Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

3.Ngày đầu tiên

Chương 3: Những bước chân đầu tiên

"Dậy đi, chibi-chan~"

Tiếng gọi trong sáng sớm khiến Chuuya mở mắt, và cậu không thể không nhăn mặt. Khuôn mặt Dazai đang ở rất gần, hơi thở ấm áp của anh lướt qua làn da cậu, còn nụ cười của Dazai thì... quá mức quen thuộc. Đến mức cậu chỉ muốn lại nằm xuống và quấn chăn che kín cả đầu.

"CÚT!"

BỐP!

Một cú đấm mạnh mẽ khiến Dazai ngã lăn xuống sàn. Cả căn phòng vang lên tiếng cười khúc khích của anh, không hề bận tâm chút nào.

"Aw~ Cậu thật vô tình quá. Chỉ muốn đánh thức người yêu dậy thôi mà~"

"Im miệng!" Chuuya gầm lên, rồi nhìn Dazai đang nhe răng cười, hận không thể đấm anh lần nữa. "Mi diễn ở đây cho ai xem hả!"

Dazai thản nhiên nhìn cậu, nụ cười trên môi không hề giảm đi. "Nhưng em biết đấy," anh nghiêng đầu, "có camera trong ký túc xá đấy."

Chuuya dừng lại, hít một hơi thật sâu, cố gắng kiềm chế cơn giận. Đúng vậy, họ đang trong nhiệm vụ, và cần phải tập trung. Cậu không thể để Dazai khiến mình mất kiểm soát như thế này.Nhưng chưa cần phải biết cái trường này có mất tích hay không,đúng thật là tâm lí bệnh hoạn khi gắn camera trong kí túc xá.

---

Lớp học đầu tiên: Lý thuyết về kiểm soát năng lực.

"Chào các em," một giọng nói trầm ấm vang lên, và một người đàn ông tóc bạc bước vào phòng. "Ta là , người kashima yokiru phụ trách khoa Nghiên cứu Năng lực."

Chuuya nhìn sang Halina, người ngồi cạnh mình. Cô gái có đôi mắt sáng và một vẻ mặt nghiêm túc, nhưng dường như cô có chút lo lắng. "Năng lượng của ông ta... kỳ lạ quá."

Chuuya nhướn mày, thì thầm: "Sao?"

Yaruki không trả lời ngay mà chỉ gật đầu nhẹ, ánh mắt vẫn chưa rời khỏi vị giáo sư. "Mọi lần khác mà,lần này tự nhiên lạ lắm .Cảm giác như... có gì đó đang bị nhiễu loạn trong không khí."

Chuuya quay sang nhìn Kashima. Ông đang bắt đầu giảng về cách kiểm soát năng lực ở mức độ cao. Mặc dù thông tin rất bổ ích, nhưng những lời của Yaruki lại cứ văng vẳng trong đầu cậu. Cảm giác bất an cứ lớn dần.

Đột nhiên, Kashima dừng lại và quay sang nhìn về phía cuối lớp, nơi Dazai đang ngả người lười biếng trên ghế. "Dazai-kun, trò có ý kiến gì không?"

Dazai mỉm cười, hơi nghiêng đầu về phía giáo sư. "Sensei nói rất đúng. Nhưng em tự hỏi... việc kiểm soát năng lực có thực sự là giới hạn cuối cùng không?"

Một thoáng im lặng bao trùm lớp học. Cả giáo sư và học sinh đều không hiểu câu hỏi của Dazai muốn nói gì. Kashima gật đầu nhẹ, vẻ mặt không thay đổi. "Câu hỏi hay, Dazai-kun. Có lẽ chúng ta sẽ tìm hiểu câu trả lời trong khối SS."

Chuuya và Yaruki trao đổi ánh nhìn nhanh. Một cảm giác kỳ lạ dâng lên trong lòng. Khối SS... từ lâu đã là một điều bí ẩn trong trường này.

---

Giờ nghỉ trưa, tại căng tin.

"Nhìn kìa," một nữ sinh thì thầm, "Cặp đôi mới dễ thương quá!"

"Ừ! Anh cao kia đẹp trai thật!"

Chuuya gặm bánh mì, cố gắng không để tâm đến những lời bàn tán xung quanh. Nhưng không thể phủ nhận, sự chú ý đang đổ dồn vào họ. Dazai ngồi cạnh, khuôn mặt vui vẻ, đang trò chuyện với Yaruki về các loại bánh ngọt trên thị trường, làm như không hề hay biết.

"À," Yaruki đột ngột nói, nhìn về phía cửa. "Có người đến kìa."

Một nhóm nam sinh bước vào. Người đứng đầu, có mái vàng kim, mỉm cười thân thiện với Chuuya.

"Chào, tôi là Akira, lớp S2-B. Không biết tối nay cậu có..."

Dazai cắt ngang ngay lập tức, vươn tay ôm vai Chuuya, tạo ra một khoảng cách rõ ràng giữa cậu và Akira. "Xin lỗi," anh cười tươi. "Nhưng người yêu tôi bận rồi."

"Hả? Nhưng..." Akira ngỡ ngàng, chưa kịp nói thêm lời nào.

Dazai khép mắt lại, vẻ mặt vẫn tươi cười nhưng ánh nhìn sắc lạnh: "Và cả tối mai, tối kia, và mọi tối sau nữa. Phiền các cậu đừng làm phiền Chuuya của tôi nhé?"

Nhóm nam sinh lùi lại, ngập ngừng trước thái độ của Dazai. Một vài người nhìn nhau rồi lẳng lặng rời đi,tiếng đám đông xì xảo lẩm bẩm những lời chửi rủa. Khi họ đã đi khuất, Chuuya quay lại và đẩy tay Dazai ra, giọng điệu khó chịu.

"Mi không cần phải..."

"Đó là một trong những kẻ tình nghi," Dazai thì thầm, mắt không rời khỏi nhóm nam sinh vừa rời đi. "Tôi thấy cậu ta trong danh sách Mori đưa cho."

Chuuya im lặng. Nghĩa là, đây là một phần trong nhiệm vụ. Chúng ta cần phải theo dõi từng người, không thể bỏ sót bất kỳ ai.

"Và..." Dazai lại cười khúc khích. "Tôi cũng không thích người khác nhìn Chuuya của tôi~"

"CHẾT ĐI!"

---

Tối hôm đó, trong phòng.

"Kashima-sensei," Chuuya lên tiếng khi yaruki rời phòng. "Lúc ta nói chuyện với Yaruki ,cô ấy nói rằng Năng lượng của ông ấy... như thể đang chứa nhiều loại năng lực khác nhau."

Chuuya nhíu mày,cậu nói tiếp. " Có vẻ là năng lực Hấp thụ năng lực?"

Dazai lắc đầu. "Không, ông ấy không hấp thụ năng lực của người khác. Đây là một dạng nghiên cứu, thử nghiệm. Và có lẽ..." Anh dừng lại, ánh mắt nghiêm trọng. "Có thể ông ta đang thử nghiệm một cái gì đó nguy hiểm."

Chính lúc ấy, tiếng chuông điện thoại của Dazai vang lên. Tin nhắn từ Mori:
"Một học sinh khối SS vừa mất tích. Nhanh lên."

Hai người bốn mắt nhìn nhau, không cần thêm lời nào. Cuộc săn đuổi đã bắt đầu.

"Nhưng trước hết," Dazai cười nham hiểm, "Chuuya, tôi ngủ bên trái nhé?"

Một chiếc gối bay thẳng vào mặt anh, và lần này, Dazai không còn cười nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro