Chap 2: kiếm, bùa và đũa phép
Bữa sáng hôm nay vẫn thế, suốt một tháng từ lúc năm học mới bắt đầu, mọi người đã dần chết lặng trước tên Hufflepuff cợt nhả, uốn éo như sinh vật không xương bò trên người một vị Gryffindor nóng tính. May mà là Hufflepuff và Gryffindor chứ không phải là Slytherin, Hân cũng không có gu mặn mà như thế.
Khiến cho ba vị nào đấy nhà Gryffindor như ăn cùng sên với đồ ăn mỗi khi đến bữa, bất kể sáng chưa chiều tối.
"Ai ui~ Danny, em cũng biết là anh dị ứng với bơ lạc mà..." – Dương lấy nĩa chọc chọc phần bơ lạc trên đống khoai tây nghiền.
Hắn đúng là không ăn được đồ Tây, chả quen tí nào, vẫn là đồ quê cha đất tổ ăn đậm vị. Mười một năm ăn cơm mẹ nấu xong bây giờ phải đi ăn đồ Tây, một hai ngày thì không sao, nhưng một tháng thì có rất nhiều vấn đề.
Hắn mọc mụn!
Chắc chắn là do điều hòa tính hàn và tính nhiệt trong đồ ăn ở đây không bằng đồ Việt!
Gào!
Hắn phải đến nhà bếp!
Có nổ bếp cũng phải nấu đồ Việt Nam!
Tinh thần chiến đấu đột nhiên cháy hừng hực lên trong tim cậu trai Hufflepuff trong con mắt nhìn người ngoài hành tinh của đám người xung quanh. Đức hiển nhiên biết thằng khùng đang dựa vào mình nghĩ cái gì, nhưng y việc gì phải quan tâm chứ? Nếu hắn nấu được thì chắc chắn sẽ có phần của y thôi.
Ron cầm cái đùi gà trên tay, đút vào miệng không được mà rút ra cũng không xong, Harry hiếm khi ghét bỏ người bạn tốt của mình, "Bồ có thể bê ra ngoài ăn hoặc tí nữa chúng ta hỏi mấy anh chị lớn xem nhà bếp ở chỗ nào"
"Cảm ơn bồ Harry" – Ron nỗ lực nuốt xuống miếng thịt trong miệng, bẹp môi càu nhàu – "Dù cho Daniel rất tốt, Samuel cũng thế, người bạn bên Slytherin kia cũng không giống đám rắn độc nhưng mình chịu hai người họ cả tháng nay rồi!"
"Ăn đi, sau bữa sáng đừng mong yên bình" – Đức nghe thấy Ron oán giận cũng không lung lay, chỉ gõ nhẹ vào đĩa beefsteak chín bảy phần kem sốt chua ngọt của cái tên chập mạch mà nhắc nhở.
Hôm nay y không có tiết Độc dược những hắn có!
Ngoài Gryffindor thì ông thầy Snape chỉ canh me đám Hufflepuff mà trừ điểm thôi!
"A~ bé yêu của tôi! Em đang lo lắng sao?"
"Tởm chết đi được, tí nữa tôi sẽ chém chết anh!"
Khi hai người đang chim chuột thì một bóng đen từ ngoài đi vào, gõ thật mạnh vào đầu cả hai rồi lên tiếng, "Đừng có làm người khác phải nôn bữa sáng của mình ra bằng hành động còn tệ hơn quỷ khổng lồ của hai trò! Bằng cái đầu đầy cỏ lác bé xíu này, hãy nhanh chóng hoàn thành bữa sáng đáng thương kia rồi vào phòng học đi!! Còn nữa, Gryffindor và Hufflepuff mỗi người trừ mười điểm và cấm túc lúc bảy giờ tối nay ở hầm vì tội gây mất trật tự ảnh hưởng đến bữa sáng của người khác!"
"Ặc, xin lỗi giáo sư Snape!" – cả Dương và Đức cùng đồng thanh. Họ đều bất đắc dĩ cúi đầu xuống ăn sau khi được nhắc nhở từ vị giáo sư Độc dược này.
Tuy ổng có hơi độc miệng nhưng vẫn tốt hơn cái miệng nói lắp của cái đầu tỏi kia...nhiều lắm!
Ron, Harry và Hermione – người ít tham gia vào chuyện của đám con trai cũng bụm miệng cười chúng trên sự đau khổ của người khác.
---
Hufflepuff trên đường đi đến hầm, nơi có phòng học Độc dược, cũng âm u chả kém gì hang rắn, hang dơi. Có lẽ Dương biết vì sao thằng cu "Xuân tóc đỏ" nhà Gryffindor kia lại gọi thầy Snape là "lão dơi già", nom có khác gì Batman trong bộ áo chùng không cơ chứ?!
Người ta là Badgirl, ổng làm Batman :v
"Samuel, cậu với Daniel là mối quan hệ gì vậy" – cậu bạn cùng Nhà rón rén đến bên cạnh y thỏ thẻ.
Thú thực là không chỉ mình nó đâu, cả cái nhà Hufflepuff đều tò mò mối quan hệ thực sự của hai người là gì. Không thể cứ phán đoán linh tinh được đúng không nào?
Cậu ta cược ba túi kẹo ong xì xèo rằng Daniel và Samuel là con của hai gia tộc có thù hằn với nhau, mà hai người lại quen biết nhau và thích nhau trong khi không biết gì về gia đình nên Daniel mới có phản ứng bài xích Samuel như thế.
Dương vuốt mấy cọng tóc mái lơ phơ che mắt, nhìn cậu bạn William cùng nhà. Hắn biết là Hufflepuff rất thích hóng chuyện, không có gì, hắn cũng thích, nó di truyền trong máu rồi, nhưng kịch bản máu chó như mấy người bạn cùng nhà này nghĩ ra thì hắn chỉ có quỳ lạy mà thôi, "Là vị hôn phu của nhau, chúng tớ được định hôn từ khi còn bé. Ài...cậu có thấy Daniel dễ thươ_"
*Keng*
Một bóng người từ bên sườn phải đánh úp cậu bé Hufflepuff bằng một thanh kiếm lớn, kì quặc trông như làm bằng xương của một loài vật nào đó, trắng hếu và được khảm thêm nhiều đá quý màu đỏ cùng chú văn cấp cao. Nhìn khác hẳn với những thanh kiếm thông thường, nó dày và gồ ghề thấy gớm, nhưng không thể phủ nhận là nó đẹp một cách kì lạ.
"A~ nguy hiểm quá" – Dương nhanh chóng phát hiện ra kiếm của người đó, là Đức, rồi chặn lại bằng kiếm của bản thân.
"Cậu lại mạnh hơn Dươ...Samuel" – y cho kiếm vào vỏ. Chăm chăm vào người trước mặt, trong lòng hơi khó chịu, rõ ràng y mới là kiếm tu, vì sao lại không bằng một tên phù sư.
"Đừng nóng nảy, con đường của em đi khó hơn anh, vả lại...anh còn có bùa trợ giúp mà" – Dương trấn an y. Kiếm tu nóng tính có nhiều chấp niệm và tạp niệm sẽ dễ có tâm ma, hắn có nên dùng bùa thannh lọc bớt không nhỉ?
"Hừ! Chiều luyện riêng với tôi!"
"Nha~ như em yêu cầu"
William đã lùi xa từ bao giờ, trên trán đổ đầy mồ hôi hột, "Cậu chắc chắn là vị hôn của cậu dễ thương không Samuel?"
Chứ cậu ta là cậu ta không thấy rồi đó!
Có vị hôn phu nào thi thoảng lại cầm kiếm chĩa vào người mình rồi "luận bàn" không?
Chắc chỉ có Samuel và Daniel thôi!
"Không dễ thương sao?" – hắn nghiêng đầu tự hỏi.
"C-có" – cậu bạn nhỏ không chắc chắn lắm nhưng vẫn trả lời.
"Mà Samuel này, cô bạn bên Slytherin của cậu thì sao?"
"Tức là như thế nào? Cậu muốn hỏi nhóc con ấy có hôn phu chưa ấy hả?"
"Ừm" – William dè dặt gật nhẹ đầu.
"Hôn phu thì chưa có, gia tộc nhóc ấy khá tự do trong mảng này...Tch, giá mà chúng tôi cũng được như thế!"
'Này..."
"Thôi, đi nhanh nào, tiết đầu là của giáo sư Snape đấy"
Dù vừa rồi vẫn còn đang tò mò nhưng từ Snape mới chỉ bật ra một cái là William lập tức xanh mặt. Nhìn chẳng khác gì tàu lá chuối.
Giáo sư Snape vẫn là sự khủng bố khó ai vượt qua được.
Nhiều lúc ba đứa bọn họ còn tự hỏi liệu thống kê xem ai khiến đám học sinh Hogwarts gặp nhiều ác mộng nhất thì chắc thầy Snape phải xếp trên cả cái tên hậu thế của ngài Slytherin mất.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro