Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 8.2

Chưa đợi hắn nói tiếp, chàng trai kia đã quay qua, mặt hớn hở cầm tay cậu bắt lia bắt lịa, không quên tiếp lời hắn:

- Xin chào, xin chào, tôi là Minh Vương, người yêu của anh Ngọc Hải

Nghe vừa dứt câu cậu á khẩu, bây giờ có ai đưa gương trước mặt chắc cậu cũng không dám nhìn nhan sắc của cậu lúc này. Tên Xuân Trường thì không phí cơ hội mà bò ra cười. Hắn cũng không ngại nhếch môi, còn trên mặt cậu kia hiện rõ vẻ đại thắng.

- Thôi đủ rồi đó Minh Vương! - Hình như thấy tội nghiệp cho cậu nên hắn lên tiếng đồng thời thoát khỏi " con vượn " đang ôm hắn cứng ngắc, bước tới khoác vai cậu:

- Tòn Tòn, đó là Minh Vương, là em họ của anh. Minh Vương, cũng như em biết, đây là vợ anh, Văn Toàn.

- Chào anh!

Nghe xong mà cậu muốn đột quỵ tại chỗ, trái tim cậu nãy giờ bị kéo lên thả xuống không biết bao nhiêu lần, đến lúc này chỉ còn biết cười trừ:

- Chào bạn!

Chàng trai kia vẫn làm bộ mặt ngây thơ không có tội, giọng lanh lảnh:

- Chúng ta xưng anh em nha vì anh là vợ anh em.

Sau một hồi làm quen và lấy lại bình tĩnh, cậu thấy Minh Vương rất dễ thương.

- Anh ơi, anh cho em dọn đồ qua nhà anh nha, ở đây vui quá à! - Minh Vương làm mặt mèo năn nỉ hắn. Thấy vậy tên Xuân Trường cũng hùa theo:

- Đúng đó, ở đây nhiều người đẹp quá, cho tôi qua ở luôn nha.

- Không! Cậu nhất định không được. Minh Vương cũng vậy, em đi như vậy ba mẹ em sẽ rất lo.

Minh Vương lại dùng tuyệt chiêu năn nỉ:

- Thôi mà, làm ơn đi cho em ở lại đi, em xin phép ba mẹ rồi.

Hắn cau mày, làu bàu:

- Hừ, không được, một mình Tòn Tòn là đã ồn lắm rồi, thêm hai người nữa thì đây không còn là cái nhà nữa, chiều nay nhà ai nấy về.

Hắn dứt khoát bằng vẻ lạnh lùng thường thấy, làm cả hai biết có xin hắn cũng vô ích nên đổi chiến thuật xin cậu. Không biết cả ba thậm thụt thầm thì cái gì mà mặt cậu sặc mùi hám lợi, làm hắn dự cảm thấy một trận bão sắp đổ bộ vào nhà hắn.
Năm phút sau, cuộc bàn bạc kết thúc. Và đúng là có bão thật, nhưng người đổ là hắn. Không biết cậu dùng cách gì, mềm mỏng hay cứng rắn, hành động hay lãng mạn, vui nhộn hay sướt mướt mà hắn miễn cưỡng gật đầu. Cả ba hớn hở cười nói inh ỏi, để lại hắn thở dài lòng xót xa.
" Từ nay sẽ nhộn lắm đây ". Hắn lẩm bẩm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro