Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chap 12- Lừa dối.

Nói chuyện riêng với Vỹ Dạ sao?

"Sao phải nói chuyện riêng ạ? Con không thể nghe được sao?" Lan Ngọc cũng muốn nghe, dù sao cô và nàng cũng là một đôi, xem như cả ba đã là gia đình của nhau, sao mẹ lại cho cô ra rìa được.

"Hừm, cũng được."

Lan Ngọc cười hì hì kéo bà đến giường ngồi.

"Mẹ lại đây ngồi đi."

Cả ba ngồi ở giường, bà Ninh ngồi ở giữa, nàng và cô mỗi người một bên.

"Vỹ Dạ, dì xin lỗi thời gian qua đã cố tình chia rẽ hai đứa, chuyện tối đó là dì hù doạ con. Thành thật xin lỗi."

"Dì đừng nói như thế, cũng nhờ dì mà Lan Ngọc mới giỏi giang như ngày hôm nay. Đó cũng là cơ hội để con biết tình cảm của mình dành cho Lan Ngọc ở mức độ nào. Con cảm thấy đây mới là thời điểm thích hợp, cảm ơn dì."

"Không, con không đồng ý." Lan Ngọc lên tiếng.

"Con muốn làm trò gì đây?" Bà Ninh nhìn cô khó hiểu.

"Mẹ làm bọn con bao năm qua chia cắt, nhớ nhung, đau lòng cũng không ít. Suýt chút nữa là con mất Vỹ Dạ rồi. Bắt đền mẹ đấy." Lan Ngọc hờn dỗi nói

Vỹ Dạ vòng tay qua sau lưng bà véo lấy eo Lan Ngọc, cô đang nói lung tung cái gì nữa không biết. Mẹ đã chấp nhận chuyện hai người đã là tốt lắm rồi, cô còn muốn gì nữa đây?

Lan Ngọc nắm lấy tay nàng, sau đó cũng không buông ra.

"Em yên tâm, để Ngọc nói."

"Thế con muốn gì đây?" Bà không tin là cô có vấn đề hệ trọng gì.

"Mẹ thuyết phục ba giúp con nha" Lan Ngọc xuống giọng, nói xong hai mắt cô chớp chớp nhìn bà

Ra là thế, chuyện này thì chẳng có gì khó cả, bà nghĩ chồng bà cũng không phải là người cổ hủ

"Tưởng chuyện gì, mẹ nghĩ ba con cũng sẽ không gây khó dễ các con đâu. Là cha là mẹ ai lại không muốn con mình hạnh phúc, huống hồ Vỹ Dạ lại chẳng phải người xa lạ, có khi ba con còn thương Vỹ Dạ hơn cả mẹ." Bà nhìn nàng với ánh mắt yêu thương, từ lâu bà đã xem nàng là con mình.

Vỹ Dạ cười hiền, nàng cũng cảm nhận được điều đó.

"Nhưng nếu như ông ấy không chấp nhận chuyện này, mẹ sẽ cương quyết đứng về phía các con đến cùng. Vì mẹ thương các con của em."

"Con cảm ơn mẹ" Lan Ngọc cảm động nói

"Con cảm ơn dì" Vỹ Dạ cưối đầu cảm ơn, từ nhỏ đến lớn, nàng nợ gia đình cô rất nhiều.

Bà Ninh nhíu mày

"Đến giờ con vẫn gọi ta là dì à?"

"Dạ?" Nàng trố mắt nhìn, không hiểu

"Gọi mẹ đi" Lan Ngọc nhắc nàng

Mẹ sao?

"M....m..mẹ." Vỹ Dạ ngượng ngùng đỏ cả mặt, từ rất lâu rồi nàng không được gọi tiếng mẹ.

"Con gái ngoan" Bà Ninh cười hạnh phúc, xoa đầu nàng. Bà vốn xem nàng là con gái chứ không phải là con dâu.

"Hai con nhất định sẽ hạnh phúc." Bà Ninh lấy tay Lan Ngọc đã lên tay nàng.

"Cảm ơn mẹ."

Vỹ Dạ và Lan Ngọc cùng ôm lấy bà. Trong lòng ai cũng ngập tràn hạnh phúc và có nhiều kì vọng về tương lai.

Lan Ngọc và Vỹ Dạ chỉ mới đi công tác có một tuần mà công ty đã có sự đổi khác. Không phải là chuyện công, mà là chuyện tư.

Thấy Puka hay nhắc về Khả Như, nàng hỏi ra mới biết chuyện, đó là hai người họ đang quen nhau. Nhanh như thế đã yêu, chỉ có thể là tình yêu sét đánh. Vỹ Dạ nói chuyện này cho Lan Ngọc nghe vì dù sao lúc trước cô cũng hay ghen với Puka. Lan Ngọc nghe nàng nói thì thong thả đáp

"Chuyện này Ngọc nghe Khả Như nói từ mấy hôm trước rồi."

Cô làm nàng tuột hứng

("liu liu liu ô kìa mắc cỡ chưa" 😂. Ai kia từng nói thế rồi chị Dạ còn khen dễ thương nữa. Cưng hai chị muốn xĩu ~~)

"Không nói em nghe." Nàng quay sang dỗi cô

"Ơ, Ngọc nghĩ em không hay để ý đến chuyện của người khác."

"Đó là bạn em, không phải người khác. Không nói em biết chính là không nói em biết, Ngọc không cần giải thích."

Ơ, Puka là bạn nàng, sao nàng không đi trách Puka mà lại đi trách cô? Không công bằng với cô tí nào. Nhưng Lan Ngọc đành nuốt uất ức mà đi dỗ tình yêu bé nhỏ của mình. Hic

Một buổi trưa, Lan Ngọc và Khả Như trong nhà vệ sinh rửa tay, cả hai nói chuyện phím với nhau. Nói một lúc lại đến chuyện tình cảm.

"Không nghĩ chị trong khoảng thời gian ngắn đã có được tình yêu của mình. Ngưỡng mộ thật."

"Chị cũng không nghĩ sẽ yêu Puka nhanh như vậy, tất cả là do ông trời sắp đặt."

Ngoài giờ làm việc, Lan Ngọc muốn Khả Như xưng hô như vậy cho gần gũi.

Lúc này từ ngoài Vỹ Dạ và Puka cũng đi vào và vô tình nghe được đoạn hội thoại phía sau.

"Vậy là chuyện em nhờ chị tách Vỹ Dạ và Puka ra chị cũng đã làm rất tốt. Lát nữa em sẽ chuyển khoảng cho chị số tiền còn lại."

???

Đó là kế hoạch của Khả Như và Lan Ngọc? Quá đáng.

Puka tính tình nóng nảy, Vỹ Dạ cũng không kiềm chế được cơn tức giận, cả hai xông ra giáng cho Lan Ngọc và Khả Như mỗi người một cái tát.

(Hmm tất nhiên chồng người nào thì người đó đánh a😳)

*Chát* *chát*

Khả Như và Lan Ngọc một tay ôm mặt, bất ngờ với sự xuất hiện của Vỹ Dạ và Puka

"Dạ"

"Cẩm Thơ."

(Zâng, chị Ngọc lần này nữa là ăn 2 cái tát rồi ạ🥲. Những chap sau còn bị nữa ạ. Em xin lũi chị🥲, bộ này hơi đau cho chị rồi)

Vỹ Dạ không mở miệng, ánh mắt đo đỏ kèm sự thất vọng bỏ đi. Không ngờ rằng cô là người thủ đoạn đến vậy.

Lan Ngọc đuổi theo

"Dạ, em nghe Ngọc giải thích đi."

Khả Như cũng vội vàng nắm lấy tay Puka

"Thơ, Em ..em nghe Mèo giải thích có được không?"

"Đừng xưng hô với tôi như thế, đồ lừa đảo." Puka vung tay khỏi tay Khả Như, nàng cũng vụt chạy.

"Em...." Khả Như cũng đuổi theo

Puka chỉ biết chạy, không cần xác định phương hướng, cuối cùng lại lên đến sân thượng.

Vì tính chất công việc, Khả Như phải mang cao gót còn Puka với phong cách năng động nên nàng mang bata. Cho nên việc chạy nhanh hơn cô là vô cùng dễ hiểu.

Khả Như tay cầm giày, tay vịn cửa ở lối ra vào nối sân thượng với bên trong toàn nhà cô điều chỉnh là nhịp thở.

"Cẩm Thơ, nghe Mèo giải thích có được không? Xin em đấy, một lần thôi."

Puka cũng có một khoảng thời gian ngắn để suy nghĩ, lúc nãy là nàng nóng vội, được rồi,nghe cô giải thích trước đã.

Puka im lặng, Khả Như từ từ bước đến.

"Như em cũng biết, nhà Mèo hoàn cảnh rất khó khăn nên Mèo mới phải đi làm thêm ở bar, hôm đó Mèo đi phỏng vấn, Lan Ngọc mới nhờ Mèo một chuyện, chính là không biết dùng cách nào, chỉ cần Mèo có thể để em không dính với Dạ nữa là được, nào ngờ đâu lúc Mèo còn chưa vào làm thì Lan Ngọc và Vỹ Dạ đã là một đôi rồi."

"Thế sao Lan Ngọc còn phải chuyển tiền cho chị."

"Không, lúc nãy chị chưa kịp nói lời từ chối thì đã bị em đánh rồi. Cũng là vì Lan Ngọc sợ em không chịu nỗi cú sốc này, nên cũng nhờ chị tiếp cận nắm bắt tình hình của em. Nhưng mà nào ngờ, Mèo lại thật lòng yêu em, không hề có ý muốn vụ lợi nào ở đây cả. Thơ, tin chị đi, được không?"

"Nếu hôm nay em không phát hiện ra thì có phải là chị sẽ giấu em luôn đúng không?" Giải quyết được gúc mắt, cảm xúc của Puka có chút vỡ oà, nàng đang cố không khóc.

"Không có, Mèo chưa từng nghĩ như vậy. Chỉ là chúng ta vừa mới quen nhau, nói ra sợ em lại ghét bỏ. Mèo nghĩ đến lúc thích hợp hơn để nói em nghe. Mèo chưa từng muốn lừa em." Khả Như áp tay vào má, nhẹ nhàng gạt đi nước mắt đang lăng trên má của nàng.

"Có thật không?"

"Thật, Mèo dám thề với trời đấy. Nếu như...."

"Em tin" Puka không muốn cô nói gỡ

"Cẩm Thơ, em phải biết, dù thế nào thì chị cũng yêu em"

Puka ngoan ngoãn gật đầu.

"Sau này đừng lừa em nữa. Em yêu chị nhiều lắm nên em cũng sợ sẽ bị chị lừa"

Khả Như gật đầu

"Chắc chắn sẽ không"

Cô áp môi mình lên môi nàng, nụ hôn ngọt ngào cứ thế dây dưa ở nơi sân thượng gió lùa mang theo chút nắng.

To be continued 🌻

Chap tiếp theo là đến phiên chị Ngọc a~~~.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro