dai ma vuong 929-931
Quyển 5
Chương 929
Mảnh thần cách
Dịch: Violenhappy
Biên dịch: ghitoson
Nguồn: Tàng Thư Viện
Thu gọn nội dung
Trong lúc đó, bên trong gian thạch thất ở trên một tòa ngọn núi lớn nguy nga thuộc Tử Vong thần vực, có một kẻ đang đắm chìm trong nguyên tố hải dương bỗng nhiên tỉnh lại, nhìn về phương hướng của Hàn Hạo, thấp giọng nói:[Nội dung copy từ chủ đề "Đại Ma Vương - Tác giả: Nghịch Thương Thiên" trong Diễn đàn Lương Sơn Bạc: LuongSonBac.com]
- Có thể là ai chứ?
Khi hắn nói chuyện, Tử Vong nguyên tố đậm đặc như một loại chất lỏng từ trong miệng tràn ra, hội tụ ở bên trong thạch thất.
Nếu là người khác tu luyện Tử Vong lực lượng, đều cần phải hấp thu nguyên tố lực lượng liên tục để cường đại hắn, mà hắn dường như đã phá vỡ những ràng buộc này. Không cần phải tu luyện ở nơi có nguyên tố đậm đặc, hơn nữa mỗi một lời hắn nói ra, lại có tử vong nguyên tố từ trong cơ thể tràn ra ngoài.
Giống như, hắn chính là một nguồn suối lực lượng không ngừng phóng ra Tử Vong nguyên tố, giống như tất cả những người tu luyện Tử Vong lực lượng ở khắp các vị diện có được Tử Vong nguyên tố đều là nhận được từ người hắn!
- Xem ra, ta phải đi Thời Không thần vực một chuyến rồi. - Người nọ thì thào lẩm bẩm, cả người dung nhập vào bên trong căn phòng đang tràn ngập Tử Vong nguyên tố, từ từ biến mất.
......
Tại trung tâm thần điện của Vận Mệnh thần vực, An Cát Lệ Na tâm tình buồn chán nhìn vẻ mặt không biểu cảm của Vận Mệnh nữ thần, làm nũng nói:[Nội dung copy từ chủ đề "Đại Ma Vương - Tác giả: Nghịch Thương Thiên" trong Diễn đàn Lương Sơn Bạc: LuongSonBac.com]
- Mẫu thân, con muốn đi ra ngoài dạo chơi, đi tìm Bố Lai Ân. Con biết hắn đang ở Vùng Đất Hỗn Loạn, nơi này rất gần đó mà!
Vận Mệnh nữ thần nhắm mắt, không giống lúc trước mang theo thần uy và khí tức khủng bố phủ xuống Hắc Ám thần vực, chỉ giống như một người me hiền từ, rất đỗi bình thường, ôn nhu nói với An Cát Lệ Na:
- Đoạn thời gian này không được, chờ một thời gian nữa, đến lúc đó ta sẽ an bài cho con và hắn gặp mặt.
- Vì sao? - An Cát Lệ Na gặm miếng năng lượng tinh thạch, giống như là ăn đồ vặt, cong cái miệng nhỏ nhắn, nhẹ giọng hỏi lại.
Vận Mệnh nữ thần đưa tay xoa nhẹ mái tóc dài mềm mại của An Cát Lệ Na, cười khẽ nói:
- Có một số việc con tạm thời không thể biết, nhưng mà tên Bố Lai Ân kia là nhân vật quan trọng. Ha ha, hắn vốn không thuộc về nơi này, nhưng việc hắn tồn tại, sẽ làm thay đổi vận mệnh của rất nhiều người!
- Hắn đâu có gì khác lạ. Vì sao mẫu thân lại nói hắn không thuộc về nơi này chứ? Kỳ Áo đại lục mặc dù chỉ là một vị diện cấp thấp nhưng số người từ vị diện cấp thấp đến đây cũng không ít! - An Cát Lệ Na có chút nghi hoặc.
Nhẹ giọng nở nụ cười. Vận Mệnh nữ thần thản nhiên nói:
- Hắn cũng không phải đến từ Kỳ Áo đại lục. Tên thật cũng không phải là Bố Lai Ân. Những cái này về sau con sẽ biết. Sự tồn tại của hắn đối với tất cả mọi người chúng ta là một cái cơ hội. Hắn chính là một chiếc chìa khóa. Sau này có lẽ mẫu thân cũng phải đi cầu hắn đó.
An Cát Lệ Na ngạc nhiên. Khó hiểu nói:
- Chúng ta? Mười hai đại chủ thần?"
Cười cười gật đầu, Vận Mệnh nữ thần nói:
- Đừng hỏi nhiều như vậy. Ta đáp ứng con, chờ thời cơ chín muồi ta sẽ nói cho con biết rõ sự tình."
Nhưng vào lúc này. Vận Mệnh nữ thần hình như cảm ứng được gì đó. Đôi mắt giống như bầu trời mênh mông đang có rất nhiều ngôi sao chuyển động. Nhìn vể phương hướng của Hàn Hạo cùng Đạt Cách Mã giao chiến. Nàng giật mình. Lẩm bẩm nói: - Làm sao lại xuất hiện một khối thần cách. Hừ! Là Tử Vong hệ. Tên kia nhất định cũng đã cảm ứng được. Không chừng phải đi đến đó một chuyến...
- Làm sao vậy, mẫu thân? - An Cát Lệ Na thấy mẫu thân đột nhiên trở lên khác lạ liền tò mò hỏi.
- Không có chuyện gì. - Vận Mệnh nữ thần cười đứng dậy, nói với An Cát Lệ Na:
- Mẫu thân phải ra ngoài một chuyến, chắc là rất nhanh sẽ trở về. Con phải nghe lời mẫu thân, trong khoảng thời gian này không được bướng bỉnh nữa, ngoan ngoãn ở trong này được không?
- Đương nhiên, con sẽ không rời đi nơi này. - An Cát Lệ Na vẻ mặt tinh ranh, lập tức cam đoan.
Gật đầu, Vận Mệnh nữ thần đến sát An Cát Lệ Na, hôn nhẹ lên mặt nàng, chợt giống như không khí biến mất vô tung.
......
Hàn Hạo trong nháy mắt biến mất vô tung, Đạt Cách Mã nhìn khu vực này đang dần dần khôi phục nguyên trạng. Thất thần một lúc rồi cũng rời đi.
Ba ngày sau, Đạt Cách Mã xuất hiện ở cạnh một miệng núi lửa gần Vùng Đất Hỗn Loạn. Hắc Ám, Hủy Diệt hai thần vực liệp thần giả Hai thống lĩnh Đạt Tạp và A Sắt Nhĩ Tư Đặc của hai thần vực Hắc Ám, Hủy Diệt dựa theo ước định đã chờ ở đây.
Mắt thấy bạch cốt vương tọa của Đạt Cách Mã ở miệng núi lửa hiện ra, tu luyện Hủy Diệt lực lượng Đạt Tạp chân mày hơi nhíu, hỏi:
- Đạt Cách Mã, thế nào rồi? Nhìn bộ dáng của ngươi hình như không thoải mái. Chẳng lẽ ngươi tự thân xuất mã, cũng không thể thu thập được tên tiểu tử quấy rối khắp nơi kia sao?
A Sắt Nhĩ Tư Đặc cũng vô cùng khó hiểu, trầm giọng nói:
- Đạt Cách Mã, tiểu tử kia là từ Tử Vong thần vực của ngươi đi ra, ngươi không đành lòng xuống tay sao? Hắn cho dù tư chất dù tốt cỡ nào, nhưng bây giờ chính là địch nhân của chúng ta. Tại nơi tiếp giáp mấy thần vực hắn làm ra nhiều chuyện như vậy, đến khi lực lượng của chúng ta tập hợp ở đây, nhất định sẽ chịu sự đuổi giết của mấy đại thần vực kia. Đến lúc đó hành động sẽ phải dừng lại giữa chừng!
- Đạt Cách Nã, nếu ngươi không hạ thủ được, ta giúp ngươi giải quyết hắn! Không thể chỉ vì một tên tiểu tử của Tử Vong thần vực, mà chậm trễ đại sự chúng ta sắp đặt lâu nay! - Đạt Tạp hừ lạnh một tiếng, vả mặt không vui.[Nội dung copy từ chủ đề "Đại Ma Vương - Tác giả: Nghịch Thương Thiên" trong Diễn đàn Lương Sơn Bạc: LuongSonBac.com]
Đạt Cách Mã lúc này đang mang mặt nạ, nhìn quét qua hai người, nói:
- Ta đã động thủ, nhưng mà không thể giết chết hắn. Chẳng những không thể giết chết hắn, thần lực của ta còn chịu thiệt không ít. Tiểu tử này, vô cùng tà môn, thần khí trong tay không biết là loại gì, hình như có chút khắc chế đối với ta!
Này, Đạt Tạp cùng A Sắt Nhĩ Tư Đặc biến sắc, vẻ mặt không tin tưởng, Đạt Tạp nói:
- Đạt Cách Mã, ngươi nói nhầm đấy chứ? Tiểu tử kia rõ ràng không tới cảnh giới chủ thần. Trong tay cho dù nắm giữ thần khí lợi hại, cũng tuyệt không phải đối thủ của ngươi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?[Nội dung copy từ chủ đề "Đại Ma Vương - Tác giả: Nghịch Thương Thiên" trong Diễn đàn Lương Sơn Bạc: LuongSonBac.com]
A Sắt Nhĩ Tư Đặc cũng vô cùng kinh ngạc, nhìn Đạt Cách Mã đầy khó hiểu.
- Đó là một cái mộ bia, mặt trên có văn tự phức tạp thâm ảo. Trong mộ bia có một cỗ Tử Vong lực lượng vô cùng thần kỳ ... - Đạt Cách Mã nhớ lại cảnh tượng ba ngày trước, kể lại tường tận tỉ mỉ tình huống đã phát sinh ở trên người hắn cho hai người nghe. Ngay cả cảm ngộ của hắn đối với Vong Hồn bia cũng kể lại cẩn thận.
Sau khi hắn nói xong, A Sắt Nhĩ Tư Đặc vẻ mặt hoảng sợ, còn Đạt Tạp lại có chút đăm chiêu.
Trầm mặc hồi lâu, Đạt Tạp bỗng nhiên nghĩ ra chuyện gì đó, đột nhiên ngẩng đầu, kinh hãi kêu to:
- Là một mảnh thần cách!
Đạt Cách Mã cùng A Sắt Nhĩ Tư Đặc thân thể chấn động, trong mắt tràn đầy kinh ngạc không thể tin được, thanh âm Đạt Cách Mã có chút run rẩy, lẩm bẩm nói:
- Đúng rồi... Đúng rồi, ta phải sớm nghĩ đến mới đúng. Cũng chỉ có loại vật này, mới có thể phóng ra lực lượng như thế, ngay cả ta cũng không thể kháng cự!
Đột nhiên, trong đôi mắt Đạt Cách Mã lộ ra vẻ tham lam, hắn thất thố bắt lấy Đạt Tạp, A Sắt Nhĩ Tư Đặc hai người, thét to:
- Giúp ta cướp lấy thần cách mảnh nhỏ kia, tất cả mọi thứ của ta tùy ý các ngươi lấy, mặc kệ các ngươi đưa ra điều kiện gì, ta đều đáp ứng hết!
Đạt Tạp cùng A Sắt Nhĩ Tư Đặc liếc mắt khinh thường, đồng thời đẩy tay Đạt Cách Mã ra, Đạt Tạp vẻ mặt ngưng trọng, nói:
- Thần cách trong truyền thuyết chỉ tồn tại ở Thiên Không thành, mà Thiên Không thành nghe nói ở thời điểm Sáng Thế thần biến mất lần trước liền phong bế, sao lại có có thần cách lưu lạc ở bên ngoài chứ?
Thanh âm A Sắt Nhĩ Tư Đặc dần trở nên nặng nề:
- Mảnh thần cách kia tuy rằng không phải thần cách chân chính, bên trong không có bổn nguyên lực lượng, nhưng cũng đã từng dùng để làm chứa thần cách cho nên có được lực lượng áo nghĩa thuần túy nhất của một hệ. Nếu vị chủ thần có thần cách của một hệ nào đó ngã xuống, người nắm giữ mảnh thần cách này chỉ cần có thể đạt tới cảnh giới chủ thần đương nhiên sẽ trở thành tân chủ nhân của thần cách! Một khi thứ này đã xuất hiện, những chủ thần có được thần cách đều sẽ bất chấp tất cả để thu hồi nói! Cho nên những chủ thần có được mảnh thần cách chưa bao giờ dám xuát hiện, không biết đang ẩn núp ở trong vị diện xa xôi đến mức nào. Tên kia, tên kia sao lại có được mảnh thần cách chứ?
Đạt Cách Mã sau khi nghe sự giải thích của hai người từ từ bình tĩnh lại, vẻ mặt cười khổ, nói:
- Ta làm sao biết chứ? Nếu không phải hắn dùng vật đó trấn áp ta thì ba ngày trước đã bị giết chết rồi! Trong tay hắn nắm giữ thần khí như vậy, khó trách thực lực tiến bộ thần tốc. Nếu sớm biết hắn có vật như thế, năm đó ở Tử Vong thần vực ta đã giết chết rồi. Ài, hiện tại ngoại trừ chủ nhân chân chính của Tử Vong thần vực, không còn người nào tu luyện Tử Vong lực lượng có thể giết được hắn!
Dừng một chút, Đạt Cách Mã tiếp tục nói:
- Cho nên, ta khẩn cầu hai vị giúp ta, vật này đối với ta có tác dụng vô cùng lớn. Một khi ta chiếm được, tương lai sẽ cùng đi tìm hai mảnh thần cách Hắc Ám, Hủy Diệt, được không?
- Chúng ta là minh hữu mà, đương nhiên phải giúp đỡ cho nhau. - Đạt Tạp nghĩ một đằng nói một nẻo mà đáp ứng, cười nói:
- Chỉ cần ngươi có thể xác định được vị trí của tên kia, ta và A Sắt Nhĩ Tư Đặc tự nhiên sẽ toàn lực hỗ trợ.
Bên kia, A Sắt Nhĩ Tư Đặc im lặng gật đầu, nhưng là thật hay giả cũng chỉ có chính hắn biết. Đạt Cách Mã tung hoành ở Tử Vong thần vực nhiều năm, loại người nào cũng đều gặp qua, hiển nhiên cũng từ trong lời nói của hai người biết bọn họ đương nhiên sẽ không thật tâm giúp mình. Nhưng là sự dụ hoặc của mảnh thần cách thật sự quá lớn, trước mắt Đạt Cách Mã cũng chỉ có khẩn cầu hai người này trợ giúp mới có khả năng đạt được. Trong lòng không ngừng cân nhắc, rốt cuộc nên cái gì để đả động hai người.
- Tốt tốt lắm, Đạt Cách Mã, chúng ta vẫn nên thương nghị cho tốt nên về việc tấn công Vùng Đất Hỗn Loạn. Tiểu tử kia khẳng định sẽ ở đó, cho nên chỉ cần Vùng Đất Hỗn Loạn bị tấn côgn, hắn chắc chắn sẽ xuất hiện! - Đạt Tạp thấy bộ dạng mất hồn của Đạt Cách Mã, mảnh thần cách đang ám ảnh hắn, cho nên sẽ dồn hết sức vào lần tấn công này.
- Ta biết, ta sẽ triệu tập tất cả lực lượng trong tay mình lại. Ở trong Vùng Đất Hỗn Loạn, khi tiểu tử kia xuất hiện, ta sẽ không tiếc tất cả để cưới lấy mảnh thần cách! - Đạt Cách Mã hít sâu một hơi, bắt đầu suy nghĩ đến việc tập hợp những thủ hạ không tu luyện Tử Vong lực lượng lại, như vậy sẽ có khả năng tiêu diệt Hàn Hạo.
Thậm chí, Đạt Cách Mã còn nghĩ tới Tát Lạp Tư, không biết nên đưa ra điều kiện gì để Tát Lạp Tư trợ giúp mình.
Một mảnh thần cách đã làm xáo trộn toàn bộ suy nghĩ của Đạt Cách Mã !
Chữ ký của Lăng Độ Vũ
* Kênh 108 - Trang xem phim online
Trả lời kèm theo trích dẫn
Có 27 thành viên đã gửi lời cám ơn đến Lăng Độ Vũ vì bài viết hữu ích này:
alibaba42 (1 ngày trước), babyfatbuu (1 ngày trước), blacktieukholau (17 tiếng trước), brisingr07 (2 ngày trước), dyllan (1 ngày trước), ghost[01] (1 ngày trước), hatuancuong (3 tiếng trước), Hoadinh (2 ngày trước), kkk580 (7 tiếng trước), knguyen (1 ngày trước), lazertech (1 ngày trước), Lão Phạm (18 tiếng trước), loc_t (1 ngày trước), Long Phi Vũ (19 tiếng trước), LSB-phucket (14 tiếng trước), lunmagau (1 ngày trước), Lăng Thiếu Thiên Vân (1 ngày trước), namtramdamduong (2 tiếng trước), ngoisaodinhmenh (10 tiếng trước), nhatminhbe92 (2 tiếng trước), phamvantrang.vip (10 tiếng trước), Sama (1 ngày trước), satthu4780 (1 ngày trước), trinh.thanh (1 ngày trước), TruyMong (17 tiếng trước), tucang66 (1 ngày trước), tvhoadn (1 ngày trước)
Lăng Độ Vũ
Xem Lý Lịch
Gửi tin nhắn tới Lăng Độ Vũ
Tìm toàn bộ bài viết của Lăng Độ Vũ
#889
Cũ 2 ngày trước
Ảnh thế thân của Lăng Độ Vũ
Lăng Độ Vũ Lăng Độ Vũ hiện đang online
-=[ Lương Sơn Ẩn Sĩ ]=-
1 phim, 1 truyện, 1 đàn bà
Miễn Tử Kim Bài
Ngày gia nhập: 16-01-2007
Bài viết: 37.989
L$B: 776.102
Tâm trạng:
Ðiểm: 1207
Quyển 5
Chương 930
Có phản ứng rồi!
Dịch: Violenhappy
Biên dịch: ghitoson
Nguồn: Tàng Thư Viện
Thu gọn nội dung
Tại nơi mà Hàn Hạo và Đạt Cách Mã đại chiến.
Vài ngày sau, Vận Mệnh nữ thần đã tới vùng đất này. Sau khi ở đây đợi vài ngày thì có một bóng hình mông lung mờ ảo hiện giữa không trung.
Bóng hình mờ ảo kia vừa hiện ra, Tử Vong nguyên tố nơi đây lập tức trở nên dầy đặc hơn trong Ma Ẩn cốc gấp nhiều lần. Mệnh Vần nữ thần hờ hững liếc mắt nhìn bóng hình kia rồi khẽ mở lời:
- Nội Tư Đặc, nhà ngươi tới rồi à.
Hình ảnh mờ ảo của Tử Vong chủ thần Nội Tư Đặc dần dần trở nên rõ ràng, hóa thành một thanh niên khôi ngô tuấn tú tràn đầy khí chất nhu hòa. Tử Vong nguyên tố trên người Nội Tư Đặc như từng luồng khói nhẹ trôi lập lờ khắp đất trờị, hắn mỉm cười gật đầu nói:
- Bách Phỉ Lệ, ngươi cũng khá lắm, lại tu luyện thêm Vận Mệnh pháp tắc. Ngươi có biết người nắm giữ mảnh thần cách kia là ai, đang ở nơi nào không?
Vận Mệnh nữ thần Bách Phỉ Lệ chỉ cười hờ hững trả lời:
- Ngươi không phải không biết đặc điểm của mảnh thần cách kia chứ. Người có thứ này chỉ cần không sử dụng tới là có thể né tránh được sự truy xét của ngươi. Hơn nữa, ngươi chẳng những không thể cảm nhận được sự tồn tại của nó, mà ngược lại người có món đồ này có thể phát giác được khí tức của ngươi. Cho nên ta cũng chẳng thu hoạch được tin tức gì của đối phương.
- Sự tồn tại của cái đồ đó quả thật tạo ra một sự uy hiếp ngầm với đám người có thần cách chủ thần bọn ta! - Nội Tư Đặc xoa xoa mày, xem ra có chút ưu phiền.
- Đây là sự sắp đặt của Sáng thế thần. Chúng ta muốn thay đổi cũng không được. Sự tồn tại của mảnh thần cách này chính là để tạo hy vọng lật đổ chúng ta cho người khác. Cho dù là ai đi nữa, ngồi ở điạ vị trên cao một thời gian dài thì sẽ dần dà thay đổi. Sáng thế thần phát ra mảnh thần cách này hẳn là để cảnh cáo, vị trí của chúng ta không phải là vĩnh viễn không thể thay đổi. - Bách Phỉ Lệ thản nhiên nhẹ giọng nói.
Nội Tư Đặc gật đầu nói: - Ta sẽ tìm được kẻ đó. Bất kỳ ai có được mảnh Tử Vong thần cách thì ta sẽ không cho phép hắn sống sót.
Bách Phi Lệ cười cười, không hề nói gì thêm về vấn đề này, bởi vì nàng biết được nếu để nàng ta phát hiện ai đó có được mảnh vỡ thần cách của Vận Mệnh pháp tắc thì nàng cũng sẽ bất chấp tất cả để tiêp diệt kẻ đó, tiêu diệt người có được thần cách cũng chính là cách bảo đảm chỗ ngồi chắc chắn cho vị trí chủ thần của bản thân.
- Nghe nói thành chủ Hi Nhĩ của Khô Cốt thành tại thần vực của ngươi đã biến mất một cách thần bí, chuyện này là sao vậy? - Bách Phỉ Lệ trầm ngâm một hồi rồi đột nhiên lên tiếng hỏi.
Nội Tư Đặc nhíu mày, nhìn kỹ Vận Mệnh nữ thần Bách Phỉ Lệ rồi mới hừ nhẹ:
- Nếu như không phải ngươi trước đó đã mở lời, ta đã sớm giết cái tên tiểu tử đó rồi. Không chỉ có ta, tên gia hỏa Hắc Ám thần vực cũng sẽ không tha cho hắn. Hắn liên tục giết chết hai thành chủ ở Hắc Ám thần vực, khiến cho Hắc Ám thần vực không thể yên ổn như trước.
Nội Tư Đặc ngừng một chút rồi tiếp tục nói:
- Bách Phỉ Lệ, tên gia hỏa đó thật sự là mấu chốt để khai mở Thiên không chi thành à? Không có hắn, sẽ không mở được sao?
- Không sai, không có hắn, Thiên không chi thành sẽ khó lòng khai mở lại được! Bởi vì bao quanh Thiên không chi thành đều là lực lượng thuộc về vũ trụ này, chỉ cần là lực lượng của vũ trụ này thì sẽ không khai mở được Thiên không chi thành! - Bách Phỉ Lệ gật đầu khẳng định, rồi lại dặn Nội Tư Đặc:
- Vì vậy hắn tuyệt đối không thể chết được. Chỉ cần lực lượng của hắn đủ mạnh, mạnh tới mức đạt được yêu cầu của chúng ta, đến khi sứ mạng khai mở Thiên không chi thành hoàn thành. các ngươi muốn làm gì hắn thì ta cũng không có ý kiến gì.
- Bách Phỉ Lệ, ta chỉ sợ nuôi hổ gây họa thôi. Tên tiểu tử này tiến bộ nhanh quá, lại còn tu luyện lực lượng do kẻ kia để lại! Ta sợ đến một này nào đó, chúng ta sẽ áp chế không nổi hắn! - Nội Tư Đặc thở nhẹ một hơi, không biết có phải vì nghĩ tới cái người trong lời nói của hắn hay không mà vẻ mặt có thêm vài phần hoảng sợ.
- Yên tâm đi, hắn không thể nào đạt tới tầm cỡ của người kia đâu! Sự tồn tại của hắn chỉ là một chiếc chìa khoá để mở Thiên không chi thành. Một khi sứ mạng của hắn hoàn thành thì ta sẽ mặc kệ không lo tới. - Vận Mệnh nữ thần Bách Phỉ Lệ khẳng định thêm lần nữa, ngưng một chút rồi lại mở miệng:
- Vùng Đất Hỗn Loạn đang trong cơn hoảng loạn, ngươi để ý một chút. Một vạn năm đã trôi qua rồi, lại tới thời kỳ phải thanh tẩy Vùng Đất Hỗn Loạn. Thừa cơ hội này, giải quyết xong cái ung nhọt Vùng Đất Hỗn Loạn này đi.
Nội Tư Đặc gật đầu rồi nhỏ nhẹ cười nói:
- Đều xếp đặt xong rồi. Đến khi đó nếu như người của Quang minh, và Sinh Mệnh thần vực tới thì ngươi cứ đứng bên ngoài, để ta đối phó với bọn chúng.
- Chuyện về mấy người các ngươi, ta cũng chẳng muốn lo tới. Chỉ cần các ngươi đừng tiến vào Chúng thần đại lục, còn muốn làm gì thì cứ làm đi.
Bách Phỉ Lệ nổi cáu lạnh nhạt vừa nói vừa nhìn Nội Tư Đặc:
- Ngươi chuyển lời cho tên gia hỏa tại Hắc Ám thần vực một câu, trước khi khai mở Thiên không chi thành, không được phép đụng tới hắn. Ài, chuyện gì phải nói ta đều đã nói rồi, trong lòng ngươi biết phải làm thế nào là được. Ta trở về đây.
Nói xong, thân ảnh của Bách Phỉ Lệ dần dần hòa lẫn vào không khí, gió nhẹ thổi phớt qua thì đã không còn dấu vết gì. Nội Tư Đặc cũng không lập tức bỏ đi, lợi dụng Tử Vong nguyên tố đang trôi nổi dật dờ để thám xét tình huống của vùng đất quanh đây. Sau khi ẩn giấu lực lượng trên người, hắn liền trở thành một thần cấp bình thường, chẳng có một điểm nào là bắt mắt cả.
...
Trải qua vài tháng lưu lạc bên ngoài, Hàn Hạo lại trở về Vùng Đất Hỗn Loạn. Sau khi thoát khỏi Đạt Cách Mã, hắn không ngừng truyền ra mệnh lệnh, khiến tất cả đám thủ hạ liệp thần giả giả bên ngoài lui về Vùng Đất Hỗn Loạn. Nếu Đạt Cách Mã đã xuất hiện thì điều này cho thấy một bộ phận lớn liên minh liệp thần giả sẽ nhanh chóng kéo tới. Điều đáng làm bọn họ đều đã làm cả, tin tức cần loan truyền cũng đđã phát ra hết, tiếp tục ở lại đó cũng không còn quan trọng nữa.
Ngoài ra, thông qua Vong Hồn bia trong cơ thể, hắn cảm giác được khí tức của Tử Vong chủ thần Nội Tư Đặc. So với sự uy hiếp của liệp thần giả thì Nội Tư Đặc càng đáng sợ hơn. Hắn mặc dù không hiểu rõ về tác dụng của Vong hồn bia, nhưng vẫn có thể lợi dụng Vong hồn bia để cảm nhận được sự khủng bố của kẻ kia.
Năm đó khi còn ở Tử Vong thần vực, Hàn Hạo có thể cầm cự lâu dài ở biên giới của dãy núi Long Sâm đều là vì khả năng cảm ứng được các nhân vật khủng bố. Ở Tử Vong thần vực, ngay cả đám người Hi Nhĩ có ấn ký của Nội Tư Đặc, cũng không thể cảm nhận được vị trí cùng khí tức của Nội Tư Đặc. Còn Hàn Hạo thì vẫn có thể thông qua Vong hồn bia để cảm ứng được vị trí tương đối của hắn.
Ở Tử Vong thần vực, Hàn Hạo mặc dù ẩn hiện khắp nơi gây loạn, nhưng lại lợi dụng lực cảm ứng kỳ diệu của Vong Hồn bia đối với Nội Tư Đặc để lánh né hắn ta, ráng sức giữ vững cự ly an toàn. Hàn Hạo không hề biết chỉ cần không dùng đến món đồ hắn có được, thì Nội Tư Đặc sẽ cảm ứng không được vị trí. Hắn chỉ biết dựa theo bản năng, càng cách xa Nội Tư Đặc càng an toàn.
Sau khi tới Vùng Đất Hỗn Loạn không bao lâu thì Hàn Hạo đã đi tìmiÔn Mạn. Khi Ôn Mạn thấy Hàn Hạo đột nhiên xuất hiệt, trong long cực kì kích động khó có thể tự kềm chế. Nếu không phải bên cạnh có quá nhiều thủ hạ, nói không chừng Ôn Mạn đã nhảy vào lòng Hàn Hạo.
Không biết vì sao, nhìn thấy dáng vẻ vui vẻ hưng phấn của Ôn Mạn, trong lòng Hàn Hạo lại nảy sinh cảm giác giống như gặp lại người thân.
- Đi thôi, chúng ta quay về, chuẩn bị khai chiến với bọn người kia.
Hàn Hạo gật gật đầu, nhẹ nhàng lên tiếng.
- Ngươi không có chuyện gì là tốt rồi. Hàn Hạo, ngươi đã thấy qua Đạt Cách Mã chưa? - Sau cơn kích động, Ôn Mạn liền nghĩ tới việc quan trọng, lên tiếng hỏi.
- Đã thấy qua rồi. - Hàn Hạo thản nhiên thừa nhận. Theo hắn thấy, chuyện này cũng không có gì phải giấu giếm cả.
- Ngươi, ngươi thật sự thấy Đạt Cách Mã sao? - Ôn Mạn cả kinh hô lớn:
- Vậy sao ngươi có thể bình an trở về được. Đạt Cách Mã chính là thống lĩnh của liệp thần giả trong toàn Tử Vong thần vực. Hắn, hắn... lực lượng của hắn..
- Người tu luyện lực lượng Tử Vong, giết không nổi ta đâu. - Hắn nhíu nhíu mày, ngay cả hắn cũng không hiểu rõ hết được tác dụng của Vong hồn bia, cho nên cũng không giải thích gì nhiều với Ôn Mạn.
Nét mặt Ôn Mạn đầy hoài nghi, tựa hồ không rõ vì sao lực lượng Tử Vong do Đạt Cách Mã tu luyện lại không thể giết được hắn. Nhưng nàng thấy Hàn Hạo dường như không muốn tiếp tục đề cập tới chuyện này nên cũng không hỏi thêm. Sau khi Ôn Mạn biết được Hàn Hạo không hề biết tí gì về chuyện tình ái, thì vẻ mặt lúc nào cũng hưng phấn như nhặt được vàng. Trong lòng thầm nhủ với bản thân nhất định phải nắm cho chắc cơ hội, khai phá cái đầu gỗ kia.
Sau đó, Ôn Mạn lôi ra mọi thủ đoạn, không ngừng dẫn dụ Hàn Hạo. Giống như khi dạy bảo đám thủ hạ, Ôn Mạn không tiếc công sức đàm luận với Hàn Hạo cái gọi là cảm tình... đem hết mọi hiểu biết của nàng về chuyện này đổ lên người Hàn Hạo.
Nhưng Ôn Mạn dần dần phát hiện Hàn Hạo căn bản không phải là loại người chịu nghe lời người khác nói. Nhận thức của hắn về thế giới này tựa hồ đều do hắn tự mày mò mà ra, toàn do hắn tự phỏng định, căn bản là không tin tưởng lời nói từ miệng người khác.
Trên đường đi, Hàn Hạo giữ vững chính sách không thèm để ý tới cách suy nghĩ do Ôn Mạn rót vào đầu hắn, một mực giữ vẻ trầm mặc ít nói. Cho dù Ôn Mạn về phương diện nào đó có nói toạc hẳn ra, Hàn Hạo cũng chỉ nhíu mày, không đưa ra ý kiến của bản thân.
Ôn Mạn dần dần bắt đầu sốt ruột. Trước mặt hai người là một dãy núi đầy hoa thơm cỏ lạ. Cả một vùng đất đều được bao phủ bởi màu lục sắc của cây cỏ xanh tươi. Mây trắng trên trời như tơ, nắng ấm trời trong, mùi hương thoang thoảng khắp nơi, khiến người ta vui vẻ thanh thản, không khỏi có ý tưởng bay bổng bồng bềnh.
- Hàn Hạo, ta nói nhiều với ngươi như vậy, ngươi rốt cuộc có nghe hay không, có hiểu gì hay không? - Ôn Mạn đứng giữa nơi trăm hoa đua nở này, nhẹ nhàng lên tiếng hỏi.
- Hàn Hạo lắc đầu hờ hững nói:
- Ta không hiểungươi nói cái gì, cũng không hứng thú muốn biết. Theo ta thấy, bất kỳ chuyện gì cùng đều cần phải tự mình tìm tòi mới có thể biết được tình huống thật sự thế nào. Ta chỉ đi theo tình tự cùng cảm nhận trong nội tâm của ta thôi. Thứ mà ta chưa hề tiếp xúc, va chạm qua, sẽ không vì lời nói của người khác mà dễ dàng khẳng định.[Nội dung copy từ chủ đề "Đại Ma Vương - Tác giả: Nghịch Thương Thiên" trong Diễn đàn Lương Sơn Bạc: LuongSonBac.com][Nội dung copy từ chủ đề "Đại Ma Vương - Tác giả: Nghịch Thương Thiên" trong Diễn đàn Lương Sơn Bạc: LuongSonBac.com]
Ôn Mạn sững sờ, nhìn bộ dạng không hiểu phong tình của Hàn Hạo, thật không biết nên khóc hay nên cười:[Nội dung copy từ chủ đề "Đại Ma Vương - Tác giả: Nghịch Thương Thiên" trong Diễn đàn Lương Sơn Bạc: LuongSonBac.com]
- Ngươi nói phải va chạm tiếp xúc để tìm hiểu là ý gì đây? - Ôn Mạn do dự một chút rồi mới dò hỏi.
- Giống như cái ngày đó đó, dùng tay chạm vào, dùng tâm cảm nhận! - Hàn Hạo kỳ quái liếc mắt nhìn Ôn Mạn, tựa hồ cảm thấy câu hỏi của Ôn Mạn vô cùng ngớ ngẩn.
Vừa nghe Hàn Hạo đề cập tới chuyện ngày hôm đó, vẻ mặt Ôn Mạn không tự chủ được đỏ rần lên, tim đập thình thịch, len lén liếc mắt nhìn bản mặt đoan chính của Hàn Hạo. Nàng cắn răng chửi thầm: - Cái thằng hỗn đản ... không ngờ là nghĩ tới chuyện đó? Vậy ta phải làm sao bây giờ? Chẳng lẽ... chẳng lẽ cứ như lần đó, buông thả để hắn mặc sức... mò ... mò mẫm trên người?
- Tâm ngươi loạn rồi, như vậy không hay lắm, sẽ ảnh hưởng tới tâm cảnh. Chuyện này sẽ khiến ngươi không thể tập trung tinh lực khi chiến đấu! Ta chưa bao giờ để trong tâm bị loạn cả! - Hàn Hạo nhíu mày trách mắng.
Ôn Mạn nghe Hàn Hạo nói như vậy, trong lòng nổi giận, nàng suy nghĩ chốc lát rồi bực tức nói:
- Ta không tin ngươi có thể giữ tâm tình như phẳng mặt nước được! - Nói xong Ôn Mạn liền hung hăng, đỏ mặt đi về phía Hàn Hạo.[Nội dung copy từ chủ đề "Đại Ma Vương - Tác giả: Nghịch Thương Thiên" trong Diễn đàn Lương Sơn Bạc: LuongSonBac.com]
Hàn Hạo vừa mới nói bản thân luôn trong trạng thái bình thản như mặt nước, đột nhiên trong long có chút nháy động. Vong Hồn bia trong tâm lại như bị thứ gì đó tác động, không ngờ không chịu sự khống chế của hắn.
Ôn Mạn thầm hận phương pháp này của Hàn Hạo, trong lòng nghĩ ta không tin không thể phá hỏng tâm như thủy của nhà ngươi. Nghĩ như thế càng khiến Ôn Mạn thêm kiên định về biện pháp của mình, mặc kệ liêm sỉ trong lòng, mạnh mẽ đi tới trước mặt Hàn Hạo.
Trong lúc đó thì chân mày Hàn Hạo nhíu lại, quang mang từ Tử ma nhãn dồn dập. Hắn dường như đang suy trầm tư về vấn đề gì đó, căn bản không để ý tới sự chủ động của nàng ta, ngay cả ánh mắt cũng không nhìn lên người nàng ấy. Ôn Mạn nổi giận, căm ghét hừ nhẹ một tiếng rồi nhỏ giọng la:
- Ta không tin ngươi không có chút cảm tình nào!
Ôn Mạn đột nhiên mở rộng vòng tay, nhào tới ôm chặt áp sát lấy người Hàn Hạo. Cặp ngực cao vút đầy đặn đè lên ngực hắn...
Không chỉ như vậy, Ôn Mạn còn thò tay mò mò lưng Hàn Hạo, đặc biệt là chỗ có bảy căn cốt thứ, nàng ta lại càng rờ mạnh. - Không ngờ... không ngờ quả thật là xương liền người... - Khi bàn tay nhỏ nhắn của nàng rờ tới nơi đó, Ôn Mạn nhịn không được hét nhỏ một tiếng.
Từ trước tới giờ, nàng đều cho là bảy căn cốt thứ cắm trên lưng Hàn Hạo không phải là nối liền với thân thể hắn. Theo nàng thấy, bảy căn cốt thứ đó chỉ là một thứ vũ khí của Hàn Hạo mà thôi, bình thường thì chỉ là một thứ vũ khí để trên lưng của hắn. Nhưng hiện giờ tay nàng rờ tới gốc của cốt thứ, mới phát hiện ra được từng cây cốt thứ đều dính liền với cốt nhục của Hàn Hạo, rõ ràng là một bộ phận của thân thể hắn ta.
Ôn Mạn vô cùng kinh ngạc, bàn tay nhỏ bé không ngừng rờ rờ sau lưng, thân người đầy đặn của nàng áp chặt lấy người Hàn Hạo, run rẩy như có như không, khiêu gợi từng dây thần kinh của hắn.
Ta không tin ngươi không có chút phản ứng nào! Ôn Mạn hung hăng thầm nói, sau đó liếc trộm Hàn Hạo một cái rồi đột nhiên sắc mặt đại biến, la hoảng:
- Hàn Hạo, ngươi làm sao vậy?
Vong hồn bia từ ngực Hàn Hạo hiện ra. Một cỗ lực lượng kỳ dị truyền ra từ trên người Hàn Hạo, chấn bay Ôn Mạn ra ngoài. Từng hàng chữ trên bia văn tựa như có sinh mệnh trôi ra từ trên bề mặt Vong hồn bia quyện quanh người Hàn Hạo không ngừng bay nhảy. Tử Vong nguyên tố từ bốn phương tám hướng dường như chịu lực hấp dẫn trí mạng, điên cuồng xông vào cơ thể hắn.
Hàn Hạo có chút ngẩn ngơ, chân mày vẫn nhíu chặt, đánh giá những hàng chữ bia văn đang quấn quanh người. Qua một lúc, Hàn Hạo mới dần dần đưa tay ra, do dự một hồi rồi chộp lấy Vong hồn bia hiện ra từ trên người hắn, đầu ngón tay nhè nhẹ ma sát lấy bia văn trên mặt Vong hồn bia.
Đột nhiên, những kí tự thần bí từ bề mặt Vong hồn bia đang quyện quanh người xuyên thẳng vào đầu hắn qua hai con mắt. Thân thể Hàn Hạo chấn động, mi mắt lập tức nhắm chặt, cả người tựa như hóa đá đúng ngây ra đó không hề nhúc nhích...
Chữ ký của Lăng Độ Vũ
* Kênh 108 - Trang xem phim online
Trả lời kèm theo trích dẫn
Có 29 thành viên đã gửi lời cám ơn đến Lăng Độ Vũ vì bài viết hữu ích này:
alibaba42 (1 ngày trước), babyfatbuu (1 ngày trước), blacktieukholau (2 ngày trước), brisingr07 (2 ngày trước), Conica (10 tiếng trước), dangcu (2 ngày trước), danhphong84 (19 tiếng trước), dyllan (1 ngày trước), ghost[01] (1 ngày trước), hatuancuong (3 tiếng trước), Hoadinh (2 ngày trước), kkk580 (7 tiếng trước), knguyen (1 ngày trước), lazertech (1 ngày trước), Lão Phạm (18 tiếng trước), loc_t (1 ngày trước), Long Phi Vũ (19 tiếng trước), LSB-phucket (14 tiếng trước), lunmagau (10 tiếng trước), Lăng Thiếu Thiên Vân (1 ngày trước), namtramdamduong (2 tiếng trước), ngoisaodinhmenh (10 tiếng trước), nhatminhbe92 (2 tiếng trước), phamvantrang.vip (10 tiếng trước), Sama (1 ngày trước), trinh.thanh (1 ngày trước), TruyMong (17 tiếng trước), tucang66 (1 ngày trước), tvhoadn (11 tiếng trước)
Lăng Độ Vũ
Xem Lý Lịch
Gửi tin nhắn tới Lăng Độ Vũ
Tìm toàn bộ bài viết của Lăng Độ Vũ
#890
Cũ 19 tiếng trước
Ảnh thế thân của Long Phi Vũ
Long Phi Vũ Long Phi Vũ đang offline
-=[ Hữu Quân Đầu Lĩnh ]=-
Ngày gia nhập: 18-09-2008
Cư ngụ: Thiên Hạ Đệ Nhất Trang
Bài viết: 2.474
L$B: 45.959
Tâm trạng:
Ðiểm: 218
Gửi tin qua Yahoo tới Long Phi Vũ
Quyển 5
Chương 931
Bia văn nhập thể!
Dịch: neopunk1
Biên tập: ghitoson
Nguồn: Tàng Thư Viện
Thu gọn nội dung
Kí tự trên Vong Hồn bia trong nháy mắt đều chui hết vào đầu Hàn Hạo. Hắn bỗng chốc hóa đá, đứng đó không hề có chút khí tức sinh mạng nào.
Vong Hồn bia hiện ra ngay ngực hắn không ngừng tụ tập Tử vong nguyên tố, dường như đang muốn rút sạch toàn bộ Tử vong nguyên tố tại Vùng Đất Hỗn Loạn. Lần này Vong Hồn bia vẫn chưa hóa lớn, nhưng trên mặt mộ bia lại phóng ra ánh sáng trắng kì lạ, trong đó lại còn có thể thấy được rõ ràng từng thanh bạch cốt nho nhỏ.
Một phần bia văn mặc dù nhập được vào đầu Hàn Hạo, nhưng bia văn trên bề mặt Vong Hồn bia vẫn còn chi chít dầy đặc, dưới ánh sáng trắng kia, giống như từng con tiểu trùng đang lúc nhúc trên bề mặt tấm bia, hấp thu lấy Tử vong nguyên tố từ bốn phương tám hướng hội tụ về...
Vẻ mặt Ôn Mạn hoảng sợ sau khi bị chấn bay đi, chỉ đứng đó nhìn những đột biến xảy ra với Hàn Hạo, không biết phải làm thế nào. Nàng thử tiếp cận Hàn Hạo để làm gì đó nhưng không những nàng lại gần được hắn mà lực lượng vô hình từ trên bề mặt Vong Hồn bia kia truyền ra đáng nàng văng ra ngoài.
Cỗ lực lượng đó có pha lẫn một tia ý niệm của Hàn Hạo trong đó, tựa hồ không hề có chút ác ý. Nếu không chỉ dựa vào tu vi của Ôn Mạn thì đã lập tức bị hồn phi phách tán, tuyệt đối không có khả năng sống sót.
Sau khi thử vài lần, Ôn Mạn đột nhiên buông tay không tiếp tục tiếp cận Hàn Hạo, mà chỉ đứng ở xa xa một bên, lo lắng nhìn về phía hắn, hy vọng Hàn Hạo sẽ không bị đột biến xuất hiện trên mộ bia làm bị thương.
Từng vầng ánh sáng trắng phát ra từ trên Vong Hồn bia, như dịch thể thấm vào trong người Hàn Hạo...
Hàn Hạo đứng yên bất động, dần dần bị luồng ánh sáng trắng bệch kia bao phủ hoàn toàn. Trong nháy mắt, tất cả quần áo trên người Hàn Hạo đều bị xé nát. Hắn hoàn toàn trần trụi đứng trước mặt Ôn Mạn. Thân thể Hàn Hạo hoà lẫn với quang mang, dần dần trở nên trong suốt. Cả người dường như đã trở thành một khối ngọc. Ôn Mạn thậm chí có thể nhìn rõ kinh mạch, khí quan cùng với xương cốt trên người hắn.
Từng luồng quang mang trắng sáng luồn qua lỗ chân lông xâm nhập vào thân thể Hàn Hạo, dần dần thấm vào trong tứ chi cốt cách, biến mất không để lại vết tích. Một cỗ lực lượng tử vong thuần tuý nhất từ từ phóng ra, còn bản thân Hàn Hạo thì như một bộ hài cốt đã chết cả ức vạn năm, trên người không có lấy một tia sinh khí nào.[Nội dung copy từ chủ đề "Đại Ma Vương - Tác giả: Nghịch Thương Thiên" trong Diễn đàn Lương Sơn Bạc: LuongSonBac.com]
Ôn Mạn từ từ phát hiện ra luồng sáng trắng bệch trên Vong Hồn bia không hề có ác ý với Hàn Hạo, dường như là một thứ thuốc tu dưỡng thân thể đang bảo bọc hắn. Ôn Mạn đã yên tâm trở lại, mê mẩn nhìn lấy Hàn Hạo, trong lòng đang phỏng đoán tấm Vong Hồn bia trên ngực hắn rốt cuộc là thứ thần khí gì, vì sao lại có lực lượng thần kỳ như vậy.
Thời gian nhanh chóng trôi qua, không biết qua bao lâu, Vong Hồn bia trên ngực Hàn Hạo chợt co rút lại, rồi trong khoảnh khắc biến mất khỏi ngực hắn.
Cùng lúc đó, tử vong nguyên tố đang điên cuồng hội tụ cũng ngưng lại. Mọi thứ đều được khôi phục lại nguyên trạng.
Một lúc sau, Hàn Hạo mới nhẹ nhàng thở ra một hơi rồi từ từ mở mắt. Bia văn chi chít trong mắt loé lên rồi chợt biến mất, cả người khôi phục lại vẻ bình thường.
Hàn Hạo nhíu mày tự nói với mình:
- Thì ra... thì ra cái này gọi là mảnh thần cách...
- Hàn Hạo, ngươi không sao chứ?
Ôn Mạn phát giác một cỗ lực lượng đang bao bọc lấy Hàn Hạo không sót chút gì liền kinh hoảng la lên một tiếng rồi nhanh chóng tiến tới bên cạnh hắn, hơn nữa còn đưa tay rờ rờ lên ngực Hàn Hạo. Tựa hồ muốn xem xem Vong Hồn bia vừa hiện ra rốt cuộc là chuyện thế nào.
Hàn Hạo chỉ lắc lắc đầu, cặp mắt trước đó còn mang vẻ ngẩn ngơ đã khôi phục lại nét bình tĩnh ngày thường, chỉ liếc mắt nhìn Ôn Mạn đang hoảng sợ, nhẹ nhàng nói:
- Không có gì, chỉ là mới biết được một số chuyện, thân thể cùng linh hồn phát sinh một chút biến hóa tốt đẹp thôi.
- Rốt cuộc là chuyện gì vậy? - Ôn Mạn vừa nghe hắn nói ngay cả linh hồn cũng có biến hóa thì thần sắc hoảng sợ.
- Không có gì... - Hàn Hạo cũng chẳng giải thích, cúi đầu nhìn bản thân, giơ tay đẩy Ôn Mạn ra xa một chút rồi thuận tay lấy từ trong không gian giới chỉ ra một bộ hắc sắc chiến bào. Không vội vàng cũng chẳng chậm rãi khoác lên người.
Lúc đó Ôn Mạn tựa hồ mới ý thức được Hàn Hạo hiện giờ không mặc gì, rồi chỉ len lén liếc mắt nhìn tấm thân trần trụi của Hàn Hạo rồi cả mặt đỏ lên. "Xì!" Ôn Mạn thét nhỏ một tiếng rồi mới quay đầu đi chỗ khác.
Sau khi vận xong y phục chỉnh tề, Hàn Hạo tựa hồ đã quên đi chuyện nói trước kia với Ôn Mạn, chỉ thản nhiên nói:
- Đi thôi, trở về!
...
Chỗ giao giới giữa Thời Không thần vực và Vùng Đất Hỗn Loạn. Tử vong chủ thần Nội Tư Đặc đang truy tìm kẻ sở hữa mảnh thần cách, từ trên một đỉnh núi cao lớn nguy nga, chợt quay ánh mắt nhìn về phía Vùng Đất Hỗn Loạn rồi lẩm bẩm:
- Không ngờ là ở Vùng Đất Hỗn Loạn. Là ai? Quân chủ nào? Kẻ có được mảnh thần cách, tệ nhất cũng có cảnh giới chủ thần. Đã xác định được phương hướng rồi thì việc tiêu diệt cũng dễ dàng hơn...
Tử vong chủ thần vốn đang ẩn giấu lực lượng toàn thân bèn không tiếp tục nấn ná ở khu vực này mà lập tức phóng về hướng Vùng Đất Hỗn Loạn.
...
Vùng Đất Hỗn Loạn, Mai Cốt quật.
La Cách đang tiếp đãi đám đầu não các phương thế lực về quy hàng, đột nhiên sắc mặt hắn đại biến, hoảng hốt ngẩng đầu nhìn về phương hướng của Hàn Hạo.
- Đại nhân, chuyện gì vậy?
Một tên thủ hạ của La Cách thấy hắn đang nói chuyện vui vẻ, đột nhiên lộ ra nét kỳ quái như vậy, nhịn không được lên tiếng hỏi.
La Cách đứng dậy, hai mắt nhìn chằm chằm về nơi Hàn Hạo, vẻ mặt không giấu được nét kinh hoảng. Qua một lúc, La Cách mới cười khổ luôn mồm nói:
- Không thể nào, tuyệt đối không thể nào! Tử Vong chủ thần hẳn sẽ không tới Vùng Đất Hỗn Loạn. Nhưng bản nguyên lực lượng khiến người rung sợ như vậy, ngoại trừ chủ thần ra, vậy còn ai có thể có đây?
- Đại nhân, đại nhân, rốt cuộc là chuyện gì thế? - Tên thủ hạ kia thấy La Cách không trả lời, ngược lại còn lẩm bẩm một mình, lại tiếp tục hỏi.[Nội dung copy từ chủ đề "Đại Ma Vương - Tác giả: Nghịch Thương Thiên" trong Diễn đàn Lương Sơn Bạc: LuongSonBac.com]
- Hôm nay đến đây thôi, cứ chiếu theo kế hoạch trước mắt mà làm. Ta cần phải ra ngoài một chuyến! - La Cách không trả lời, chỉ truyền ra mệnh lệnh rồi sau đó mặc kệ đám người này ngạc nhiên ngơ ngác, lập tức rời khỏi Mai cốt quật.
...
Ma ẩn cốc.
Trải qua hơn nửa năm nghỉ ngơi dưỡng sức, đám người Hàn gia đều được nhiều chỗ lợi từ thủy tinh cầu của Hàn Thạc. Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, Mai ẩn cốc đã tiêu hao hết đủ loại thần tinh. Thần tinh do Kim giáp thi cùng Hàn Thạc không tiếc công sức mua được trong nhiều năm chỉ vẻn vẹn hơn nửa năm đã tiêu hao quá nửa.
Tất cả người Hàn gia có được thủy tinh cầu, vì sự đề cao cảnh giới mà đã bắt đầu hấp thu lực lượng của thần tinh để ngưng tụ ra thần lực cho bản thân. Cứ cách một khoảng thời gian là có người đột phá cảnh giới. Vì thần tinh vô cùng quý giá, ngay cả Hàn gia cùng Kim giáp thi cũng không thu thập được bao nhiêu. Cứ lần lượt như vậy nên tự nhiên bắt đầu không đủ dùng.
Đám người Ngải Mễ Lệ, Tư Tháp Tác Mỗ, Ngũ hành giáp thi đều từ trong tay Hàn Thạc lấy được thủy tinh cầu. Thành viên hạch tâm của Hàn gia nói nhiều không nhiều, nói ít không ít, rất nhiều người đều cùng nhau tu luyện lực lượng áo nghĩa, thần tinh trở nên ngày càng ít đi.
Đặc biệt là thủy tinh cầu của hai hệ Tử Vong và Hắc Ám đã sớm dùng sạch từ hai tháng trước.
Cứ như thế, đám người ở Ma ẩn cốc bị rơi vào một tình cảnh bất đắc dĩ. Vì sự tồn tại của thủy tinh cầu mà về mặt cảnh giới thì bọn họ đã đủ, nhưng lại không có đủ thần lực để chèo chống giúp bọn họ đột phá cảnh giới.
Rõ ràng là có thể dùng thần lực để đột phá cảnh giới mới, nhưng thủy chung vẫn dậm chân tại cảnh giới hiện tại không tiến một bước, dần dần khiến học trở nên sốt ruột...
Ngưng tụ thần lực không phải là chuyện dễ dàng mà là quá trình tích lũy qua nhiều năm tháng. Mặc dù nồng độ nguyên tố tại Ma ẩn cốc so với các nơi khác cao gấp nhiều lần, nhưng đối với đám người Hàn gia đã đạt tới cảnh giới kia, thì vẫn cảm thấy tốc độ quá chậm. Nếu như không có sự bổ sung của thần tinh, chỉ bằng việc tu luyện ngưng tụ thần lực, bọn họ muốn đột phá một cảnh giới ít nhất cũng cần vài chục năm, thậm chí vài trăm năm.
Khoảng thời gian này trong quá khứ mà xem thì cũng không quá dài, bởi vì cảnh giới chưa đủ thì thần lực có bao nhiêu cũng vô dụng. Nhưng hiện giờ cảnh giới đã đạt được, đối diện với cảnh giới tùy thời có thể dựa vào thần lực để đột phá, bọn họ đột nhiên cảm thấy thời gian mấy chục năm trở nên dài dằng dặng.
Trong đám thành viên hạch tâm của Hàn gia không có sự tồn tại của liệp thần. Nhưng một số người gia nhập Hàn gia, ví như một số thủ hạ của Qua Long lại đều là liệp thần giả. Đám người Hàn gia thường hay dò hỏi đám người này một số chuyện, dưới sự thúc đẩy của lợi ích, dường như có ý muốn đi vào con đường này.
Cả ngày hôm nay, Hàn Thạc tu luyện dưới lòng đất của Ma ẩn cốc, cuối cùng dựa vào linh hồn của hai Thượng vị thần hậu kỳ, cùng với hai hệ thần lực thôn phệ được từ bên ngoài, đã khiến cho hai hóa thân đột phá được cảnh giới thượng vị thần hậu kỳ.
Bởi vì thần thức của hắn vô cùng cường đại, cho nên ký ức khổng lồ từ linh hồn của hai thượng vị thần mạt kỳ đều bị hắn tiêu hóa. Là người có thể khống chế được nội tâm của bản thân, Hàn Thạc đương nhiên sẽ không lo lắng về việc mình sẽ trở thành một tên liệp thần giả tham lam không khống chế được nội tâm bản thân. Cho nên hắn thường giành thì giờ đi ra ngoài, hạ thủ với đám thần cấp tu luyện cùng hệ mà không ai hay biết, đoạt lấy thần lực của bọn chúng để nâng cao thực lực bản thân.
Hơn nửa năm qua, hai hóa thân đã đột phá cảnh giới thượng vị thần hậu kỳ, thành tựu như vậy hiển nhiên so với đám người Hàn gia đã nhanh gấp trăm lần.
- Tư Tháp Tác Mỗ, triệu tập tất cả người Hàn gia lại, ta có chuyện cần nói. - Hàn Thạc không vội vã ổn định lại cảnh giới mới, cũng không thử xem lại thần chi lĩnh vực có được sau khi dung hợp hai hóa thân rốt cuộc đã đạt đến mức nào. Một khi hai hóa thân đột phá được cảnh giới mới, Hàn Thạc lập tức truyền lệnh cho Tư Tháp Tác Mỗ.
Thành viên Hàn gia nhanh chóng tụ tập toàn bộ trước mặt hắn. Đám người Ngải Mễ Lệ, Phỉ Bích, Tư Tháp Tác Mỗ, A Nhĩ Mai Lý không thiếu một ai.
- Ta biết các ngươi hiện giờ đều đang nóng lòng, có vài người muốn trở thành liệp thần giả. - Thần thức Hàn Thạc bao trùm cả Ma ẩn cốc. Nhất cử nhất động của bọn họ căn bản không giấu được hắn. Sau khi nhìn kỹ về phía đám người A Nhĩ Mai Lý Khắc cùng Cát Nhĩ Bá Đặc, Hàn Thạc mới trầm giọng nói:
- Chuyện này một khi bắt đầu thì sẽ vĩnh viễn không dừng lại được. Nhìn về lâu về dài thì hại nhiều hơn lợi. Một khi bản thân lầm đường, tương lai cho dù thực lực nâng cao, cũng sẽ mất đi bản tính! Các ngươi không thể khắc chế được bản thân, sẽ mãi mãi trầm mê trong đó không cách nào thoát ra được. Cho nên tất cả nhớ kỹ cho ta, không cho phép đi theo con đường này![Nội dung copy từ chủ đề "Đại Ma Vương - Tác giả: Nghịch Thương Thiên" trong Diễn đàn Lương Sơn Bạc: LuongSonBac.com][Nội dung copy từ chủ đề "Đại Ma Vương - Tác giả: Nghịch Thương Thiên" trong Diễn đàn Lương Sơn Bạc: LuongSonBac.com]
Hàn Thạc biết rõ thôn phệ là một món độc phẩm, căn bản không có mấy người có thể khắc chế được, chỉ có hắn và Tiểu khô lâu Hàn Hạo là ngoài lệ trong đó, cũng là vì nguyên nhân đặc biệt.
- Chủ nhân, vậy vậy phải làm thế nào? Ta hiện giờ chỉ cần đủ thần lực là có thể lập tức đột phá! - Cát Nhĩ Bá Đặc là người có gì liền nói đấy, liền chìa bản mặt đưa đám ra lên tiếng.
- Yên tâm đi, ta đã sớm có kế sách! - Hàn Thạc trừng mắt nhìn Cát Nhĩ Bá Đặc rồi tự tin lên tiếng.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro