Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 12

Sau tân hôn Dahyun liền ở nhà dưỡng thai, ba tháng sau nàng rốt cuộc cũng sinh được một tiểu tử béo mập. Mặc dù hài tử không mấy nảy nở nhưng bù lại có một đôi mắt to màu hổ phách cùng với lông mi dài dậm cong vễnh lên, xinh đẹp làm cho thôn dân nhìn thấy đều xuýt xoa. Thậm chí có mấy nhà vội vàng đến xin kết thông gia từ bé, làm Momo vừa vui vừa phiền.

Dahyun cùng Momo nhìn con giống một quả tuyết cầu trong vo khả ái liền đặt nhũ danh là Minhyun.

Dahyun nằm trong nhà tu dưỡng thân thể, qua mấy tháng mới chậm rãi khôi phục nguyên khí, bắt đầu mỗi ngày ở nhà chăm con. Khi vừa mới sinh Minhyun, Dahyun cảm thấy vừa thương vừa yêu, hận không thể mỗi ngày đều ôm Minhyun che chở trăm bề. Vì việc này mà Momo đổ một vại dấm, mỗi lần đều hận không thể đem con từ tay Dahyun đi rồi cùng nàng ân ái cả đêm.

"Ừm a, ô..."

Dahyun lúc này đang được Momo ôm trong lòng, tùy ý Momo đưa tay thăm dò vào vạt áo vuốt ve làn da trơn nhằn của thiếu nữ, thân thể mềm dẻo trắng nõn khẽ run rấy, trên mặt không chịu được nhiễm lên mấy phần mê người.

"Chị, đừng quấy rối, Minhyun muốn uống sữa, trước hết để em cho con ăn xong đã."

Dahyun thở dốc muốn đẩy Momo ra, khóe mắt ửng hồng, muốn trước tiên cho con ăn no.

" Không thả, hiện tại thả em đi cho bú, cho ăn xong lại muốn ôm oắt con kia dỗ nó ngủ, dỗ ngủ xong lại chuẩn bị quần áo, tóm lại không rảnh để bồi nữ nhân của em đúng không?"

Momo ghen tuông hướng Dahyun hờn dỗi, đem Dahyun nói đến mức không thể phản bác, đành phải để gia gia ôm trong ngực, bị sờ mó tới thở dốc không thôi.

Momo lần theo từ hai vú một đường thẳng xuống hai chân nàng, quen thuộc thăm dò vào hoa huyệt đóng chặt giữa hai chân nàng, dùng tay nắm viên ngọc phỉ thúy được kẹp ở âm hạch, nhẹ nhàng lỗi kéo.

" Ê a, ô! Không, không muốn bị kéo..."

Dahyun bị động khẽ vào cái vòng ở âm đế, lập tức khẩn trương, run rẩy muốn thoát khỏi Momo đang để tay giữa hai chân, lại bất đắc dĩ bị ôm chặt, căn bản không thoát được. Ngược lại đem mình kích thích thở hổn hên, hai gò má đỏ tươi đến cực kỳ mê người.

"Trong tao huyệt còn mang bảo vật gia truyền của nữ nhân em, kết hôn xong không đem nữ nhân của mình chiếu cố tốt, có nên phạt hay không?"

Momo cố ý xoa nắn âm để cùng mép thịt, đem dâm thủy bên trong chậm rãi xoa đều, dâm thủy dọc theo khe hở mép thịt chảy xuống, chảy dọc xuống tới bắp đùi.

" Đừng làm như vậy, em, em chịu không được"

Dahyun giữ cổ tay Momo, nhẹ nhàng cầu xin tha thứ, ánh mắt xinh đẹp ánh lên một tầng hơi nước, giống như đụng nhẹ là nước mắt sẽ trào ra.

Momo đem Dahyun đẩy ngã xuống giường nệm. Dahyun thở dốc vịn chặt vạt áo, bên trong hai vú đã bắt đầu trướng sữa, nàng mặc cho Dahyun cởi quần cùng quần lót mình xuống. Hai chân thon dài bị Momo ấn về hai bên, xếp thành hình chữ M, lộ ra giữa hai chân là âm đế được xỏ vòng.

Sau khi mang thai hoa huyệt ngày càng trở nên đầy đặn dính người, đã rất khác biệt với hoa huyệt ngây ngô xử nữ trước kia, cảm thụ được sự nở nang của hương vị nhân thê, thịt huyệt tầng tầng lớp lớp, làm người ta muốn đâm vào cảm nhận sự bao quanh chặt chẽ mút vào.Nguyên bản sâu trong hoa huyệt bị kéo ra âm đế, bên trên gắn một chiếc vòng nhỏ đính một viên ngọc phỉ thúy nhỏ. Vòng phỉ thúy ngâm trong dâm thủy lại được mép thịt đỏ bao lấy, lộ ra sự hương diễm mê người.

"Cái dâm huyệt này đã bị thao mấy năm, lại dùng vòng gắn phỉ thúy cùng thuốc cao dưỡng, ở bên trong sẽ càng thoái mái đây"

Momo mang theo mong đợi dùng ngón tay nhẹ nhàng vỗ vềchơi đùa âm thần đang run rấy, tưởng tượng tiểu thể tử bị mình điều dưỡng biến thành vưu vật trên giường, không khỏi đắc ý.

'Ô, sau khi đeo lên, liền không thể, không thể đi bộ bình thường... Kẹp ở bên trong thì tốt, không cẩn thận trượt ra ngoài treo ở giữa hai chân, đi một bước âm đế bị lôi kéo ra, rất đau, lúc đó phải đem nó đẩy lại vào trong mói có thể đi tiếp được."

Dahyun đỏ mặt phàn nàn với Momo về vòng âm đế. Trước đó, sau khi động phòng, Momo đã lôi kéo Dahyun đeo lên chiếc vòng này. Lúc mang thai, ít di chuyển nên cũng không cảm thấy gì, đến lúc sinh xong xuống giường đi bộ, mới phát hiện vòng âm để tàn ác chỗ nào.

" Là muốn tốt cho em thôi, không cho phép để trượt ra. Mỗi tối cho con ăn xong phải lấy trong ngăn tủ ở đầu giường, bản thân nằm sấp trên giường mở chân, bôi thuốc vào chỗ đeo vòng âm đế. Chờ đến lúc em mang thai lần nữa, chỗ đó liền chín mọng."

" Ô.. Bôi thuốc kia, phía dưới liền sung một buổi sáng không thể xuống giường được. Em ngay cả ôm Minhyun đi một vòng cũng không thể. Vẫn là đừng bôi..."

Momo cười vài tiếng lơ đễnh, Dahyun đỏ mặt nhẹ nhàng do chân lên, muốn đẩy vòng âm đế vào trong. Nhưng Momo cố ý không thả, tiếp tục chơi Dahyun thở dốc không ngừng.

" Tốt, chơi em đủ rồi. Minhyun chắc cũng đói bụng rồi."

Hài nhi trong nôi cũng phối hợp với tình hình khóc rống, một tiếng lại to hơn một tiếng.

Dahyun nâng hai vú, có chút sốt ruột muốn khép hai chân lại bước qua. Ngoài ý muốn là Momo cũng không cản, chỉ ngồi trên giường cười nhìn Dahyun vất vả âm vú đứng lên, để trần nửa người dưới vội vội vàng vàng đi đến bên cạnh nôi, ôm Minhyun vào lòng.

Dahyun thuần thục cuốn áo lên, đem một bên núm vú lộ ra, nhẹ nhàng đưa đến bên miệng con. Minhyun ngui thấy mùi thơm quen thuộc, bắt lấy bầu vú Dahyun, ngậm đầu vú bắt đầu mút.

" Chậm một chút... Minhyun ngoan, đừng để bị sặc..."

Dahyun nhẹ nhàng đung đưa người, một bên mím môi nhịn xuống khoái cảm bị hút sữa, một bên lo lắng Minhyun mút nhanh dễ sặc, mở miệng nhắc nhở mặc cho con có hiểu hay không.

Momo ngồi một bên lằng lặng xem, Dahyun chuyên tâm cho con bú cũng không phát giác Momo đang nhìn mình chằm chằm. Momo càng nhìn càng cảm thấy tiểu thê tử của mình thật dễ thương, ngay cả khi cho con bú cũng làm người yêu thương. Nghĩ đi nghĩ lại thì nhanh chóng sinh thêm một đứa nữa, đến lúc đó, hai bên vú hai đứa, hằn sẽ càng đẹp mắt hơn.

Momo nghĩ như thế, liền trực tiếp hành động, đi đến sau lưng Dahyun, vòng tay ôm lấy vòng eo của nàng, đem người ôm dựa vào lồng ngực của mình. Đem đầu mình chôn ở cổ Dahyun, hít mùi sữa tắm nhẹ nhàng trên thân thể nàng.

" Ai nha...chị, chị làm gì nha..." Dahyun đang đút sữa, bất ngờ bị ôm vào ngực, có chút không biết làm sao.

"Chúng ta tranh thủ sinh cho Minhyun một người để bầu bạn được không?"

Momo cắn cắn lỗ tai Dahyun nhẹ nhàng hỏi, hai tay chậm rãi vuốt ve bụng nàng.

" chị, chị đang nói bậy cái gì... Vừa mới sinh Minhyun... Em không muốn..."

Dahyun nghe lập tức đỏ mặt, vừa mới sinh, lại muốn tiếp tục sinh, nàng nghĩ gia gia thật quá phận.

"Chúng ta nhất cổ tác khí, tranh thủ sinh thêm một đứa nữa"

"Vậy, vậy, em chẳng phải mỗi ngày cho Minhyun bú với cái bụng lớn sao?"

Dahyun suy nghĩ một chút, lại lắc đầu, cầu khẩn mà nhìn gia gia.

"Sớm quen một chút, trong làng có năm sáu người đều là trường hợp này, nhà bên không phải cũng trong bụng mang một đứa, trên giường gạch đút sữa cho một đứa. Đút tới dứt sữa, lại lặp lại. Con oắt Minhyun này là quá được sủng ái rồi!"

Momo bắt đầu hung hăng càn quấy, nói tới khi Dahyun vừa thẹn vừa vội.

Momo càng nói càng cảm thấy mình nói rất có lý, giống như thật sự không kịp nữa, thấy Minhyun uống sữa cụng không sai biệt lắm, bắt đầu liếm, trực tiếp âm thầm đưa tay mò vào giữa hai chân Dahyun, sờ sờ vào nhục huyệt.

" Làm gì nha, Minhyun còn chưa uống xong đâu! Đừng, đừng... Xoa nhẹ,a..." Dahyun bị xoa, toàn thân như nhũn ra, cả người tựa hồ như đều dựa ngồi lên bàn tay giữa hai chân.

" Tốt, ta cũng đói bụng, em không phải còn một bên vú sao, cuốn áo lên cho ta bú được không?" Momo đột nhiên ngấp nghé một bên vú khác của Dahyun.

" Chị, chị đều bao lớn, làm sao còn tranh đoạt sữa..."

Dahyun bị gia gia nhà mình chọc cười, lại đỏ mặt nhẹ nhàng che chở cho một bên khác, không cho Momo tùy tiện chạm vào, nhào nặn.

" Ngay cả nữ nhân của em cũng không được uống, em muốn để cái vú này cho ai uống? Con oắt con này mới bao nhiêu lớn, uống không được nhiều vậy."

Momo ôm eo Dahyun, nhẹ nhàng ngã lưng xuống giường, Dahyun kinh hô một tiếng, hai tay ôm chặt Minhyun, bất thình lình bị Momo nhanh tay lẹ mắt giật ra một bên áo khác, lộ ra bên vú tích đầy sữa.

Dahyun vì đang giai đoạn tích sữa sau mang thai, nên hai vú đều phát dục, lại so với vú của omega đang mang thai khác trong thôn lớn hơn một vòng. Ngày thường khi bị trướng sữa mà không hút ra liền sẽ đỉnh ở trước ngực trĩu nặng, lôi kéo Dahyun gập cả người.

Momo dùng bàn tay tại bầu vú trắng nõn kiều đĩnh nhẹ nhàng nắn bóp, làm Dahyun thở hổn hển một chút, ức chế không nổi nghẹn ngào. Nhưng một bên khác bị Minhyun hút, nàng không thể không chú ý nhìn một chút, cả hai bên vú bị một lớn một nhỏ khi dễ đến khóe mắt rưng rưng.

Minhyun mấy ngày nay cũng chậm chậm mọc, thời điểm hút sữa không cẩn thận đôi khi cũng đem đầu vú Dahyun cắn. Dahyun phải đi mua dược liệu về mỗi ngày thoa lên đầu vú để tiêu sưng. Lúc này Minhyun dần uống no, lại bắt đầu thói quen dùng răng cà cà đầu vú nàng, đem câu cắn đến toàn thân run lên, nói không nên lời.Đôi khi một hai cái răng có thể đâm vào lỗ sữa, đâm vào một chút rồi rút ra, tinh tế cảm giác núm vú chết lặng.

Mà thời gian bú của Minhyun cùng các tiểu hài tử khác trong thôn cũng khác biệt, nhóc đối với núm vú của mẹ nhỏ Dahyun yêu thích không buông, mỗi lần ngậm để trong miệng đều không muốn bỏ ra. Sữa bị nhóc dây ra khắp vú.

Dahyun tức giận đến nhịn không được đập vào mông nhỏ của nhóc,buộc nhóc nhả núm vú ra. Ai ngờ đánh cũng vô dụng, ngược lại Minhyun lại cười khanh khách không ngừng, liếm cắn lợi hại hơn.

Momo cùng Dahyun cũng thử mua các loại núm vú cao su, nhưng Minhyun đối với chúng tỏ ra không hứng thú, chỉ thích ôm núm vú Dahyun cắn không ngừng, hai viên núm vú bị nhóc ngậm trong miệng lại nhai lại hút đến lớn hơn một vòng.

Dahyun cũng không biết phải làm sao, không nỡ đánh nặng tay, dứt khoát mặc kệ nhóc. Chỉ cần không dùng sức cắn, nàng liền không quản, chỉ chịu đựng đôi chút.

Cái này làm Momo ăn dấm đến không dứt, cả ngày đều nhìn xem oắt con Minhyun kia có đang đem nương tử mình chiếm không, cuối cùng Momo cũng nghĩ ra được một biện pháp. Về sau cứ thấy Dahyun nắm vú không thả, cô cũng sẽ đi tới chiếm một cái vú khác uống là được.

Dahyun giờ phút này dựa vào đầu giường, trước ngục là hai cái đầu một lớn một nhỏ đang ngậm hai núm vú liếm mút, nhưng vô luận bên nào đều không nỡ đẩy ra, chỉ có thể đỏ mặt thở hổn hển.

"Các người đều chậm một chút a...Hút quá nhanh..."

Dahyun cảm nhận được hai viên núm vú bị hút với hai lực khác nhau, tốc độ chảy sữa của hai bên cũng không giống, khó chịu thở nặng nề. Một bên là Momo thỉnh thoảng dùng đầu lưỡi đâm vào lỗ sữa mẫn cảm, lại bỗng nhiên hút một ngụm lớn. Một bên là Minhyun thỉnh thoảng cắn núm vú, ừng ực ừng ực từng ngụm nhỏ uống không ngừng.

Hai bên hai khoái cảm khác biệt cơ hồ đem Dahyun bức đến sắp khóc, cả người cương cứng, run rẩy tùy ý hai người đem sữa hút ra.

" Đừng hút, không còn sữa ...A, đừng, đừng hút nữa..."

Dahyun cảm nhận sữa ngày càng ít, dần dần biến mất, nhưng cường độ hút vẫn không thay đổi, ngược lại càng ngày càng lớn. Khoái cảm dần biến thành cảm giác đau nhoi nhói, có lẽ là hậu quả cầu cưỡng ép hút sữa.

Nhưng Momo cùng Minhyun không ai chịu buông tha núm vú, như phụ tử đồng tâm cùng tăng lục độ, đem Dahyun khi dễ đến hai chân run lên, ngón chân mượt mà cũng cuộn lại.

"A, không, ô a-"

Dahyun toàn thân căng thẳng cả ngày, cuối cùng cũng rưng rưng thét chói tai, bị hút bắn một cỗ tinh thủy, bắn lên không trung, làm ướt một mảng ga giường. Toàn thân mềm nhũn không thể động đậy, nước mắt không ngừng rơi, khóc đến nghẹn ngào.

Momo thấy thế mới buông núm vú ra, trực tiếp vỗ mông Minhyun còn đang muốn cắn nữa tách ra, ôm về nôi. Minhyun biết mẹ lớn không giống mẹ nhỏ dễ ở chung, còn đối với mình mơ hồ có địch ý, lại thêm đã uống no, liền ngoan ngoãn ôm chăn ngủ.

"Thế nào, có tốt hơn chưa?"

Momo đến giường đem Dahyun ôm lấy, dùng ngón tay lau nước mắt cho nàng, trìu mến hỏi.

"Chị, chị còn hỏi...Ô, hai người các chị chỉ biết khi dễ em..."

Dahyun nói đứt quãng nghẹn ngào, một bên oán giận Momo, lằng lặng ghé vào ngực gia gia, ai oán mà nhìn chằm chằm gia gia.

Momo cũng nhìn chằm chằm thê tử bị khi dễ đến đỏ cả khóe mắt dùng con người ướt sũng nhìn mình, càng nhìn càng thấy đáng yêu. Dứt khoát dùng tay giữ ôt nàng, nhẹ nhàng ngậm lấy cánh môi hồng nhuận của nàng, dùng đầu lưỡi thăm dò vào trong quấy mút.

"Ngô, hô hừ... ngô"

Dahyun nhịn không được nhắm mắt lại tùy ý gia gia hôn mình, đầu lưỡi cũng bị gia gia lôi kéo, hôn đến mức nước bọt đều chảy ra ngoài cũng không để ý tới.

"A! Không, ngô, hô..."

Thời gian trôi qua, Dahyun dần hít thở không thông, sắc mặt ngày càng đỏ, Momo biết tiểu thê tử đã đến cực hạn, lúc này mới lưu luyến buông ra. dahyun từng ngụm từng ngụm bổ sung dưỡng khí, chỉ cảm thấy toàn thân nhũn ra.

" Làm sao cả lấy hơi cũng không được, hôm nay phải dạy lại cho em mới được."

Momo cười nhẹ khẽ vuốt lưng nàng giúp thuận khí, Dahyun nghe gia gia trêu chọc ngượng ngùng dúi đầu vào ngực gia gia, mặc cho Momo dỗ như thế nào cũng không ngẩng lên, như một chú đà điểu.

Momo thấy thế cũng không ép buộc, mà thuận theo lưng nàng mò xuống thăm dò hoa huyệt mà nhẹ nhàng xoa năn. Trêu Dahyun lập tức kẹp chặt chân, ngẩng đầu bối rối đáng thương nhìn gia gia, rõ ràng là không có ý tốt.

"Ngươi nhìn xem tiểu dâm huyệt cũng đã chảy nước rồi, chẳng lẽ còn không muốn?"

Momo cười vuốt ve nhục huyệt mập mạp hơn sau khi sinh của tiểu thê tử, cần vòng đính phỉ thúy lôi lôi kéo kéo, âm đế theo đó rung rung không ngừng.

Dahyun giờ phút này còn nói được lời nào nữa, chỉ nức nở nâng mông nhỏ lên, hai chân ở lớn.

" Nghĩ xem đến lúc em sinh năm sáu đứa mà em chỉ có hai vú, đám trẻ có tranh giành đánh nhau không?"

"Chị nói bậy cái gì ... Sinh xong một đứa nữa liền không sinh nữa, chỉ sinh hai đứa!"

Dahyun xấu hổ rưng rưng trừng mắt liếc Momo, lại lập tức bị đùa giỡn đến nhịn không được thở dốc.

Momo đã từ chối cho ý kiến, chỉ giải khai lưng quần, đem hai chân Dahyun kéo sang hai bên, đỡ gậy thịt của mình đâm sâu vào nhục huyệt của Dahyun.

"Ô a..."

Dahyun run rẩy lần nữa vì bị tiến vào thân thể, cố gắng chống đỡ hai chân của mình không muốn trực tiếp xụi lỡ trên giường, hai mắt nhắm lại, mặt đỏ bừng nghênh hợp tiến công của gia gia.

" Lại mở rộng chân lớn một chút, đã sinh một đứa rồi mà còn không biết làm sao dùng tao huyệt hầu hạ nữ nhân của mình hả?"

Momo bất mãn Dahyun giờ phút này cứng ngắt, vỗ mông bảo nàng thả lỏng.

Dahyun lập tức run lên một cái, cắn môi tội nghiệp đem chân mở lớn, ép buộc mình vượt qua bản năng khép chân, lắc lư cái mông trắng nõn, để gia gia nhấm nháp thưởng thức thân thể này.

" Nếu ngay cả chút bản lĩnh này đều quên, ta liền để em ngày ngày ngậm dương vật giả, để xem em còn dám quên hay không!"

" Không muốn...Không muốn như vậy. Em, em, sẽ cố gắng..."

Dahyun ủy khuất thút thít, lập tức phối hợp với động tác của Momo, mỗi lần bị đâm đến miệng tử cung cũng không dám khép chân lại.

" Trước tiên đem nữ nhân của em phục vụ cho tốt, rồi nghĩ đến chuyện mang thai hài tử. Lập tức mang thai, em có thấy có omega nào trong làng nghỉ ngơi lâu như em không? Ai cũng phục thị nữ nhân của mình cả."

" Ô a, Dubu đã, đã rất cố gắng đem gia gia phục vụ tốt, hầu hạ tốt kê ba của gia gia,a..."

Dahyun bị mắng liền ủy khuất khổ sở, khóc hướng gia gia cam đoan không làm gia gia thất vọng.

Momo nhìn Dahyun trong lòng đang khóc đến đáng thương,trong lòng nghĩ phải nhanh chóng làm tiểu tôn tử một lần nữa lớn bụng.

Lần trước mang thai rồi kết hôn luôn, lại là thai đầu không thể nhấm nháp một chút tự vị mang thai nuơng tử, nhớ đến làm Momo tiếc nuối vô cùng.

Phải biết omega khi mang thai thao sướng hơn bình thường, nhất là bộ dáng lớn bụng còn cố gắng hầu hạ nữ nhân nhà mình, tưởng tượng thôi đã làm cô một bụng lửa cháy.

Đáng thương Dahyun không biết suy nghĩ của gia gia, lần trước tránh được vận mệnh, lần này lại không cách nào tránh khỏi.

-----////-----

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro