Chương 19 : Tâm tình
Thời gian cứ thấm thoát trôi , để lại trong lòng con người ta nhiều muộn phiền lo toan cho cuộc sống.
Mấy ai mà không muốn một cuộc sống phiêu diêu tự tại , không cần lo nghĩ , an nhàn mà sống
Tất nhiên càng mơ tưởng thì hiện thực sẽ càng xa vời.
Nằm vùi trong chăn, Minh Nguyệt suy nghĩ về cái gọi là hồng trần bi ai
Cuộc đời con người sao thật ngắn ngủi , có thể một giây trước vẫn còn cười nói vui đùa , một giây sau đã là người của thế giới khác
Bánh xe vận mệnh cứ lăn , con người vẫn mãi bị cuốn vào trong đó , không dứt ra được
Vận mênh như đang trêu ngươi , như đang cười vào chính nỗi đau của ta
Hạnh phúc là gì ? Mà phải đánh đổi
Yêu thương là gì ? Mà cuối cùng vẫn phải chia ly
Dẫu biết sa vào đầm lầy tình ái sẽ chỉ nhận được cay đắng nhưng tại sao con người ta cứ ngoan cố bước chân vào
Khẽ thở dài , trút bỏ âu lo trong lòng , để tâm tình cảm thấy nhẹ nhàng hơn
Thời gian thấm thoát thoi đưa , nàng vậy mà đã ở đây được 3 tháng rồi
3 tháng, khoảng thời gian tuy không ngắn nhưng cũng chẳng dài . Nó đủ để ta cảm thấy thân thuộc với thế giới mới nhưng cũng làm ta lưu luyến , nhớ nhung thế giới cũ
Nghĩ ngợi mãi cũng chẳng ích gì nàng , nàng đành bước khỏi giường êm , khoác hờ trên vai chiếc áo mỏng nhằm chống chịu con gió se lạnh ban đêm , nàng bước tới cửa sổ
Ánh trăng hôm nay sao lại chói mắt đến thế , vẻ dịu hiền của nó như một nhát dao cứ vào từng tấc da tấc thịt của nàng
Nó như đang hỏi rằng , liệu nàng có thật sự đáng để đón nhận sự quan tâm từ người khác
Ánh sáng vừa mơ vừa thực bao bọc lấy nhân gian , không gian vắng lặng chỉ thỉnh thoảng vang lên tiếng xào xạc nhè nhẹ của lá cây khi múa điệu múa hòa nhập dần với gió
Hương thơm của huân hương lượn lờ trong phòng kín , tỏa ra mùi hương làm cho tâm tình con người ta cảm thấy thoải mái dễ chịu hơn
Làn gió từ đâu khẽ thổi tới làm cho vạt áo tung bay , mái tóc bạch kim lượn lờ trong gió , đôi mắt u buồn khẽ nhắm , chẳng thể đoán được chủ nhân của nó đang suy nghĩ điều gì
Không gian tĩnh lặng , lòng người trống trải , nỗi cô đơn cứ dày vò tâm trí nàng , chẳng chịu buông tha lấy một lần
Nhìn về màn đêm u tối , nơi núi non khuất sau làn mây mờ ảo , dường như chỉ đón nhận một chút ánh sáng nhỏ nhoi còn lại đều chỉ là sự lạnh lẽo đến tận cùng
Sự lạnh lẽo nào phải chỉ đến từ xác thịt , nó chính là phát ra từ tận trong tim , từ tận đáy lòng thầm kín
Đời người phải trải qua biết bao nhiêu là nỗi đau thì mới khóc cạn dòng nước mắt ?
Phải trải qua biết bao nhiêu đau khổ thì mới có được tình yêu?
Những điều đó quả thật quá xa vời , quá mông lung
Nó tựa như làn khói phiêu duật mờ ảo , chỉ có thể nhìn mà không thể chạm
Vứt bỏ tâm trạng sầu bi , lạnh lẽo , nàng ôm tâm tình bình thản đi vào giấc ngủ một cách hết sức nhẹ nhàng như thể chưa từng có điều gì vướng bận trong lòng vậy .
Luna : Mọi người đọc xong nhớ cho mình xin ý kiến nha
Tiện thể trả lời luôn câu hỏi của chị nha
Hạnh phúc là gì ? Mà phải đánh đổi
Yêu thương là gì ? Mà cuối cũng vẫn phải chia ly
Ai trả lời hay mình sẽ cân nhắc đưa vào trong truyện nha
Yêu mọi người nhiều 💕💕💕
I love every body 💖💖💖
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro