Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

69

Xếp đầy quả ca-cao vào các rổ. Diệp Tri Thu đem tất cả quả chuyển đến túp lều dưới tán cây. Cái lều bạt này là do Liễu Vĩnh Nhạc kì công tạo nên, túp lều vô cùng rộng rãi cùng sáng sủa. Bên trong có cả bàn ghế cùng bếp không thiếu gì cả.

Liễu Vĩnh Nhạc mang ra giá nướng. Châm lửa lên. Đã lâu chưa được bữa cơm khi đi cắm trại rồi. Không sai! Đại thúc sẽ không làm những việc này. Y từ trước tới nay cũng chưa từng nghĩ không có quyền thế cũng có thể không làm cũng có cái ăn.

Y mang một cái ghế ấn ngồi ở bên cạnh giá nướng, vừa ăn ca-cao vừa nhìn mọi người bận rộn. Nhìn một chút, trong lòng càng sinh ra một niềm hạnh phúc, như thể có thể như vậy sống đến hết đời thật tốt! "A! Làm sao mình lại có ý nghĩ như vậy !" Đại thúc bị suy nghĩ của chính mình làm cho sợ hãi đến nỗi tự đập đầu mình. Ý tưởng này thật đáng sợ.

"Thiên, đang làm cái gì vậy ? Đau đầu sao?" Nhìn thấy đại thúc dùng sức đập đầu mình. Liễu Vĩnh Nhạc gấp gáp tiến lên hỏi dò, có phải là tối hôm qua tắm rửa bị cảm lạnh rồi không.

''Làm sao vậy?'' Diệp Tri Thu bỏ đồ trong tay xuống, đi tới nhìn.

"Không có gì, không có gì" Đại thúc mặt trở nên đỏ chót. Nếu để bọn họ biết ý nghĩ của mình sẽ mắc cỡ chết mất.

"Mặt sao lại đỏ vậy? Phát sốt sao? " Liễu Vĩnh Nhạc lo lắng sờ sờ cái trán đại thúc.

Đại thúc vội vàng gỡ bỏ tay hắn. Cúi đầu che mặt mình nói: "Không có  chuyện gì, không có chuyện gì."

Liễu Vĩnh Nhạc nhìn một hồi, đột nhiên cười lên. Lôi kéo Diệp Tri Thu đi làm nốt việc .                       

"Cậu làm cái gì thế?" Diệp Tri Thu tàn nhẫn mà trừng mắt hắn. Không thấy đại thúc bệnh mặt đều hồng thành như vậy.

Liễu Vĩnh Nhạc đến gần nói nhỏ vào tai Diệp Tri Thu "Không cần phải để ý. Đại Thúc  là đang thẹn thùng. Không biết mèo nhỏ này đang suy nghĩ cái gì. Tôi đã thấy rất nhiều  lần, da mặt mèo con rất là mỏng.

Diệp Tri Thu nghe xong, nhưng là sắc mặt rùng mình. Quay đầu nhìn đáng yêu mèo con. Xấu hổ giống hệt con mèo nhỏ. Đại thúc làm sao vô duyên vô cớ  thẹn thùng? Y đến cùng tại sao thẹn thùng? Chẳng lẽ là... Nghĩ đến chỗ này, Diệp Tri Thu  sắc mặt"Bá"  một hồi biến thành màu đen. Là ai? Liễu Vĩnh nhạc? Hà Kỳ? Lâm Hình Tố? Hay là ba người đều có phần? Mặt tối sầm lại đi tới bên người đại thúc, đẩy tay y ra. Nâng mặt của đại thúc lên, ngưng trọng nói: "Anh! Cùng ai ngủ qua?"

"A, buồn ngủ quá!Hả? Ách! Tôi cùng Tiểu Tuyết đi ngủ." Đại thúc còn chưa rõ nghĩa, hàm hồ nói.

Chưa kịp để Diệp Tri Thu nói ra câu tiếp theo. Liễu Vĩnh Nhạc đã chặn hắn rồi kéo ra chỗ khác.

"Tôi biết ngay cậu sẽ hoài nghi. Lão Hà nói chúng tôi dẫn sói vào nhà tôi lại không tin, lúc này thì..."

"Thế thì sao ?" Diệp Tri Thu nhíu nhíu mày khiêu khích nói.

"Đúng là đồ chẳng ra gì. Tôi chỉ muốn nói cho cậu biết. Chúng tôi ai cũng không có chạm qua đại thúc. Tôi không muốn cậu nghĩ chúng tôi hèn hạ như vậy."

"Thật sự?" Nghe hắn nói xong. Lòng đố kị giảm đi hơn phân nửa .

"Đương nhiên, hơn nữa chúng tôi luôn bảo vệ Thiên. Thuận tiện tôi nhắc nhở cậu một câu, cố gắng đừng trêu chọc em gái của đại thúc, Tề Tiểu Tuyết, không thì cậu sẽ chết vô cùng thê thảm. Tin lời của tôi đi. Tôi đã từng trải qua. Tuyệt đối, tuyệt đối, tuyệt đối không nên hoài nghi." Liễu Vĩnh Nhạc trịnh trọng vỗ vỗ vai Diệp Tri Thu. Rất có cảm giác là Huynh Đệ Song Hành (cùng hội cùng thuyền).

Nghe được lời này, Diệp Tri Thu an tâm. Gạt bỏ cánh tay của Liễu thiếu gia trên vai, tiếp tục làm công việc của mình.

Gian hàng trong phòng có ngô, thịt bò cùng đủ loại rau dưa. Đại thúc ở trong phòng lục lọi một hồi, đem toàn bộ các thứ có thể ăn vơ vét mang ra. Ngồi xổm bên cạnh giá nướng.

Ba người chuẩn bị xong xuôi, vây quanh giá nướng ngồi xuống. Thịt nướng tản ra hương vị mê người. Diệp Tri Thu lật qua lật lại, đại thúc đưa tay ra muốn hỗ trợ bị Diệp Tri Thu ngăn lại nói: "Bỏng! Không nên đụng vào!"

"Được!"

Liễu Vĩnh Nhạc đem quả ca-cao đặt trên giá nướng. Nướng chocolate nhất định ăn rất ngon. Lấy ra chà bông cùng vụn đường một bên hướng đến  ca-cao quét nước đường, một bên rắc vụn đường. Cùng mùi thịt dê xâu nướng mùi vị tương tự. Chỉ chốc lát ca-cao nướng đã chín, cùng thịt Diệp Tri Thu nướng chín đồng thời.

"Cho anh,Thiên." Hai người đồng thời đem ca-cao cùng thịt nướng đưa cho đại thúc.                          

"Thơm quá!" Đại thúc cao hứng nhận, mỗi bên một thứ. Đem lại gần ngửi ngửi. Cái miệng mở to cắn xuống, ăn thật ngon. Một ngọt,một thơm. Có một loại cảm giác đang chầm chậm kéo đến. Là hạnh phúc á!

"Các cậu thật tốt! Tôi thật thích cùng các cậu cùng nhau ."

Đại thúc ôm chầm cổ bọn họ .

"Cùng các cậu ở chung thật tốt."
Đại thúc nghiễm nhiên đã quên chuyện tối hôm qua Diệp Tri Thu cướp đi cái ghế .

                             

"Này... Thiên...cái này bày tỏ sao? " Liễu Vĩnh Nhạc xấu xa  tiến gần đến trước mặt đại thúc.

Đại thúc không chút do dự tiến lên trước hôn hắn một cái. Diệp Tri Thu thấy thế cũng đem mặt tiến lên trước. Đại thúc cũng không keo kiệt chút nào hôn hắn một cái .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro