Chap 1: Xác chết, biến mất
Cô ta là minh tinh màn bạc. Cô ta là diễn viên, đạo diễn, giám đốc sản xuất của nhiều bộ phim nổi tiếng. Và trong giới, người ta đồn cô ta là nhân tình của một ông lớn nào đó mà họ ngại nhắc tên.
Cô ta có mái tóc màu vàng óng ả tôn lên khuôn mặt dài và nước da trắng sứ, đôi mắt màu xanh như màu nước biển và đôi môi đỏ như màu máu.
Cô ta mặc chiếc đầm đen ôm sát cơ thể đẹp. Chiếc váy xe tà và đôi giày cao gót bít mũi khoe đôi chân thon dài. Trên cổ cô ta được trang trí bằng chiếc vòng cổ lấp lánh. Với chiếc túi hiệu và đôi lắc tay lấp lánh không kém.
Cô ta trở về nhà sau vũ hội trên chiếc xe Rover Land biển hiếm. Đến một tòa chung cư cao cấp.
Đồng hồ đã điểm 12 giờ đêm, đứa con gái vàng ngọc của nhân tình có lẽ đã say giấc ngủ.
Cô ta tắm rửa qua loa say vào giấc nồng trên chiếc giường gỗ mùi trầm hương quý.
Sharon thức giấc, cô ta cầm chiếc iPhone 11 sang trọng lên để xem giờ. Có một cuộc gọi nhỡ từ "Cô giáo". Sharon không buồn gọi lại.
Sharon thấy mọi thứ yên ắng quá. Không có tiếng cãi nhau của đứa con gái 11 tuổi với bà giúp việc. Cũng không có tiếng lục đục trong phòng bếp như mọi ngày.
Sharon bước xuống giường, xỏ chân vào đôi dép bông. Cô mở cửa, bước ra ngoài phòng khách. Cô đưa mắt nhìn xung quanh và thấy bà giúp việc nằm gục trên bàn ăn, chân không chạm đất.
Sharon sợ hãi tiến đến gần bà ta. Cô vuốt tóc qua kẽ tai. Cô thấy một cốc nước đặt trên bàn, bên trong là đầu một con búp bê gỗ đang hướng ánh mắt nhìn về phía cô. Và cô thấy máu chảy thành giọt xuống từ bàn ăn.
- Neko-chan!
Sharon hoảng hốt gọi tên đứa con gái không có máu mủ ruột thịt gì.
Không có tiếng trả lời.
Sharon vội chạy vào phòng của con bé. Mọi thứ vẫn ngăn nắp và cô không thấy con bé đâu cả. Cô tiếp tục chạy vào phòng tắm. Cũng không thấy gì.
Sharon xoa trán rồi chợt nhận ra, giờ này cô bé đang đi học.
Sharon mở điện thoại định gọi cảnh sát. Nhưng chợt thấy cuộc gọi nhỡ từ cô giáo của con bé. Sharon tròn mắt, đầu ngón tay cô run lên bần bật. Cô gọi cho cô giáo.
- Cô giáo ?
- Chị Veneyard, vào tiết học rồi nhưng cháu Furuya chưa đến lớp. Không biết...
Chiếc điện thoại tuột khỏi tay Sharon, rơi xuống đất.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro