:
- linh hồn đủ cường đại sẽ cảm nhận , phương pháp ta có nhưng ng k luyện nổi, ngươi hỏi nhìu quá mau đi làm việc chính thôi.
Hồ Thiên nghe câu trả lời của lão già k giận mà còn cười đứng lên như đã sẵn sàng trong đầu lại thầm nghĩ.
- Chỉ là điều kiện ban đầu mà đã như lên trời rồi, dựa vào nhân phẩm ư ? Còn phải tự mình cảm nhận .
Nghĩ tới đây hắn thở dài gác chuyện đó sau đầu việc trước mắt là đi đầu thai. Hắn nhìn lão già ý đã sẵn sàng , lão già phất tay 1 cái, mảng không gian trước mặt vặn vẹo lão bước vào không gian vặn vẹo. Hồ Thiên đc 1 luồng khí cơ bao phủ cũng tiến vào.
Luân Hồi tháp 1 toà tháp cao chọc trời hư ảo lấp lánh như tinh hà tạo thành đây gọi là tháp thì cũng ko giống chỉ thấy có 1 tầng đc kéo dài ra ở giữa là 1 cánh cửa khổng lồ đang mở có hàng trăm triệu hàng tỷ linh hồn đang xếp hàng đi vào trong tháp chờ đầu thai, Không gian bên trên cánh cửa khổng lồ chợt xuất hiện 2 thân ảnh, kì lạ là dường như k ai phát hiện ra hai người này đó là Lão già cùng Hồ Thiên vượt qua không gian đi đến. Lão già nhìn khung cảnh phía trước mắt như nhìn thấu thiên địa rõ mọi sự đời điều làm hắn thắc mắc là k có 1 tên Hắc giáp nào ẩn núp cũng k có 1 trận pháp nào được bày ra ngăn cản bọn họ, lão nhíu mày lẩm bẩm:- Có tà, bọn hắn định làm gì đây.
Hồ Thiên vừa xuyên qua hư không đang cảm thấy lâng lâng thì ập vào mắt là 1 tràng cảnh hùng vĩ đến cực điểm, 1 toà tháp hoa lệ cùng vô số người vô số sinh vật kỳ lạ mà hắn chưa bao h thấy đang chi chít xếp hàng ở dưới chờ được đầu thai. Khi nghe lão già lẩm nhẩm hắn cũng nhìn lướt qua nhưng k phát hiện gì đành hỏi:
- Tiền bối ngài phát hiện được gì sao ?
Lão giả nghe v lắc lắc đầu cũng k trả lời chỉ nắm Hồ Thiên bước 1 bước xuyên qua cánh cổng. Hồ Thiên đột nhiên bị nắm chưa kịp phản xạ đã thấy hoa mắt chóng mặt xuất hiện trong 1 cái sảnh cực lớn , hắn chưa kịp định hình thì lại bị kéo 1 cái hoa mắt chóng mặt. Chuyện là lão già vừa tiến vào cửa thì như chạm vào 1 tầng lụa mỏng, theo kinh nghiệm của lão thì biết đó là pháp trận báo hiệu liền bước 1 bước đi đến trước tránh chỗ vừa đặt chân. Chỉ thấy lão vừa đi nháy mắt không gian chỗ nổ tung nứt ra chỉ thấy 2 tên mặt vest đỏ 1 đấm 1 đá làm nát cả hư không xuất hiện tại vị trí đó , thì ra là 2 tên phán quan.
- Chạy nhanh lắm , bày trận
Hai gã phán quan 1 kích bất ngờ không thành cảm thán 1 câu r quát lớn , bổng nhiên xung quanh 1 cánh cổng khổng lồ nhìn vào là đủ màu sắc như chứa cả thiên hà vũ trụ bên trong, nói là cổng thì k đúng mà là 1 cái khung cổng cao lớn nguy nga hoa mỹ nhưng k có cánh cửa, xung quang xuất hiện hàng ngàn tên Hắc giáp mỗi tên đứng có khoảng cách với nhau đều bắt 1 loại ấn kì quái tạo thành trận hình như đã được bố trí từ lâu. Chỉ nghe âm thanh quát lớn đồng thanh của hàng ngàn ngàn tên Hắc giáp " Am La Thiên Chi Quỷ " KHAI.
Một luồng khí đen từ trong hàng ngàn trên Hắc giáp bay lên ngưng tụ thành 1 cái đầu Quỷ Dạ Xoa màu đen , 2 mắt là 2 vầng U hoả đang dần dần lớn lên ngưng thực. Lão già thấy một màn này lòng k sợ mắt k nháy còn lộ vẻ hài lòng gật đầu đầu cười:
- Trận thế k nhỏ nhỉ ? Đáng tiếc trước mặt ta chỉ là trò hề hahahaha.
Hồ Thiên vừa bị quay như chong chóng tre nè nobita xong vừa định thần thì thấy 2 tên mặc vest sắc mặt ngạc nhiên chưa kịp thốt ra thì nghe tiếng quát vang trời của hàng ngàn tên Hắc Giáp giật mình nhìn lại thì thấy 1 tràng cảnh làm hắn đái ra quần.
Hai tên Phán Quan ra lệnh xong thì biến mất khi xuất hiện là đứng trên không đối diện với lão già cùng Hồ Thiên, sau lưng là cái đầu Dạ Xoa khổng lồ trông thật bể nghễ thiên hạ, các linh hồn đang xếp hàng ở dưới thì run cầm cập.
- Làm Loạn ở Địa Ngục còn k mau đầu hàng xin tha chịu tra tấn 100 năm chuộc tội.
Nghe lời 2 tên phán quan sắc mặt lão già sầm lại lạnh lẽo nói.
- Dựa vào những con kiến các ngươi ? Nực cười.
Hai tên Phán Quan nghe thấy kẻ tội đồ k sợ hãi quỳ xin tha thứ mà ngược lại còn hống hách trong lòng cả 2 thầm lo lắng. Kẻ trước mặt là 1 tên k biết sống chết hay là 1 vị Đại năng hàng thật giá thật.
Hai tên Phán Quan k nguu nhưng thể diện của Địa Ngục là phải có 1 tên trong đó liền hùng hổ nói:
- Ngươi tự ý xong loạn vào địa ngục làm trái điều lệ đặt ra dù có là Đại Năng cũng phải cho Địa Ngục ta mặt mũi .
Nói xong hắn hét lớn 1 tiếng : Diệt
Dứt lời 2 tên Phán Quan cũng bắt ấn hợp trận với ngàn tên Hắc giáp . Cái đầu khổng lồ nay càng lớn toả ra khi thế trấn áp diệt sát làm linh hồn bên dưới tan biến hàng loạt.
- Am La Thiên Chi Hỏa phóng
Trong miệng cái đầu khổng lồ 1 luồng hoả diễm màu trắng xám mang theo cảm giác đốt cháy vạn vật đang theo xu hướng hình quạt phóng về phía lão già.
Hồ Thiên thấy 1 màn này lòng liền muốn chạy càng xa càng tốt nhưng 2 chân đã mềm nhũn run rẫy đây là sợ hãi thật sự. Hắn lo lắng lão già k đỡ đc 1 chiêu này, nhưng làm hắn há hốc mồm kinh ngạc đến quên đi sợ hãi, đối diện với công kích kinh khủng kia lão giả lại bình thản chỉ phát ra âm thanh " Hừ " 1 luồng sóng thổi tới đám lửa thổi tới cái đầu khổng lồ thổi qua 2 tên Phán Quan và hàng ngàn tên Hắc giáp.
Hoả diễm mất đi , Đầu Dạ Xoa tan biến , 2 tên phán quan hộc máu bay thẳng xuống đất tạo thành 2 cái hố lớn, hàng ngàn tên Hắc Giáp biến thành tro bụi.
Mọi việc diễn ra quá nhanh chỉ 1 tiếng " Hừ " làm cho mọi thứ biến mất ko còn cảnh tượng khiếp người ko còn tiếng la hét sợ hãi của các linh hồn chỉ còn lại tiếng thở cùng tiếng hộc máu của 2 tên Phán Quan. Hồ Thiên nhìn thấy cảnh này trong đầu chỉ còn 3 từ " Quá Cường Đại" .
Lão già thì như k có chuyện gì , như vừa lấy bình xịt côn trùng xịt 1 đám kiến cười khẩy 1 cái. Hắn nhìn Hồ Thiên nói:
- Tiểu tử đi thôi, duyên gặp gỡ của chúng ta đến đây , sau này gặp lại .
Lão nắm Hồ Thiên bước tới trước cửa Luân Hồi.
Hồ Thiên nghe thấy lão già nói trong lòng thầm nhủ nhằm lão thu mình làm đồ đệ nhưng miệng lại nói.
- Tiền bối ta chưa biết đại danh của ngài ta tên là..
Hắn con chưa nói xong thì đã bị quăng vào Luân Hồi chỉ nghe tiếng lão già vang vọng bên tai.
- Cái gì mà đại danh, Lão tử họ Thâu !
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro