Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 7

Dương Tiễn chuẩn bị đi làm. Anh đứng trước gương, điều chỉnh lại trang phục và nhắc nhở Ngộ Không. “Ngươi ở nhà nhé! Đừng làm gì ngốc nghếch, đặc biệt là đừng nấu ăn một mình!”

“Yên tâm đi! Ta sẽ chỉ ngồi đây và xem ti vi thôi!” Ngộ Không đáp, với vẻ mặt vô tội nhưng cũng đầy nghịch ngợm.

“Và nhớ khóa cửa cẩn thận!” Dương Tiễn dặn dò trước khi rời khỏi nhà.

Khi Dương Tiễn ra khỏi cửa, Ngộ Không quyết định rằng ngồi yên một chỗ không phải là phong cách của mình. Nó nhảy lên bàn và bắt đầu “nghiên cứu” thêm một công thức nấu ăn mới từ cuốn sách nấu ăn bẩn thỉu. Nhưng sau một thời gian dài cầm sách, Ngộ Không cảm thấy chán nản và quyết định ra ngoài sân để “hít thở không khí trong lành”.

Trong khi đó, ở một khu vực khác, Hao Thiên Khuyển đang tận hưởng một ngày spa sang chảnh, được chăm sóc như một vị thần. “Không gì bằng một chút thư giãn sau những ngày tháng mệt mỏi,” nó thầm nhủ, trong khi nhân viên spa thoa kem dưỡng lông cho nó.

Quay lại với Ngộ Không, sau một lúc lang thang trong vườn, nó bỗng nghe thấy tiếng động lạ từ trong nhà. Nghe có tiếng thì thầm, nó quay lại nhìn. “Ai đó?” Ngộ Không kêu lên, nhưng không ai trả lời. Nó tiến lại gần cửa sổ, cố gắng nhìn vào bên trong.

Bất ngờ, một tên trộm lén lút đột nhập vào nhà, mang theo một cái túi lớn. Ngộ Không cảm thấy như có một nguồn năng lượng xấu xâm chiếm không khí xung quanh. “Ngươi là ai? Ngươi không được vào đây!” Ngộ Không hét lớn, tạo nên một tiếng vang chói tai.

Tên trộm quay lại, nhưng thay vì hoảng sợ, hắn chỉ cười khẩy. “Thật không may cho ngươi, khỉ con. Ta sẽ bắt ngươi làm con tin!” Hắn tiến lại gần và ngay lập tức nắm lấy Ngộ Không, nhấc bổng nó lên. “Im miệng! Đi nào!”

Ngộ Không vung tay, nhưng tên trộm đã nhanh chóng đè nó xuống. Hắn nhét Ngộ Không vào một cái bao và nhanh chóng biến mất khỏi nhà.

Khi Dương Tiễn trở về, anh cảm thấy có điều gì đó không ổn khi thấy cửa nhà mở. “Ngộ Không? Ngươi đâu rồi?” Dương Tiễn gọi lớn, nhưng không có tiếng trả lời.

Khi anh bước vào nhà, sự hỗn độn hiện ra ngay trước mắt: mọi thứ đều bị lộn xộn và có dấu vết của một cuộc đột nhập. Dương Tiễn nhanh chóng lục tìm trong nhà, nhưng không thấy Ngộ Không. “Ngộ Không  ơi! Ngộ Không  ơi! Ngươi không thể đi đâu được!” Dương Tiễn hoảng hốt, không biết chuyện gì đã xảy ra.

Bất ngờ, một cảm giác lạnh lẽo chạy dọc sống lưng anh. Dương Tiễn nhớ ra rằng mình có thể sử dụng phép thuật để tìm Ngộ Không. Anh nhanh chóng lấy một tấm thẻ bùa và khẽ đọc: “Âm thầm chỉ đường, hướng về nơi nào, hãy đưa ta đến nơi mà Ngộ Không đang ở!”

Ngay lập tức, một ánh sáng vàng rực rỡ xuất hiện và hướng dẫn Dương Tiễn ra khỏi nhà, dẫn dắt anh đến một con hẻm tối tăm.

Khi đến nơi, Dương Tiễn thấy tên trộm đang đứng bên một cái xe tải cũ, miệng đang lầm bầm một cái gì đó, còn Ngộ Không thì đang nằm bên trong cái túi, mặt mày méo mó vì giận dữ. “Thả ta ra!” Ngộ Không hét lên.

“Làm sao ta có thể làm điều đó? Ta sẽ mang ngươi đi bán lấy tiền.” Tên trộm cười lớn.

Dương Tiễn không chần chừ thêm, anh hô lớn: “Người không có quyền động vào bạn của ta!” Anh tung ra một phép thuật mạnh mẽ, một cơn gió mạnh thổi tới, làm cho tên trộm chao đảo. “Trả Ngộ Không lại đây!”

Tên trộm lùi lại, nhưng không kịp, Dương Tiễn đã lao tới và đánh bại hắn chỉ với một cú đấm mạnh mẽ. Tên trộm gục xuống, không thể chống cự.

Khi tên trộm đã bị khống chế, Dương Tiễn nhanh chóng giải cứu Ngộ Không khỏi cái túi. “Ngươi có sao không?” Dương Tiễn hỏi, nhìn vào đôi mắt đầy tức giận của Ngộ Không .

“Ta không sao, nhưng chắc chắn ta sẽ không tha cho tên này!” Ngộ Không gầm gừ.

“Chúng ta không cần phải làm điều đó. Hãy để pháp luật xử lý hắn,” Dương Tiễn nói, trấn an Ngộ Không.

“Thôi được!” Ngộ Không hậm hực, nhưng sau đó nó lại cười.

Khi họ quay trở về nhà, Dương Tiễn không thể ngừng cười khi nghĩ truyện xảy ra ngày hôm nay . Mặc dù có những lúc khó khăn, nhưng tình bạn của họ vẫn luôn tỏa sáng và mang lại tiếng cười. “Ngày mai, chúng ta sẽ tìm công thức tốt hơn cho món ăn của Ngộ Không !” Dương Tiễn hứa hẹn.

“Đồng ý!” Ngộ Không nói với một nụ cười tinh quái, tạo nên một bầu không khí vui vẻ tràn ngập trong ngôi nhà.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro