Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Tập 2: ÁNH SÁNG VÀ LẠC LỐI

Kael mở mắt. Mắt cậu chói lòa bởi ánh nắng xuyên qua tán lá dày đặc. Gió thổi nhè nhẹ, xua tan mùi khét và tro bụi đã ám trên cơ thể cậu từ đêm kinh hoàng trước. Cậu chớp mắt vài lần, cố định hình mọi thứ xung quanh: rừng già tĩnh lặng, chỉ có tiếng lá xào xạc và vài cánh chim kêu xa xa. Ngôi làng Kael đã không còn, chỉ còn tro và ký ức về những tiếng thét vang dội trong đêm.

Một bàn tay đặt lên vai cậu, mạnh mẽ nhưng ấm áp. Kael giật mình, quay lại và thấy một thanh niên cao lớn, áo choàng xanh lá điểm bạc, mái tóc dài buông ngang vai, ánh mắt dịu dàng nhưng đầy sức sống. Người thanh niên cúi xuống, giọng trầm nhưng bình tĩnh:

> “Đừng sợ. Cậu vẫn sống, đó là điều quan trọng. Tôi là Shingou. Hãy để tôi giúp cậu.”

Kael chưa kịp đáp, cơ thể vẫn run rẩy. Mùi rừng cây, nhựa thông và đất ẩm quấn lấy cậu, một cảm giác vừa an toàn vừa xa lạ. Shingou đặt viên tinh thể đang phát sáng màu lam bạc trên lòng bàn tay Kael, ánh sáng từ nó dường như hòa quyện với màu xanh của rừng.

> “Cậu… cậu biết viên đá này không?” – Kael hỏi, giọng khàn đặc.

Shingou gật đầu, ánh mắt nghiêm nghị:

> “Đây là Tinh Thể Nguyên Tố, chứa sức mạnh mà cậu chưa hiểu hết. Nhưng đừng vội sợ. Cậu còn sống là nhờ năng lực tiềm ẩn của mình.”

Hành trình bắt đầu. Shingou dẫn Kael qua những con đường mòn quanh co, giữa rừng già tĩnh lặng, chỉ thỉnh thoảng có tiếng động của động vật hoang dã. Kael cố gắng nhắm mắt lại để tránh nhìn tro tàn, nhưng ký ức về cha mẹ, ngọn lửa và lời trăn trối của mẹ vẫn ám ảnh cậu. Mỗi bước đi, tim cậu lại đập nhanh, cảm giác vừa sợ hãi vừa tò mò về viên tinh thể vẫn còn trong tay.

Sau nhiều giờ đi bộ, họ tới một khu định cư nhỏ mang tên làng Aruen, nằm giữa thung lũng, bao quanh bởi rừng nguyên sinh. Làng nhỏ, những ngôi nhà bằng gỗ, mái tranh lợp lá cây, nhưng tất cả đều được sắp xếp gọn gàng, yên bình. Trẻ con chạy nhảy trên đường, người dân mỉm cười chào hỏi, hoàn toàn khác với cảnh tượng tang thương mà Kael vừa trải qua.

Shingou dừng lại trước một ngôi nhà nhỏ, cửa mở hé, bên trong một cô bé khoảng mười hai tuổi đang ngồi thiền, tay đặt lên một quả cầu thủy tinh phát ánh sáng nhạt. Ánh sáng từ quả cầu phản chiếu lên gương mặt cô, khiến Kael giật mình.

> “Lyra…” – Shingou gọi. Cô bé mở mắt, ánh nhìn trong suốt như gương, và đứng lên.

Lyra là người tiên đoán trẻ tuổi của làng Aruen, có khả năng cảm nhận và đọc được năng lượng nguyên tố quanh người. Cô bé đi về phía Kael, đôi mắt lấp lánh ánh sáng lam.

> “Cậu… là cậu bé từ vụ hỏa hoạn Kael phải không?” – Lyra thì thầm, như thể nói với chính bản thân.
“Viên tinh thể… cậu cầm trong tay… Nó đã chọn cậu rồi.”

Kael không hiểu, nhưng cảm giác lạ lùng khiến tim cậu đập mạnh hơn. Lyra nắm lấy tay cậu, ánh sáng từ quả cầu nhỏ nhấp nháy theo nhịp tim cậu, khiến cậu cảm nhận được một điều gì đó xa xôi, ẩn giấu.

---

Đêm đến, Kael nằm trên giường trong ngôi nhà nhỏ của Shingou và Lyra. Cậu vẫn ôm viên tinh thể, cảm giác ấm áp phát ra từ nó xoa dịu những cơn lạnh từ tro tàn còn sót lại trong cơ thể. Nhưng trong giấc ngủ, cậu không thể trốn thoát ác mộng.

Cơn mơ đến như một luồng gió lạnh lẽo: Kael thấy mình đứng trong một không gian đen trắng, nơi mọi thứ đều tĩnh lặng và vô hồn. Trước mặt cậu, một người đàn ông mặc áo choàng đen, gương mặt bị che bởi chiếc mặt nạ trắng, xuất hiện. Giọng hắn vang lên, lạnh lùng và thấu xương:

> “Chiến tranh… không bao giờ kết thúc…”

Kael cố bước tới, nhưng cảm giác chân mình nặng như chì, môi mấp máy nhưng không phát ra tiếng. Người đàn ông đưa tay chỉ vào viên tinh thể, ánh mắt đầy mưu mô:

> “Đứa trẻ ánh sáng… không phải mọi thứ đều như cậu tưởng.”

Cảnh tượng thay đổi, và Kael thấy ngôi làng Kael đang cháy, nhưng lần này không phải bằng lửa, mà bằng những bóng đen u ám tràn lan, nuốt chửng mọi sinh vật xung quanh. Tiếng la hét vang vọng, nhưng không một ai nhận ra cậu đang nhìn. Kael thức giấc giữa đêm, tim đập dồn dập, mồ hôi ướt đẫm trán.

Lyra ngồi bên cạnh, ánh sáng từ quả cầu thủy tinh của cô vẫn nhấp nháy nhẹ. Cô bé nhìn Kael, không nói gì, nhưng đôi mắt như muốn trấn an:

> “Cậu sẽ phải đối mặt với nhiều điều sắp tới. Những giấc mơ là dấu hiệu, không phải lời tiên tri hoàn toàn. Nhưng đừng sợ. Chúng ta sẽ giúp cậu.”

Shingou ngồi trên ghế, tay nắm chắc cán gươm gỗ, ánh mắt nghiêm nghị:

> “Đêm nay là đêm đầu tiên của hành trình. Cậu phải học cách điều khiển sức mạnh, hiểu viên tinh thể, và quan trọng nhất… không để nỗi sợ điều khiển bản thân.”

Kael nhìn hai người, tim vẫn còn run rẩy, nhưng cậu nhận ra rằng từ vụ hỏa hoạn đến giờ, cậu không còn là một đứa trẻ bình thường nữa. Mỗi nhịp tim, mỗi cơn run rẩy đều nhắc cậu rằng, cậu là phần của một điều gì đó lớn lao hơn bản thân. Cậu mỉm cười yếu ớt, nắm chặt viên tinh thể, và thì thầm:

> “Mình… sẽ không bỏ cuộc.”

Ngày hôm sau, Shingou dẫn Kael đi vòng quanh làng Aruen, giới thiệu cậu với những người dân địa phương và cách họ sử dụng nguyên tố. Lyra giải thích:

> “Trong làng, mọi người đều kết nối với nguyên tố của riêng mình. Từ nước, lửa, gió, đến đất và mộc. Nhưng cậu… cậu là ngoại lệ. Tinh Thể Nguyên Tố… chọn cậu, chứ không phải ngược lại. Nó chứa sức mạnh của nhiều nguyên tố cùng lúc, và nếu cậu không học cách kiểm soát, nó sẽ hủy hoại chính cậu.”

Kael chăm chú lắng nghe, vừa tò mò, vừa lo lắng. Trong thâm tâm, cậu nhớ lại lời mẹ nói trong đêm ngọn lửa: “Con không phải đứa trẻ của ánh sáng…” – giờ cậu mới hiểu một phần, rằng sức mạnh mình nắm giữ là thứ vượt xa những gì cậu tưởng tượng.

Lyra đưa cho cậu một cuốn sách cổ, bìa làm từ lá cây khô và da động vật, trên đó viết những ký hiệu ánh sáng lấp lánh:

> “Đây là sổ ghi chép của Hộ Thủ Ánh Sáng. Nó sẽ hướng dẫn cậu, nhưng cũng thử thách cậu. Mỗi giấc mơ, mỗi linh cảm, đều là mảnh ghép dẫn cậu tới sự thật.”

Kael cầm cuốn sách, cảm giác trách nhiệm đè nặng lên vai. Nhưng thay vì sợ hãi, cậu cảm thấy một ngọn lửa khác – không phải lửa của tang thương, mà là ngọn lửa quyết tâm. Ngọn lửa ấy sẽ dẫn cậu qua những rừng rậm, qua những thử thách, qua cả bóng tối trong giấc mơ và trong tâm hồn.

Buổi chiều, Kael đứng bên bờ suối nhỏ ngoài làng. Nước trong vắt phản chiếu bầu trời trong xanh, những đám mây trôi lững lờ. Cậu nhắm mắt, để viên tinh thể phát sáng tự do trong tay, cảm nhận luồng năng lượng len lỏi qua cơ thể.

> “Mình… sẽ tìm ra sự thật. Mình sẽ không để chiến tranh… không để bóng tối kiểm soát mình.”

Và từ khoảnh khắc đó, hành trình của Kael – đứa trẻ của hai thế giới, bắt đầu. Một hành trình đầy rẫy nguy hiểm, bí ẩn, và cả những giấc mơ ám ảnh, nhưng cũng là nơi cậu học cách trưởng thành, kiểm soát sức mạnh, và khám phá những sự thật sâu kín về viên Tinh Thể Nguyên Tố, Shingou, Lyra, và cả thế giới Osk rộng lớn.

Khi mặt trời lặn, ánh sáng đỏ rực phủ khắp thung lũng Aruen, Kael đứng một mình trên đồi cao, nhìn về phía chân trời:

> “Chiến tranh… có thể chưa kết thúc. Nhưng mình… sẽ không lạc lối trong bóng tối.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: