Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

11

Cuối cùng Minnie cũng biết được công việc khác của Miyeon, giảng viên thỉnh giảng ngành gốm, gồm lịch sử, thiết kế chuyên ngành, kỹ thuật nung đốt, kỹ thuật trang trí, phủ men, tạo mẫu gốm nâng cao,... (sr tôi không bíc nhiều lắm)

Cũng tình cờ thôi, nay tổ cô đi xem hiện trường và làm khảo sát nhỏ với sinh viên của một trường đại học mỹ thuật, thấy Miyeon lướt qua còn không tin vào mắt mình, hoá ra đây là lí do cô ấy không ở quán thường xuyên. Minnie len lén đi theo và hỏi thăm 1 sinh viên đại học, cứ chần chừ mãi có nên vào lớp không, đứng ngoài cửa rất lâu với suy nghĩ muốn vào trong bùng cháy. Cô muốn xem Miyeon nghiêm túc làm việc thế nào, cô ấy mặc áo sơ mi trắng, còn đeo kính, tóc xoăn nhẹ, chân váy nữa, ôi xinh lắm ấy.

Rốt cuộc cũng lẻn vào khi có một người từ trong đi ra, chắc đi vệ sinh hay gì đấy, Minnie tim đập thật nhanh, ngồi bàn cuối của giảng đường, không dám nhìn Miyeon suốt cả quá trình, cô có cảm giác mình như một chú chuột hư đốn gây chú ý, chỉ cần 1 sai sót nhỏ cũng làm ảnh hưởng đến việc giảng dạy của Miyeon. Mãi sau chắc chắn không có gì bất thường mới ngước lên, lớp đông lắm, cô lúc này mới tự tin là chẳng ai chú ý đến mình đâu, mới thoải mái lấy bừa một quyển sổ ra và nhắn tin cho đồng nghiệp yên tâm, nhanh chóng nghiêm túc ngồi nghe giảng.

Thật sự ấy, Miyeon là thiên thần à?

Mỗi lần gặp cô ấy lại tự hỏi làm cách nào cậu ấy rơi xuống vậy?

Lớp rất đông và dường như ai cũng chăm chú, do môn học lôi cuốn hay do muốn ghi điểm trong mắt giảng viên? Minnie không biết, cô chống tay vào cằm, thuật ngữ chuyên ngành chẳng hiểu tí mô tê gì, cũng chẳng cần hiểu, nhìn cậu ấy thôi, chỉ nhìn thôi được không? Giọng nói nhẹ nhàng, cách dạy rất mộc mạc, không kém phần chuyên nghiệp và duyên dáng, thi thoảng cười khi có bạn nào trả lời dí dỏm.

- Có ai có câu hỏi gì không nhỉ?

Minnie chăm chú 1 lúc thì nhận ra đã hết giờ, đã đến cuối bài giảng, thoáng cô đã định ở lại kiểu " bất ngờ chưa" nhưng nhìn cả đống sinh viên giơ tay và lên xếp hàng hỏi, Minnie lại rút điện thoại ra nhắn tin cho đồng nghiệp báo lại mọi người cứ làm việc được giao.

Chờ chán chê Miyeon mới xuất hiện trước mặt Minnie, hoá ra cô ấy sớm nhận ra người bạn ngồi hàng cuối với vẻ ngoài không giống 1 sinh viên lắm ngay từ đầu, dễ hiểu thôi, ngoại hình của Minnie rất độc đáo khó mà tả được. Minnie thay các sinh viên khác giúp Miyeon mang đạo cụ ra ngoài, hành động tự nhiên như thể đây mới là việc của cô, không biết từ lúc nào đã bật chế độ đừng động vào với tất cả trừ Miyeon.

- Có nặng không?

Miyeon nhìn Minnie với đôi mắt biết ơn, hình ảnh gương mặt đỏ bừng với cánh tay run run bê chồng cốc vẫn làm cô sợ hãi, bao nhiêu thắc mắc kìm nén lại, sau khi cất đồ rồi hỏi. Trên quãng đường từ phòng học đến thư viện là hai toà nhà khác nhau, Minnie thầm đánh giá mọi thứ, giờ mới nhận ra bộ chén trong tay mình đang lung linh dưới nắng, ngôi trường này thì quá đẹp, Miyeon đi cạnh cô gấp gáp, chào đáp lại rất nhiệt tình với mọi sinh viên hoặc giảng viên khác.

- Đây rồi, cậu chờ tớ chút nhé.

- Ừm.

Miyeon đỡ lấy đồ trong tay Minnie đi vào phòng trong cùng của thư viện, một lúc sau trở lại.

- Minnie ơiii.

Minnie chưa kịp nghĩ ngợi gì thì Miyeon đã ra, nghe thấy cô ấy gọi tên mình mới cảm thấy chút gì đấy quen thuộc.

- Cậu chưa từng kể với tớ là cậu có công việc ngầu thế này luôn đấy.

- Cũng không phải chính thức, tớ dạy vài buổi cho mùa hè này thôi. Thế sao cậu lại trở thành sinh viên của tớ vậy?

Minnie đang cười cười vì Miyeon khoác chặt lấy tay cô như thói quen và đi lại trong trường học, không gì mà mỗi lần ai đấy đi qua cô lại thấy rất hãnh diện, nhưng trả lời cậu ấy thế nào đây? Tớ thấy cậu xinh quá, tớ tò mò cậu làm gì, tớ muốn biết mọi thứ từ cậu?

- Tớ không biết nữa, thấy cậu vào lớp rồi theo vào thôi.

Miyeon phì cười, câu trả lời lạ lùng.

- Nhưng không phải thấy tớ từ nhà đi đến đây rồi đi theo chứ?

- Ôi nghe như một tên biến thái, nay tớ có công việc ở đây, nhóm tớ đang khảo sát ở khu B kìa, tớ thì đi ra khu cậu dạy, xong nhìn Cho Miyeon đi thẳng vào lớp, đáng sợ chưa?

- Ồ, khảo sát gì đấy? Tớ giúp gì được không?

Minnie mở to mắt ra, chưa kịp nhờ luôn, Miyeon là thiên thần, chắc chắn.

Sau khi hỏi thêm và biết Miyeon nếu không có việc khác thì thời gian còn lại trong ngày sẽ về nhà nặn gốm, cô quyết định rủ Miyeon ở lại và cùng đoàn cô làm việc. Cũng không gì quá nặng nề, đây chỉ là một nhánh giáo dục trong cả chuỗi mà đài cô đang làm, Miyeon rất nhiệt tình cung cấp thông tin, còn ngồi quay phỏng vấn. Xong một lúc không hiểu sao gần trưa mà đông người kéo đến thế này, lúc cô dẫn Miyeon đến thấy chỉ có ban truyền thông của trường với mấy người trong đoàn, giờ thì cô muốn kéo cô bạn mình ra khỏi đó rồi trốn đi. Quay xong shot của Miyeon, ai cũng cố gắng xem xét một chút, mỗi khi Miyeon nói tất cả yên lặng đến sợ, cô ấy nói xong thì cả cậu cầm máy quay cũng muốn vỗ tay, Minnie đứng ngay sau máy nghe mọi người cảm thán vì Miyeon quá xinh đẹp, không biết sao cứ hơi không vui. Cậu ấy cười hệt như lúc nói chuyện với khách của quán, nụ cười rất vừa đủ nhưng ai mà không đổ.

- Tiền bối ơi, cảnh này oke chưa?

- Ừ được rồi, lấy thôi.

Minnie tự nhủ sẽ phải tự mình edit toàn bộ đoạn này, cô bắt đầu hoang mang, có phải lúc Miyeon muốn giấu quán cà phê của mình đi vì lý do cũng giống như cô đang muốn giấu cô ấy đi lúc này không?

...

Miyeon ngồi cạnh Minnie và đội nhóm của cô ấy trong phòng chờ của trường, chủ nhiệm khoa và hiệu phó vừa đi khỏi, vì là đài quốc gia nên họ cũng đích thân đến xem xét qua, vốn là mọi thứ sẽ được họp lại rõ hơn sau khi được chỉnh sửa lần cuối, quá trình duyệt nội dung rất nhanh chóng và chuyên nghiệp. Do quá tập trung vào công việc nên giờ đống câu hỏi và sự lo lắng cho Miyeon ập đến, cô rón rén quay sang Miyeon định hỏi nhỏ cậu ấy nhân lúc tổ kịch bản họp nhẹ, đúng lúc ấy Miyeon cũng cúi xuống quay nhanh sang cô.

Giật cả mình, Minnie trong một giây tưởng như cảm nhận được hơi thở của Miyeon vì mặt hai người đã rất gần nhau, cô cứng người nhưng cô bạn kia nhanh chóng lùi lại.

- Ồ, xin lỗi.

- À ừ.

- Minnie ơi nãy tớ có nói gì kì lạ không?

Minnie cười toe toét, cô không biết phải khen thế nào mới đủ.

- Cậu, cậu quá, quá, quá tuyệt luôn ấy.

- Thật ư?

Gì đây, Minnie không chịu nổi nữa vì Miyeon vừa làm aegyo với cô, cảm thấy trái tim bay xung quanh cậu ấy, cô không biết nụ cười của mình bắt đầu từ lúc nào. Không, cô ấy vừa chỉ ngại ngùng và hỏi với đôi mắt cún con thôi mà, cô ấy cũng vừa lo lắng nữa, ngay bây giờ cô muốn hét lên và lao vào ôm lấy, cô sẽ ôm thật chặt. Minnie ngốc nghếch một chút rồi tự nhủ là rồi một ngày cô sẽ dụ dỗ cậu ấy về nhà mình, và rồi sẽ đóng chặt cửa lại, giấu cậu ấy đi, xong nhanh gạt bỏ cái suy nghĩ đáng sợ ấy, không phải do cô đâu, chỉ là hôm nay Miyeon tóc xoăn nhẹ rồi còn mặc áo sơ mi và chân váy nữa, à đúng rồi, do đôi chân đấy, hừ, phải giấu cậu ấy đi.

- Miyeon ạ, cậu đừng lo lắng quá, cậu làm rất rất là tốt luôn, chúng tớ khảo sát nhỏ thôi rồi viết bài mà nhờ cậu thì 90% bọn tớ tìm xong rồi, đương nhiên bọn tớ cũng lấy thông tin từ sinh viên nữa, họ kéo đến đây quá nhiều luôn, ước gì hôm nào cũng suôn sẻ thế này.

- Ồ...

- Mà ai cũng được nhìn cậu xinh đẹp, không được.

Giờ đến lượt Miyeon cười ngốc, cô không hiểu, không dám hiểu, ngại ngùng quay mặt đi, gì thế nhỉ, một ngày nghe người khác khen mình xinh đẹp nhiều không đếm nổi đâu, nhưng đến lượt Minnie thì cô chỉ muốn quay đi rồi chạy thật xa.

Ánh mắt Minnie vẫn nhìn cô chằm chằm, chờ một lời an ủi, Miyeon bối rối, không biết nên làm gì, cô muốn chạy đi, hay là đứng dậy đi khỏi đây luôn.

- Tớ... tớ sẽ chỉ cho cậu xem thôi nhé.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro