Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Đầu Thai (1)


Hồ Thiên đã chuẩn bị tinh thần nhưng khi nghe lão già nói vẫn cảm thấy sợ sợ liền hỏi:

- Tiền bối, lấy cấm nhãn có đau k ? Có tổn thương gì không ?

Lão già nghe vậy thì bật cười haha đáp.

- Ngươi sợ đau sao , nếu là người khác có lẽ sẽ thống khổ nhưng với ta ngươi sẽ cảm thấy dễ chịu.

Hồ Thiên nghe thấy có thống khổ khi lấy cấm nhãn liền quên mất câu " dễ chịu " của lão giã linh hồn run run.

Lão gia định hành động thì nghĩ nghĩ gì đó liền lấy ra 1 tấm vải, trên tấm vải màu trắng này thêu những cành dây leo màu vàng kì lạ đan vào nhau rối tung rối mù , lão chỉ tay vào tấm vải đưa trước mặt Hồ Thiên hỏi:

- Ngươi thấy gì ?

Hồ Thiên thấy ông lão lấy ra tấm vải trong lòng thầm nghĩ " đồ chơi tốt " nhưng khi ông lão chỉ vào tấm vải những dây keo kia liền như được thả tụ do lao về phía Hồ Thiên quấn quanh. Hồ Thiên sợ lời nói dối bị bại lộ nên vẫn trấn định , khi nghe lão già hỏi hắn biết lão đang muốn thử lại lần cuối , Hồ Thiên liền ko nhanh ko chậm đáp:

- Ta thấy những dây leo quấn lấy nhau như muốn thoát khỏi tấm vải.

Lão giả nhìn Hồ Thiên 1 cái làm cho hắn thấp thỏm ko yên nhưng rồi lão mỉm cười gật gật nói:

- Quả nhiên là Cấm nhãn hahaha.

Ko phải lão k tin bản thân mình
nhưng Cấm nhãn là vật rất quan trọng với lão, lão k thể ko kiểm tra đc , nhưng lão ko biết mik vẫn bị tên nhóc trước mắt lừa.

- Tiểu tử ngồi xếp bằng , Bắt Đầu !
Hồ Thiên vừa mới thấp thỏm định giở công phu van xin đại pháp lấy tấm vải về tay thì ông lão đã thu lại r nói 1 câu , Hồ Thiên đành chấp nhận ngồi xếp bằng hai tay úp xuống đặt 2 bên đùi mắt nhìn chằm chằm lão già. Lão già cũng ngồi xếp bằng nhìn Hồ Thiên nói:

- Không đc nhắm mắt , cố chịu đựng sẽ như kiến cắn thôi.

Hồ Thiên nghe v hai mắt mở lớn lòng thì như loạn lên đáp:

- Được , tiền bối nhanh 1 chút !

Lão giả nghe v mỉm cười hai tay chập lại trước ngực mắt nhắm lẩm bẩm gì đó chợt lão mở trừng mắt hai tay từ tư thế chấp chuyển thành song trảo hướng về phía hai mắt Hồ Thiên , cách khoảng 1 gang tay mới dừng lại từ trong song trảo 1 luồng khí màu tím bay thẳng vào hai mắt Hồ Thiên.

Hồ Thiên cảm thấy có luồng khi tiến vào mắt r lan khắp toàn thân , linh hồn run rẩy như có con gì chạy khắp nơi tinh lọc thứ gì trong linh hồn hắn , Hắn hét A 1 tiếng r như dùng sức quá độ linh hồn hắn trướng lên , dòng khí tím sau khi tiến vào mắt Hồ Thiên liền nhưng hải tặc trên biển hung hăng cướp đi tinh thần cấm nhãn của Hồ Thiên .

Khi đó ở 1 toà tháp cao chọc trời hình dáng mỗi tầng là 1 khuôn mặt quỷ trong rất đáng sợ 1 tên Hắc Giáp vội vã đi vào, trong tháp là 1 khoảng rộng lớn có 6 cây cột trụ khổng lồ như chống đỡ trời xanh, kì lạ 1 điều bên ngoài nhìn thì thấy toà tháp rất cao nhưng khi bước vào chỉ có 1 cái sảnh không lồ , ở giữa là 1 khoảng sân rộng bát ngát 4 phía có những Hắc giáp xếp thành hàng nghiêm trang ở đó như là những bức tượng màu , đối diện xa xa ở cửa vào là 4 cái bậc thang lớn nâng khoảng sân đó cao hơn bình thường , ở bậc thang cao nhất có 1 cái bàn lớn màu ngọc bích, ở giữa bàn có hình mặt quỷ to lớn dữ tợn xung quanh là các hoạ tiết đám mây đủ kiểu trông rất sống động, xung quanh bàn là từng luồng vụ khí dạ quang mờ ảo trông rất kỳ bí , sau bàn có 1 cái ghế lớn hình dáng như của hoàng đế Grace trong rất hùng vĩ, trên ghế đang có 1 người thân mặc một cái áo INCERUN tay ngắn đen nhưng lại mặc 1 cái quần sọt trắng chất lượng cao sản xuất tại Việt Nam trông có vẻ kỳ quái , Đây là 1 người nam nhân tóc xanh lá lông mày cũng xanh lá lông mi cũng xanh lá tròng mắt cũng xanh lá tướng mạo ngư idol Hàn Quốc trong rất điển trai nhưng nhìn thế nào cũng xanh xanh như người khổng lồ xanh, hắn đang nằm nghiêng người như phật ngu nhưng 1 tay kia lại đang cầm 1 tờ giấy trên đó ghi họ tên:

Hồ Thiên .

Bên dưới khoảng sân đang quỳ 2 người cùng mặc bộ Vest màu đỏ thần sắc căng thẳng đến cực điểm, nếu để người ngoài biết 2 kẻ đang quỳ nơm nớp lo sợ kia là 2 kẻ Phán quan cao cao tại thượng trong mắt vạn người thì chắc sẽ há hốc mồm rớt răng. Tên Hắc Giáp đi vào quỳ sau 2 Phán Quan run giọng hô.

- Bẩm Vương của Địa Ngục thần đã xắp xếp người canh ở Luân Hồi Môn xong r ạ.

Người thanh niên được gọi là vương kia nghe v ko thèm để ý v nhìn tờ giấy trong tay dửng dưng nói:

- Ừm. Biến mất 1 cách kì lạ hẳn là có cao thủ giở trò đằng sau.

Nói xong hắn lại nhìn 2 kẻ đang quỳ ở dưới lại nói: 2 tên các ngươi có vẻ nhàn rỗi quá lâu nhỉ ? Đi canh Luân Hồi Môn bắt tên gậy sự tới đây cho ta.

2 tên phán quan ở dưới mồ hôi chảy như mưa liên tục vâng dạ rồi đứng dậy khom người thật sâu biến mất vô ảnh vô tung.Tên Hắc giáp đang quỳ run cầm cập cũng lui ra trong điện chỉ còn 1 bầu không khí tĩnh lặng.

- Đến địa phủ của ta náo loạn bổn sự ko nhỏ , Chuột nhắt !

Hắn cười cười tấm giấy trên tay hoá thành bụi người cũng biến mất.

Lúc này chỗ Hồ Thiên cũng sắp xong chỉ thấy luồng sáng màu tím đang quay về kèm theo là từng tia màu trắng kì lạ , linh hồn của Hồ Thiên lúc này cũng trở lại ban đầu có vẻ yếu hơn lúc trước , 2 tay lão già nắm lại luồng sáng tím nằm gọn trong lòng bàn tay chỉ thấy 2 tay lão là 2 viên cầu màu tìm lớn như nắm tay nhưng cái tinh túy quan trọng là 2 viên bạch cầu nhỏ như hạt cát nằm ở giữa viên cầu màu tím, lão giả nhìn viên cầu lộ vẻ đắc ý chỉ có 2 hạt bé tí mà đã làm hắn hao tổn gần hết tu vi thật ghê gớm, lão nhìn Hồ Thiên đang mệt mỏi tới cực điểm trước mặt lấy ra 1 cái bình ngọc nhỏ như ngón út quăng về phía Hồ Thiên nói: Sắp tới sẽ có 1 trận chiến ta cần khôi phục tu vi ngươi cầm lấy uống vào r nghỉ ngơi chờ ta.

Hồ Thiên đang suy yếu tới cực điểm như là chiến với mấy cô em gái trên giường thất tha thất thểu chụp lấy bình ngọc nhìn nhìn cũng ko do dự vặn nắp đổ vào miệng., 1 giọt chất lỏng 7 màu rơi vào miệng làm linh hồn Hồ Thiên cảm thấy thư thái đến cùng cực, hắn nằm ngửa ra nhắm mắt cảm thụ loại cảm giác sung sướng này.
Lão giả thấy Hồ Thiên đang phê pha như hút cần cũng lập tức lấy ra 1 cái hộp ngọc màu đỏ mở hộp ra, nhìn vào là 1 mảng không gian tối đen , lão già cẩn thận từng ly từng tý cất 2 viên trân bảo vào trong cái hộp sau đó lão lấy ra vài cái lá bùa dán lên hộp sau đó lão nghĩ nghĩ tiếp tục lấy ra 1 cái dây xích và 1 cái ổ khoá làm từ chất liệu gì không rõ nhưng có khí tức cổ xưa, cẩn thận khoá cái hộp lão nhìn nhìn cái hộp lại tiếp tục lấy ra 1 cuộn giấy màu hoàng kim gói gọn cái hộp lại thành hình cái bánh chưng rồi dán thêm vài lá bùa sau đó miệng lão lẩm bẩm tay chỉ vào cái bánh chưng 1 luồng khí tím bao phủ xung quanh.

Làm xong lão hài lòng gật đầu thu vào giới chỉ nhắm mắt đả toạ khôi phục. Sau 1 tiếng đồng hồ, Hồ Thiên từ trong cơn phê tỉnh lại thấy linh hồn như được ngâm trong nước ấm dễ chịu hắn biết giọt nước 7 màu là 1 bảo vật hắn liền lấy cái bình đổ vào miệng nhưng ko có 1 giọt nào chảy ra, hắn thất vọng nhìn lão già vẫn còn ngồi ở đó như 1 bức tượng, hắn quan sát lão già như muốn từ lão học được 1 chút pháp thuật nhưng nhìn mãi mà k thu hoạch được gì hắn ngồi suy tư như đang nhớ lại kiếp trước. Hắn kiếp trước ko có cha mẹ là 1 đứa trẻ sống trong cô nhi viện sau này lớn lên thì ngoài việc giúp đỡ cô nhi viện là công việc hằng ngày hắn cũng chẳng còn gì ngoài chơi game đọc tiểu thuyết , hắn tiếc nuối nhất là chưa kịp nói lời từ biệt với những người nuôi hắn lớn lên như cha như mẹ, Hắn vẫn còn lưu luyến vì tương lai các đứa trẻ gọi mình là anh sẽ ra sao nếu không có hắn , sẽ không còn 1 Hồ Thiên ở cô nhi viện nữa hắn nghỉ tới sâu trong linh hồn cảm thấy mất mát đau thương nhưng ko có 1 giọt nước mắt chảy ra, hắn thở dài như trút hết phiền muộn nhìn lên trời như đã quyết tâm sống thật tốt ở kiếp sau, hắn sẽ có tên mới sẽ có cha mẹ người thân sẽ có cái được gọi là " gia đình" sẽ được chạm tới những điều mới mẻ chỉ có trong mơ " tu luyện" và khám vá vũ trụ này. Nghĩ như v hắn nở 1 nụ cười nhớ tới điều gì đó ,hắn liền nhắm mắt suy nghĩ về con chim hắn muốn thử Quan Tưởng rèn luyện linh hồn. Bống có 1 tiếng quát lớn làm hắn bật tỉnh .

- Tiểu tử ngươi muốn chết !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro