Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 6+7+8+9


Chương 6:Con trai thiên tài

Cô từng trù yểm tập đoàn Lục Thị,nhưng không ngờ sự trù yểm kia của cô không hiệu quả, tập đoàn Lục Thị chẳng những thế phát triển thành tốt, còn thành lập toàn nhà lớn như vậy.

Nghĩ đến Lục Tuấn Hiên và Thẩm Quân Dao, nghĩ đến việc họ giữ lấy cổ phần của ba cô sống thoải mái tự tại, oán hận mà cô giấu ttrong 4 năm vẫn ào đến như sóng triều.

Nếu như có 1 ngày, khi cô đủ khả năng, cô nhất định sẽ đoạn lại cổ phần của ba cô.

Cô lẳng lặng thề thốt trong lòng.

Chung cư mà công ty sắp xếp cho cô quả thật là rất tốt, là 1 khu dân cư cao cấp, trong khu này còn có trường mẫu giáo song ngữ, rất thích hợp cho gia đình có con nhỏ.

Công ty cho cô 1 tuần để nghỉ phép, để cô nghỉ ngơi cho tốt sau đó quay trở lại làm việc.

Trình Ly Nguyệt vô âu vô lo chuẩn bị dẫn con đi chơi trong thành phố này cả tuần.

Thế nhưng, mới 2 ngày trôi qua, 1 vị khách lớn tìm đến nhà, cấp trên của cô đích thân gọi điện nói có 1 vị phu nhân hào môn chỉ định cô thiết kế 1 mẫu nhẫn kim cương, làm thành vật kỉ niệm ngày cưới vào 1 tháng sau của bà.

Trình Ly Nguyệt là nhân vật đại diện cho công ty,là nhà thiết kế thu hút sự cạnh tranh của các vị phu nhân hào môn.

Cô vừa nhận điện thoại xong thì khách hàng của cô ở cô ty đợi để gặp cô,nhưng bây giờ thằng bé vẫn chưa báo danh vào lớp học, thế nên cô chỉ có thể đem theo cậu nhóc tới công ty.

"Tiểu Trạch, nghe lời mami này, 1 chút nữa mami đi gặp khách hàng, con ở trong phòng làm việc của mami ngồi yên, không được chạy lung tung nghe rõ chưa?" Trình Ly Nguyệt cảnh cáo nhóc con.

"Mami, mami yên tâm, con rất nghe lời mà, con sẽ ngoan ngoãn mà". Đứa trẻ nghiêm túc mở to mắt gật đầu. 

Trình Ly Nguyệt nhìn đôi mắt ngang dài mà đáng yêu của con trai, lại thêm khuôn mặt bé nhỏ xinh đẹp tinh tế, những người quen biết đều nói không 1 chút gì giống cô, trừ làn da trắng giống cô.

Điều này làm Trình Ly Nguyệt oán hận trong lòng, không giống cô, vậy khẳng định là giống ba của nó rồi, cô nghĩ thầm, người đàn ông dáng vẻ hôm đó ra sao, cô thật sự không nhớ được.

Là già hay xấu, là cao hay thấp cô cũng không có ấn tượng.

Nhưng nhìn con giỏi hơn nhiều so với những đứa trẻ 3 tuổi khác, thân cao bằng trẻ 5 tuổi, còn khuôn mặt anh tuấn đến mức cô cũng không thể  tin được. thật sự ông trời đã đối đãi quá tốt với cô rồi.

Ngoài ra, quan trọng là chỉ số IQ, IQ của con cô giống như thiên tài, tuổi còn nhỏ cái gì cũng biết, thêm tiếng trung anh giao tiếp không vấn đề gì, và còn quá đáng hơn nữa, cháu của gì đã học tiểu học lớp 3 rồi, thế mà cậu nhóc còn giúp làm bài tập cho cậu ta.

 Chỉ số IQ này quá phi thường rồi.

"Mami, lại đứng nhìn con ngẩn người rồi, con đẹp đến vậy hả?" Cậu nhóc ra tiếng đùa cợt.

Trình Ly Nguyệt hôn thật mạnh 1 cái vào trán con, "Con là mami sinh mà, đương nhiên là đẹp rồi".

"Mami, mọi người đều nói con không giống mẹ, vậy con nhất định giống ba rồi".

Tim của Trình Ly Nguyệt nhói 1 phát, từ nhỏ đã thiếu đi tình yêu của ba, là thứ cô thấy có lỗi với nhóc con nhất.

"Có thể vậy!"

"Nói như vậy, chỉ cần người đàn ông nào giống con, là có khả năng là ba rồi?" cậu nhóc hăng hái nói, hình dáng cậu thế nào thì ba cậu nhất định là bản phóng to của cậu rồi.

Trình Ly Nguyệt mỉm cười, cúi đầu xem đồng hồ đeo tay, "được rồi, mẹ sắp trễ rồi, chúng ta đi thôi".

Trình Ly Nguyệt bắt 1 chiếc taxi đi đến công ty, công ty có 1 tòa nhà làm việc lớn, cũng được xem là rất khí phách, Trình Ly Nguyệt đi đến đoạn đường trung ương, ngẩng đầu, nhìn thấy 1 tòa nhà cực bá đạo nằm giữa trung tâm,  cái đặc biệt của tòa nhà này là ở chỗ nó được 3 tòa nhà  chọc trời liên kết lại, như thể 1 khối kim tự tháp  cực lớn vậy, khiến cho các tòa nhà xung quanh bị ép đến không biết là ngày hay đêm. 

Đây là công ty của ai vậy? ngầu đến vậy?

"Wow! Thiệt là đẹp!" Cậu nhóc cũng kinh ngạc cảm thán 1 tiếng, dù gì cậu nhóc cũng có quan điểm và cái nhìn của bản thân rồi.

Công ty của Trình Ly Nguyệt chính là tòa nhà nhỏ bên cạnh tòa nhà lớn này,tuy nhiên, cái miếng đất này nằm ở trung tâm thành phố này, nơi này tấc đất tấc vàng.

Dù chỉ là tòa nhà thấp, cũng cần phải có năng lực nhất định.


******************

Chương 7: Gặp lại Thẩm Quân Dao

Dẫn theo con vào sảnh lớn,  bước vào thang máy, trợ lý của cô- Đường Duy Duy,  đang đợi cô rồi.

"Tiểu Trạch giao cho cô, tôi đi gặp khách hàng, trông trừng nó, đừng để nó chạy lung tung".

"Được ạ, Trình tiểu thư!" Đường Duy Duy rất vui khi được nhận nhiệm vụ này.

Vì có thể ở cạnh cậu nhóc này, đường Duy Duy cũng vui vẻ không kém.

'Tiểu Trạch, muốn ăn kẹo không? Dì cho con đi ăn kẹo". Đường duy duy lấy 2 cây kẹo  que từ bàn làm việc ra dụ dỗ nó.

Nào ngờ khuôn mặt khổ của cậu nhóc né qua 1 bên, "Con không còn là con nít nữa rồi, con không ăn đồ ngọt đâu!"

Không phải là con nít? Đường Duy Duy ráng nhịn bật cười, nhìn cậu nhóc này, rõ ràng là 1 cậu nhóc rất dễ thương mà!

Trình Ly Nguyệt phải đi đến nơi làm việc của cấp trên trước, cấp trên của cô là 1 người phụ nữ 40 tuổi rất có năng lực, tinh thần mạnh mẽ là con lai, tên Linda, cũng là bà mẹ đơn thân ly hôn 1 mình nuôi con, bởi vậy, cô rất chiếu cố Trình Ly Nguyệt trong công việc, trong sinh hoạt cũng giúp đỡ rất nhiều.

Trình Ly Nguyệt rất khâm phục cô, cũng rất tôn trọng cô.

Linda nhìn thấy cô vào, nhìn cô với 1 vẻ mặt nghiêm trọng, "Ly Nguyệt, chị gặp qua khách hàng của em rồi, là 1 phu nhân của hào môn rất kén chọn, có vẻ khó xử lí, hơn nữa, yêu cầu của cô ta rất cao, cô ta ra giá cao hơn dự tính của chúng ta, em phải cẩn thận ứng phó, công ty rất coi trọng đơn hàng này".

"Yên tâm đi, giao cho em, em đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ". Trình Ly Nguyệt tự tin nói.

Cô không thể không tự tin với công việc, vì cô yêu công việc này.

"Được, vậy giao cho em, cô ta đang đợi em trong phòng họp số 6".

"Không biết vị khách này xưng hô thế nào?"

"Em chỉ cần gọi Lục phu nhân là được". Linda nói.

Ba chữ Lục phu nhân làm Trình ly nguyệt nhói lên 1 phát, tim cô như bị ai nắm chặt, cô nghĩ Lục phu nhân này nhất định không phải là Lục phu nhân mà cô nghĩ đến đâu!

Không, không được là cô ta, cô hiện tại vẫn chưa muốn gặp bất cứ người nào nhà họ Lục.

Khi Trình Ly Nguyệt đang khẩn cầu trong lòng, người của cô cũng đã đến phòng số 6.

Có người trợ lí chuyên môn phục vụ trà nước đứng trước cửa phòng, thấy cô đến, chủ động đẩy cửa ra giúp cô.

Trình Ly Nguyệt cắn môi 1 cái, hít thở thật sâu mới bước vào bên trong.

Khi cô ngẩng đầu nhìn thấy người phụ nữ toàn thân cao quý tao nhã đang ngồi ghế sofa đó, tim cô có vài giây ngừng đập.

Thế nào là cái người cô không muốn gặp nhất, trời cao lại an bài cho cô ta đến ngay trước mặt, cô thật sự muốn trốn cũng không được.

Là Thẩm Quân Dao.

Cô ta nhìn thấy Trình Ly Nguyệt cũng có chút kinh ngạc chau mày, đôi môi đỏ nhếch lên 1 nụ cười đắc ý lại pha 1 chút mỉa mai, "Thật sự là cô, tôi còn tưởng nhìn nhầm tên rồi chứ".

Nhìn thấy Thẩm Quân Dao, những gì trong 4 năm trước in rõ ràng trong đầu cô lần nữa, cô bị sỉ nhục, bị chà đạp., bị đuổi đi, bị tính kế.

Tay của Trình LY Nguyệt nắm chặt thành nắm đấm, cô cố gắng ém lại những chuyện trước đây, nuốt oán hận xuống, cô nghĩ đến con, hiện tại, cô không có bản lĩnh đấu với những người này, hiện tại cô cần nhất chẳng qua là cùng con mình sống thật tốt.

Trình Ly Nguyệt buông lỏng nắm đấm trong tay, hiển nhiên bước đến trước mặt Thẩm Quân Dao, "Chào Lục phu nhân, tôi tên Trịnh Ly Nguyệt, là nhà thiết kế đá quý được cô chỉ định lần này, xin hỏi có gì có thể phục vụ cô được".

Thẩm Quân Dao khựng lại 1 chút, có chút kinh ngạc nhìn biểu hiện rất bình thản của cô, đôi mắt với đường viền tinh tế của cô ta nhìn chằm chằm vào Trình Ly Nguyệt với tia nhìn sắc bén, muốn từ trong chiếc mặt nạ bình tĩnh này nhìn ra sự khó chịu tức giận của cô.

"Ái chà, tiền Lục phu nhân, hiện giờ lại đến lượt cô thiết kế đá quý cho tôi rồi, cô biết tôi kêu cô thiết kế đá quý để làm gì không? Là quà Tuấn Hiên muốn tặng kỉ niệm 4 năm ngày kết hôn cho tôi, cô rời khỏi 2 tháng sau thì tôi và Tuấn Hiên kết hôn , có bất ngờ không?"

"Xin hỏi Lujcphu nhân với đá quý lần này có yêu cầu gì không ạ? hay là hoàn toàn giao cho tôi thiết kế?" Trình Ly Nguyệt không màng đến lời cô ta nói, đề cập vấn đề 1 cách chuyên nghiệp.


****************

Chương 8: Cậu nhóc đau lòng

Thẩm Quân Dao mặt hơi biến sắc, cô chọn công ty thiết kế đá quý này, vốn dĩ là muốn đặt 1 bộ đá quý, nhưng cô không ngờ khi lật trang tạp chí, vô tình thấy trình ly Nguyệt làm thiết kế chính ở đây.

Bởi thế nên cô lập tức chọn cô ta giúp cô thiết kế , cô trông chờ Trình Ly Nguyệt khi thấy cô đang sống rất huy hoàng, cô ta sẽ tức tới mức nào, nhưng cô chờ đợi hết mấy ngày hôm nay, những gì nhận được, lại là biểu cảm không hề bị ảnh hưởng lay động của trình Ly Nguyệt.

Như vậy cô làm sao cam tâm được?

"trình ly Nguyệt không muốn nói chuyện lúc trước với tôi à?, cô gần đây sống thế nào rồi?"

"Lục phu nhân nếu vốn dĩ chỉ hiếu kì về cuộc sống đời tư của tôi, vậy mời cô về cho! Nếu như muốn tôi thay cô làm việc, mời đề xuất yêu cầu của cô."

Trình Ly Nguyệt rất hận người phụ nữ này, hận đến muốn đá cô xuống địa ngục, nhưng mà, vì con, cô có thể nhẫn nhịn tất cả những thứ không nhịn được.

Ánh mắt Thẩm Quân Dao đánh giá cô 1 cách tỉ mỉ, mặt cô hồng hào tươi tắn, bộ đầm màu xám cô mặc trên người có khí chất, phảng phất hơi hướng của sự thanh gọn chuyên nghiệp, càng làm cho cô ta thấy khó chịu hơn là cô làm thế nào mà ngồi lên vị trí thiết kế chính?

Cô đúmg là có thiên phú hội họa, nhưng đó cũng chỉ là ở mức trung bình giải trí thôi, không ngờ rằng , 4 năm không gặp, cô lại biến đổi thành người đầy tài hoa.

Thật không nên là như thế, 1 Trình Ly Nguyệt mà cô mong gặp lại được đáng nhẽ phải xa cơ vô năng, tốt nhất là  cuộc sống  thấp kém nhất dưới đáy xã hội mới đúng.

Thẩm Quân Dao thấy cô không muốn nói chuyện quá khứ, cô chỉ còn cách đứng lên nói, "Cho cô thời hạn 3 ngày, giao ra bản thảo mà tôi ưng ý, nếu như không giao ra được, thì đừng trách tôi không nể tình xưa, sẽ mắng vốn với bà chủ công ty cô, nói cô không có năng lực, để tôi xem xem cái ghế thiết kế chính  của cô ngồi được bao lâu". Nói xong, cô với khuôn mặt kiêu ngạo bước ra cửa, sắp đến được tới nơi, cô quay đầu đắc ý nhếch mày nói, "Trình Ly Nguyệt, đây là địa bàn của tôi, cô muốn làm việc tiếp thì không dễ dàng gì đâu".

Tại cửa sổ phía ngoài phòng họp, 1 đôi mắt to đen láy như đá quý nhìn chằm chằm hình ảnh bên trong, cái ánh mắt đó rõ ràng có phần tức giận, đáng chết thật, cả gan uy hiếp bắt nạt mami của nó.

Trình Ly Nguyệt cũng nắm chặt nắm đấm, những lời uy hiếp của Thẩm quân Dao , quả thật kích động đến cô, nhưng mà, tuyệt đời không cho cô ta nhẹ nhõm đâu.

Biểu hiện của cô bình thản như không có gì.

Thẩm Quân Dao nhìn bộ mặt bình thản không chút sợ hãi, khuôn mặt có chút khó coi, "Trình Ly NGuyệt, tôi bây giờ với Tuấn HIên sống rất hạnh phúc, tôi cảnh cáo cô, cô không được xuất hiện trước mặt tuấn hiên, anh ấy nhìn thấy cô sẽ thấy ghê tởm."

TRình ly Nguyệt miệng nhếch lên 1 cái, quay đầu nói, "Tôi không có rảnh rỗi". 

Thẩm Quân Dao thấy lời này không khích được cô ta, cô thật sự thấy có chút kỳ lạ, người phụ nữ này mất trí rồi hay sao? Chuyện của 4 năm trước, cô ta không nhớ được rồi à?

Nếu không, cô nói khích như vậy, đáng nhẽ cô ta phải tức giận khó chịu mới đúng!

"Lục phu nhân, không tiễn". Trình Ly Nguyệt nói xong, mở cửa ra đi trước 1 bước.

Trình Ly Nguyệt đi nhanh đến nơi không phải làm việc của cô, mà là nhà vệ sinh.

Vì khóe mắt của cô có chút cay, cảm xúc của cô cũng tuôn trào rất dữ dội, cô không muốn hình dáng này mà đối diện với con, vì vậy, cô muốn điều chỉnh lại cảm xúc trước khi ra ngoài.

Nhưng mà cô lại  không biết phía sau lưng cô cậu nhóc khuôn mặt đau buồn nhìn thân hình của cô, bàn tay nhỏ nắm chặt, mami nhất định bị khổ sở mà tức giận rồi.

Thẩm Quân Dao được các trợ lý cung tiễn rời khỏi.

Trình Ly Nguyệt từ hướng phòng vệ sinh đi tới, bỗng nhiên thấy cậu nhóc đứng ở hành lang, cô giật cả mình, nhanh chóng nở nụ cười nhìn nó, "Tiểu Trạch,con làm gì mà chạy vô đây, không phải kêu con chơi với Dì Đường sao?"

Cậu nhóc dùng đôi mắt vừa to vừa đen nhìn mami, nhìn thấy hốc mắt cô có màu đo đỏ, cậu vươn tay ôm lấy"MAmi..."

"Sao vậy?"

Cậu nhóc lắc đầu, có chút chán nản, giờ nó còn nhỏ, không thể bảo vệ mami khỏi người xấu ức hiếp,nếu có  baba ở đây thì tốt rồi.

"Mami, nếu có baba ở đây, mami không phải cực nhọc làm việc nữa rồi'.

Trình Ly Nguyệt giật nảy mình, thằng bé sao đột nhiên có cách nghĩ như vậy?

"Mami rất thích công việc này,! Mamim không cảm thấy công việc này cực khổ đâu". Trình Ly Nguyệt cười khuyên bảo.

Nhưng mà những câu nói vừa rồi nhóc nghe thấy hết, người phụ nữ ăn diện mang vẻ giàu có đó ăn hiếp mẹ, nó làm cậu vừa hận vừa tức.

Nhưng mà, nhưng mà nếu thực sự có baba ở bên cạnh bảo vệ mami thì tốt rồi".


************

Chương 9: Người giàu có nhất

Trình Ly Nguyệt xoa xoa đầu con trai mỉm cười, "Được rồi, maimi không phải đã nói con rồi sao? năm ấy mamim không biết ba con là ai, thế nên chúng ta không tìm baba nữa nhé?"

"Mami, con nghe nói bây giờ thịnh hành nhận baba nuôi, mami đợi đó, hôm khác con đi nhận 1 người chống lưng cho mami". Cậu nhóc chống đôi tay nhỏ vào hông.

Trình Ly Nguyệt nghe xong cười phá lên, nhìn vào bé con nói, "Không cần, mami không cần con đi nhận baba nuôi gì hết! Mami có thể tự bảo vệ mình và cả con nữa".

Bé con mím chặt đôi môi nhỏ, có vẻ như không có ý từ bỏ suy nghĩ ban nãy của cậu.

"Mami còn phải làm việc, mami nhờ dì Đường dẫn con đi mua đồ ăn nhé?" Trình Ly Nguyệt dẫn con trai đi về phiá phòng làm việc của cô.

Cô nhìn Đường Duy Duy nói,"Buổi trưa Tiểu Trạch chưa ăn gì, cô có thể dẫn nó đi mua mấy thứ đại loại như bánh bao chứ?"

"Được ạ, giao cho tôi nhé! tôi biết ở gần đây có 1 tiệm bánh kem ngon cực kì!" Đường Duy DUy tủm tỉm nhìn cậu nhóc nói.

"Đi đi, mami có thể phải làm việc rất trễ, con ăn no chút nhé!' Trình ly Nguyệt vừa cười vừa xoa đầu con.

Bé con gật gật đầu, "Dạ , com sẽ đem bánh kem vê cho mami".

"Tốt quá, mami đợi con mang về cho mami". Trình ly Nguyệt vừa cười vừa xoa đầu con trai.

Đường Duy Duy dẫn theo cậu nhóc đi khỏi, Ly Nguyệt dặn dò 1 câu là trên đường phải chú ý an toàn.

Phía sau, Linda  đi đến hỏi cô, "Ly Nguyệt, như thế nào?"

"Em biết vị Lục phu nhân này, cô ta không có ý tốt, cô ta muốn nhắm vào em". Trình LY Nguyệt nói thẳng.

"Lời này có nghĩa là sao? Thế nào là nhắm vào em?" Linda có chút khó hiểu.

Ly Nguyệt thở 1 hơi, "Cô ta chính là người phụ nữ năm xưa cùng chồng em đã lập mưu hại em phải rời khỏi nhà họ Lục, bây giờ cô ta đã là Lục phu nhân rồi".

"Gì cơ? Chính là cô ta? Ly Nguyệt, vậy thì đúng là làm khó em rồi, lại bắt em phải nhanh đến thế đối diện với nhà họ Lục, cô ta có gây khó dễ em không?"

"Em về đến thành phố này, sớm muộn gì cũng phải đụng mặt nhà họ thôi, đối diện trễ đối diện sớm thì cũng phải đối diện , em đã chuẩn bị xong cả rồi".

"Vì Tiểu Trach sao?"

"Đúng vậy, bây giờ trong lòng trong mắt em chỉ có đứa con trai này thôi, chỉ cần nghic đến tiểu Trạch, oán hận gì em cũng có thể không quan tâm".

"Làm mẹ rồi tự nhiên sẽ mạnh mẽ, em rất giỏi, chị đang nghĩ có cần thay 1 nhà thiết kế khác cho cô ta".

"Cô ta chắc chắn không chịu, cô ta chỉ đích danh em, có nghĩa là gây khó dễ em, cô ta không để ra bất kì yêu cầu gì, cũng có nghĩa là không muốn em thiết kế tất cả, nhưng bất luận thế nào em cũng sẽ cố gắng hết sức hoàn thành tốt nhất." Trình Ly Nguyệt nói, gương mặt như sinh viên mới tốt nghiệp đại học, nhưng cái tính cách bình thản ung dung của cô lại không hề khớp với tuổi tác.

"Được thôi, em gửi bản thảo trước, chị xem qua, đồng thời cũng sẽ cho Lục phu nhân xem qua 1 lần, cô ta có ý kiến gì thì tới lúc đó chúng ta lại sửa".

"Dạ!"

"Vậy thì em vất vả rồi nhé".

"Chuyện em phải làm ạ".Ly Nguyệt cười mỉm.

Sau khi Linda đi khỏi, cô vẫn không có cách nào toàn tâm toàn ý tập chung vào việc, đây là lần đầu tiên cô phải thiết kế trang sức cho người phụ nữ mình hận nhất, chìm trong sự oán hận này khiến linh cảm của cô thực sự biến mất luôn, khắp đầu cô chỉ toàn hình ảnh khuôn mặt của Thẩm Quân Dao ngày trước.

Bé con bị Đường Duy Duy dắt đi, cậu không chạy nhảy lung tung như những đứa trẻ con khác, cho là qua đường, cậu cũng hoàn toàn tuân thủ quy tắc, biết luật giao thông, điều này khiến Đường Duy Duy cực kì kinh ngạc.

Nghĩ đến đứa cháu 3 tuổi của cô, cả nhà suốt ngày phải  chạy theo đuôi nhóc ta, giúp nhóc dọn dẹp cái này, dọn dẹp cái kia, mỗi lần bước ra đường là chỉ có thể chạy lăng xăng khắp nơi thôi.

Làm gì giống bé con ngoan ngoãn biết điều đến thế?

Cậu bé lại thấy toàn nhà to như kim tự tháp kia,  cậu bé hiếu kỳ quay sang đường Duy DUy hỏi, "Dì à, đó là nhà của ai vậy?"

Đường Duy Duy lập tức lộ ra ra vẻ mặt không dám trèo cao này, "Đó là nhà của người giàu nhất khu này đấy."

'Người giàu nhất trông như thế nào ạ?"nhóc con trưng ra bộ mặt tò mò.

***************

Liệu người đàn ông giàu nhất là ai? trông như thế nào? 

Các bạn hãy chờ tới chương tiếp theo nhé^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro