Cuộc sống đó , có bao lâu mà hững hờ
Tôi rất sợ khi phải đứng lẻ loi Trước đám đông, gồng mình chống chọi Khi bản thân vẫn còn thây hoang mang Chợt nhận ra cần ai đó vững vàng. Cuộc đời này vôn muôn hình nhiều dạng Như lòng người luôn mang nhiều tâm trạng Giấu hình hài mạnh mẽ vào trong Để nỗi đau được chết ỏ trong lòng.
Tôi sải bước trên con đường đã cũ Sự ủ rũ vẫn châít chứa trong tim Chẳng còn thời gian để mải miết kiếm tìm Để đắm chìm trong những điều xa lạ.
Em và tôi thành người dưng nước lã Sự hững hờ như cảm xúc không tên Cứ bao phủ như một làn sương khói Để thây nhói mỗi khi chợt nhó về.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro