Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 4

Chap 4

Tất cả mọi người điều đã bị cơn xoáy nước kia cuốn đi không biết bây giờ ra sao ? . Hồng Miêu , cậu may mắn trôi dạt được vào một hòn đảo lớn , nơi đây cây cối tươi mát , nguồn nước tinh khiết mát lạnh , và là một nơi phát triển thịnh vượng . Cậu từ từ mở mắt ra , những tia nắng chíu xuyên qua các tán lá xanh rì rào . Cậu giật mình hoản hốt và đang cố nhớ lại sự việc đã xảy khi nãy .

Hồng Miêu : " hả đây là đâu , mọi người ơi , Hắc Miêu , Thỏ Trăng , Lam Thố , hai Bác ơi , mọi người đang ở đâu vậy ! , mau trả lời tôi đi ! "

Cậu kêu tên mọi người để xem họ có trôi dạt lên đảo cùng cậu không thì không có tiếng phản hồi . Cậu đã có hơi tý hoản sợ và lo lắng thì một giọng nói vang lên .

Hắc Miêu : " có ai không cứu tôi với ! "

Nghe được tiếng kêu cứu Hồng Miêu liền chạy lại chổ phát ra tiếng kêu đó . Thì thấy Hắc Miêu đang bị cắm chúi đầu xuống đất trong rất buồn cười . Hồng Miêu vừa bước tới vừa cười vừa nói .

Hồng Miêu : " ha ha Hắc Miêu , anh đang làm gì vậy ? "

Hắc Miêu nghe được giọng của Hồng Miêu liền kêu lên .

Hắc Miêu : " Hồng Miêu mau kéo anh ra ! , chả hiểu tại sao anh lại bị như vậy ? "

Hồng Miêu cười khoái chí , rồi sau đó quyết định giúp Hắc Miêu kéo cái đầu ra khỏi mặt đất.

Hồng Miêu : " được rồi em kéo đây ! Hây da "

Hắc Miêu hét toáng lên .

Hắc Miêu : " aaa , đau quá , đừng có nắm cái đuôi , aa ! "

Phốc , một lát sau **

Hắc Miêu : " hu hu hu , cái đuôi nhớ nhỏ của tui  "

Hồng Miêu an ủi Hắc Miêu một lúc rồi sau đó cả hai tiến vào sâu trong hòn đảo . Trên đường đi họ gặp một người đàn ông trung niên , ăn mặc bảnh bao chặn họ lại , người đàn ông kia tức giận oát lên .

( bọn nghèo đói rách nát kia , không biết ta là ai sao mà bọn mày dám chặn đường , mau cút đi )

Hắc Miêu nghe vậy tức giận trước cái thái độ ngông cuồn ngạo mạng của tên kia cậu nói .

Hắc Miêu : " đây là đường của ông nội mày để lại hay sao , mày dám "

Hồng Miêu thấy vậy , cậu liền ngăn cang anh mình lại .

Hồng Miêu : " Hắc Miêu à , thôi đi , dù sao ta cũng là người sai mà , thôi đi "

Nói xong cậu liền quay sang xin lỗi người đàn ông kia một cách thật lòng .

Hồng Miêu : " cháu xin thay mặt anh cháu xin lỗi ông , mong ông thông cảm bỏ qua cho bọn cháu lần này ạ "

Người đàn ông kia chấp nhận lời xin lỗi của cậu với một điều kiện rằng cậu phải hôn chiếc giày của ông ta . Điều này lại càng làm Hắc Miêu bức súc thiêm , Hắc Miêu liền đi đến chổ của người đàn ông kia .

( ô , vậy ngươi sẽ hôn giày của ta sao , mau hôn đi , oẹt khặc khặc )

Hắc Miêu : " mày nghĩ mày là ai kia chứ , một tên sâu bọ rác rưởi . "

Hồng Miêu hoản hốt khi thấy anh mình lấy tay bóp cổ người đàn ông kia thật chặt , Hồng Miêu nói .

Hồng Miêu : " Hắc Miêu à , mau thả ra đi , ông ta sắp chết rồi kìa , Hắc Miêu anh có nghe không vậy "

Hắc Miêu vẫn im lặng , tay cậu thì càng ngày càng bóp chặt hơn , chỉ sau một lúc người đàn ông kia chết đi thì Hắc Miêu mới chiệu buôn tay ra . Thì cũng vừa là lúc hai người họ bị bao vây bởi quân đội Hoàng Gia . Họ mau chống bắt cả hai rồi đeo lên cổ họ một chiếc vòng cổ kì lạ sau đó đem lên cung điện xét xử .

Hết chap 4

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #hồng#lam