Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 40

Tuy dự án chưa biết đi về đâu nhưng Diệp Lăng đã tìm hiểu thông tin thực địa, tình hình phát triển, tham khảo dự án tương tự để vạch ra hướng chiến lược khả thi.

Diệp Lăng không giỏi kỹ thuật như Diệp Bách, không hiểu thị trường vận tải và tuyến biển như Diệp Thanh Yên, cậu cần trao đổi với hai người để đưa ra sơ lược kế hoạch cuối cùng.

Khách hàng tiềm năng của họ là các tàu chở hàng lớn, chủ yếu vận chuyển sản phẩm nông nghiệp như cà phê, trà, điều, hồ tiêu, mè, vừng, đậu từ vùng phía nam của liên bang.

Vài cảng tàu tại Đông Lan có tích hợp khu vực kỹ thuật dành riêng cho việc lưu trữ, bảo quản, kiểm toán, chuyển giao hàng hóa. Tuy còn mới mẻ và khó cạnh tranh với các công ty lưu trữ chuyên dụng, nhưng Diệp Lăng cảm thấy hình thức này sẽ sớm trở thành tiêu chuẩn mới.

Cảng Thuệ Hải đã vận hành nhiều năm. Lợi ích là chẳng cần đầu tư quá nhiều tiền vào xây dựng, vấn đề là sự thay đổi cơ cấu dẫn đến khá nhiều rủi ro.

... Rủi ro tồn tại là để cách hạn chế ra đời... Đó là những gì Diệp Lăng được dạy từ nhỏ.

Diệp Lăng làm việc vô cùng tập trung, như thể dự án này chắc chắn thuộc về cậu.

Làm một mạch đến 5 giờ chiều, khi ngẩng đầu thì trời vừa ngừng mưa.

Mùa đông tại Dương Chinh, lúc này đã không còn mặt trời. Bên ngoài tối hơn trong nhà, khi Diệp Lăng nhìn ra cửa chỉ thấy ảnh mình phản chiếu trên tấm kính... Còn thấy cả ảnh Phí Cửu xem một người nói liên miên trên VLY.

Diệp Lăng để laptop qua một bên, xoa xoa vai rồi ngã người xuống ghế, ghế sô pha đơn tất nhiên không chứa chấp nổi thân hình cậu thiếu niên.

Diệp Lăng đung đưa hai cẳng chân, gáy gác lên tay ghế, đầu ngửa hết cỡ về sau, cả cơ thể đều thả lỏng.

"Phí Cửu, người đó nói gì thế?"

Tuy đeo tai nghe nhưng Phí Cửu vẫn nhận ra Diệp Lăng nói chuyện với mình. Cậu ta tắt VLY, kéo chăn qua cổ, rồi trả lời:

"Nói về cách làm rồng nước to hơn"

"Hửm? Ý cậu là "thủy long"?"

"Ừm"

"Có khó không?"

"Khá phiền phức, nhưng chắc sẽ mạnh"

Không biết cảm giác nào thôi thúc, nhưng Phí Cửu đã thực sự chủ muốn học thêm cái gì đó.

"Cậu muốn mạnh hơn sao? Phí Cửu"

"Tự nhiên tôi muốn làm cái gì đó"

Từ khi nào nhỉ? Từ lúc cậu ta nhìn Diệp Lăng chuyên tâm làm việc?

"Tốt vậy sao? Tôi muốn học cùng cậu!"

Phí Cửu chớp chớp mắt nhìn Diệp Lăng, sau đó hơi chán nản hỏi:

"Cậu biết về "cụ thể hoá dị lượng" chứ?"

"Cậu gặp vấn đề với nó à?"

"Người đó nói đó là phải khai mở tiềm thức"

"Nói về cơ bản thì..."

Một trong những điều kiện để dùng dị năng là cụ thể hóa dị lượng thành một hình dạng nào đó để nó tồn tại ngoài môi trường.

Nói dễ hiểu, nếu Diệp Lăng tạo ra gió, cơ bản thì gió chỉ có tác dụng thổi bay, Diệp Lăng phải hình dung và biến gió tồn tại như một lưỡi kiếm thì gió mới có sát thương đáng sợ, kể cả tạo xoáy gió hay ám khí gió, Diệp Lăng đều phải thực hiện "cụ thể hóa hình dạng dị lượng".

Đây là kỹ thuật không khó, gói gọn trong bốn chữ "tưởng tượng" và "định dạng".

Nhưng chỉ riêng việc chuyển dị lượng thành dị năng đã đòi hỏi sự tập trung cao.

Lại thêm khi thực chiến, họ phải phải đánh giá và phán đoán tình hình, phản ứng với chiêu thức trước mặt và quyết định công thủ trong khoảnh khắc. Việc "cụ thể hóa hình dạng dị lượng" trở thành phản ứng bản năng, nên dị năng thường tồn tại trong dạng đơn giản hoặc quen thuộc.

Đơn giản nhất là dạng hình cầu, hình trụ, hình chóp,...

Quen thuộc thì có các loại vũ khí, thứ mà khi chiến đấu, bất kỳ ai cũng vô thức nghĩ đến.

Nếu muốn dùng một thứ như dao găm, Diệp Lăng sẽ định hình gió thành loại dao găm mà cậu có trong ký ức.

Dao găm gió mà Diệp Lăng tạo ra là độc nhất vô nhị, vì hình ảnh trong tiềm thức con người luôn khác nhau, nó phụ thuộc vào ấn tượng đầu tiên, tần xuất tiếp xúc, thời gian tiếp xúc, loại hình tiếp xúc, sở thích cá nhân,...

Thường thì các vũ khí được người sở hữu dị năng tạo ra sẽ có hình dạng giống vũ khí trên phim ảnh, truyện tranh, trò chơi,... Mặc dù họ được học về hình dạng của nhiều loại vũ khí trên trường, nhưng thực tế thì những thứ thuộc về giải trí vẫn để lại ấn tượng sâu sắc hơn.

Vì thế, luật pháp đế quốc quy định rõ ràng mức độ chân thực của vũ khí trên các phương tiện đại chúng... Tuy nhiên, đi kèm với đó là các phân cảnh chiến đấu "quá mức thực tế".

Diệp Lăng giải thích rất linh động, bởi vì cậu cũng không thuộc bất kỳ lý thuyết nào, đó là những thứ cậu nghiệm ra.

Phí Cửu nghe rất chăm chú.

"Tôi hiểu hơn rồi, nhưng rốt cục "khai mở tiềm thức" là gì chứ?"

"Tôi chưa nghe định nghĩa đó bao giờ. Nhưng theo cậu nói, tôi hiểu là thay vì tạo ra một vật trong tiềm thức thì người đó muốn cậu tạo ra một con rồng bằng trí tưởng tượng"

Phương pháp này không được ủng hộ. Nếu tưởng tượng hình dáng thì sẽ mất thời gian, 0,5 giây trong chiến đấu cũng quyết định sống chết. Hơn thế, con người không quyết đoán trong sáng tạo, cùng một loại hình ảnh, khi tạo ra hai lần bằng tưởng tượng chắc chắn sẽ khác nhau, về lâu dài, không thể hình thành thói quen với vũ khí.

Phương pháp được khuyến khích là không suy nghĩ mà phó mặc cho hình ảnh lưu trong tiềm thức, người dùng dị năng chỉ cần có ý niệm muốn tạo ra.

"Diệp Lăng, cậu biết nhiều thật"

Nghe thấy thế, Diệp Lăng chỉ cười nhẹ.

"Đây không phải là tôi biết, mà là tôi hiểu, cậu cũng đừng nghĩ những lời tôi nói là định luật"

Sách dị năng rất khó tìm và có rất nhiều thứ, bọn họ không được dạy trên trường. Trừ khi đến thủ đô, ký kế ước với một học viện nào đó, thì họ mới nhận được sự đào tạo chính thức.

Diệp Lăng có chương trình đào tạo riêng, nhưng cậu cũng không được dạy về lý thuyết dị năng... chưa đến lúc... Thiếu thời gian... hoặc nó không cần thiết bằng kiến thức kinh tế?

Những gì Diệp Lăng nghiệm ra về dị năng đều rất cảm tính.

May là khả năng hiểu vấn đề của Diệp Lăng luôn ở mức cao.

"Nói ra thì dài dòng. Nhưng đó là một cách kiểm soát. Vì sức mạnh kỹ thuật hiện tại không theo kịp tiềm năng của dị năng... Nếu không kiềm chế và ràng buộc những người như chúng ta, thì khi có những cuộc chiến lớn, xã hội lúc này sẽ sụp đổ..."

"Tận thế sao?"

"Không tệ đến vậy... Khả năng cao là những người sở hữu dị năng sẽ mở ra một thời kỳ thống trị chuyên quyền"

Phí Cửu hiểu thống trị là vị trí đứng đầu, được cung phụng, được hưởng thụ.

"Nghe cũng tuyệt đó chứ"

"Cũng có thể. Nhưng tầng lớp trên của xã hội hiện tại, chắc chắn không muốn điều đó diễn ra"

"Kể cả cậu sao?"

"Tôi không có ý kiến, thuận theo thời thế thôi, có lợi ích là được"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro