Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 20

Cung Môn ẩn minh sâu trong Sơn cốc Cựu Thần, bốn bề núi bao quanh, chỉ có duy nhất một đường để lên và xuống. Khí hậu quanh năm ẩm ướt, ngay cả ngày hè thời tiết cũng không quá nóng, vậy nên càng những ngày Xuân thời tiết càng ẩm thấp, mưa phùn rả rích rơi trên mái hiên, bao quanh Cung Môn một màn che trắng xoá.

Cung Thượng Giác ngồi trước án thư trong thư phòng xử lý công vụ, thuộc hạ ra vào dẫm ướt cả hiên, đến khuya Thượng Quan Thiển mới chầm chậm mang mọt khay đồ ăn nhẹ đi vào, Cung Thượng Giác không ngẩng đầu nhìn nàng, chi khẽ gọi nàng đến ngồi bên cạnh. Trước đây mỗi lần Thượng Quan Thiển bước vào đây, hắn đều gáp gọn hết các sổ sách giấy tờ bỏ sang một bên, bây giờ không còn cố kỵ điều gì tất cả đều bày ra trước mắt nàng, rất nhiều những hồ sơ giấy tờ, có cái nàng nhìn hiểu có cái không. Cung Thượng Giác thành tâm muốn gỡ bỏ khúc mắc giữa hai người, không có đề phòng thăm dò nhau mà dùng chân tình để đối đãi, hắn không phải người giỏi ăn nói chỉ có thể thể hiện bằng hành động, để nàng tự do đi lại, không phái thuộc hạ theo dõi hành tung của nàng cũng như không muốn giấu nàng điều gì trong Cung Môn. Thượng Quan Thiển cũng không bày tỏ gì nhiều, nàng sẽ thỉnh thoảng mang một chút điểm tâm đến, ngồi bên cạnh hắn mài mực, mùi mực thơm quyện cùng tinh dầu hoa quế như một lời đáp lại của nàng dành cho hắn.

- Đêm có chút lạnh, chàng ăn chút cháo cho ấm bụng rồi hãy làm tiếp.

- Khuya rồi, nàng cũng nên nghỉ ngơi đi, ta cũng sắp xong việc rồi.

- Nào, uống một chút, thiếp đã hầm cả buổi chiều đó.

Cung Thượng Giác đón lấy chén cháo bằng một tay, tay kia nắm lấy tay Thượng Quan Thiển, nàng cũng không rút ra để hắn tuỳ ý nắm. Uống hết bát cháo xuống bụng, Cung Nhị tiên sinh vang danh thiên hạ cũng có lúc muốn gác lại Cung vụ,  có phu nhân xinh đẹp ở bên ai còn muốn nhìn mấy quyển sổ khô khốc này nữa, hắn mặt không đổi sắc nhanh chóng đảy nhanh tốc độ làm việc, một số chuyện không gấp liền để sang ngày mai. Cung Thượng Giác nắm tay đưa Thượng Quan Thiển trở lại sương phòng, từ lúc nàng về đây cả hai vẫn chia phòng ngủ, hắn tôn trọng quyết định của nàng cũng chưa lần nào nhắc đến chuyện này. Thượng Quan Thiển ngược lại lại muốn xem rốt cuộc giới hạn của Cung Thượng Giác dành cho nàng là ở đâu.

- Đêm nay, Cung Nhị tiên sinh có muốn ở lại không. Gương mặt nàng xinh đẹp dưới ánh trăng càng ánh lên vẻ diễn lệ, đôi mắt lấp lánh tựa ánh sao trời không mang theo chút tạp niệm nào nhìn thẳng vào mắt hắn.
Cung Thượng Giác thoáng sững người, vô thức nắm chặt tay Thượng Quan Thiển hơn, trong tâm tràn ngập vui vẻ cùng nàng đẩy cửa bước vào.

Thượng Quan Thiển giúp Cung Thượng Giác cởi ra ngoại bào chỉ để lại lớp xam y mỏng, dù đã sớm làm những chuyện thân cận hơn thế nữa nhưng thật tâm với nhau như phu thê thế này vẫn là lần đầu tiên, nàng không tránh khỏi ngượng ngùng. Dưới ánh nến, gương mặt nàng trắng nõn giờ phút này lại có chút phiếm hồng, đôi mắt long lanh dụ hoặc khó tả. Tuy vậy, Cung Thượng Giác cũng không định tiến xa hơn, hắn chỉ đơn giản ôm nàng trong tay, cung đắp chung một tấm chăn đi ngủ. Đầu Thượng Quan Thiển gối lên vòm ngực săn chắc, lắng nghe tiếng trái tim hắn đập bên tai thấy bình yên đến lạ. Cung Nhị một tay ôm lấy vòng eo mảnh, tay khía khẽ vuốt trên tóc nàng cảm nhận suốt tóc mềm mượt trôi qua kẽ tay gãi vào lòng hắn. Mùi Nguyệt Quế thoang thoảng quyện lấy mùi Đỗ Quyên từ nàng, không huân hương thượng hạng nào sánh được, Cung Thượng Giác vùi đầu vào giữa hõm vai và cổ Thượng Quan Thiển, hít tràn phổi mùi hương dịu nhẹ của nàng, đặt lên vai lên tóc nàng từng nụ hôn vụn vặt.

Thượng Quan Thiển bị hơi thở ấm nóng của hắn hun đỏ, lại bị những chiếc hôn vụn vặt chọc cho ngứa ngáy muốn dãy ra một chút. Cung Thượng Giác dứt khoát ngẩng đầu hôn lên đôi môi nàng, đôi môi nhỏ nhắn đầy đặn lại mềm như thạch chọc người quyến luyến không dứt. Thượng Quan Thiển không chút phòng bị đón nhận nụ hôn từ hắn, cũng không có ý định đẩy hắn ra, môi hôn này là điều nàng hằng mong ước, hắn có đôi môi mỏng mang đường nét lạnh lùng nhưng khi hôn lại vô cùng nóng bỏng dịu dàng, dễ dàng đưa nàng chìm vào ngọt ngào vô tận. Cung Thượng Giác cảm nhận được sự chấp thuận của nàng, liền hôn thoả thích đến khi sắp không kìm hãm được mới luyến tiếc dừng lại. Đêm đó, hai người chỉ đơn giản ôm nhau ngủ, sau đó thi thoảng Cung Thượng Giác sẽ lại qua đêm ở Phòng Thượng Quan Thiển như thế, tình cảm giữa bọn họ đã gieo được một hạt giống xuống hai vùng đất khô cằn.

Dần dần bầu không khí giữa hai người bọn họ đã dịu đi rất nhiều, Thượng Quan Thiển ngẫu nhiên cũng sẽ cùng Cung Viễn Chuỷ diễn tiểu kịch trường tranh sự chú ý từ Cung Thượng Giác, hầu như lần nào phần thắng cũng nghiêng về phía nàng mà không cần tốn nhiều công sức. Hai nhóc con hiếu động ngoan ngoãn, rất nghe lời phụ thân và mẫu thân, Hoa Hoa nói muốn cùng Tiểu thúc Viễn Chuỷ nghiên cứu độc dược, Cung Thượng Giác cũng không phản đối, Cung Viễn Chuỷ vui vẻ ra mặt, khoé miệng không giấu nổi kiêu ngạo trong lòng hắn. Mộc Mộc trầm ổn theo Chấp Nhẫn đại nhân đọc sách luyện chữ, rồi lại theo Kim Phồn và Cung Thượng Giác học võ công truyền thừa, là một ứng cử viên sáng giá cho vị trí Chấp Nhẫn tương lai. Tuy nhiên, Cung Thượng Giác cũng không quá đặt nặng vấn đề này, hắn muốn hai nhóc con vô tư vui vẻ, hắn có thể đảm bảo cả đời này chúng đều có thể sống vô tư không cần gánh lấy trách nhiệm Cung Môn nếu chúng không muốn.

Càng gần kề Tết Nguyên Tiêu không khí càng rộn ràng náo nhiệt, Cung Thượng Giác vì Thượng Quan Thiển và hai nhóc con đã biến Giác cung quanh năm tĩnh mịch tràn ngập sắc đỏ rộn ràng, tiến dưới trang trí vô cung bắt mắt nổi bật. Cung Thượng Giác tranh thủ trong lúc có thời gian rảnh liền làm cho phu nhân cùng hai nhóc con này mình mỗi người một chiếc đèn lồng, đến cuối cùng cũng làm cho Cung Viễn Chuỷ một chiếc không thể bỏ qua đệ đệ được.

Hiếm khi Cung Thượng Giác có thời gian rảnh nhiều hơn, ngày mai là Đại lễ sự vụ Cung Môn cũng đã ổn định, Thượng Quan Thiển đề nghị hắn đưa hai nhóc con xuống núi đi dạo mua mấy thứ đồ chơi mà chúng thích, nàng sẽ ở lại Giác Cung chuẩn bị thật nhiều đồ ăn ngon chờ bọn họ.

Cung Thượng Giác muốn đưa Thượng Quan Thiển đi chung nhưng nàng lại nói, ngày mai Đại lễ hai người sẽ cùng đi xuống núi thả đèn giải câu đố, khi đó không đem hai nhóc con theo được nên muốn hắn dẫn chúng đi trước để bù đắp. Cung Thượng Giác cũng muốn mua một chút lễ vật để tặng nàng nên nhanh chóng đồng ý, cùng Cung Viễn Chuỷ đưa hai nhóc con đi dạo.

- Phụ thân, người đang nhìn gì vậy? Mộc Mộc bám tay vào sạp hàng nhón đôi chân ngắn tũn cố nhìn xem trên đó có gì khiến phụ thân nhóc chăm chú không rời mắt

- Hai con xem cây Trâm Ngọc này có phải là rất hợp với mẫu thân đúng không? Cung Thượng Giác giơ cây Trâm được chế tác từ chất Ngọc thượng hạng cho hai nhóc con cùng xem, cây Trâm đơn giản nhưng sáng bóng, được khắc một chùm hoa nhỏ xinh, ở giữa nhuỵ hoa là những viên Hồng Ngọc căng tròn.

- Woa, cây Trâm đẹp quá nhất định mẫu thân đeo lên sẽ càng đẹp hơn. Hoa Hoa gật đầu đồng tình với ý kiến của phụ thân.

- Vậy phụ thân sẽ mua làm quà cho mẫu thân nhưng hai con phải giữ bí mật giúp ta được không.

- Phụ thân, Hoa Hoa cũng muốn mua một cây Trâm đẹp. Người mua cho Hoa Hoa thì Hoa Hoa mới giúp người giữ bí mật được.

- Nào, con gái bảo bối, hiện tại con chưa cài Trâm được nên phụ thân mua cho con chuỗi lục lạc bằng bạc này nhé. Hoa Hoa một chuỗi, Mộc Mộc một chuỗi, đeo lên sẽ giống Viễn Chuỷ thúc thúc, luôn có tiếng chuông đinh đang bên người.

- Được ạ. Hoa Hoa cũng thích giống Tiểu thúc, có tiếng chuông vui tai bên người.

Sau khi dạo chơi đến mệt, Cung Thượng Giác đưa hai nhóc con về Cung Môn trước thời gian dùng bữa tối, nghĩ đến Thượng Quan Thiển đang ở Giác Cung chờ bọn họ trở lại lòng hắn lại ấm áp hơn mấy phần.


Tác Giả: Tôi viết chương sau trước cả chương này luôn quý vị ạ. Cứ nghĩ mới lên chương mới 2 hôm thôi, ai dè đã là 5 hôm rồi chưa lên thêm, có lỗi quá làm liền 2 chương cho quý vị đâyyyyyy

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro