Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

19. Dưỡng thai

Thượng Quan Thiển tỉnh lại phát hiện bên giường có người ngồi.

-Chàng đã về.....

Nàng mềm giọng gọi.

Nam nhân vuốt tóc nàng, đưa tay ôm nàng từ trong ổ chăn, cầm quần áo khoác thêm cho nàng.

Thượng Quan Thiển ngủ đến mờ mịt, tỉnh tỉnh mê mê khoác áo, sau đó bị hắn ôm ra đệm ở phòng ngoài. Thị nữ bưng thuốc tiến vào. Là thuốc bổ Cung Viễn Chủy làm,nghe nói rất tốt cho phụ nữ có thai, cách vài ngày Thượng Quan Thiển phải uống một lần. Mới đầu còn cảm thấy ngon, uống nhiều liền chán ngấy.

-Ta còn no, không uống được không?

Thượng Quan Thiển cau mày nói.

Cung Thượng Giác đưa tay vuốt mi tâm của nàng, nghiêm túc nói:

-Đừng nhíu mày.

-Biết rồi.

Thượng Quan Thiển oán thầm trong lòng. Nghe nói vì để không sinh ra đứa nhỏ có mặt như khổ qua, nàng không thể nhíu mày.

Cung Thượng Giác uy nàng uống xong nửa chén thuốc, rốt cục vì Thượng Quan Thiển "chơi xấu" mà không bức nàng uống tiếp.Viễn Chủy mà biết chắc chắn sẽ tức giận vì hắn dung túng cho nàng.

***********

Cung Thượng Giác thích nhất là khi rảnh rỗi, cầm một quyển sách, bưng khuôn mặt nghiêm túc khiến người ta đau đầu ngồi đối diện nàng, hướng bụng nàng đọc sách. Cứ tiếp tục phương thức dưỡng thai này, không phải nàng thấy sách liền đau đầu, mà tương lai sẽ sinh ra một con mọt sách nghiêm túc.

Cung Thượng Giác cầm quyển sách ngồi đối diện nàng, ánh mắt sâu kín nhìn chằm chằm cái bụng của nàng.

Thượng Quan Thiển nghe thanh âm nam trung trầm thấp chậm rãi đọc, giống như có loại ma lực trấn an lòng người, khiến người ta không khỏi buồn ngủ. Thượng Quan Thiển ngồi trên giường nhỏ, ngẩn người nhìn khuôn mặt nghiêm túc của nam tử đối diện, vô cùng nghiêm túc, bất tri bất giác, ngả xuống đệm, tựa vào gối đầu ngủ thẳng.

-Thiển Thiển...

Cung Thượng Giác nhìn thai phụ bên cạnh ngủ đến suýt chảy nước miếng, mặt lướt qua một chút bất đắc dĩ, chỉ có thể cởi giày ngồi lên giường, cẩn thận ôm lấy nữ nhân đang ngủ vào lòng, cúi đầu hôn nhẹ gương mặt quả táo hồng nhuận trơn bóng của nàng, biểu tình không còn nghiêm túc, đôi mắt đen chứa nhàn nhạt ôn nhu, khóe môi ý cười dịu dàng.

Hắn nhẹ nhàng vỗ về bụng gồ lên của nàng, tưởng tượng bộ dáng của con.

Đột nhiên, tươi cười trên mặt hắn cứng đờ, trợn mắt nhìn tay hắn, mà tay hắn đang cứng ngắc phủ trên bụng nàng.

Vừa rồi, hình như hắn cảm giác được dưới tay có cái đò đó đá hắn một chút.

Bất quá, khi hắn cẩn thận cảm nhận, bụng nàng vẫn nhẵn nhụi, không cảm thấy động tĩnh gì nữa.

***********

Buổi tối, vì ban ngày Thượng Quan Thiển ngủ nhiều, nên vô cùng tỉnh táo.

Nhưng mà, khi nàng thấy Cung Thượng Giác cầm một quyển sách ngồi đối diện nàng, vẻ mặt nghiêm túc chuẩn bị đọc, Thượng Quan Thiển lại đau đầu.

Mặc kệ đứa con trong bụng nàng là nam hay nữ, hắn còn đọc tiếp, nàng thực lo lắng sau này sinh ra một con mọt sách, lại còn là con mọt sách vô cùng nghiêm túc, rất bi kịch .

Vì thế, Thượng Quan Thiển quyết định làm chút chuyện khác có ý nghĩa hơn.

-Nói cho chàng nghe chuyện này.

Thượng Quan Thiển vẻ mặt thần bí tới gần hắn, mắt to sáng ngời chớp chớp, thử gợi lên lòng hiếu kỳ của hắn.

Cung Thượng Giác bình tĩnh ôm lấy thân thể đang tiếp cận hắn, hôn nhẹ lên môi nàng, thanh âm bình thản.

-Nàng nói đi.

Tay đã tiến vào trong quần áo nàng, vuốt ve bụng nàng.

Thượng Quan Thiển phồng má, hắn bình tĩnh như vậy, thật sự làm cho nàng cảm thấy hết thú vị, chính là tưởng tượng có thể dọa hắn nhảy dựng, nàng lại lên tinh thần.

-Nói cho chàng, con có thể động rồi nha! Giữa trưa hôm nay, lúc ta ăn cơm, con chào hỏi ta.

Thượng Quan Thiển ôn nhu cười nói, khi đó, cảm giác được con cử động, niềm vui lần đầu tiên làm mẹ khiến nàng thực kích động vô cùng, thiếu chút nữa đã trực tiếp chạy ra ngoài tìm hắn, nói với hắn, bé con chào hỏi nàng.

Nhưng là, nghe tin này, cha của đứa nhỏ chỉ là nhìn bụng nàng, bộ dáng điềm tĩnh.

-Chàng không vui sao?

Thượng Quan Thiển buồn bực hỏi.

Cung Thượng Giác nhìn nàng, tay vẫn ôn nhu vuốt ve bụng nàng, thực bình tĩnh nói:

-Ta đã biết, chiều nay khi nàng đang ngủ, nó cử động.

Vì thế, cảm xúc kích động đã được hắn thu liễm trong lòng.

Thượng Quan Thiển nhụt chí, hại nàng muốn chia sẻ với hắn niềm vui trong quá trình con lớn dần, ai ngờ hắn thế nhưng lại thừa dịp nàng ngủ lén lút tự mình thể nghiệm, thật sự là quá đáng mà.

Bỗng nhiên, Thượng Quan Thiển "ôi" một tiếng, nếu không phải Cung Thượng Giác ôm nàng, nàng sẽ nhảy dựng lên.

-Sao thế?

Cung Thượng Giác khẩn trương hỏi.

Thượng Quan Thiển trừng lớn mắt nhìn hắn, vẻ mặt kích động.

-Con lại động.

Cung Thượng Giác nghe vậy, lập tức ôm nàng đến giường cho nàng nằm xuống, sau đó lột quần áo của nàng, chính mình dán vào bụng nàng, bàn tay to sờ tới sờ lui. Tuy rằng hôm nay đã cảm nhận qua một lần, nhưng mà khi đó quá bất ngờ không có chuẩn bị, sau con lại không động nữa. Cho nên hiện tại con lại động, sao không khiến hai người lần đầu làm cha mẹ kích động cho được.

Thế nhưng, dường như bé con bị Thượng Quan Thiển xác định là thực ngoan có ý định làm trái nguyện vọng của cha mẹ, lại không nhúc nhích gì nữa.

Thượng Quan Thiển bị hắn nằm sấp đè có chút khó chịu, đặc biệt chính mình bị hắn thấy hết cả người trần trụi vì mang thai mà mập ra một vòng, Thượng Quan Thiển rất sợ hắn sẽ ghét bỏ - tuy rằng bụng nàng là do hắn làm lớn ra.

Thượng Quan Thiển đang muốn khuyên hắn bỏ qua, đột nhiên, bụng lại có động tĩnh. Tay Cung Thượng Giác phủ trên bụng nàng, phần bụng bên dưới tay hắn bỗng chốc nhô lên cái bao nhỏ, cảm giác rõ ràng như vậy, bất thình lình dọa hắn rút tay về, cái bao nhỏ nhô lên ở bụng bằng phẳng lại trượt một khoảng, chậm rãi biến mất.

-Nó, nó động rồi......

Cung Thượng Giác quá chấn kinh rồi, thế nhưng lại mất đi thói quen nghiêm túc, giống như trẻ con, nhìn Thượng Quan Thiển mà không nói nên lời.

Thượng Quan Thiển ôn nhu nhìn hắn. Nàng kéo đầu hắn xuống, dâng môi đỏ mọng hôn vài cái lên khóe môi hắn.

Hai người hôn một lát, cả hai đều thở hổn hển, mà viên thịt tròn khiến cha mẹ kích động lại yên lặng, sau đó bất kể sờ thế nào cũng không có động tĩnh.

Thượng Quan Thiển nhất thời không kìm lòng nổi . Từ lúc nàng có thai, vô luận nàng làm gì, hắn đều nhân nhượng bao dung, dưỡng cho gan nàng ngày càng lớn, thường thích trêu chọc mút hắn vài cái, nhìn hắn vì dục vọng dâng lên không phát tiết được mà khuôn mặt nhiễm đỏ, thật là sắc đẹp có thể thay cơm, hại nàng suýt nữa không kìm được bổ nhào đến gặm hắn.

Đương nhiên, hậu quả của loại trêu chọc này, nàng phải chịu hy sinh không ít.

Hắn nhẫn nại, khuôn mặt tuấn tú hơi đỏ, đôi mắt đen thâm thúy nóng rực nhìn nàng.

-Chàng...

Thanh âm của nàng bị hắn ngăn chặn, tay hắn đi từ bụng nàng lên ngực. Ngực nàng vì mang thai mà trở nên lớn hơn . Lúc hắn ngủ trừ thích sờ bụng nàng, càng thích cầm bộ ngực sữa của nàng vuốt ve, thậm chí có buổi sáng nàng thức dậy, sẽ phát hiện một bên ngực bị hắn nắm cả buổi tối. Nửa đêm, mỗi khi nàng rời giường uống nước, vừa nằm xuống, hắn vốn đang ngủ rất nhanh lại ôm nàng vào lòng, tay tiếp tục trực tiếp cầm một bên ngực của nàng tuyên cáo chủ quyền.

Đầu lưỡi ẩm ướt trơn nhẵn của hắn tiến sâu cuốn lấy lưỡi nàng cùng múa, tỉ mỉ hôn lần khoang miệng nàng, rốt cục buông nàng ra, dời mục tiêu đi.

Hắn ngồi trên giường, mà nàng ngồi trong lòng ngực hắn, vật vừa cứng vừa nóng để giữa hai chân nàng.

-Thiển Thiển, giúp ta.....

Hắn khàn giọng nói, kéo tay nàng đến chỗ vật thô to cứng rắn kia.

Hai gò má nàng đỏ hồng, đôi mắt ướt át, cũng bị dục vọng làm khổ không ít, trong người một mảng trống rỗng. Bất quá, nhìn bộ dáng hắn vừa đáng thương vừa đáng yêu, lòng nàng mềm xuống, thuận theo hắn lôi kéo cầm cái gì đó vừa cứng vừa nóng.

Vật trong tay hình như lại lớn hơn, tay nàng căn bản cầm không được, vẫn là hắn nắm tay nàng cùng động. Rốt cục, hắn rên một tiếng, Thượng Quan Thiển cảm thấy vật gì đó trên tay giật giật, sau đó phun ra chất lỏng, thân thể nàng cùng tay đều dính chất lỏng trắng ngà.

-Thiển Thiển, Thiển Thiển.....

Hắn thấp giọng gọi tên nàng, đôi môi ấm áp hôn lên gương mặt ẩm ướt mồ hôi của nàng, ôm nàng chặt hơn nữa. Mà cái đồ vật gì đó vừa phát tiết, tựa hồ lớn hơn một chút...

Qua một hồi Cung Thượng Giác cũng coi như là thư thái, ôm lấy Thượng Quan Thiển ngủ say, trong lòng vui vẻ.

Hiện giờ nàng ở bên cạnh hắn, trong bụng còn có đứa nhỏ của hắn, thật sự là không thể tốt hơn được nữa.

Hắn đưa tay đặt lên bụng nàng, nghĩ thầm: sớm xuất hiện đi, đừng để hắn chịu tội nữa.

Còn mấy tháng nữa, hắn vẫn có thể chờ được. Mặt mày Cung Thượng Giác nhu hòa đi, nhiễm ý cười nhàn nhạt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro