Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

21

Vào cái khoảnh khắc và Tighnari mở nguồn điện thoại lên, em không bất ngờ gì hơn với hơn 99+ tin nhắn từ phía người em thương. Và số còn lại là từ bé nhân viên nhà em chỉ vỏn vẹn vài câu hỏi thăm.

Lúc này là 5 giờ chiều theo giờ Sumeru, Tighnari biết nếu em không về sớm, em sẽ ăn loz. Chà, điều tệ nhất có lẽ là em sẽ bị cấm không cho tới thăm nhà Cyno một khoảng thời gian. Là một sai lầm khi mà quên mất thông báo cho người quan trọng nhất.

.

Cập bến thành Sumeru, em nghĩ mình cần phải mua cái gì đó để chuộc lỗi. Đành nán lại để mua một chút bánh cho Cyno và cả Collei nữa. Tuy không biết Cyno thích bánh gì, em tạm vài loại và rời đi lẹ nhất có thể. Nhanh nào nhanh nào tôi ơi.

Đứng trước cửa nhà, dường như mọi cảm giác tội lỗi ùa về đột ngột khiến em ngập ngừng mà tay dừng việc bấm chuông ngay tức khắc. Em sẽ phải dùng biểu cảm gì để đối mặt với Cyno đây? Tệ thật, em ngồi xuống, bên cạnh cửa ra vào, vùi mình vào hai bàn tay. Làm thế nào để bấm chuông và nhà bây giờ, khó chịu và buồn nôn quá, đây là dấu hiệu của việc căng thẳng cực độ đây mà.

"Đứng dậy thôi, trời bắt đầu chuyển tối rồi."

"Nari?"

Cyno có chút ngỡ ngàng khi thấy em ở cửa. Trên tay anh chỉ có chiếc điện thoại và tai nghe có dây kết nối. Mặt đối mặt khiến em ngỡ ngàng và trước khi để em kịp phản ứng lại, anh đã tiến lại gần, kéo tay em vào trong nhà.

"Tệ thật, biết em qua anh sẽ sớm gác lại việc đi bộ cho khuây khỏa đầu óc rồi."

Tay nhấn vai em xuống, ép em ngồi trên ghế còn anh thì chạy đi rót tạm một cốc nước. Cyno đặt nó xuống, anh cũng ngồi vào ghế đối diện, không nói gì cả. Nó là em ngộp thở, mắt nhìn chằm chằm vào cốc nước trên tay. Tệ thật.

"...Cyno này--"

"Nari vẫn chưa kịp ăn tối đúng chứ?"

"Vâng..."

"Vậy thì ở lại đây ăn cùng đi, một chút nữa Collei sẽ về, chúng ta sẽ cùng ăn."

Em ậm ừ cho qua. Cyno cũng đứng lên và chuẩn bị bữa tối, không gian chỉ có tiếng cắt thái hay tiếng xèo khi đưa thức ăn lên chảo nóng, có một Cyno chuyên tâm nấu ăn và một Tighnari ngắm nhìn bóng lưng ấy thầm lặng.

.

"...Cyno này, cho em xin lỗi nhé, em quên nhắn báo cho anh..."

Có ai từng nói Cyno rất đáng sợ khi anh ấy im lặng không? Có rất nhiều người, rất rất nhiều người. Bữa tối đã xong, giờ chỉ còn hai người trong phòng của Cyno. 

"Ừm."

Gì? Một tiếng đơn giản vậy thôi?

"Em thấy đống thông báo tin nhắn 99+ của anh còn đáng tin hơn một tiếng ừm của anh đấy."

"Vậy em muốn anh phản ứng như thế nào khi chỉ đơn giản là em quên báo thôi?"

"Thì..."

Đáng lẽ phải là Cyno giận chứ, sao lại thành em dỗi ngược như thế này. Em có mong phản ứng sẽ kịch liệt một chút, nhưng rồi phút chốc em mới ngẫm lại, ồ, em còn không phải người quan trọng của Cyno. Anh phản ứng như vậy hẳn vì chúng ta chỉ đơn giản là bạn xã giao nhỉ.

.

Cyno giận em chứ, giận lắm. Nari không để ý tí gì về cảm nhận của anh mà cứ thế biến mất hai ngày, và với cái lý do quên đó, Cyno lại càng giận hơn. Cứ cho nó thật sự là quên đi, nhưng Cyno vẫn chưa nguôi giận, Cyno muốn ôm em. Cyno spam liên tục tin nhắn nhưng em không trả lời, để rồi khi gặp lại thấy em ngồi trước cửa nhà, đứng lên như có ý định đi về vậy. Tội này một cái ôm không đủ.

Cyno cứ chìm đắm trong suy nghĩ của mình, mắt chăm chăm vào màn hình game để rồi đồ sát bất cứ những con hilichurl trong tầm mắt, khá là đáng sợ đấy.

"Anh không có thêm bất cứ câu hỏi gì sao?"

"Vậy cho anh ôm em nhé?"

Trả lời nhanh đến mức Tighnari phải mất một lúc để não kịp chạy. Và rồi em cười.

"Sao lại hỏi ý kiến của em chứ? Anh có thể ôm em bất cứ lúc nào, vì chúng ta là bạn mà." 

Nói dối, Tighnari muốn tránh những cái ôm của Cyno nhiều hết mức có thể, chỉ cần nhớ tới lần đầu em ôm anh, nhịp tim đập nhanh, gương mặt đỏ bất thường và tay chân bủn rủn. Chỉ cần là trong khả năng, em sẽ đáp ứng tất cả, vì người có lỗi ở đây là em.

Cyno cười.

"Không cần phải gượng ép thế chứ? Miệng lời một đằng mà gương mặt cau có kia là sao đây. Em không có lỗi Tighnari, em có những bí mật và những thứ mang tính chất cá nhân. Qủa thật là anh có giận khi mà em biến mất, nhưng nếu được, lần sao nhớ báo một lời nhé, anh sẽ lo lắng, và cả Collei cũng thế."

...

"Nay anh nói nhiều khiếp."

"Vì ai hả?"

Collei ở ngoài cửa ngồi nghe đôi tưởng không gay mà gay không tưởng này nói chuyện, lòng lợn ruột gan lộn hết cả lên. Thế này  thì đến bao giờ mới thành đôi?? Collei đã sai khi nghĩ rằng cả hai sẽ tiến triển dễ dàng nếu không có sự thúc đẩy của mình nhưng em lầm rồi. Đồ anh trai mặt dày nhưng tâm hồn mỏng manh.

Collei: Nhắm làm nổi không hay cần em hỗ trợ đây anh zai 

Cyno nhận được tin nhắn, quay người về phía sau, phát hiện cái đầu xanh đang lườm mình bằng ánh mắt cực kì "cháy bỏng" ôi thôi nào Collei thân mến, anh mày có yêu đương bao giờ đâu.

Vẫy vẫy tay đuổi con bé đi, may thay mà lần nay nghe lời thấy lạ.

"Nhưng câu 'anh có thể ôm em bất cứ lúc nào' ấy, em không được phép rút lại đâu."

"...Vâng thưa đại ca..."

Cyno lại cười.

Không giống như lần trước, lần này Cyno chủ động tiến tới, ôm trọn em vào trong lòng. Người Nari vẫn luôn thơm như vậy, vẫn mê người và khiến Cyno đắm chìm, si mê không lối thoát.

Tighnari nằm trong vòng tay, vẫn còn bỡ ngỡ và chưa kịp định hình. Này, chẳng phải nhanh quá rồi sao, nó khiến em đau ở nơi lồng ngực đấy. Cũng nhờ cái ôm này, em nhận ra một điểm khác biệt. Thay vì mùi của hoa Padisarah, hôm nay anh ấy có mùi của hoa ngọt. Anh đổi sữa tắm sao, cái mùi ngọt này chẳng hợp với ngoại hình và làn da rám nắng. Sao cũng được, miễn là Cyno, mùi nào em cũng thích.

Cyno rời em ra, đưa hai tay lên mặt em rồi nhìn chằm chằm.

"Đáng yêu thật đấy."

Nói rồi lại kéo em vào lòng, Nari chẳng biết anh ấy đang bày ra biểu cả nào nữa, nhưng em thì ngượng chín cả mặt rồi.

"...Sẽ khiến ngươi khác hiểu lầm đấy..."

"Haha, nếu hiểu lầm thành người yêu em anh thấy cũng ổn đấy."

"Đừng nói những điều như thế chứ!"

Chúng ta là bạn mà, nhỉ?

.

.

.

Chúc mừng năm mới, Nhà Lữ Hành!





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro