Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Lá thư cuối cùng của Lâm Vỹ Dạ

*Giang và Dạ dần dần thân thiết hơn trong trường ai cx nghĩ họ là ny của đối phương*
(Dạ tỏ tình Giang)
Thầy nè
Sao đấy
Em thích thầy, thầy làm ny em nha?
Được thầy đồng ý thầy cũng thích em
*Buổi tối hôm đó Giang rủ Dạ xem phim " nhà bà nữ"( thấy phim này hay tui lấy lun🤣)*
Alo Dạ hả
Dạ e nghe có gì ko anh
À Trấn Thành mới ra phim em đi xem chung với anh nha anh đặt vé rồi
Xin lỗi nhưng em có việc bận rồi ko đi được
*Cúp máy*
"Cô đúng là ng đàn bà hư thân mất nết dám đi chs vs trai"
( Hôm sau ở lớp học)
Anh sao vậy?
*Trường Giang ko nói j mà đánh đập chửi mắng rồi đuổi cô ra khỏi lớp và ko cho cô về nhà nữa*
( Vì quá oan ức nên nàng đã gieo mình xuống sông HG: Hoàng Giang tự tử Hứa Minh Đạt thấy vậy liền cứu cô về thủy cung gặp nữ thần Linh Phi ng mà trước kia anh từng cứu sống)
Trong buổi yến tiệc nữ thần gt 1 ng đã từng cứu mạng nữ thần tôi nhìn anh ta quen quen hình như là bạn của Trường Giang
Tàn tiệc Hứa Minh Đạt nói vs tôi
Sao e cứ ở mãi dưới này ko lựa ngày xin phép Linh Phi trở về với Trường Giang
Tôi buồn bã trl:
- Tôi ngày trước ko may bị vu oan phải gieo mình xuống sông tự tử. Trường Giang câm hận tôi vô cùng. Làm sao tôi có thể trở về!
Hứa Minh Đạt sửng sốt kể rằng:
Lâm Vỹ Dạ, chính Trường Giang đã cho tôi biết chính anh ấy đã nghĩ sai về em. Trường Giang kể tôi nghe rằng chính hôm đó anh ấy đg ở trước nhà em, chờ đợi em xuống đi xem phim nhưng khi anh ấy vào phòng thấy em mệt vì áp lực về gia đình nên đã ngủ thiếp đi nên anh ấy đã ra về. Anh ấy tĩnh ngộ, hiểu thấu nổi oan của em anh ấy bảo" tôi quá đổi đau đớn vì tôi mà người tôi yêu phải chịu cái chết oan nghiệt"
( Hôm sau Hứa Minh Đạt đc phép thần của Linh Phi đưa trở lại trần gian)
Anh về trần gian nói với chàng Võ nếu còn tình xưa nghĩa cũ thì hãy lập đàn giải oan bên sông Hoàng Giang tôi sẽ trở về
Thế rồi, các nàng tiên nước báo rằng Trường Giang đã lập đàn giải oan suốt 3 ngày đêm. Đêm thứ 3 tôi trở về ngồi trên 1 chiếc kiệu hoa, hiện lên giữa dòng sông, nhìn thấy Trường Giang sau khi đắng đo suy nghĩ tôi nói vọng vào.
"Thiếp cảm ơn đức của Linh Phi, đã thề sống chết cũng ko bỏ. Đa tạ tình chàng dù đã đc cởi bỏ mối oan nhưng thiếp chẳng thể trở về trần gian đc nữa.
Nói xong, trong chốc lát hình bóng tôi loang loáng mờ dần và tan biến.
(Thật đáng tiếc cho 1 mối tình cuộc đời tôi là 1 bi kịch. Thật đúng với câu thơ của Nguyễn Du trong truyện Kiều)
       "Đau đớn thay phận đàn bà
Lời rằng bạc mệnh cũng là lời chung"
( Trích trong tập làm văn của tui về: đóng vai Vũ Nương kể lại câu chuyện" Người con gái Nam Xương" của Nguyễn Dữ)
Câu chuyện đến đây là hết hẹn mn ở những chuyện sau
Pp chúc mn 1 ngày tốt lành

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro