『 LUÂN CHỦY 』LY LUÂN CUNG TAM
DỊCH : Vân Ngọc.
NGUỒN : https://shangguan432.lofter.com/post/2033351b_2bd5512cf?incantation=rzk7eJ2uTwjf
COUPLE : Ly Luân × Cung Viễn Chủy [ Luân Chủy ].
NOTE : Bản dịch chưa có sự cho phép của tác giả, vui lòng không đem đi linh tinh, lỡ một ngày mấy bà lên wattpad thấy Vân Ngọc bị sờ gáy, bay acc thì ... ờm, chắc do bị báo cáo đó ☺
Toàn văn gần bốn ngàn chữ, có yếu tố 16+, ai chưa đủ tuổi thì giải tán nhé, kết OE.
Một số lưu ý :
_ Fic siêu ngắn, không có tên luôn, au đặt tiêu đề đơn giản là " Ly Luân Cung Tam " =)))))
_ Một chương của bà au ngắn nhất có khi chỉ quá một trăm chữ, dài nhất thì gần một ngàn, nên Vân Ngọc tập hợp cả chín chương vào một thể luôn nhé.
_ Ngoài ra fic cũng khá kì lạ, chương 6 bà au đăng trên siêu thoại Ly Dực phu thê mà không đăng trên lofter, sau đó nhảy phát sang chương 8, Vân Ngọc cũng không biết tìm chương 7 ở đâu luôn 😭😭😭 đã mò tung cả siêu thoại lẫn lofter rùi í =))
【 Chương 6 : ( Tẩm dục ).
Tác giả có lời muốn nói : Tác giả rất bất lực, vốn dĩ tác giả đã rất nhút nhát, tưởng rằng có thể tạo ra một không gian để tự do tưởng tượng và lưu trữ tại đây, nhưng dường như việc duyệt bài ở đây không thân thiện với tác giả lắm.
Vì vậy tác giả thử qua Weibo và định để bài đăng trong nhóm siêu thoại một chút rồi xóa đi, bởi vì tác giả cũng sợ tài khoản của mình bị khóa, chỉ có một tài khoản thôi.
Vẫn là câu nói ấy, có duyên thì sẽ gặp. 】
Chương 7 đâu rùi au ơiiiiii 😭
_ Vân Ngọc sẽ dịch đảo lộn chương 9 và chương 10 cho nhau, ờm, không biết giải thích như nào đâu, nhưng khuyến khích mấy bà đọc hết đi rồi sẽ hiểu, vì thật sự tui nghĩ việc đảo hai chương sẽ hay hơn =))))
00.
Thiết lập nhân vật :
" Khó trách có phong thái của cố nhân, hóa ra lại là hậu duệ của cố nhân."
Ly Luân là con trai của Cung Thượng Giác, thừa hưởng toàn bộ ưu điểm của Cung Thượng Giác và Thượng Quan Thiển.
Theo vai vế thì Cung Tam là tiểu thúc của Ly Luân.
Nhưng vì sự hiện diện của Thượng Quan Thiển, mối quan hệ giữa Cung Tam và Cung Thượng Giác sau khi trưởng thành trở nên không mấy tốt đẹp.
Trong mắt Cung Tam, Cung Thượng Giác chính là kẻ đã phản bội, nhưng y lại không thể công khai tỏ rõ thái độ.
Dù sao y vẫn phải duy trì sự hòa hảo giữa các cung.
Thượng Quan Thiển lại không ngừng khiêu khích, thường chế nhạo y rằng :
_ Ngươi đã lớn tuổi như vậy mà vẫn chưa tự tìm được bến đỗ.
Để có thể sống cuộc đời của riêng mình, Cung Thượng Giác và Thượng Quan Thiển đã giao đứa trẻ lại cho Cung Tam chăm sóc, khiến y phải gánh trên vai trách nhiệm mà lẽ ra không thuộc về mình.
Chương 1.
Cung Tam bắt đầu kế hoạch " bồi dưỡng phu quân ", y nuôi dạy Ly Luân trở thành người hoàn hảo theo đúng ý mình, một ái nhân độc nhất vô nhị, trong mắt chỉ có mình y.
Từ nhỏ y đã cố tình làm mờ đi khái niệm về tình thân trong lòng Ly Luân.
Khi Ly Luân ngây thơ hỏi :
_ Lớn lên ta có thể cưới tiểu thúc thúc không ?
Cung Tam chỉ mỉm cười đáp :
_ Được chứ, nhưng con phải lớn mau mau lên.
Năm Ly Luân trưởng thành, thiên tài độc dược Cung Tam ra ngoài hành y.
Không ngờ y bị dân chúng vây quanh, các cô nương tranh nhau tặng lễ vật.
Thế gian không có bức tường nào không lọt gió, chuyện này chẳng mấy chốc đã đến tai Ly Luân.
Chỉ cần nghĩ đến cảnh Cung Tam mỉm cười cảm tạ những nữ nhân ấy thì trong lòng hắn liền dâng lên một cơn ghen tị khó nói thành lời.
Chương 2.
Cung Tam là một thiên tài độc dược, nhưng ngay cả thiên tài cũng không thể thoát khỏi nỗi khổ của Bán Nguyệt Chi Kì.
Ly Luân nhân lúc Cung Tam phát tác, khéo léo sai người lui ra rồi lặng lẽ tiến vào tẩm phòng y.
Cung Tam bình thản nhìn hắn, nhẹ nhàng nói :
_ Ngươi biết rõ là Bán Nguyệt Chi Kỳ không cần giải mà, tự nó sẽ qua đi thôi.
Ánh mắt Ly Luân cháy bỏng, hắn đáp :
_ Ta biết. Nhưng ngươi sẽ yếu đi, sẽ khó chịu, dục vọng lại càng tăng cao, phải không ?
Hắn cúi xuống, lời nói đầy khẩn thiết :
_ Ngươi cần ta mà phải không ? Đừng chối bỏ ta, tiểu thúc thúc.
Cung Tam nghiêm mặt, giọng nói lạnh tựa băng :
_ Ngươi làm như vậy là trái với gia phong tổ huấn. Buông ta ra, đừng để sau này phải hối hận …
Ly Luân khẽ cười, bàn tay giữ chặt lấy thân y :
_ Ngươi biết từ trước đến nay ta không màng đến gia phong tổ huấn mà. Điều ta quan tâm chỉ có một mình ngươi mà thôi. Hãy thành toàn cho ta, tiểu thúc thúc, xem như đây là món quà trong lễ trưởng thành của ta đi.
Chương 3.
Ly Luân đã cướp đi lần đầu tiên của Cung Tam.
Sáng hôm sau, khi Cung Tam tỉnh dậy, y lập tức đẩy cánh tay đang ôm chặt lấy mình của Ly Luân ra, thân thể y rã rời, cảm giác liên kết còn chưa tan biến.
Vốn là thiếu niên đang trong độ tuổi trưởng thành, sức mạnh của Ly Luân chẳng khác gì loài sói đói thèm mồi.
Đúng lúc này, Cung Thượng Giác và Thượng Quan Thiển vừa từ bên ngoài trở về, cả hai muốn cùng Ly Luân ăn sáng.
Biết hắn luôn thân thiết với Cung Tam và thường ở lại đây, họ đến thẳng tẩm phòng của y.
Cung Tam sau một đêm bị " huấn luyện ", đến sức để ngồi dậy cũng không có.
Thế nhưng bên ngoài, giọng nói của Cung Thượng Giác vang lên cùng tiếng gõ cửa :
_ Tam đệ, ngươi sao thế ? Có chuyện gì à ?
Ly Luân trong phòng vừa đúng lúc tỉnh dậy, hơi thở phả nhẹ lên gáy của Cung Tam.
Hắn không cho y rời khỏi giường, thì thầm :
_ Tiểu thúc thúc, đừng cử động. Phụ thân ta đến càng tốt, nhân tiện thúc hãy cho ta danh phận đi.
Cung Tam cố vùng vẫy nhưng lại bị hắn giữ chặt.
Y nghiến răng nói nhỏ :
_ Ly Luân, dừng lại ! Ngươi không sợ phụ thân ngươi phát hiện sao ?
Ly Luân làm bộ đáng thương rúc vào cổ y, thì thầm :
_ Phát hiện cũng tốt, như vậy ta càng sớm có thể đường đường chính chính ở bên ngươi.
Tiếng gõ cửa bên ngoài càng dồn dập :
_ Tam đệ, ta vào đây.
Nghe thấy tiếng cửa kêu " két " một cái, Cung Tam vội lên tiếng :
_ Đợi đã. Ta … ta vừa tắm xong … ưm~
Cung Thượng Giác ngoài cửa lo lắng hỏi :
_ Xảy ra chuyện gì sao ?
Cung Tam hít sâu một hơi, y cố kiềm nén đau nhức từ thân thể mang lại :
_ Không sao, ta … chỉ sơ ý va phải giá để đồ thôi.
Cung Thượng Giác hừ một tiếng :
_ Vậy nhanh lên, đừng để mọi người phải đợi.
Ly Luân khẽ nhếch môi, hắn cúi đầu tiếp tục thủ thỉ :
_ Phụ thân ta đã lên tiếng thì chúng ta phải tranh thủ thôi, tiểu thúc thúc, giải quyết nhanh nào.
Cung Tam giận dữ nghiến răng quát :
_ Ly Luân, tên hỗn đản này, buông ta ra ngay … A~ ưm~
Ly Luân cười khẽ :
_ Nếu tiểu thúc thúc còn cố chấp, vậy e rằng đến khi phụ thân ta quay lại thì sẽ không chỉ đơn giản là những cái gõ cửa nữa đâu. Ngươi hiểu phụ thân ta mà, đúng không ?
Cung Tam cắn môi, ánh mắt y ngập tràn phẫn nộ :
_ Đồ vô liêm sỉ !
Chương 4.
Cung Tam tức tối lấy bột trân châu che lên những dấu vết ám muội trên cổ mình.
Mặc dù đã cố hết sức nhưng dấu hồng nhàn nhạt vẫn lộ ra.
Y quay đầu, dùng ánh mắt bừng bừng lửa giận nhìn Ly Luân :
_ Ngươi còn không mau đi ? Dấu vết trên cổ ta che hết nổi rồi.
Ly Luân dựa lưng vào cột trụ bên ngoài, hắn thản nhiên vuốt mũi, giọng điệu vừa như vô tội lại vừa cố ý trêu ghẹo :
_ Đi đâu cơ ? Đây là phòng ngủ của tiểu thúc thúc mà, chẳng lẽ ta lại đi lạc à ?
Cung Tam nghiến răng, lông mày y dựng ngược lên :
_ Đây là tẩm cung của ta. Ngươi dám ở đây thêm một khắc, ta thề sẽ không bao giờ cho ngươi gặp lại ta nữa.
Nói rồi y gắng gượng chỉnh trang lại, bước ra ngoài với bộ dạng đầy kiêu ngạo và nghiêm túc.
Nhưng mỗi bước đi, dấu hồng ẩn hiện dưới lớp bột càng làm y ngượng đến đỏ cả mặt.
Chương 5.
Tại bàn ăn, Cung Thượng Giác và Thượng Quan Thiển ngồi cạnh nhau.
Cung Tam ngồi đối diện Thượng Quan Thiển, còn Ly Luân lại chen vào bên cạnh Cung Tam.
_ Vết thương trên tay đệ đã khá hơn chưa ?
Cung Thượng Giác đặt tách trà xuống, ôn tồn hỏi.
_ Không sao, đại ca lo lắng quá rồi.
Cung Tam nhàn nhạt đáp, thần sắc không đổi.
_ Nhắc mới nhớ, Viễn Chủy cũng nên tìm một người mà gửi gắm thôi, bấy nhiêu năm nay đệ đã vất vả lo cho Chủy cung rồi mà. Ta có một người rất thích hợp đây, dưới trướng của Thượng cung có một thị vệ tài giỏi trung thành mà đến nay vẫn chưa thành gia. Tam đệ thấy thế nào ?
Thượng Quan Thiển nhẹ nhàng cất lời, nụ cười của nàng thoáng nét thăm dò.
Ly Luân liếc nhìn Cung Tam, giọng điệu có phần mỉa mai :
_ Tiểu thúc thúc dù gì cũng là chủ một cung, sao có thể hạ mình mà kết duyên với một thị vệ được ? Tiểu thúc thúc, ngươi nói có đúng không ?
_ Món này ngon lắm, ngươi ăn thử đi - Cung Tam gật nhẹ, y gắp một món vào bát của Ly Luân, không mặn không nhạt đáp - Ta nghe theo sự sắp xếp của đại ca.
Ly Luân thoáng sững người, bỗng nhiên lòng hắn nổi giận vô cớ.
Hắn lặng lẽ đưa chân cọ vào chân Cung Tam ở dưới bàn, táo tợn kéo vạt áo dưới của y lên.
Chiếc quần buộc vội khiến những dấu đỏ lấm tấm lộ ra qua kẽ hở.
_ Tiểu thúc thúc gắp cho ta món này thật ngon, cảm tạ ngươi - Ly Luân vừa cong môi cười vừa nghiến răng hỏi -
Vậy tiểu thúc thúc dự định khi nào sẽ xuất giá đây ?
Cung Tam lạnh mặt muốn rút chân về lại bị Ly Luân giữ chặt.
Y cố nén cơn giận, nhẹ nhàng đáp :
_ Ta còn chưa gặp qua người mà, ngươi chẳng phải nghĩ quá xa rồi sao ?
Lời này khiến Ly Luân thoáng hài lòng, ánh mắt hắn hiện lên nét đắc ý.
Dù vậy, bàn tay dưới bàn của hắn vẫn không buông lỏng.
Ngón tay thon dài mơn trớn, khẽ gõ vào lòng bàn tay Cung Tam như muốn trêu tức y.
Cung Tam nhân cơ hội rút tay về, y nắm chặt bát cơm, cúi đầu ăn, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra.
Trong lòng y vừa bực bội vừa bất lực, nhưng trước ánh mắt của mọi người, y chỉ có thể giữ vẻ bình thản như thường.
Chương 6. Tẩm dục
Cung Tam khẽ thở dài, y sai người lui hết ra ngoài, cẩn thận gỡ từng lớp áo đang dính chặt vào thân thể.
Trên tấm áo vừa tháo xuống, nước loang ra thành từng vệt mờ nhạt.
Khi y vừa cử động, chất lỏng trong suốt dường như không thể kiểm soát, từng dòng chậm rãi chảy xuống.
Cung Tam sững người, hai má y đỏ bừng, rồi nhanh chóng chuyển thành vẻ xấu hổ xen lẫn tức giận.
Y nghiến răng :
_ Ly Luân !!!
Y cẩn thận bước vào nước rồi ngồi xuống, bàn tay khẽ lần mò xuống dưới thăm dò.
Cảm giác dữ dội ập đến khiến y khẽ rên :
_ Ưm ~ Ly Luân, ngươi đúng là … #~!&#
Đúng lúc này, từ phía sau y Ly Luân bất chợt xuất hiện, hơi thở ấm nóng phả lên bên tai.
Giọng hắn trầm thấp, mang theo nét trêu chọc :
_ Tiểu thúc thúc, ta ở đây. Ngươi đây là đang … ? - Ánh mắt hắn hướng xuống mặt nước, nhìn những dấu vết lốm đốm nổi lên rồi bật cười nhẹ - Tiểu thúc thúc thật là dục cầu bất mãn, chẳng phải chúng ta vừa mới trải qua một buổi tối và buổi sáng vui vẻ rồi sao ?
Mặt Cung Tam đỏ như lửa, y lớn giọng quát :
_ Câm miệng !
Ly Luân cong môi cười, hắn tiến lại gần hơn, giọng nói đong đầy dụ hoặc :
_ Hay là … để ta giúp ngươi, có được không ?
Cung Tam nghiến răng, y quay lại trừng mắt với hắn :
_ Ngươi là giống ngựa sao Ly Luân ? Không sợ thận hư à ? Buông ta ra ! Ưm … buông … buông ... ta không cần ngươi …
Ly Luân mỉm cười, bàn tay nhẹ nhàng giữ lấy cổ tay y, giọng nói càng thêm dịu dàng nhưng chẳng khác nào lời khiêu khích :
_ Ngươi không cần ta sao ? Nhưng không xử lý cẩn thận thì ngươi sẽ rất khó chịu đó. Xem này, phía dưới đã sưng lên rồi … Bất quá nếu tiểu thúc thúc đã ra lệnh, Ly Luân tất nhiên sẽ không dám làm trái ý ngươi.
Trong lòng Cung Tam tràn đầy xấu hổ cùng phẫn nộ, nhưng y chỉ có thể bất lực trước thế tấn công không chừa đường lui của Ly Luân.
Y vừa cố trốn tránh vừa yếu ớt chống cự, mà từng lời nói của Ly Luân như lưỡi dao sắc nhọn cắt qua lòng tự tôn của y.
_ Cút ngay, đừng ngụy biện nữa.
Cung Tam tức giận hét lớn, âm cuối vì run rẩy lại biến thành tiếng rên nhẹ.
Đôi tai đỏ bừng của y lập tức thu hút ánh nhìn của đối phương.
Ly Luân nhếch môi cười tà, cúi người nhẹ nhàng liếm lên vành tai đỏ ấy, hơi thở phả vào khiến Cung Tam run lên từng hồi.
Sau đó hắn cúi đầu trao những nụ hôn nóng bỏng lên cằm y, từ phía sau vòng lấy eo đối phương, giữ chặt không cho y tránh né.
_ Tiểu thúc thúc ồn ào quá.
Giọng hắn khàn khàn, mang theo nét trêu chọc đầy mị hoặc.
Cung Tam như bị cuốn vào làn sóng cảm xúc mãnh liệt, thân thể y uốn cong, thở dốc không ngừng.
Ly Luân nhìn gương mặt đầy vẻ mê hoặc của y, cong môi mỉm cười thỏa mãn :
_ Cao trào rồi sao ? Tiểu thúc thúc thật đẹp ...
Nói rồi hắn chậm rãi cởi y phục, bước xuống nước, vươn tay đỡ lấy Cung Tam vì kiệt sức mà trượt dần khỏi mép bồn tắm.
Bàn tay Ly Luân nhẹ nhàng nâng y lên, ánh mắt sâu như vực thẳm tràn đầy dục vọng.
Hắn ghé sát tai Cung Tam thì thầm, giọng nói nhẹ nhàng nhưng lại khiến người nghe không khỏi rùng mình :
_ Tiểu thúc thúc đoán xem phụ thân hiện tại đang ở đâu ? Ở ngay phòng kế bên, cùng với mẫu thân. Ngươi nói xem, họ ... đang làm gì ?
Ly Luân vừa nói vừa để bàn tay trượt xuống làn da mịn màng của Cung Tam, hắn từ từ dò xét từng đường nét, ánh mắt đong đầy ý cười.
Khi tay hắn chạm đến một điểm nhạy cảm, hắn giả vờ kinh ngạc :
_ Ngươi nói xem, liệu họ có chạm vào chỗ này không ? A ... cứng rồi kìa, tiểu thúc thúc.
Cung Tam lập tức giơ tay nắm lấy cổ tay Ly Luân, y cố gắng muốn kéo bàn tay đang quấy rối ấy ra khỏi thân thể mình.
Nhưng Ly Luân như đang đấu sức với y, càng khiến y thêm phần bất lực.
Trong lúc hai bên giằng co Ly Luân bất chợt buông tay, tạo nên một tiếng động nhỏ vang lên trong không gian tĩnh lặng.
Ly Luân cúi đầu nhìn, ánh mắt lấp lánh mê mẩn.
Hắn nuốt khan, cất giọng khàn đặc :
_ Lại càng sưng hơn rồi, tiểu thúc thúc ... - Hắn nhìn thân thể không ngừng run rẩy của Cung Tam mà không nhịn được bật cười - Hóa ra tiểu thúc thúc thích như thế này.
Cung Tam tưởng như mình đang lạc vào một giấc mộng.
Trong mộng ánh sáng trắng bùng lên mãnh liệt, rọi sáng tất cả, khiến y mơ hồ đánh mất chính mình.
Không khí trong giấc mơ dường như loãng đi, y khó nhọc thở từng hơi, thân thể chìm trong làn sóng mênh mang của nước.
Khi ánh sáng dần tan, mặt nước khẽ gợn, y như bừng tỉnh, thở dốc từng hơi dài, phát hiện bản thân đang tựa vào thân thể vững chắc của Ly Luân.
Lúc này cả người Cung Tam mềm nhũn, đến chút sức lực cũng không còn.
Ly Luân đang cúi người nghịch ngợm trước ngực y, ngón tay hắn khẽ nhéo rồi vuốt ve, đôi lúc còn kéo nhẹ khiến từng cơn đau nhói xen lẫn tê dại truyền đến.
Cung Tam nhíu mày, run rẩy đưa tay nắm lấy cánh tay hắn, ý muốn ngăn cản.
Giọng Ly Luân vang lên bên tai, trầm thấp mà đầy khiêu khích :
_ Cung Thương Giác, Thượng Quan Thiển ... đang ở ngay sát vách.
Ý thức của Cung Tam lập tức bừng tỉnh, nỗi lo sợ bị phát hiện làm y cuống cuồng tăng thêm lực ở tay, cố gắng đẩy hắn ra.
Nhưng bỗng dưng Ly Luân lại đột ngột buông tay.
Phản ứng bất ngờ của thân thể khiến Cung Tam run rẩy không ngừng, hơi thở như nghẹn lại, y vô thức vươn tay tìm điểm tựa, một tay trượt khỏi mép bồn, tay còn lại bất ngờ nắm chặt lấy mái tóc của Ly Luân.
Ly Luân ngẩng đầu, nhìn Cung Tam đang run rẩy tựa hồ sắp khóc, hắn khẽ bật cười, giọng điệu đậm nét trêu chọc :
_ Tiểu thúc thúc nhạy cảm như vậy thì làm sao mà chịu nổi đây ? Thôi được rồi, lần này ta tha cho ngươi.
Hắn ngừng một chút, ánh mắt lấp lánh như sói đói săn được mồi ngon :
_ Dù sao tối qua chúng ta cũng đã tận hưởng sáu canh giờ rồi. Những lần còn lại cứ coi như ta tạm ghi nợ đi, thiếu một lần cũng chẳng sao.
Nói rồi bàn tay Ly Luân từ từ trượt xuống, ngón tay khẽ chạm vào nơi sâu kín nhất, gảy ra những dấu vết tàn dư hắn để lại, giọng cười khẽ càng thêm phần thỏa mãn.
Hắn đỡ lấy cằm Cung Tam, cúi đầu hôn nhẹ lên trán y, thì thầm bên tai :
_ Nhưng lần sau thì đừng mong ta dễ dàng bỏ qua, tiểu thúc thúc.
Ly Luân bế Cung Tam rời khỏi bồn nước, hắn nhẹ nhàng đặt y lên giường, dùng chăn mỏng quấn lấy cả hai.
Hắn giữ chặt Cung Tam trong lòng, hạ thân vẫn không rời khỏi người y, nhưng động tác nhẹ nhàng tựa như đang dỗ dành :
_ Cứ xem như đây là phần thưởng vì ngươi ngoan ngoãn đi, tiểu thúc thúc. Ngủ ngon.
Chương 8.
Giấy không gói được lửa.
Trong đại sảnh điện Giác cung, thị vệ do Thượng Quan Thiển bố trí bên cạnh Cung Tam đã phát hiện ra được chuyện của y và Ly Luân, liền vội vàng vào báo.
Thị vệ nói :
_ Ly công tử ... hiện đang cùng Chủy công tử ... ở sau rừng núi ... hoan ái.
Thượng Quan Thiển nghe xong sắc mặt lập tức trầm xuống, trong ánh mắt bùng lên một ngọn lửa lạnh lẽo.
_ Dẫn đường.
Thị vệ bị khí thế áp bức, bước chân gã chần chừ, không dám nhúc nhích.
_ Ta bảo dẫn đường.
Thượng Quan Thiển không chút do dự, cắm thẳng một nhát dao sắc bén vào ngực thị vệ vừa đến báo tin.
Máu đỏ sẫm từ lưỡi dao chảy xuống, nhỏ giọt, thấm đẫm trên nền đá lạnh lẽo.
Chương 9.
Bên gốc cây trong sân viện của Cung Tam, những đóa Xuất Vân Trùng Liên đang nở rộ, trải thành một mảng thanh sắc lộng lẫy.
Đây là loài hoa do chính tay Ly Luân trồng đầy dưới tán cây.
Hắn nói rằng từ sau khi gân tay của tiểu thúc thúc bị cắt đứt, hành động có phần bất tiện, những việc nặng nhọc này cứ để hắn làm cho.
Ly Luân không biết chăm hoa trồng cỏ, mỗi lần loay hoay đều khiến bản thân lấm lem bụi đất.
Nhưng để những đóa Xuất Vân Trùng Liên sinh trưởng, hắn đã không quản nguy hiểm lặn xuống đáy hàn đàm, từng chút một đục lấy băng lạnh.
Sợ băng tan mất, hắn lại dùng vải dày bọc lấy, cẩn thận ôm về.
Cung Tam đứng ôm thân cây, đôi mắt mơ màng chìm vào ký ức xa xưa.
Ngày ấy khi Ly Luân còn nhỏ, mỗi đêm trước khi đi ngủ, y đều ôm hắn kể chuyện.
Trong ánh đèn mờ nhạt, đôi mắt trong veo của đứa trẻ ngước lên nhìn y, cất lời :
_ Tiểu thúc thúc, chờ ta lớn lên thì ngươi làm tân nương của ta, có được không ?
Y bật cười vuốt đầu hắn, nhẹ đáp :
_ Nhưng nếu ngươi lớn thì thúc thúc cũng sẽ già đi mất rồi.
Ly Luân nghiêm túc nhìn y :
_ Vậy tiểu thúc thúc đừng già đi, có được không ?
Những lời ngây thơ thuở ấy, tưởng chừng chỉ là cơn gió thoảng qua nhưng không ngờ lại ăn sâu vào trái tim người nghe.
_ Khoảng cách tuổi tác, kinh nghiệm giữa chúng ta lớn như vậy ... Hắn thực sự có thể mãi mãi kiên định mà chọn ta sao ? Hay là ... ta nên buông tay ?
Một giọt lệ trong vắt lặng lẽ trượt khỏi khóe mắt Cung Tam, rơi xuống thân cây, rồi thấm vào lòng đất.
Dưới gốc cây, những đóa Xuất Vân Trùng Liên khẽ lay động theo gió, tựa như đang nhẹ nhàng an ủi người trước mặt.
Chương 10.
Những ngày này mọi sự Ly Luân đều thuận theo ý y.
Bằng năng lực của bản thân, hắn đã âm thầm thành lập một đoàn thương buôn riêng ngoài cổng cung, đủ sức đối chọi với Cung Thượng Giác.
_ Tiểu thúc thúc, đợi ta thêm một thời gian nữa, nhất định ta sẽ cho ngươi một lễ thành thân long trọng nhất. Ngươi ... gả cho ta, có phải không ?
Giọng Ly Luân trầm thấp nhưng vững vàng, ánh mắt hắn tràn ngập kiên định, như thề rằng dù trải qua sóng gió đến đâu, cũng nhất định sẽ khiến y thuộc về mình.
❃❃❃
Ui nay Vân Ngọc lướt siêu thoại Ly Dực phu thê mà đọc được một bình luận về Lệ Kiếp × Ký Linh hài vl =))
[ Aaa, bố mẹ đây rồi ].
[ *Dưa và hoa đã rõ ràng rồi.
* Thường chỉ vai trò công /thụ.
=> Đại Mộng cũng dưa và hoa rõ ràng rồi.
=> Ghép cặp này làm tôi chết mất. ]
【 Hai người họ có phải cùng tông môn không, cuối cùng có đến được với nhau không ?
Có chứ, ngay từ đầu họ đã ở bên nhau rồi. 】
=)))))) Cái tui cần hiện tại là siêu thoại Lệ Ký và fic của otp 😭😭😭
Đã đăng : 10/12/2024.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro