Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 10: Ánh Sáng Sau Bóng Tối (Hết)

Trăng tròn treo lơ lửng trên bầu trời, ánh sáng nhợt nhạt soi rọi con đường dài u ám. Bóng dáng Nakroth và Zephys đổ dài trên nền đất, hòa quyện với bóng tối bao quanh. Không khí giữa hai người vẫn ngột ngạt, như thể những lời chưa được nói ra còn nặng nề hơn cả sự im lặng.

Zephys bước chậm lại, đôi mắt tím ánh lên tia nhìn bướng bỉnh. “Ta đã theo ngươi đủ lâu rồi, Nakroth. Giờ là lúc ngươi phải nói ra mọi chuyện.”

Nakroth dừng bước, đôi vai rộng của hắn khẽ rung lên trong một tiếng thở dài. Hắn quay lại, ánh mắt đỏ như ngọc ruby đối diện với ánh mắt của Zephys. “Cậu muốn biết điều gì?”

“Tất cả,” Zephys đáp, giọng cậu dứt khoát. “Victor là ai? Ngươi là ai? Và tại sao mọi chuyện này lại xảy ra với ta?”

Nakroth trầm ngâm trong giây lát, như đang cân nhắc điều gì đó. Cuối cùng, hắn lên tiếng, giọng trầm và lạnh: “Ta không phải con người. Ta là một sinh vật được tạo ra từ bóng tối, bị nguyền rủa để mãi mãi đi săn lùng những linh hồn lang thang. Victor là kẻ từng là đồng đội của ta, nhưng hắn đã phản bội và bán linh hồn mình cho thứ còn tồi tệ hơn cả bóng tối.”

Zephys đứng lặng người. Những lời Nakroth vừa nói như gió lạnh thổi qua tâm trí cậu, khiến mọi suy nghĩ trở nên rối ren.

“Vậy tại sao ta lại liên quan đến chuyện này?” Zephys khẽ hỏi, ánh mắt không giấu nổi sự đau đớn.

“Bởi vì cậu là ánh sáng.” Nakroth bước tới, đứng gần Zephys đến mức cậu có thể cảm nhận hơi thở lạnh giá của hắn. “Trong bóng tối vô tận của ta, cậu là người duy nhất có thể kéo ta ra khỏi đó.”

Zephys nhìn hắn, trái tim cậu chợt thắt lại. “Ngươi nói như thể… ta quan trọng với ngươi.”

Nakroth khẽ nhếch môi, nhưng lần này nụ cười của hắn không lạnh lùng, mà ấm áp đến lạ thường. “Cậu quan trọng hơn bất cứ thứ gì khác.”

Zephys mở miệng định nói gì đó, nhưng một tiếng cười vang lên từ trong bóng tối đã cắt ngang.

“Cảm động thật đấy, Nakroth,” Victor bước ra từ góc tối, nụ cười ma quái nở trên gương mặt hắn. “Nhưng cậu nhóc đó không thể cứu được ngươi. Ngươi là bóng tối, và ánh sáng chỉ khiến ngươi tan biến mà thôi.”

Nakroth lập tức chắn trước Zephys, ánh mắt hắn sắc bén như dao. “Ta đã cảnh cáo ngươi, Victor. Đây là lần cuối cùng.”

Victor nhún vai, tay hắn giơ lên, tạo ra một luồng khí đen đặc. “Vậy thì để ta cho cậu nhóc thấy bản chất thật sự của ngươi đi.”

Zephys bị kéo vào trận chiến trước khi cậu kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra. Victor lao tới với tốc độ chóng mặt, nhưng Nakroth nhanh hơn. Hắn xuất hiện ngay trước mặt Victor, đỡ lấy cú đánh bằng đôi tay trần, đôi mắt đỏ rực ánh lên sự quyết tâm.

“Zephys, chạy đi!” Nakroth gầm lên.

“Không!” Zephys hét lên, bàn tay cậu siết chặt chiếc vòng cổ bạc. “Ta sẽ không để ngươi chiến đấu một mình!”

Cậu lao tới, ném chiếc vòng cổ vào giữa hai người. Một luồng sáng mạnh mẽ phát ra từ chiếc vòng, đẩy lùi Victor về phía sau.

“Ngươi làm được gì thế này?” Victor rít lên, vẻ mặt hắn đầy kinh ngạc.

Zephys đứng bên cạnh Nakroth, ánh mắt tím của cậu ánh lên sự kiên định. “Ta không biết ngươi là ai, nhưng ngươi sẽ không bao giờ chạm được vào Nakroth.”

Nakroth nhìn Zephys, ánh mắt hắn thoáng qua sự ngạc nhiên, rồi chuyển thành một nụ cười nhạt. “Cậu thật ngốc.”

“Ngươi nói rồi đấy,” Zephys đáp, môi cậu nhếch lên đầy thách thức.

Victor rống lên trong cơn giận dữ, nhưng ánh sáng từ chiếc vòng cổ ngày càng mạnh mẽ. Cuối cùng, hắn biến mất, để lại một tiếng thét vang vọng trong đêm.

Nakroth nhìn Zephys, trong đôi mắt đỏ của hắn hiện lên sự nhẹ nhõm hiếm hoi. “Cậu đã cứu ta một lần nữa.”

“Ngươi nợ ta đấy,” Zephys đáp, đôi mắt tím sáng lấp lánh.

Nakroth bước tới, đưa tay kéo cậu vào một cái ôm thật chặt. “Ta hứa… sẽ bảo vệ cậu, dù có chuyện gì xảy ra.”

Zephys tựa đầu vào vai hắn, cảm nhận hơi ấm từ cơ thể lạnh lẽo của Nakroth. “Vậy đừng bao giờ rời xa ta.”

Ánh trăng chiếu sáng hai người, như một lời chúc phúc từ bầu trời. Dù bóng tối có còn vây quanh, họ biết rằng miễn là ở bên nhau, họ có thể vượt qua tất cả.

Hết truyện

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro