Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

TIỂU ĐIỂU NHI R18 [ 2 ]

DỊCH : Vân Ngọc.

NGUỒN : siêu thoại Ly Dực Phu Thê.

COUPLE : Ly Luân × Trác Dực Thần ( LY DỰC ).

NOTE : Bản dịch chưa có sự cho phép của tác giả, vui lòng không đem đi linh tinh, lỡ một ngày mấy bà lên wattpad thấy Vân Ngọc bị sờ gáy, bay acc thì ... ờm, chắc do bị tố đó ☺

【 Trước đây đã viết về " bữa cơm cực ngon " NTR, giờ mang vào xây dựng siêu thoại ~ 】

Toàn văn hơn ba ngàn chữ, có yếu tố 18+, rape, NTR, nặng đô, tiểu Trác là thần điểu, song tính, ai chưa đủ tuổi thì giải tán nhé =)))

Google dịch tên fic là " Gà non " ??? Hơi ba chấm xíu, tui đắn đo mãi rồi đổi lại thành tiểu điểu nhi ( chú chim non ).

6.

Đau, thật đau.

Y tưởng như mình đã biến thành một con sò, hai mảnh vỏ mỏng manh dễ vỡ chính là đôi chân cong lại của y, giờ đây đang bị kéo mạnh ra, gần như hoàn toàn áp sát vào bức tường chắn.

Đôi tay phía sau thắt lưng vẫn đang ép mạnh, nam nhân áp ở trên hông y từng chút một tiến tới.

Trác Dực Thần suýt nữa đã không giữ nổi cơ thể, mồ hôi và nước mắt hòa lẫn trên khuôn mặt, y tưởng mình như đang bị xé nát.

Đôi chân đã đạt tới cực hạn, vùng đùi mềm mại căng cứng, run rẩy như lá treo sương.

Ly Luân đưa tay sờ nhẹ, cảm giác ướt đẫm, khi thử nếm trên đầu lưỡi lại không hề có vị mặn chát, trái lại lại toát ra một vị tanh ngọt lạ kỳ.

Hắn lập tức giả vờ nhận ra điều gì đó, rồi tựa đầu vào vai tiểu điểu nhi nói :

_ Tiểu điện hạ, nhìn xem, ngươi ướt rồi.

Trác Dực Thần nhất thời không hiểu hắn ta đang nói gì, mãi đến khi cảm giác ươn ướt chảy dọc xuống chân, y mới hiểu nước từ đâu mà đến, nước chảy ra là gì.

Một cảm giác tủi nhục khó giấu dâng lên trong lòng y.

Giữa hai hàng lông mày, sắc mặt y tái nhợt đến mức gần như không giống người sống.

Ly Luân từ trước đến nay không phải là kiểu người yêu thương và che chở cho phái yếu.

Hắn giết người chưa đủ mà còn muốn tiêu diệt cả tâm trí họ.

_ Ta còn chưa đi vào mà phía dưới đã ướt sũng như vậy rồi. Tiểu điện hạ, ngươi sinh đã có ... một thân thể thật dâm đãng. - Chưa kịp để tiểu điểu nhi phản ứng lại, hắn đã nhanh chóng lại tiếp lời - Bây giờ tiểu điện hạ đã thử qua rồi, cảm giác thế nào ? Có vừa lòng chăng ?

Trác Dực Thần suýt nữa thì nôn ra nửa cái mạng sống, dịch thể trong suốt lặng lẽ rỉ ra ở khóe môi, ánh mắt dần mất đi tiêu cự.

Y thực sự hy vọng rằng đây chỉ là một giấc mơ, nhưng dù có mở ra và nhắm mắt lại bao nhiêu lần đi chăng nữa, thì y vẫn trần truồng nằm ở đây, mắc kẹt trong tư thế nhục nhã, mở đùi ra cho nam nhân phía sau tùy ý khinh bạc.

Một cảm giác kỳ lạ phát ra từ âm đạo của y.

Ngay từ khi còn nhỏ, mọi người thân thiết đều cảnh báo và nhắc nhở y rằng không được để cho ai khác dễ dàng biết đến nơi bí mật này.

Y ngoan ngoãn vâng lời, thậm chí còn chưa từng nói với đại yêu, nhưng bây giờ, ... y buộc phải ngẩng đầu lên vì những cái đụng chạm đầy sung sướng, và sắc đỏ ửng dần lan rộng trên đôi má nhợt nhạt của y.

Yêu quái vẫn là yêu quái, dù có tu luyện hàng ngàn năm cũng không thể vượt qua bản năng cắn xé con mồi đã khắc sâu trong xương tủy.

Lúc đầu Ly Luân chỉ khẽ liếm láp vài cái, nào ngờ hương vị lại ngọt ngào đến thế.

Âm đạo của tiểu điểu nhi nhỏ bé như thiếu nữ mới lớn, hai cánh môi âm đạo tuy đầy đặn mà chẳng bằng một múi cam, hạt châu cũng bé tí hon.

Hắn không khỏi sốt ruột, đầu lưỡi khéo léo tách đôi môi thịt, áp vào hạt châu nhô cao mà nghiền nát, nghiền đến lưỡi có chút tê dại, lại dùng răng nhọn cắn xé, kéo dãn.

_ Ưm ...

Một tiếng rên rỉ thốt ra từ sâu bên trong cổ họng, mày y nhíu chặt.

Tiểu huyệt nóng ran, như có vật gì đó đang trào ra từ sâu trong bụng.

Y cố khép chặt hai chân nhưng lại hoàn toàn bất lực.

Y muốn ngồi xuống, dùng tảng đá chặn lấy cửa huyệt, nhưng lưỡi kẻ kia lại không ngừng luồn lách, liếm láp, khiến y không thể làm gì khác hơn là ngả lưng ra sau.

Trác Dực Thần cảm thấy khó nhọc vô cùng, mồ hôi lạnh lướt qua làn da nóng bỏng khiến y rùng mình.

Ly Luân liếm lâu như vậy nhưng dâm dịch chảy ra rất ít, hắn cũng nhận ra toàn thân tiểu điểu nhi đang nóng rực.

Hắn cười khẩy, giơ tay tát vào âm đạo đỏ hồng.

Da thịt ở mông run rẩy dữ dội trước hành động không thương tiếc ấy.

Tiểu điểu nhi khẽ kêu lên, miệng âm đạo đến âm vật lập tức sưng tấy.

Cảm giác ngứa ngáy tụ lại như dòng điện chạy khắp tứ chi và xương cốt.

_ Sao ngươi còn chưa chảy nước ?

Ly Luân hỏi, nhưng hắn cũng tự trả lời mình bằng một cái đánh tiếp theo.

Trác Dực Thần bật khóc, y bối rối cắn môi lắc đầu nguầy nguậy :

_ Ta ... ta không biết ... đừng ... đừng đánh nữa.

Ly Luân không trả lời y, hắn tiếp tục đánh hết cái này đến cái khác, cho đến khi âm vật dưới thân thiếu niên sưng tấy, nhô ra ngoài, âm đạo cũng không thể đóng lại được mới dừng tay.

Dâm dịch ánh lưu quang chảy xuống từ khe hở của âm đạo, Ly Luân lại cảm thấy chưa đủ, hắn liền dùng hai ngón tay nhéo vào âm vật, rồi bắt đầu kéo ra xoa xoa, thỉnh thoảng thì dùng móng tay gãi những hạt châu nho nhỏ ấy.

Trác Dực Thần lúc này không chỉ đơn thuần là khóc nữa, mái tóc dài rối tung che khuất gò má rồi rơi vào miệng y.

Cả thân thể y căng cứng như một cây cung bị kéo đến cực hạn, vào thời điểm Ly Luân đưa ngón tay vào miệng huyệt ấy, dây cung lập tức đứt đoạn.

Mật hoa vốn chỉ là những dòng dịch nhỏ, bỗng chốc hóa thành cơn lũ dữ dội, cuộn trào phun ra từ miệng âm đạo.

Trác Dực Thần khẽ rên lên một tiếng, trong cơn run rẩy không thể kiềm chế nổi, y rũ mi yếu ớt.

Phẩm giá của một con người, đến giờ phút này,cuối cùng cũng bị tước bỏ hoàn toàn.

7.

Vẫn thật chặt chẽ.

Những ngón tay của hắn nằm trong âm đạo thiếu niên, tùy ý đâm chọc chơi đùa, nơi tư mật chưa từng bị khai phá nào chịu đựng được động tác thô bạo của hắn, nó lập tức co rút lại thành một khối, không ngừng quấn lấy dị vật xâm nhập mà bám chặt vào, yếu ớt vặn vẹo muốn đẩy ra ngoài.

Ly Luân nhướng mày, đầu ngón tay của hắn khi rút ra phủ một lớp dâm dịch lấp lánh cùng máu tươi.

Hắn đầy vẻ từ bi nhấc đầu gối đang đè trên thắt lưng tiểu điểu nhi ra, nhìn người kia như bị rút mất xương sống, mềm nhũn đổ gục xuống đất.

_ Yếu ớt đến thế sao ?

Hắn khẽ cười nói.

Đầu óc Trác Dực Thần choáng váng, y cảm thấy mình như một mảnh giẻ rách, khắp nơi đều là vết thương và máu chảy, chỉ có âm đạo vừa đạt tới cực khoái là co giật theo hơi thở và không ngừng phóng thích ra bên ngoài.

Trác Dực Thần cảm thấy đầu óc ù đi như có tiếng ong vỡ tổ, y giống hệt một mảnh vải rách tả tơi, chỗ nào cũng thương tổn và rỉ máu.

Ngoại trừ âm đạo vừa trải qua cao trào nên vẫn đang không ngừng co rút, hút thả theo ký ức khoái cảm vừa rồi.

Y cố chấp phản kháng, đôi chân run rẩy đến mức không thể gượng dậy nhưng vẫn muốn thoát.

Đáng tiếc còn chưa kịp động đậy, Ly Luân đã giữ chặt lấy vòng eo thon gọn, ép y phải tách rộng đôi chân, đặt y ngay ngắn trên đùi mình.

Dương vật của đối phương nổi rõ những đường gân xanh, giật nẩy đầy đe dọa.

Đầu khấc to lớn áp sát vào âm huyệt đỏ sưng của y, cố ý cọ tới cọ lui.

Hắn thấp giọng nói :

_ Ta không phải gã bạn lữ dịu dàng của ngươi đâu, tiểu điện hạ. Đau thì ráng mà chịu, đừng có siết, trừ phi ngươi muốn chết trên phiến đá lạnh lẽo này.

_ Gì ...?

Trác Dực Thần cố sức né tránh thứ ghê tởm đang áp sát mình, đôi tay đặt trên đầu để chống đỡ, nhưng không tìm được điểm tựa nào.

Y chỉ có thể vùng vẫy trong sự thảm bại và nhục nhã, thân hình không ngừng lắc lư.

Nghe thấy lời đó, cả thân thể y run lên bần bật, đôi mắt mở to đầy kinh hãi.

_ Đừng ... đừng mà ... - Y lắp bắp, giọng nói run rẩy, nhưng Ly Luân vẫn chậm rãi đẩy dương vậy vào sâu thêm một phân - Xin ngươi ... ta xin ngươi ...

Trác Dực Thần nghẹn ngào cầu xin, nhưng thứ khủng khiếp kia đã tiến sâu gần một nửa.

Y há miệng không thốt nên lời, đôi môi mấp máy trong vô vọng.

Quá đau, cũng quá căng.

Cảm giác giống như bị xé toạc thành từng mảnh, hoặc như có một thanh sắt nung đỏ đâm thẳng vào hạ thân.

So với nỗi đau này thì đau đớn khi xương bị xuyên thủng hay gãy vụn cũng chẳng đáng là gì.

Y có thể cảm nhận rõ từng vết rách nhỏ li ti trong âm đạo đang bị căng đến cực hạn.

Máu rỉ ra từ nơi giao hợp, nhỏ xuống, vang lên âm thanh lạnh lùng khô khốc trên mặt đá.

Ly Luân đương nhiên cũng nhìn thấy.

Hắn bị cơn ấm nóng từ huyệt đạo siết chặt đến mức tê dại cả da đầu.

Ánh mắt hắn lướt qua những tia máu mảnh, chỉ qua loa lau vài lần rồi mặc kệ chúng.

Lại thấy Trác Dực Thần ngửa đầu ra sau, đau đến mức thở dốc từng hồi, lúc này hắn mới chậm rãi nhận thức được thứ của mình thô to đến nhường nào.

Hai cánh mông trắng nõn trong tay hắn ướt đẫm mồ hôi lạnh.

Hắn bóp nhẹ vài cái, khẽ cười nói :

_ Chưa quen thì làm nhiều sẽ quen. Mở ra rồi, mọi thứ sẽ cả ổn thôi.

Sao mà ổn được, hoàn toàn không thể.

Toàn thân Trác Dực Thần ướt đẫm mồ hôi lạnh, cơ thể yếu ớt ngửa ra sau, giữa chừng lại bị Ly Luân kéo lại nên đổ gục vào lồng ngực đối phương.

Y thở hổn hển, từng hơi nặng nề đứt quãng, tưởng như bản thân sắp chết, nếu là như vậy thật thì có lẽ y sẽ trở thành người đầu tiên trên thế gian vì mất máu mà chết trên giường của nam nhân.

Ly Luân lại chẳng mảy may bận tâm nhiều đến vây, hắn vẫn tiếp tục tiến vào nơi chật hẹp ấy.

Máu chảy vô tình làm mọi thứ trở nên trơn tru hơn.

Hắn giữ lấy khung xương nhỏ hẹp của tiểu điểu nhi, đồng thời mạnh mẽ đè xuống, hông dồn lực thúc thẳng lên.

Tầm nhìn Trác Dực Thần tối sầm lại, thứ thô to ấy đã hoàn toàn đi vào.

Y cảm giác mình như bị nâng lên, dị vật thô ráp, nóng rực tàn nhẫn xuyên phá qua miệng huyệt sưng đỏ, cắm sâu toàn bộ, rồi lại rút ra đến tận gốc.

Mỗi lần rút là một chuỗi chất lỏng nhầy nhụa pha lẫn máu bị kéo ra, mỗi lần đâm vào, dường như muốn đập nát cả hai mảnh môi âm hộ lại với nhau.

Sau hàng trăm lần cắm rút dữ dội và nhanh đến mức không cho y thở, Trác Dực Thần đột nhiên nhận ra cảm giác ngứa ngáy, trống rỗng ở bụng dưới, thứ y tưởng như đã biến mất, lại đang cuộn lên mãnh liệt.

Không thể nào ... Không được !

Y hoảng loạn lắc đầu phủ nhận, nhưng vừa mở miệng đã bật ra một chuỗi âm thanh rên rỉ đứt quãng.

Nước mắt nhỏ xuống, rơi trên cơ bụng rắn chắc của người nam nhân.

Dị vật bên trong dường như lại lớn thêm một chút, căng đến mức khiến y không nhịn được mà nôn khan.

Nước bọt chảy dọc theo khóe môi không khép lại được mà rơi xuống cằm.

Trác Dực Thần cắn nát môi dưới, thậm chí cắn đến rách cả đầu lưỡi, y cố gắng chống cự lại cơn lũ dục vọng đang tràn đến, nhưng tất cả đều vô ích.

Bụng dưới của y đau nhức dữ dội, còn âm đạo thì siết chặt không chịu thả lỏng.

Y đang bị dòng thác dục vọng kéo xuống từng chút, từng chút một, mà ở dưới điểm tận cùng lại là vực sâu vạn trượng không có lối thoát.

Ly Luân dĩ nhiên nhận ra sự khác thường của y, hắn cũng hiểu rõ tiểu điểu nhi đang bắt đầu tận hưởng khoái cảm.

Hắn đưa hai ngón tay bóp mạnh vào âm vật đang sưng đỏ, làm nó đau đến giật nảy.

Một dòng dâm dịch lập tức bắn ra cuồn cuộn, văng khắp người hắn.

Hắn hít một hơi thật sâu, áp sát thân thể đối phương hơn, rồi nhấc đôi chân thon dài mềm nhũn của y đặt lên vai và ấn vào ngực, dồn toàn bộ sức lực như muốn đâm xuyên qua y đến tận cùng.

Ý thức của Trác Dực Thần bị thiêu đốt đến mê man.

Xương vai bị thương nghiêm trọng cọ vào phiến đá lạnh cứng làm y đau nhức dữ dội, nhưng không gì đau hơn cảm giác như bắp đùi sắp bị bẻ gãy phía dưới.

Y gắng sức mở mắt ra, trước mặt là mắt cá chân đang lắc lư của chính mình và gương mặt phóng đại của nam nhân phía trên.

Âm đạo đã bị thúc đến mức tê dại, nhưng thứ hung khí thô dài kia vẫn không ngừng khai phá, đâm sâu từng đợt cho đến khi chạm vào lớp thịt mềm mại nơi cổ tử cung.

Chỉ tới lúc đó y mới nhớ ra việc cần phản kháng.

Cảm giác đau đớn đến tận cùng hòa lẫn với khoái cảm cuồn cuộn bùng lên khắp huyệt đạo bên trong y.

Vành thịt chặt chẽ của cổ tử cung run rẩy co thắt lại, rồi dần dần bị ép mở.

Cơn trống rỗng và ngứa ngáy dai dẳng ở bụng dưới xếp lớp chồng chất, như móng vuốt cào vào tâm trí, khiến y sống không bằng chết.

Y hoàn toàn chìm sâu vào sự hoảng loạn và đau đớn, dịch nhầy ứ đọng trong âm đạo không kịp chảy ra ngoài bắt đầu trào ngược từ cổ tử cung hơi hé mở, nóng bỏng tưới lên lớp niêm mạc mỏng manh của y.

Dị vật khổng lồ của nam nhân cũng chen vào, không ngừng cọ sát trong khoang tử cung.

Nỗi đau bị xâm phạm đến tận cùng cơ quan sinh sản là thứ không ai có thể chịu đựng nổi.

Cảm giác tủi nhục như sắp đẩy y đến bờ vực điên loạn.

Đúng lúc đó, thân thể nam nhân phía trên bất chợt khẽ run lên.

Trong cơn mê man mơ hồ, Trác Dực Thần nghe thấy tiếng ù vang sắc nhọn trong đầu.

Y run rẩy muốn cử động đôi chân, nhưng đã quá muộn.

Một dòng tinh dịch nóng rực với áp lực mạnh mẽ phun thẳng vào sâu bên trong khoang tử cung của y.

Tử cung vốn nhạy cảm với nhiệt độ của chất lỏng lập tức phản ứng mãnh liệt.

Cảm giác nhục nhã giống như một động vật bị ép giao phối, bị đổ đầy đến tràn ngập, cuối cùng đã hoàn toàn phá nát lý trí còn sót lại của y.

Có lẽ đã qua cả một ngày dài, hoặc chỉ là một khoảnh khắc ngắn ngủi.

Khi cuối cùng cũng có thể thoát khỏi trận hoan ái đầy nhục nhã và đau đớn này, Trác Dực Thần như một mảnh vải rách nát bị ném lại trên nền đá lạnh lẽo.

Lồng ngực y khẽ phập phồng, hơi thở mong manh tựa hồ chỉ còn một bước nữa là chạm đến cái chết.

_ Huyết mạch Phượng Hoàng không quá một tháng sẽ mang thai. - Ly Luân nhẹ nhàng nâng một lọn tóc đen của y lên mà cuốn quanh đầu ngón tay, âm giọng thong thả và lạnh nhạt - Đến lúc đó ta sẽ tới tìm ngươi.

Ta sẽ tới tìm ngươi.

Tới tìm ngươi.

Tìm ngươi.

Dịch giả : Chương này còn có một đoạn kết nhỏ, đó là Chu Yếm cuối cùng cũng tìm thấy Trác Dực Thần và xóa kí ức của y đi, nhưng có lẽ vì quá ám ảnh nên Trác Dực Thần đã mơ thấy quá khứ một lần nữa ( việc Ly Luân cưỡng đoạt Trác Dực Thần ở trên là trong mộng cảnh của y ) sau đó Trác Dực Thần tỉnh dậy và gần như van xin Chu Yếm khẳng định với mình rằng, " Đêm đó là hắn cùng y làm tình, đứa con trong bụng y cũng là của hắn phải không ? Hãy cho y biết sự thật đi. " ( tiểu Trác đã mơ hồ nhớ ra gì đó rồi nhưng vẫn cố chấp không tin ), còn Chu Yếm thì đau lòng đáp lại, " Phải, đứa con trong bụng ngươi chính là của ta. " ( Nhưng chắc mấy bà cũng nhận ra, ở chương trước tiểu Trác có nói, giữa Chu Yếm và y chỉ mới dừng lại ở việc hôn má mà thôi, cả hai vẫn luôn tôn trọng nhau hết mực, đứa trẻ trong bụng y, đến chín mươi chín phần trăm là của Ly Luân rồi =))))))))

Đã đăng : 24/11/2024.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro