Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 9


Chương 9

Kết quả của việc đạp xe hơn năm cây số giữa trời nắng như đổ lửa là tôi nghỉ học nguyên ngày. Đến hôm đi học, từ cổng trường đã trông thấy Vũ uống nước với mấy đàn anh trong trường. Cậu ta đã được kết nạp vào gia đình đầu gấu của trường? Cũng không liên quan đến mình, tôi cắp cặp đi vào. Vẫn như mọi khi, các bạn trong lớp coi tôi như không khí.

Đặt cặp vào bàn mới nhớ mình đã chuyển chỗ. Chỗ mới ở bàn cuối, xuống dưới tôi loay hoay nhìn xem mình sẽ ngồi đâu.

Ui trời, thì ra là ngồi cạnh Vũ. Cậu này muốn tôi ngồi cùng mà hôm trước còn ra oai, thật sự khó hiểu.

Tôi đặt cặp xuống và chạy tót đi giặt giẻ.

Khi vào lớp thì Vũ đã ngồi vào chỗ, tôi e dè tiến về phía cặp của mình, bên phải Vũ. Trước kia mấy cậu lớp cũ cũng thường chọn ngồi cạnh tôi, bởi tôi không bao giờ mách chuyện với cô giáo và luôn chăm chỉ làm bài tập, không hay ý kiến về những việc các cậu đó làm.

Minh Quyên đến lớp và ngồi vào chỗ cũ của tôi. Có một khoảnh khắc ánh mắt cô bạn dành cho tôi không thiện cảm lắm, khiến tôi có suy nghĩ về việc Quyên đứng ra bênh tôi hôm trước chỉ là muốn gây sự với Vũ.

Tôi ngồi nhẹ nhàng lên ghế, trong suốt tiết học chỉ ngồi vỏn vẹn trong phạm vi một quyển vở. Hễ khi Vũ vươn vai hay lấy cặp, tôi thu người lại tránh tiếp xúc tối đa. Mắt không đưa lên bảng thì cũng ghi ghi chép chép. Giờ ra chơi, Vũ ra ngoài tôi mới thở mạnh.

"Bạn nhút nhát quá! Việc gì phải sợ cậu ta chứ?"

Tôi ngẩng đầu nhìn Minh Quyên.

"Nhìn xem, cậu ta khá thân thiện đó!"

Theo hướng chỉ tay của Quyên, tôi đưa mắt ra cửa sổ. Vũ đang cười đùa với mấy bạn gái trong lớp.

"Ừ."

"Cậu ấy là người đầu tiên không muốn ngồi cạnh tôi đấy!"

"Ừ."

"Cậu ấy nghịch ngợm lắm, bạn cũng nên cẩn thận nhé!"

"Ừ."

Vẻ như tôi quá kiệm lời nên Quyên chẳng muốn tiếp tục cuộc nói chuyện. Nói ra thì tôi không bận tâm lắm, đúng hơn là tôi không thích thân thiết tới học sinh cá biệt. Tôi cũng không muốn làm phiền lòng bố mẹ vất vả nuôi mình ăn học.

Trống vào, Vũ vào lớp. Cậu ta chiếm nguyên hai phần ba cái bàn, còn tôi khép nép ở phần bàn còn lại.

Tôi và Vũ ngồi cạnh nhau suốt một tuần mà không hề có bất cứ sự giao tiếp gì. Thi thoảng có mấy bạn kéo xuống trò chuyện cùng Vũ và làm rơi đồ của tôi, hoặc là cười đùa rung bàn rung ghế. Tôi chỉ lẳng lặng nhặt đồ.

Mặc dù tôi chỉ quan tâm đến việc học nhưng cũng có lúc chạnh lòng. Cùng vào lớp, Vũ đã quen hết tất cả các bạn, trong khi đó tôi chả quen ai.

Tôi lại đi giặt giẻ, đó là nghĩa vụ mà lớp trưởng phân cho. Thực ra cô phân mỗi bàn lau bảng một ngày trong tuần, chúng tôi không phải quét lớp vì đã có bác lao công, nhưng cả lớp chả ai làm nên tôi làm. Chẳng lẽ lại để cái bảng đầy chữ cho thầy cô tiết sau.

Khu vệ sinh nam và nữ của tầng một chung trần nhà nên hôm ấy tôi nghe rõ mồn một giọng bạn Lâm Anh A vọng ra:

"Tao tưởng con bé Bê Bò học giỏi lắm cơ, hóa ra nó chỉ được cái chăm. Học tàng tàng hơn mình tẹo teo. Bữa đi thi chọn lớp, tao được đáp bài nhắc cả con Lam Anh, thấy nó có vẻ hiểu biết nên bảo ông bà già cho vào lớp mình. Ai dè..."

"Trông nó quê nhỉ?!"

"Ờ, haha."

"Dù sao lớp cũng cần có đứa dọn dẹp lớp học, để bọn cán sự lớp, bọn con Lam Anh, Minh Quyên có khướt chúng nó làm."

Tôi thoát ra khỏi nhà vệ sinh và đi trong vô thức, không muốn nghe nữa. Có lẽ bản thân cần phải chăm chút ngoại hình hơn để hòa nhập với tập thể này, hoặc là bỏ ngoài tai lời bọn họ, tập trung vào việc học của mình.

Vừa ra tới cửa thì Vũ bước vào, nhìn thấy cậu ta tôi tự giác tránh sang bên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro