Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Mèo nhỏ , phù thuỷ và tình yêu

Ngày xửa ngày xưa , ở 1 khu rừng nọ................
- Hửm ? Gì đây , 1 con mèo hả . 
- Meo?
- Ặc , tưởng gì ? Hoá ra lại là mèo cam hả .
- Meo?
- Thôi , mi đi đi . Phù thuỷ ta chỉ nuôi mèo đen thôi .
Nói rồi gã lạnh lùng bỏ đi . Nhưng nào ngờ mèo nhỏ đã theo sau gã về nhà . 
* cạch *
- Đi ngoài trời mệt thiệt chứ . Chắc sau 1 tuần ra ngoài 2 lần quá . 
- Meo
- Áaaaaaaaaa ! - gã giật mình hét lên -
- Meoooo ! - mèo nhỏ nghe vậy cũng gào theo -
- A ! M-mi dám cào ta ? Đ-được rồi mi đợi đấy .
Gã hằm hằm sát khí chạy vô phòng , định bụng trả thù mèo nhỏ vì dám cào vào người gã . Nhưng mà kiếm mãi cũng không thấy đồ đâu .
- Chết rồi , nãy hét to quá quẳng đồ dưới nhà hay sao ý . Chẹp , chưa già mà lẫn vậy trời .
Thanh niên 14 tuổi xách mũ chạy xuống nhà lấy đồ .  Xuống đến nơi gã thấy mèo nhỏ đã ngủ mất rồi . Mà công nhận , mèo con ngủ ngoan rồi trông cũng dễ thương thật . 
- Ah . Mệt rồi đây . Cơ mà....để ý kĩ thì con mèo này cũng đẹp thật . Chắc là mình không cần mèo đen nữa đâu . Có mèo là được . 
-------10 năm sau------
- Này mèo nhỏ~  lấy hộ tôi lọ thuốc để trên kệ gỗ trong thư viện với .
- Hả ? Mi có thôi ngày cái kiểu gọi ta như thế không ? 
- Được rồi , được rồi . Nhớ là lọ thuốc có gắn mác màu đen đó . 
- Rồi rồi . 
Mèo nhỏ giờ đã lớn rồi . Cậu cũng cọc cằn khó ở hơn lúc còn nhỏ . Nhưng có vẻ gã rất thích thái độ này .
- Trời mẹ . Lọ đ*o nào cũng gắn mác đen thì tìm kiểu gì ?
- Mèo nhỏ oi!!! Tìm được chưa vậy ? Ngăn kéo bên trái á . 
- Biết rồi . 
* Bộp *
- Ủa cái gì đây . Hửm ? Sách hướng dẫn tự sát sao ? Giờ mới biết cũng có phù thuỷ đọc sách tự sát đấy . 
Cậu giở sách ra cũng muốn đọc thử xem nội dung của chúng là gì . Bởi gã là phù thuỷ , mà phù thuỷ sẽ bất tử mãi mãi . Cuốn sách trang trí theo phong cách cổ điển , hình như được tạo nên từ rất lâu rồi . Nó chỉ có duy nhất một trang thôi . Đọc xong trang đó , mặt cậu tối sầm lại . Cầm quyển sách đi ra ngoài .
- Này mèo nhỏ , thuốc của tôi đâu ? 
-......
- Nà- 
Gã bị cậu túm lấy cổ áo kéo lại gần . 
- Osamu ! Quyển sách này là sao ?
- H-hả ? Mèo nhỏ tự dưng gắt thế , biết mắng lại tui rồi à ? Muốn biết lúc trước cậu học nói thế nào không ? Nói câu nào cũng phải đệm thêm câu " meo " vào . 
- Im mồm , ta đang nghiêm túc đấy . 
Nói rồi cậu giờ quyển sách ra cho gã .|
- Ủa ? Chưa gì đã bị phát hiện rồi . 
- Trả lời câu hỏi của ta !
- Câu trả lời có ở đó rồi mà . Vậy........cậu có yêu tôi không ? Chuuya....... - giọng gã trầm xuống-
Cuốn sách rơi xuống đất . Trang giấy theo gió mà mở ra :
" Phù thuỷ là sinh vật mãi mãi bất tử , tuổi thọ của họ là vô hạn . Nhưng một khi đã vướng vào thứ tình cảm gọi là Tình yêu thì tuổi thọ của họ sẽ rút dần . Sẽ đến một ngày , họ sẽ ra đi với chính thứ tình cảm đó...... "
  _________________________________

Được rùi . Chap này tới đây thôi . 
Tôi vừa nhận ra rằng hầu hết mấy chap tôi viết toàn là kết thúc mở ý , chap này cũng vậy này . Good end hay Bad end là do mn tự suy diễn đi -))

P/s : Chap này được tạo nên từ cái Doujinshi nào đó tôi đọc hồi 2 năm trc =))






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro