Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

7


Lần tiếp theo tỉnh dậy, Park Jimin không thể nhìn thấy gì. Hai mắt bị bịt kín lại bằng dây lụa, hai tay bị trói ra sau lưng, bị ép trong tư thế nửa quỳ nửa nằm.

Cửa phòng đột ngột mở ra, tiếng bước chân vang trên sàn gỗ.

"Tỉnh rồi?"

Park Jimin muốn mở miệng mắng người, giãy giụa muốn cởi trói thì người kia đã chặn lời.

"Đừng tốn công vô ích, chú không thoát nổi đâu. Nhưng là...nếu chút nữa thực sự cảm thấy làm không nổi. Cầu xin tôi, tôi sẽ cứu chú. Cảm giác số phận mình bị người khác nắm trong tay, quả là không dễ chịu, nhỉ?"

Lại thêm một tiếng bước chân vang lên.

"Min Yoongi, tôi thực không dám giao em họ cho cậu mất thôi. Con bé mà biết bạn trai của nó giảo hoạt như thế, cả chú nuôi cũng dám bán đi thì cái gì không dám đây. Nhưng là vẫn phải khen không ngờ một câu nói vu vơ Park Jimin trông thật thiếu thao của tôi mà cũng khiến cậu nói được làm được. Hahaha..."

Leviathan vỗ vai Min Yoongi rồi nhìn chằm chằm vào người trên giường. Chủ tịch YM cũng có ngày như thế này. Vẫn là áo sơ mi bung 3 cúc cổ, quần âu hơi bó ôm trọn cái mông đầy đặn kia. Chỉ khác là chủ tịch của chúng ta giờ đây nhìn thật nhỏ bé và bất lực làm sao. Hai tay run run cựa quậy hòng trốn thoát lại càng làm cho dây trói xiết chặt lại, để lại vết xiết hồng hồng chói mắt trên làn da trắng đẹp đẽ. Vì bị ép nằm sấp mà hai mông vểnh cao, miệng đang ngậm khối cầu không cách nào khép lại, chỉ bất lực phát ra tiếng "ưm" rất nhỏ, cánh môi bị cọ tới đỏ lên, thật muốn cắn lên đó một cái...

"Như vậy........ hai người chơi vui vẻ, tôi không quấy rầy." Đem cửa phòng chuẩn bị đóng lại, Min Yoongi lộ nụ cười tao nhã lúc đi ra ngoài: "Chú à, hãy nhớ những gì cháu nói nhé."

Cửa phòng khép lại.

"Ô ô...." Khoang miệng bị quả cầu chặn lại không thể khép kín, nước miếng theo khóe miệng chảy xuống dưới, ngay cả nói cũng không nói ra được, nghe tiếng của quần áo bị xé rách, tiếp theo là cái cảm giác lưng đã bị bại lộ trong không khí, Park Jimin tuyệt vọng vùi đầu thật sâu vào trong chăn.

"Thật gợi cảm nha...." Cái lưỡi màu đỏ trên mảng lưng lõa lồ trắng muốt liếm rồi lại liếm, cảm thụ được mỗi lần liếm kia là cái run nhè nhẹ của làn da mang đến khoái cảm. Quần áo nửa người trên đã bị xé đến rách nát, Leviathan đưa tay nắn nắn cái eo săn chắc của người nọ, không ngừng khiêu khích, càng lúc càng truyền lại tiếng nghẹn ngào uất ức của Park Jimin.

Bên ngoài lúc này, một người đang đi đi lại lại, trong lòng vô cùng sốt ruột. Một lần nữa trở lại căn phòng kia, Min Yoongi đứng ở bên ngoài gõ cửa, không ai trả lời, hắn lại dùng lực gõ : "Levi, là tôi, mở cửa."

"Rầm" một tiếng, nam nhân đã cởi nửa thân trên híp một đôi mắt hồ ly bất mãn mở cửa phòng ra, nhưng cũng vừa lúc che lại tình hình trong phòng, Min Yoongi có chút hơi kinh ngạc, chẳng lẽ bọn họ thật đúng là làm?

Hai tay nắm chặt đến run cả lên, Min Yoongi vẫn giữ bộ mặt bình tĩnh, nở nụ cười đối Leviathan: "Trợ lý vừa gọi tôi nói bên phía bồi thẩm đoàn có người không chịu nhận hối lộ, còn muốn gặp mặt nói chuyện cho rõ ràng, nếu anh không muốn bị kiện ngược lại thì không thể không ngay lập tức trở về."

"Hết lần này tới lần khác, bực bội !" Leviathan hung hăng đánh một quyền vào trên tường, rồi sau đó tức tối trở lại trong phòng. Min Yoongi đứng ở cửa dùng dư quang liếc mắt vào trong phòng, trên giường tựa hồ có một người.

Chỉ chốc lát sau, Leviathan mặc quần áo đi ra, đối Min Yoongi cười nói : "Hôm nay không tính ! Tôi lần sau sẽ đến lấy hết." Park Jimin, chỉ có thể về sau lại đến chậm rãi yêu thương Ngài rồi ! Nói xong liền vội vã ra đi.

Min Yoongi lúc này mới lên tiếng, giọng đầy vẻ phẫn nộ:

"Chú à, chú làm tôi giận rồi. Thật muốn bị đàn ông đè đến thế sao? Nhất định không gọi tôi lấy một câu sao? Đúng là tay chơi - thiếu gia Park nức tiếng. Dâm-đãng! Thôi được, vậy để tôi dùng cách khác khiến chú cầu xin tôi, nhé?" Min Yoongi cười cười xét nốt chiếc quần âu chướng mắt kia đi.

Park Jimin trong lòng điên cuồng hét có phải cậu tính kế chú cậu, tính tới tính lui tới hỏng cả đầu óc rồi không? Bịt miệng hắn còn muốn hắn van xin kiểu ch* gì??????

"Ô!" Park Jimin phát ra thanh âm kháng cự, lại có vẻ có chút tình sắc.

Cúi đầu cắn chỗ xương quai xanh lồi ra, cắn cho đến khi chảy máu mới lưu luyến rời đi, sau đó là dưới ngực, hai điểm nhỏ màu phấn hồng.

Đau! Quả thực là đau đến run rẩy, trừ bỏ đau còn có cảm giác nhục nhã, khoang miệng bị ngăn chặn nhưng vẫn không thể cản thống khổ rên rỉ phát ra ngoài.

"Nếu tôi không đi vào, chú là tính định cùng hắn làm thật, hửm ?" Mở hai chân nam nhân ra, ngẩng đầu thoáng nhìn thấy Park Jimin dùng sức lắc đầu, cậu cười đưa ngón tay đi vào.

Quả nhiên, thực chặt, thực nóng. Hơn nữa nhìn hắn bộ dáng thống khổ như vậy, quả nhiên là lần đầu tiên.

Không chút thương tiếc gia tăng ngón tay mở rộng lãnh địa, dưới công kích cường ngạnh của Min Yoongi, Park Jimin chỉ có từng ngụm từng ngụm hấp thụ không khí, thân thể cứng ngắc run rẩy không thể tự khống chế.

Min Yoongi sau khi kéo rơi tấm lụa che mắt Park Jimin xuống, nhìn đôi mắt trong suốt xinh đẹp ướt át đang trừng cậu, căn bản không muốn đối hắn ác độc như vậy. Song, chỉ cần nghĩ tới việc người dưới thân suýt thì cùng Leviathan làm, Min Yoongi phẫn nộ đến mất lý trí, chỉ biết thỏa mãn dục vọng bản thân, cậu muốn làm, cậu liền làm! Ngẩng đầu nhìn nam nhân hai chân thon dài, cùng với với tiếng thống cổ từ trong cổ họng của Park Jimin, Min Yoongi lại sáp đi vào thật sâu.

Tiếng chân giường lại rầm rầm vang lên, hạ thể giống như bị dao cứa vào làm cho Park Jimin nhắm chặt hai mắt, không dám đối mặt với kẻ phản bội đang tiêu dao khoái hoạt trên người mình.

"Chú, cháu rất thích!" Dùng sức vuốt ve mông của Park Jimin, Min Yoongi một lần lại một lần ra sức thúc vào huyệt động mất hồn kia, cái nơi thật chặt, thật nóng, chưa bị khai phá qua.

Chất lỏng màu hồng dây ra trên ga giường màu trắng, một bên là kẻ khống chế người khác, một bên là nam nhân không ngừng bị đè ép thống khổ rên rỉ.

Đau, chỉ có đau không ngừng..... Mỗi một lần luật động đều mang đến một trận lửa nóng đau đớn, đau tới kinh khủng.

"Thân thể này đúng là thiếu thao!" Min Yoongi một bàn tay đánh vào mông của hắn, đau đớn nóng rát làm cho Park Jimin nhịn không được kêu lên, giống như thuốc kích dục làm cho Min Yoongi đang rong ruổi trên thân thể hắn càng thêm điên cuồng.

Mạnh mẽ đem Park Jimin từ trên giường ôm đến ở trên đùi mình, Min Yoongi xé dây buộc chặn miệng Park Jimin, lại dùng chính môi mình xâm nhập, không ngừng cắn môi hắn, giật lấy cái cổ tay, cùng cái lưỡi đỏ tươi quấn lấy cùng một chỗ, để lộ dưới môi một chất lỏng màu bạc đầy tình sắc dị thường.

Rốt cuộc buông ra đôi môi bị chà đạp tới chảy máu, Min Yoongi mạnh mẽ đem Jimin đặt lên trên tường lần lượt cường bạo, Park Jimin thật làm cho cậu thích đến muốn chết.

Đôi mắt hắn tràn ngập mê man, thống khổ chứng kiến thân thể lần lượt bị xâm phạm cứ không ngừng rơi nước mắt.

Nhìn đến Park Jimin khêu gợi bộ dáng, Min Yoongi chỉ cảm thấy một dòng máu nóng không chỗ phát tiết, dùng sức cầm lấy thắt lưng nam nhân cao thấp luật động. Va chạm mãnh liệt cùng với khoái cảm từ phía trước bị người đùa bỡn làm cho thần trí Park Jimin bắt đầu tan rã, chỉ có thể theo bản năng phóng thích tiếng rên rỉ trầm thấp làm kẻ khác nghe tới tê dại...

"Không được...." Park Jimin thấp giọng nỉ non, Min Yoongi lại đột nhiên dùng sức nắm chặt, khiến Park Jimin nhẹ nhàng khóc nức nở, nước mắt từ trong mắt cứ rơi ra.

Min Yoongi lại kéo Park Jimin vào trong lòng, áp sát tai hắn mà nói:

"Park Jimin, chú là của tôi. Cơm chú ăn là tôi nấu, quần áo chú mặc là tôi giặt, đến nước chú uống cũng là do tôi đưa, không khí chú thở cũng do tôi chuẩn bị. Vậy nên chú, từ đầu đến chân, từ ánh mắt đến đôi môi, đều là của Min Yoongi này. Thế nên Jimin, Park Jimin, nói cháu nghe đi, ai mới là Daddy đây?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro