CuuDinhky27-29
Chương 27:Hổ quyền của Đằng Thanh Sơn
Dịch : A Hoàn
Nguồn : Bàn Long Chiến Đội-2T
Mất giấc ngủ trưa :((
Ánh mắt của Đằng Thanh Sơn đảo một vòng quanh đám cường đạo, nghĩ một chút :" Đám cường đạo còn gần tám mươi tên, một khi ta động thủ chỉ sợ đám cường đạo này liền chạy ra tứ phía, bọn họ phân tán ra chạy trốn... ta dù có lợi hại thì cũng chỉ có thể giết hơn hai mươi người, không ảnh hưởng gì cả, nhưng bọn Nham thúc..." Đằng Thanh Sơn quay về phía đám tộc nhân.
Những người tộc nhân này đều cùng mình tiến vào núi săn dã thú, vậy mà đến giờ, có người bị tàn phế, có người bị hỏng mắt.
Đằng Thanh Sơn trong lòng như bị lửa giận thiêu đốt.
" Nói chuyện tốt đẹp một chút nhé?" Đằng Vĩnh Phàm tiến lên trước hai bước, đi đến trước người Đằng Thanh Sơn, nhìn đám cường đạo nói :" Phải, nếu muốn cứu lão Đại của các ngươi cũng không khó. Mau xuất ra những thứ có giá trị trên người các ngươi xem, xem có thể bù lại tổn thất của tộc nhân chúng ra không, nếu đủ, chúng ta có thể sẽ thả lão Đại của các ngươi. Còn nếu nói không...."
Đằng Thanh Sơn liếc mắt nhìn phụ thân, cũng không có lên tiếng phản đối, mặt khác các tộc nhân còn lại cũng im lặng.
Xem ra ở thời đại này, tử vong là chuyện bình thường, nếu như đầu óc thường xuyên nóng nảy, Đằng gia trang đã sớm bị diệt rồi, đôi khi phải dùng lí trí để xử lý. Nếu giết thêm một ít cường đạo, đối với Đằng gia trang thì chẳng có lợi ích gì, ngược lại nếu kích động làm cho đám cường đạo phát cuồng, có lẽ tộc nhân sẽ chết càng nhiều.
" Được, không thành vấn đề." Thanh niên tuấn tú kia lập tức lấy từ trong ngực ra ba thỏi bạc, đồng thời quay đầu nhìn về những người còn lại, quát :" Còn không mau lên!"
Đám cường đạo này thoáng chần chừ, rồi sau đó cả đám lấy bạc từ trong ngực ra.
" Từng người lên một, đặt ở phía trước." Đằng Vĩnh Phàm quát.
Đám cường đạo tuy không nguyện ý nhưng như trước vẫn đem tiền bạc vất ra đất, trong chốc lát tiền đã xếp thành đống nhỏ.
" Thanh Hổ, ngươi đi đếm xem, có nhiều ít bao nhiêu." Đằng Vĩnh Phàm phân phó.
" Vâng." Đằng Thanh Hổ chạy lại, cẩn thận đếm qua một chút, rồi quay đầu lại nói :" Không tính tiền lẻ, tổng cộng có ba trăm hai mươi ba lượng bạc."
" Chỉ có một chút như vậy?" Đằng Vĩnh Phàm cười lạnh nhìn về phía người thanh niên tuấn tú," Đầu của lão Đại nhóm Hổ Sơn các ngươi chỉ đáng giá một chút bạc như vậy thôi sao?"
Thanh niên tuấn tú kia nghe thấy vậy, trong đám người này hắn là người lo lắng cho tính mạng lão Đại nhất, bởi vì đó là thân ca ca của hắn! Thanh niên tuấn tú giận giữ quay đầu nhìn một gã cao gầy trong đám cường đạo nói :" Ngân phiếu ca ta đưa cho ngươi đâu?" Tên cường đạo kia rùng mình, liền nói :" Kia, kia là tiền hiến cho Bạch Mã bang!"
" Sau này hãy quản cái Bạch Mã bang đó, mạng của ca ta mới cần gấp." Thanh niên tuấn tú quát.
Hiển nhiên thanh niên tuấn tú này rất có uy tín.
" Vâng." Tên cường đạo kia lấy từ trong ngực ra một tập ngân phiếu, cũng ném thẳng xuống đất.
Đằng Thanh Hổ nhìn qua rồi quay đầu nói :" Mười sáu tấm ngân phiếu một trăm hai mươi lượng bạc."
" Hừ, tuy không tính là nhiều, nhưng cũng gọi là tạm tạm đủ, tốt lắm, các ngươi có thể đi, chỉ là tên kia phải lưu lại đây." Ngón tay Đằng Vĩnh Phàm chỉ về phía gã hán tử mắt tam giác, tên hán tử mắt tam giác kia sợ hãi liền trực tiếp quỳ xuống trên mặt đất, hoảng sợ quay đầu nhìn về phía bọn cường đạo," Các vị huynh đệ ...."
" Hắn cũng không phải là người của băng Hổ Sơn chúng ta, chính là một tên bỏ đi. Muốn đánh muốn giết, tùy các ngươi xử lý, còn không mau thả lão Đại ta ra." Thanh niên tuấn tú kia nói.
" Cút đi." Đằng Thanh Sơn đạp một cước vào eo của tên thủ lĩnh đám cường đạo kia.
Bọn người kia mau chóng đỡ lấy tên đầu lĩnh tội phạm, rồi cần thận đỡ đến trước mặt người thanh niên tuấn tú.
" Chúng ta may chạy đi." Tên thủ lĩnh cường đạo hạ giọng nói.
" Đi." Thanh niên tuấn tú một bên đỡ tên thủ lĩnh cường đạo, lập tức hạ lệnh, nhóm cường đạo liền lập tức nhanh chóng chạy đi xa.
" Các vị huynh đệ...." Hán tử mắt tam giác tựa như phát khóc, sau đó quay đầu lại nhìn thấy những tộc nhân của Đằng thị gia tộc đang giận giữ nhìn hắn, sợ tới mức phát run toàn thân.
Đằng Vĩnh Phàm giương mắt nhìn hán tử mắt tam giác này:" Nói, tường thuật lại từ đầu đến đuôi rõ cho ta."
Thân thể của hán tử tam giác run lên, liền nói :" Các vị hảo hán, ta không có một điểm liên quan a, ta chỉ là một kẻ truyền lời thôi! Vị huynh đệ của ta, hắn làm việc dưới tay Đại lão gia của Dương Châu đại diêm thương, lần này là thủ lĩnh của hắn hạ mệnh lệnh kêu hắn tìm người đối phó với bọn ngươi. Tên thủ lĩnh kia, hình như nói là trả tiền thù lao nên đã cấp cho các ngươi một vạn hai lạng bạc. Người huynh đệ kia của ta còn nói .... tên thủ lĩnh kia, ngay từ đầu đã không định đưa cho các ngươi một vạn hai lượng bạc."
" Chó cậy nhà, chỉ là một đám hỗn đản." Đằng Thanh Hổ gào lên một tiếng.
Trong lòng Đằng Thanh Sơn nổi lên sát ý :" Cái tên thủ lĩnh kỵ binh kia, gọi là Tần Ba." Tuy là rất muốn giết Tần Ba nhưng dù sao Tần Ba cũng là kẻ làm việc đắc lực dưới tay Đại diêm thương, hơn nữa nói về thực lực .... Chính mình hôm nay, chỉ sợ không chắc đã có thể địch được hắn! Hiện tại, chỉ có thể nhịn."
" Các vị hảo hán, các người xem như đánh ra một cái rắm, phóng thích ta được không?" Hán tử mắt tam giác này liền nói.
Trường thương trong tay Đằng Vĩnh Phàm vừa động.
" Phốc xích !" Trường thương xuyên qua yết hầu của hán tử mắt tam giác, mắt của hán tử mắt tam giác mở trừng trừng đầy vẻ kinh hoàng, sau đó sinh mạng dần biến mất, vô lực ngã lăn trên mặt đất.
" Chúng ta đi thôi." Đằng Vĩnh Phàm vung trường thương một cái, nói.
Những người của Đằng gia trang giúp đỡ những người bị thương, cả bọn nhanh chóng rời đi.
Trên đường trở về.
" Thanh Sơn." Đằng Vĩnh Phàm mở miệng nói.
" Cha." Đằng Thanh Sơn nhìn về phía phụ thân mình.
" Ngươi có phải thấy cha hôm nay nhận bạc, phóng thích cường đạo là không tốt?" Đằng Vĩnh Phàm thở dài nói," Thương pháp của ngươi khá lắm, nếu ta buông tay để ngươi giết, ngươi liền có thể giết thêm một số nữa, nhưng còn những tên khác cũng sẽ giết không ít tộc nhân của chúng ta. Đến lúc đó, tộc nhân của chúng ta chết càng nhiều."
" Vì khí thế nhất thời mà làm tộc nhân lâm vào trong nguy hiểm, việc này tuyệt đối không được." Đằng Vĩnh Phàm dạy nói.
" Cha, ta hiểu được mà."
Nếu Đằng Thanh Sơn thực sự là một đứa trẻ mười hai tuổi, có lẽ sẽ thực sự dùng khí thế mà hành động, nhưng mà hắn còn có được trí nhớ của kiếp trước, nên hắn hiểu được, lúc nào thì nên ẩn nhẫn, khi nào thì nên bùng nổ.
" Thanh Sơn, hiện tại lời nói ngươi trong tộc cũng khá cao, ngươi cũng có thể chủ trì. Nhưng ngươi phải nhớ kỹ, muốn trong cái thời loạn thế này mà để Đằng thị gia tộc ta còn có thể truyền thừa xuống tiếp, ngàn vạn lần không được hành sự bằng khí thế." Đằng Vĩnh Phàm nói," Lúc nào cũng phải nhớ kỹ, sau lưng ngươi còn có rất nhiều tộc nhân."
" Vâng, cha." Đằng Thanh Sơn trong lòng có chút rối loạn.
Không phải những lời nói của phụ thân mà tâm sinh loạn.
Mà bởi vì .... Hình Ý quyền.
" Hiện tại không sai khác lắm, là thời điểm nên dạy tộc nhân Hình Ý quyền." Đằng Thanh Sơn trong lòng không ngừng suy tư, " Ta lúc trước tại thời điểm ba bốn tuổi, hay năm sáu tuổi, có nói chuyện trong tộc cũng vô dụng. Hơn nữa một đứa trẻ dạy mọi người Hình Ý quyền cũng có chút buồn cười, nhưng hiện tại trong tộc ta đã là đệ nhất nhân, mọi người cũng chỉ biết là thương pháp ta lợi hại. Ta chỉ cần tìm cách nói dối, là đám tộc nhân sẽ dễ dàng tin tưởng."
Đằng Thanh Sơn đi ở trên đường, cẩn thận tự hỏi lại, rốt cuộc cũng xác định được," Được, lần này trở về, sẽ nói chuyện cùng cha và đám người Tộc trưởng."
**********
Trở lại tộc, trong đám người Đằng Thanh Sơn bọn họ, đa số là bị thương, điều này khiến cho những tộc nhân của Đằng gia trang có chút khiếp sợ, may mắn là không có ai chết, còn lại mọi người đều trong phạm vi chịu đựng được.
Ở chỗ của Tộc trưởng Đằng Vân Long.
Vài vị lão nhân trong Tông tộc cùng với mấy người có địa vị cao trong tộc như Đằng Vĩnh Tương hay Đằng Vĩnh Lôi cụt tay, đều tụ tập ở đây.
" Vĩnh Phàm, lần này các ngươi làm tốt lắm." Đằng Vân Long cảm thán nói," Không nghĩ tới tên thủ lĩnh kỵ binh kia lại hẹp hòi đến như vậy, sau khi trả cho chúng ta ngân phiếu một vạn hai lượng lại thông báo cho cường đạo đến cướp !"
" Đối với vị thủ lĩnh kỵ binh kia mà nói, chúng ta là con kiến, hắn muốn giết là có thể giết." Đằng Vĩnh Lôi cười lạnh nói.
" Lúc hơn một trăm năm trước, lúc đó đệ nhất bang của Nghi Thành là Đồng Hổ bang đã không phải muốn diệt Đằng thị gia tộc ta để lập uy hay sao? May mắn là chúng ta chạy nhanh, trốn vào trong khe núi sâu, như lần đó là bị thảm sát gần một nửa tộc nhân." Tam gia gia cảm thán một tiếng," Ở thời thế này, mạng người là cái không đáng giá tiền nhất."
" May mắn là tất cả mọi người còn sống trở về." Đằng Vân Long nhìn về phía Đằng Vĩnh Phàm, Đằng Thanh Sơn," Vĩnh Phàm, Thanh Sơn, hai cha con các ngươi hôm nay có lẽ cũng mệt mỏi rồi, về nghỉ ngơi sớm một chút đi."
" Vâng, sư phó." Đằng Vĩnh Phàm gật đầu nói.
" Ngoại công." Đằng Thanh Sơn bỗng nhiên nói.
" Sao?" Không ít tộc nhân nhìn về phía Đằng Thanh Sơn, đối với Đằng Thanh Sơn, những trưởng bối trong tộc là vô cùng yêu thích, tuổi còn nhỏ như vậy mà đã có được vũ lực kinh người như thế. Một tông tộc có một cao thủ như vậy, tông tộc sẽ có được nhiều lợi ích. Ví như hôm nay, nếu như không có Đằng Thanh Sơn, chỉ sợ cả đội thợ săn không mấy người còn sống, mà có Đằng Thanh Sơn, chẳng những không có ai chết lại còn có thể bức bách cường đạo giao bạc ra.
Đằng Thanh Sơn nhìn những trưởng bối trong tộc:" Ngoại công, ta có một chuyện phải nói cho mọi người."
" Nói đi." Đằng Vân Long cười nói.
" Việc gì vậy, Thanh Sơn." Tam gia gia cũng dò hỏi.
Đằng Thanh Sơn nói :" Ta sau khi gia nhập đội thợ săn không lâu, có một lần giết được một con hổ. Cùng lúc với giết con hổ đó, ta đã cẩn thận quan sát động tác của con hổ đó, sau khi trở về, ta cẩn thận cân nhắc lại, ta nhớ rõ Lý Kim Phúc của Lý gia trang từng xuất ra một bộ 'Mãnh Hổ quyền', nên chính ta cũng cân nhắc sáng tạo ra một bộ Hổ quyền của mình."
" Hổ quyền?" Đám tộc nhân cười lớn.
Trên Cửu châu khắp thiên hạ này, các loại quyền pháp có vô số, bởi vì người trong thời loạn thế, ai mà không có một hai cái phòng thân?
" Thanh Sơn, đúng là không thể khen hết lời." Đằng Vân Long khen ngợi một tiếng, rồi cũng không có nói nhiều nữa.
" Chỉ là khi ta luyện tập Hổ quyền này, hơn nữa sau khi phối hợp với khống chế hô hấp, tại mấy ngày hôm trước, ta phát hiện trong cơ thể sinh ra một cỗ lực lượng thần kỳ." Đằng Thanh Sơn nói.
" Trong cơ thể sinh ra một lực lượng thần kỳ?" Cả một đám người trong phòng chợt trở nên ngơ ngẩn.
" Lực lượng thế nào?" Đằng Vân Long liền nói.
Đằng Thanh Sơn hạ thấp thân thể xuống," Ngoại công, mọi người xem." Đằng Thanh Sơn đứng vững người bất động trước một tấm ván gỗ, đồng thời khởi động nội kình.
" Hô!"
Nội kình như một mũi tên phun ra, chỉ thấy tấm ván gỗ vang lên một tiếng vỡ vụn, sau đó hoàn toàn biến thành những mảnh vỡ.
Một đám người trong phòng hoàn toàn đứng bật dậy, không nói được một câu nào, nhìn một cảnh tượng này mà ngây ngốc.
" Nội kình." Đằng Vĩnh Lôi cụt tay là người đầu tiên hô lên.
" Là nội kình." Đằng Vĩnh Tương cũng nói đầy kích động," Đúng là nội kình a."
" Thật sự là nội kình, ta đã nhìn qua, đúng là nội kình." Đằng Vân Long cũng vô cùng kích động, cả đám tộc nhân tựa như một bầy nói đói khát đang giương mắt nhìn một con dê, ai cũng bị kích động đến mức đỏ bừng mặt, giương mắt nhìn Đằng Thanh Sơn.
" Thanh Sơn có thể xuất ra nội kình, làm sao có thể như vậy?" Đằng Vĩnh Tương sợ hãi than.
Đằng Thanh Sơn cũng lắc đầu làm vẻ mê man nói :" Ta cũng không rõ ràng, ta chỉ bắt chước động tác của con hổ, cảm thấy những động tác này có thể rèn luyện thân thể, đồng thời phối hợp với việc điều chỉnh hô hấp, không ngờ tới mới luyện tập trong mấy tháng, trong cơ thể lại có thể sinh ra nội kình. Ta cũng không dám tin tưởng là thật."
" Ha ha.... " Đằng Vân Long cười to lên," Đó có cái gì mà kỳ quái, trong thiên hạ này có vô số phương pháp tu luyện nội kình, mấy cái phương pháp luyện nội kình này không phải đều là có người sáng tạo ra sao? Người khác có khả năng sáng tạo, thì thiên tài lợi hại nhất trong lịch sử ngàn năm của Đằng thị gia tộc ta, chẳng lẽ lại không có khả năng sáng tạo ra?"
Đám tộc nhân liền gật đầu.
" Người khác có thể sáng tạo ra, thì thiên tài mới xuất hiện của Đằng thị nhất tộc ta có cũng là nên." Đằng Vĩnh Tương cũng ha ha cười rộ lên.
" Chẳng qua ta là mô tả những động tác cùng hô hấp của con hổ, không có gì cao thâm a." Đằng Thanh Sơn lắc đầu nói.
" Đơn giản được, đơn giản được, bước từng bước một." Đằng Vân Long vạn phần vui vẻ," Lão già của Lý gia trang kia luôn đắc ý với ta, tôn tử của hắn xuất ra Mãnh Hổ quyền, hừ, chỉ là một cái vỏ mà thôi. Ngoại tôn của ta có Hổ quyền, nhưng là tu luyện có khả năng sinh ra nội kình, so với hắn còn mạnh hơn nhiều."
Đằng Thanh Sơn rất rõ ràng, trong Hình Ý quyền, Tam Thể Thức cùng Ngũ Hành quyền nhìn thì đơn giản, trên thực tế rất khó khăn mới có kết quả. Rất nhiều cao thủ Hình Ý quyền, đều là luyện tập Hình Ý Thập Nhị Hình. Chỉ khi tại trên Hình Ý Thập Nhị Hình có được thành tựu, mới đi ngược lại, từng bước nghiên cứu Ngũ Hành quyền cùng Tam Thể Thức.
" Tạp nham không bằng tinh thông một cái, dạy bọn họ Thập Nhị Hình không bằng từ từ dạy Hổ hình, bọn họ luyện tập Hổ hình cũng dễ dàng đạt được thành tựu." Đằng Thanh Sơn đáy lòng thầm nghĩ.
Cái mà hắn gọi là Hổ quyền, thực tế là một chi của Hình Ý Thập Nhị Thức- Hổ Hình quyền.
" Ngoại công, ta nghĩ sẽ truyền Hổ quyền này cho tộc nhân." Đằng Thanh Sơn nói.
" Được được." Đằng Vân Long liền gật đầu.
" Ha ha, nếu chúng ta có nội kình, còn ai dám xem thường Đằng gia trang chúng ta nữa?" Đằng Vĩnh Tương cũng vô cùng kích động, Đằng Vĩnh Phàm ở bên cạnh kích động vỗ vỗ bả vai Đằng Thanh Sơn," Thanh Sơn, Đằng Vĩnh Phàm ta cả đời kiêu ngạo nhất chính là sinh được đứa con trai như ngươi, ha ha ....."
Cả đám tộc nhân đều vô cùng kích động.
Có được Hổ quyền, thực lực của Đằng gia trang sẽ nhanh chóng phát sinh biến hóa.
" Các ngươi phải nhớ kỹ." Đằng Vân Long quay đầu nhìn về bốn phía," Thanh Sơn sáng tạo ra Hổ quyền này, ngàn vạn lần không được truyền ra bên ngoài, phải giữ bí mật. Về sau Hổ quyền này chính là tuyệt kỹ của tông tộc Đằng gia trang chúng ta, tuyệt đối không được truyền ra ngoài, chỉ truyền cho nam, không truyền cho nữ."
" Hiểu." Cả đám gật đầu.
Chương 28: Tối cường kế hoạch bắt đầu
Dịch: Tiền Như Mạng+Vbi
Nguồn: Bàn Long Chiến Đội - 2T
Bấm vào đây để xem nội dung.
Nữ nhân dù sao cũng sẽ gả cho người ngoài, nếu đem Hổ Quyền mà truyền cho nữ nhân thì tuyệt kỷ của tông tộc sẽ rất dễ bị lưu truyền ra bên ngoài.
"Thanh Sơn, ngươi tính định truyền như thế nào ?" Đằng Vân Long nhìn về phía Đằng Thanh Sơn. Bên trong phòng, cả đám người cũng đều nhìn Đằng Thanh Sơn, lúc này, ở trong lòng mọi người,vị trí của Đằng Thanh Sơn lại lần nữa được đề cao. Có thể sáng tạo ra một bộ quyền pháp luyện hoá ra nội kình, một thiên tài như vậy thì thành tựu trong tương lai sẽ đến mức nào đây? Không ai có thể nói được.
Cho dù là như thế nào đi nữa thì trong lịch sử của Đằng thị tông tộc, Đằng Thanh Sơn cũng sẽ là một cái tên chói sáng nhất.
Đằng Thanh Sơn nghĩ kỹ rồi nói:"Ngoại công, một mình con không có khả năng cùng lúc truyền dạy cho quá nhiều người, con nghĩ hay là từ các tộc nhân mà tuyển chọn ra hai ba mươi người ưu tú nhất, từ ngày mai trở đi, buổi luyện tập vào lúc sáng sớm, hãy để cho bọn họ cùng với con đi vào khu rừng phía tây cùng học tập Hổ quyền!"
"Hảo, cứ như vậy đi." Đằng Vân Long gật đầu cười nói,"Nếu như không phải ngoại công ngươi tuổi đã cao thì ta cũng muốn theo ngươi học tập."
"Ngoại công, thân thể gân cốt của người vẫn rất sung mãn, có thể cùng đi tập luyện a, nếu như có thể luyện ra nội kình, cũng có thể kéo dài tuổi thọ." Đằng Thanh Sơn cười nói.
"Ha ha, hảo, ngoại công ta bình thường cũng không có việc gì, cũng nên đi theo ngươi học." Đằng Vân Long cười ha ha nói.
"Thanh Sơn, ta có thể học được không" Đằng Vĩnh Lôi thoáng chần chừ, rồi cũng thấp thỏm hỏi.
Từ sau khi bị cụt tay, Đằng Vĩnh Lôi ngoài mặt tỏ ra rất bình tĩnh, nhưng ở tận đáy lòng thì vẫn rất thống khổ.
"Đương nhiên là có thể học ." Đằng Thanh Sơn nói ngay, ở tìền thế , số các Hổ hình quyền đại sư bị cụt một tay trong lịch sử không phải là không có.
......
Hổ quyền đã được coi là bí kỹ của tông tộc.
Bắt đầu từ ngày thứ hai , từ các thanh thiếu niên ưu tú trong tộc, đã chọn lựa ra được khoảng ba mươi hai người, người lớn tuổi nhất chính là tộc trưởng Đằng Vân Long, tuổi ít nhất là tiểu hài đồng mới có tám tuổi Đằng Thanh Hải, thậm chí có cả Đằng Vĩnh Phàm, Đằng Vĩnh Tương và cả Đằng Vĩnh Lôi đã bị cụt tay. tất cả đều tham gia, bắt đầu tiếp nhận sự huấn luyện.
Biết là Hổ quyền có thể luyện ra nội kình, mọi người học tập đều thực sự hết sức nghiêm túc.
"Thanh Sơn, cách hô hấp này là như thế nào vậy, chậm rãi hít sâu vào một lúc, nín thở trong chốc lát, cứ một hồi đảo đi đảo lại như vậy khiến cho chúng ta rất khó thở,lại phải phối hợp với các động tác, rất khó được tự nhiên a."
Ngày thứ nhất học tập hổ quyền,tất cả mọi người đều cảm thấy không được thoải mái tự nhiên,, Đằng Thanh Hổ là người thứ nhất kêu lên.
"Nghe theo lời Thanh Sơn, cứ theo Thanh Sơn mà làm." Đằng Vân Long vừa trừng mắt, Đằng Thanh Hổ sợ hãi, lập tức ngậm miệng .
Đằng Thanh Sơn cười nói: "Biểu ca, bây giờ ngươi cảm thấy không được tự nhiên, khi ngươi luyện thuần rồi thì sẽ cảm thấy thư thái. Hổ hình quyền này, luyện đến về sau, sẽ khiến cho người ta có cảm giác như là một mãnh hổ, đồng thời tiết tấu hô hấp cũng phải phối hợp hoàn hảo. Cho nên, mọi người bây giờ phải tập trung chú ý, không thể qua loa."
Kỳ thật thì Hình Ý Quyền là Hình vi thứ, Ý vi trọng ( lấy hình làm thứ, lấy ý làm trọng ).
Nhưng đó là đối với Hình Ý tông sư,còn với các tộc nhân thì dù sao bây giờ mọi người cũng vừa mới học, phải đi từng bước một, một chút qua loa cũng không được.
"Bây giờ, cũng đừng hy vọng xa vời là lập tức luyện được giống như một con hổ, phải đi từng bước một, từng động tác cũng như hô hấp, những thứ căn bản này đều phải học cho kỹ. Có căn bản thì mới có thể luyện tốt Hổ quyền được." Đằng Thanh Sơn giảng dậy kỹ lường.
Một ngày, hai ngày, ba ngày...... Nửa tháng, một tháng......
Sau ba tháng tám ngày.
Bên trong rừng cây phía tây Đằng Gia Trang, một đám tộc nhân đang luyện tập Hổ Hình Quyền.
"Gân cốt của ta cả đêm đều bị tê dần, tốc độ phát triển đã bắt đầu tăng tốc, bây giờ, hẳn là hoàn toàn bước vào thời kỳ dậy thì rồi." Đằng Thanh Sơn nhìn một đám người đang luyện quyền, đáy lòng thầm nghĩ: "Bây giờ, đã hoàn toàn có thể bắt đầu tối cường kế hoạch rồi. Chỉ là cha và các thúc bá, bọn họ luyện Hổ hình quyền nhưng vẫn không có một người có thể luyện xuất nội kình. Ta phải ở bên cạnh để mắt chiếu cố ."
Đằng Thanh Sơn đã bước vào thời kỳ dậy thì, giai đoạn phát triển mạnh mẽ nhất của tuổi dậy thì là khoảng ba bốn năm.
Trong ba bốn năm này, khi thân thể phát dục là khoảng thời gian quan trọng nhất.
Mặc dù sau thời gian này thì thân thể vẫn tiếp tục lớn lên nhưng tốc độ thì rõ ràng không thể bằng ba bốn năm này.
"Bây giờ chiếu cố các vị thúc bá, ta tạm thời cứ tu luyện đơn giản vậy, đợi thêm một đoạn thời gian nữa, ta sẽ lại vào núi, một mình tu luyện cho thật tốt."
Đằng Thanh Sơn ra quyết định:"Hơn nữa thì cái thế giới này khác với tiền kiếp thế giới của ta, nơi này thiên địa linh khí rất sung túc, các thúc bá bọn họ chắc là có thể sẽ rất nhanh luyện xuất được nội kình."
Đằng Thanh Sơn hiểu, dựa vào Hổ Hình Quyền, ở xã hội hiện đại của tiền thế, muốn luyện ra nội kình mà không có vài năm thời gian thì đừng có mơ.
Nhưng tại thời cổ đại này, thiên địa linh khí sung túc, chỉ với phương pháp hô hấp thổ nạp,cũng đủ để luyện hóa ra nội kình.
"Ha ha, ta luyện ra nội kình rồi, ta luyện ra nội kình rồi." Tiếng la mừng rỡ như điên phát ra từ trong đám người tu luyện Hổ Quyền.
Đằng Thanh Sơn liền quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Đằng Thanh Hổ đang kích động nhảy dựng lên, vô cùng hưng phấn.
"Thanh Hổ, ngươi luyện ra nội kình rồi?" Tất cả mọi người đều vây quanh lại.
"Ân, ta cảm nhận được." Đằng Thanh Hổ liên tục gật đầu :"Bất quá ta không xuất ngay ra được."
"Không xuất ra được? Nhưng Thanh Sơn xuất được mà, còn có thể cách không đánh nát cái cái ghế gỗ." Đằng Vĩnh Lôi nói.
Tộc trưởng Đằng Vân Long mở miệng:"Ta từng nghe nói qua, người bình thường không tu luyện nội kình, thì kinh mạch bên trong cơ thể bị bế tắc. Tu luyện nội kình nghe nói chính là quá trình đả thông kinh mạch, bất quá chỉ là nghe nói, đả thông toàn thân kinh mạch, cơ hồ phải không là chuyện có thể."
Đằng Vân Long dù sao thì kiến thức cũng rộng rãi, biết không ít chuyện.
Đằng Thanh Sơn đi tới, cũng nói: "Biểu ca, ngươi đừng có gấp, ngươi cứ tiếp tục tu luyện như vậy,nội kình sẽ có thể xuyên qua song chưởng, đến lúc đó là có thể sử dụng được rồi. Hơn nữa...... trong khi ngươi luyện tập thì nội kình còn có thể cường hóa thân thể của ngươi. Khi ấy, khí lực của ngươi cũng sẽ mạnh hơn nữa."
Các tộc nhân Đằng Gia Trang đối với nội kình thì một chữ cũng không biết, ai nấy trong lòng đều cho rằng, nội kình rất thần kỳ.
"Còn có thể nâng cao khí lực?" Các tộc nhân ai nấy đều vui mừng.
"Đúng, đương nhiên có thể nâng cao khí lực. Bây giờ, biểu ca hắn đã luyện ra nội kình , chỉ cần cố gắng, mọi người cũng có thể luyện ra ." Đằng Thanh Sơn nói.
Ngoài miệng nói như vậy, nhưng Đằng Thanh Sơn đáy lòng rất hiểu, muốn hấp thu thiên địa linh khí để luyện xuất nội kình, cũng không phải ai cũng có thể làm được.Còn phải trông vào tư chất từng người. Mặc dù những người này đều là các tộc nhân ưu tú nhất trong tộc tuyển ra,nhưng trong đó, phỏng đoán đến cuối cùng, cũng chỉ có một số người có thể luyện ra nội kình.
Bất quá Đằng Thanh Sơn cũng không nói ra.
......
Nửa tháng sau, cụt một tay, Đằng Vĩnh Lôi là người thứ hai luyện xuất được nội kình . Đằng Thanh Sơn cũng hiểu,vị thúc thúc này mặc dù cụt tay,nhưng phỏng đoán, có lẽ đã âm thầm ở nhà một mình luyện tập bất kể ngày đêm. Người thứ hai thành công cũng không nằm ngoài suy đoán.
Lại hơn một tháng nữa trôi qua, phụ thân Đằng Vĩnh Phàm cùng tiểu đồng tám tuổi Đằng Thanh Hải, hai người liên tiếp luyện xuất được nội kình.
......
Một đám tộc nhân đang luyện tập Hổ quyền, còn lại Đằng Thanh Sơn cả người đang chổng ngược, tay phải ngón trỏ chống xuống mặt đất, luyện tập chỉ lực. Hôm nay Đằng Thanh Sơn mặc dù mới mười tuổi,nhưng có được khí lực ngàn cân,điều tối trọng yếu là tuổi hắn còn nhỏ, thể trọng nhỏ, hơn nữa chỉ lực mạnh mẽ,làm được như vậy cũng là điều có thể.
Một ngón tay chống đỡ cả thân hình, đối với hắn mà nói, chỉ là căn bản.
"Hô." Đằng Thanh Sơn vừng vàng hạ xuống đất.
Các tộc nhân tất cả cũng đình chỉ luyện tập.
"Ngoại công, cha...... Bắt đầu từ ngày mai, Hổ hình quyền, mọi người hãy tự mình tu luyện." Đằng Thanh Sơn nói.
"Cũng tốt,nhất chiêu nhất thức của Hổ quyền này chúng ta đều cũng đã thuộc rồi, Thanh Sơn, ngươi cứ làm việc của ngươi đi." Đằng Vân Long cười nói tiếp: "Thanh Sơn, trong khoảng thời gian này có ngươi ở bên cạnh cùng luyện, ta mới biết ...... Thanh Sơn,thực lực của ngươi, so với ta đoán còn mạnh hơn nhiều a."
Đằng Thanh Sơn khiêm tốn cười một tiếng:"Ngoại công, cha, ta cảm thấy trong tộc, không thích hợp lắm để ta nghiên cứu quyền pháp cùng luyện tập. Ta quyết định, từ ngày mai trở đi, ngoại trừ xuất lĩnh thợ săn đội vào núi săn thú ,ban ngày thời gian khác, ta sẽ ở trong Đại Duyên sơn khổ luyện.Đến buổi tối mới trở về."
"Ban ngày vào núi khổ luyện?" Các tộc nhân nhao nhao nghị luận.
"Thanh Sơn, ngươi huấn luyện cần những loại công cụ nào, có thể nói cho ta biết được không, ta giúp ngươi tạo ra chúng."
Đằng Vĩnh Phàm nói: "Cần gì phải vào núi."
Đằng Thanh Sơn liền nói:"Con vào núi lần này, kỳ thật cũng là muốn quan sát con cọp thật kỹ,để một lần nữa hoàn thiện Hổ quyền. Nói không chừng, biết đâu có thể sáng chế ra quyền pháp lợi hại hơn. Còn công cụ dùng luyện tập, đương nhiên phải chờ một lát nữa về nhà con sẽ nói cho cha,những khí cụ nào cần dùng."
Kiến thức qua thương pháp của Đằng Thanh Sơn, Đằng Vĩnh Phàm cũng không lo lắng, Đằng Thanh Sơn tại trong Đại Duyên Sơn sẽ gặp nguy hiểm.
Đằng Vân Long mở miệng nói: "Tốt lắm, mọi người không cần phải nói nữa.Lý Kim Phúc của Lý gia trang kia còn nghỉ ngơi cả trong Đại Duyên sơn đến vài ngày, mà Thanh Sơn, hắn mỗi ngày buổi tối vẫn trở về, mọi người không cần ngăn cản làm gì. Hơn nữa...... Trong Đại Duyên sơn, mãnh hổ, hùng hạt tử, cả quần lang đều không uy hiếp được Thanh Sơn."
Tộc trưởng lên tiếng, mọi người tất cả cũng không nói thêm nữa .
Thợ săn đội hai ngày mới vào núi một lần.
Một ngày kia, trời tờ mờ sáng.
Trước sân nhà Đằng Thanh Sơn.
"Thanh Sơn, vào núi, mọi việc phải cẩn thận một chút." Mẫu thân Viên Lan không yên lòng dặn dò nói, đồng thời cũng thu thập vào bao đầy đủ cho Đằng Thanh Sơn ,trong bao để sẵn hai đoạn Tấn thiết thương đã tháo gỡ, ngoài ra còn vài công cụ huấn luyện mà Đằng Thanh Sơn yêu cầu.
"Yên tâm đi, mẫu thân." Đằng Thanh Sơn đeo bao lên lưng,vuốt ve muội muội Thanh Vũ đứng bên cạnh: "Thanh Vũ, ở nhà nghe lời cha mẹ biết chưa?."
"Ta...nhất định nghe lời , ca." Thanh Vũ giòn giã nói.
Đằng Thanh Sơn nhìn cha mẹ, hít sâu một hơi, nhếch miệng lộ ra vẻ tươi cười: "Cha, nương, con vào núi đây."
"Trong núi nhiều mãnh thú, độc xà, cẩn thận một chút." Đằng Vĩnh Phàm rốt cục mở miệng .
"Ân." Đằng Thanh Sơn gật đầu, không hề do dự nữa, trực tiếp bước ra đình viện, rời Đằng Gia Trang.
Thiên địa hoàn toàn yên tĩnh, Đằng Thanh Sơn đứng ở chân núi Đại Duyên sơn, hít sâu một hơi, sáng sớm không khí mát mẻ khiến Đằng Thanh Sơn đầu óc thanh tân hơn.
"Rốt cục, rốt cục...... Rốt cục đã bắt đầu tối cường kế hoạch." Đằng Thanh Sơn cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, vì ngày hôm nay, hắn đã chuẩn bị quá lâu.
Tiềm lực con người một khi bị đè nén, sau này thành tựu sẽ rất thấp.Đằng Thanh Sơn từ khi còn bé, chưa bao giờ đè nén tiềm lực của thân thể.
Một mực đều là quá trình tu bổ thân thể, cường đại máu huyết, khí lực, tăng cường sinh mệnh lực.
"Thời kỳ sinh lý phát dục, là thời kì cả đời người, chiều cao thân thể gia tăng nhanh nhất, giai đoạn mà xương cốt, cơ thể, nội phủ tăng trưởng mạnh,giai đoạn khai phá tiềm lực tốt nhất . Cũng là giai đoạn nguy hiểm nhất." Đằng Thanh Sơn rất rõ ràng điểm này, ở thời kì thanh xuân phát dục, để cho thân thể cao hơn 10cm là rất dễ dàng.
Nhưng,đến khi thân thể xương cốt đã thành hình, muốn cao thêm 10cm, khó hơn gấp trăm ngàn lần.
Giai đoạn sinh lý phát dục, một khi đè nén thân thể quá mức..., sẽ mang lại những hối tiếc không thể đền bù.
"Mưu cầu phú quý trong nguy nan,lấy tông sư cảnh giới của ta, đối với sự khống chế gân cốt cơ thể, có thể tùy thời điều chỉnh.Thời kì sinh lý phát dục,chính là giai đoạn hoàng kim để khai phá tiềm lực, một khi bỏ qua, sau này có muốn cũng không thể.. có nữa."
Đằng Thanh Sơn ngửa đầu nhìn núi cao: "Trong cơ thể có được nguồn nội kình hùng hậu làm năng lượng dự trữ,lấy để cung cấp cho quá trình đề cao thân thể, xương cốt.Quá trình cơ thể sinh trưởng thì năng lượng sẽ tiêu hao cực nhanh.Lấy cảnh giới nội gia quyền tông sư của ta, căn cứ vào tình huống thực tế thì khống chế điều tiết không đáng kể.Cả hai cùng kết hợp, không biết, thân thể của ta sẽ đạt tới trình độ nào!"
Trong lịch sử trước nay.
Chưa bao giờ có một nội gia quyền tông sư nào, may mắn sinh tồn ở niên đại thiên địa linh khí sung túc.
Cũng chưa bao giờ có nội gia quyền tông sư nào, có thể từ thời kỳ còn nhỏ đã nắm giữ được ý thức, kế hoạch cường hóa thân thể.
Qua nhiều năm như vậy, có thể nói, Đằng Thanh Sơn không có đi một điểm quanh co, thân thể của hắn, có thể nói là mẫu của một thân thể đạt đến cực hạn.
"Chờ tối cường kế hoạch thành công,ta cũng không biết, thân thể của ta sẽ mạnh đến như thế nào đây." Đằng Thanh Sơn rất chờ mong,mình mấy năm sau....
"Bắt đầu thôi!"
Đằng Thanh Sơn trên lưng đeo bao, đi vào Đại Duyên Sơn, bắt đầu thực hiện tối cường kế hoạch.
Chương 29:Bốn năm sau
Dịch : A Hoàn
Nguồn : Bàn Long Chiến Đội-2T
Phát chào mừng người anh em voly quay lại với chúng ta
Xuân qua thu tới, đã bốn năm trôi qua.
Một gốc cây đại thụ tráng kiện, vững vàng đứng chót vót trên Đại Duyên Sơn, cỏ khô cùng bụi gai hỗn độn, lá khô rụng đầy đất cùng với vô số dã thú sinh sống bên trong quả núi lớn này, so với bốn năm trước cũng không có biến hóa gì đáng kể.
Hiện tại cũng là thời điểm đầu hạ, bên trong rừng núi Đại Duyên Sơn dần dần xuất hiện một cỗ khí nóng ẩm ướt.
Không có một ngọn gió, luồng khí nóng ẩm trong núi rừng khiến người ta cảm thấy khó chịu.
" Sa sa ~~" Bên trong núi rừng yên tĩnh bỗng nhiên vang lên thanh âm lá cây cọ sát yếu ớt, mỏng manh, âm thanh càng lúc càng lớn.
" Hô!" Một bóng người từ xa xa bên trong núi xuất hiện, mặt đất khẽ rung lên, bóng người đã xuyên qua khoảng cách hơn mười trượng.
Đây là một người trẻ tuổi, chỉ mặc một cái quần đùi, chân trần, toàn thân trên cởi trần, điều làm người ta sợ hãi nhất là người trẻ tuổi này chính là đang vác trên người một cự thạch lớn kinh người, hai tay của người trẻ tuổi này cường tráng như hai chân của những thanh niên bình thường, vào giờ phút này, hai tay hắn giơ lên khiến cơ thể lộ ra từng đường gân rắn chắc, phát ra một khí lực đáng sợ, tựa như đang vững vàng giơ một pho tượng bằng cự thạch lên.
Đồng thời hai chân của người trẻ tuổi kia cùng to lớn cường hãn đến dọa người, mỗi lần chân đạp một cái đều có được khí lực đáng hơn ngàn cân, hai chân đạp lên mặt đất của núi rừng, khiến cho cả mặt đất rung động, tựa như đang phi nhanh trong rừng già.
Hoặc là phá gãy những cành khô, hoặc là phóng qua những cây gỗ khô trên mặt đất, người trẻ tuổi đang giơ một pho tượng cự thạch nhưng lại linh hoạt như một con khỉ, hai chân dễ dàng chạy nhanh không ngừng.
Sau một lúc lâu .........
" Hô !" Người trẻ tuổi tựa như quái thú thời tiền sử rốt cục cũng dừng bước lại, đem cự thạch hướng sang bên cạnh, ném mạnh.
" Oanh " Pho tượng cự thạch này bay qua tạo ra một đường cong, ầm ầm nện ở một bên, cây cối cùng cỏ dại ở bên cạnh bị gãy nát một mảng lớn, trên mặt đất cũng xuất hiện một cái hố to.
Điều quỷ dị chính là ....
Cơ thể của người thanh niên trẻ tuổi kia đột nhiên biến đổi, hai tay cùng hai chân vốn tráng kiện kinh người, vậy đã xảy ra biến hóa. Hai tay hai chân tráng kiện của hắn liền thu nhỏ lại tựa như thân thể của một người cường tráng bình thường, những bắp thịt rắn chắc cuồn cuộn kia cũng đột nhiên ẩn núp vào trong cơ thể.
Nếu chỉ nhìn qua bên ngoài thì không thể phát hiện ẩn nấp dưới làn da của hai tay hai chân kia là một cơ thể khiến người khác phải run sợ.
" Chạy việt dã một canh giờ, chấm dứt." Đằng Thanh Sơn ngửa đầu nhìn thấy đỉnh núi của Song Đầu Sơn, bốn năm tựa như một ngày, trong bốn năm này, Đằng Thanh Sơn ngày nào cũng khiêu chiến cực hạn của chính mình, đồng thời Tông sư cảnh giới đối với mỗi chỗ trong cơ thể mình cảm giác rõ ràng hơn, Đằng Thanh Sơn đến nay cũng chưa bao giờ để thân thể vượt quá phạm vi giới hạn, tạo ra tổn thương với cơ thể.
Chạy việt dã, là hoạt động hàng ngày của Đằng Thanh Sơn.
Thể lực là một phương diện vô cùng quan trọng của tố chất thân thể, hơn nữa, chạy việt dã trong rừng núi cũng có thể rèn luyện tính linh hoạt. Cơ thể con người thực sự có nhiều khối cơ lắm, nếu dùng thiết bị để huấn luyện, căn bản không có khả năng rèn luyện mỗi khối cơ thể, thậm chí nếu cường hóa một bộ phận của cơ thể, sẽ ngăn chặn sự phát triển của những phần khác.
Đây đều làm không thể chấp nhận được.
Tính linh hoạt, tốc độ, là những cái Đằng Thanh Sơn cực kỳ coi trọng.
Vừa rồi một khối cự thạch kia là có khối lượng ngàn cân, ở kiếp trước, đạt được cảnh giới Tông sư Đằng Thanh Sơn mới có thể giơ lên, nhưng hiện tại .... tay giơ cự thạch ngàn cân, Đằng Thanh Sơn còn có thể chạy việt dã trong rừng núi suốt một canh giờ. Thể lực đó của hắn, chỉ e là có thể trong thiên quân vạn mã trang hùng suốt một ngày một đêm cũng không hề hấn gì.
Hơn nữa giơ cự thạch ngàn cân mà còn có thể linh hoạt như một con khỉ, nếu bỏ cự thạch ra, sự linh hoạt cùng tốc độ của hắn cũng có thể tưởng tượng được.
" Hô!"
Đằng Thanh Sơn nhảy lên phía trên, nhảy cao đến mấy trượng liền, sau đó hai tay bắt đầu leo trèo, hai chân đạp liên tiếp, cả người tựa như bay cực nhanh hướng đến đỉnh núi của Song Đầu sơn lao tới. Thợ săn trong tộc nếu muốn lên Song Đầu Sơn thì phải đi dọc theo con đường nhỏ, vòng quanh thân núi, như vậy mất rất nhiều thời gian.
Đằng Thanh Sơn chỉ mất một lúc đã lên được đỉnh núi.
Trên đỉnh núi này, có vô số loạn thạch.
Đằng Thanh Sơn vung mạnh cánh tay, lao đến bên một khối cự thạch có chiều cao bằng mấy người, trong nháy mắt đến gần sát cự thạch, tốc độ cánh tay của Đằng Thanh Sơn đột nhiên tăng mạnh, những cơ bắp tựa như gân trâu trên cánh tay kia đột nhiên hiện ra," Hây!" Cánh tay đánh vào cự thạch, tựa như một cây roi đánh trên thân cự thạch.
Nhất thời, tại thân khối đá đã đứng chót vót trên đỉnh núi này không biết bao nhiêu năm liền xuất hiện vết rách.
" Ba! Ba! Ba ...."
Đằng Thanh Sơn bước chân linh hoạt, nhanh nhẹn di động không ngừng quanh khối cự thạch này, đồng thời hay tay liên tiếp đánh trên cự thạch. Mỗi lần đánh đều khiến trên cự thạch xuất hiện một vết rách lớn, không biết đã đánh bao nhiêu lần.
" Bồng! Bồng...." Thanh âm thay đổi bởi vì hiện tại Đằng Thanh Sơn dùng chân công kích.
Đằng Thanh Sơn khi thì dùng chân đá, khi thì dùng chân quét ngang, cước ảnh liên tục đánh trên khối cự thạch này, mỗi lần đều khiến cự thạch chấn động mạnh, xuất hiện tầng tầng vết rách thật sâu, vô số đá vụn rơi xuống.
Đằng Thanh Sơn đột nhiên quát lớn lên một tiếng, tay phải nắm chặt lại, nện mạnh vào chính giữa cự thạch, " Oanh!" một tiếng vang lên, nắm tay vừa chạm, lập tức vô số vết rách lan ra, đồng thời quyền phải lập tức biến thành chưởng, dán vào trên bề mặt cự thạch, tay trái nắm lại, nện lên bàn tay phải, một cỗ chấn kình liền truyền vào bên trong cự thạch, khiến cho các vết rách lan tràn ra, đá vụn rơi lả tả, cự thạch oanh một tiếng, hoàn toàn sụp đổ.
Rắc rắc, vô số các khối đá vụn lăn lóc ở xung quanh.
Quyền cước đánh nát tảng đá, đối với Đằng Thanh Sơn của hôm nay thì cũng không có gì khó khăn, mà bình thường muốn phá hủy một pho tượng tảng đá lớn cao bằng mấy người, chỉ e là dù cả mấy trăm người liên tục dùng chùy sắt điên cuồng đập, có lẽ tốc độ phá hủy cũng không nhanh bằng tốc độ của Đằng Thanh Sơn. Luận về lực tàn phá thì lực quyền cước của Đằng Thanh Sơn đã sớm vượt qua đại chùy.
" Cũng nên nghỉ ngơi một chút." Đằng Thanh Sơn cười, trực tiếp từ đỉnh núi nhảy xuống dưới chân núi dựng đứng.
Cả người cực nhanh từ trên cao lao xuống.
" Ba! Ba ...."
Trong quá trình hạ xuống, Đằng Thanh Sơn khi thì dùng tay bám vào các tảng đá, khi thì dùng chân điểm một chút, khiến cho tốc độ rơi luôn nằm trong phạm vi chủ động được, loại tốc độ xuống núi này, quả thực là quá nhanh.
Đằng Thanh Sơn bỗng nhiên đạp mạnh vào vách đá, cả người giống như một con cá, lao thẳng xuống mặt nước ở sườn núi phía dưới.
" Bồng !" một tiếng, Đằng Thanh Sơn lao vào làn nước, bọt nước văng khắp nơi, rồi sau đó Đằng Thanh Sơn mới nổi lên mặt hồ.
" A, thật là thoải mái." Cảm giác lạnh buốt thấm vào xương cốt, khiến cả cơ thể Đằng Thanh Sơn run mạnh lên, cả người nằm nổi thoải mái trên mặt hồ, không hề bị chìm xuống.
Ở Đại Duyên Sơn khổ luyện, Bích Hàn Đàm chính là chỗ ở tạm thời của Đằng Thanh Sơn, quần áo mặc của hắn đều đặt ở một bên Bích Hàn Đàm. Dù sao thời điểm khổ luyện, nếu mặc quần áo, với cường độ huấn luyện của Đằng Thanh Sơn, chỉ sợ mỗi ngày đều phải đổi một bộ quần áo mới, không còn cách nào khác, Đằng Thanh Sơn mới phải mặc nguyên quần đùi để huấn luyện.
" Bích Hàn Đàm này thực là kỳ lạ." Đằng Thanh Sơn mặt nước hồ, cảm thán một tiếng," Tỷ trọng xem ra còn cao hơn so với tỷ trọng cơ thể người một chút, người nằm trên mặt nước này không bị chìm, thật giống như trẻ con ở thế giới trước của ta."
Bích Hàn Đàm quả là một hồ nước kỳ lạ.
Người nằm trên đó mà vẫn nổi, tỷ trọng nước hồ rõ ràng cao hơn tỷ trọng cơ thể khá nhiều.
Còn cả nhiệt độ quanh năm luôn giữ rất thấp, lấy kinh nghiệm ở kiếp trước của Đằng Thanh Sơn, có lẽ nhiệt độ không sai biệt lắm khoảng năm sáu mươi độ âm. Đặc biệt là lúc vừa mới bắt đầu vào hè, những địa phương khác của Đại Duyên Sơn nhiệt độ có ấm hơn, nhưng hàn đàm này lại lạnh đến mức tận cùng, khiến chung quanh hồ nổi lên một trận sương mù.
Lạnh như vậy mà nước trong đầm cũng không đóng băng, càng làm cho người ta phải ca thán.
Thời điểm huấn luyện bình thường, toàn thân chảy đầy mồ hôi, rất nóng bức.
Dưới tình huống thân thể nóng bừng như thế này, trực tiếp nhảy xuống hồ lạnh dưới năm sáu mươi độ âm, cho dù là Đằng Thanh Sơn thì cũng phải năm ngoái mới dám làm như vậy, dù sao cái loại cực nóng cực lạnh đồng thời, nếu là người bình thường thì trong khoảnh khắc toàn thân sẽ co rút lại, trái tim sẽ không chịu nổi áp lực mà lập tức vỡ tung ra.
Thời điểm Đằng Thanh Sơn mười tuổi, tố chất thân thể đã cực cao, lại có nội kình hộ thể, nếu khi đó, vừa luyện tập xong người nóng bức mồ hôi, lập tức bất ngờ nhảy vào hàn đàm, tuy không bạo liệt mà chết nhưng chắc chắn thân thể sẽ co rút, liền bị ảnh hưởng hoặc chấn thương.
" Loại nóng lạnh kích thích này, cũng có thể những chỗ rất nhỏ ở sâu trong cơ thể ta, bên dưới làn da, tốc độ tố chất thân thể được đề cao." Đằng Thanh Sơn nằm trong mặt nước hàn đàm, dưới độ lạnh hơn mười độ âm, hắn căn bản không cần dùng nội kình, cẩn thận dùng làn da cơ thể cũng có thể dễ dàng chống cự được nhiệt độ thấp bậc này," Chỉ là đã qua mất giai đoạn đề thăng tốt nhất, tốc độ đề cao thân thể đã chậm lại nhiều."
Tiến hành " Tối cường kế hoạch " đã được bốn năm.
Không sai khác lắm, có thể nói rằng Tối cường kế hoạch đã chấm dứt.
Bởi vì thời kỳ sinh lý phát dục của cơ thể con người là vào khoảng trên dưới ba năm đầu, trong ba năm đó sự tiến bộ là kinh người, về giai đoạn sau, tuy có thể kéo dài thời kỳ phát dục để hoàn thiện, nhưng bất luận là chiều cao hay những mặt khác, đều bắt đầu giảm mạnh.
" Chẳng qua sự tiến bộ trong bốn năm nay, so với dự đoán của ta lúc trước cao hơn một chút." Đằng Thanh Sơn nhớ lại sự tiến bộ trong bốn năm qua, trong lòng tràn đầy vui sướng.
Bốn năm khổ tu, thu được thành quả cũng rất kinh người.
Tố chất thân thể của Đằng Thanh Sơn hôm nay so với ở kiếp trước đạt cảnh giới Tông sư mạnh hơn rất nhiều lần. Như hắn hiện tại, muốn giết hai người 'Shiva', 'Vishnu' chỉ cần hai chiêu, cơ thể hắn có thể coi là ' cơ thép xương sắt ', ' lực lớn vô cùng', có thể ví như một quái thú hình người. Cho dù là viên đạn ở kiếp trước cũng không thể xuyên thủng làn da hắn được.
Lực có thể đẩy được cự thạch vạn cân cũng không phải quá khó, đương nhiên giơ một tảng cự thạch vạn cân, Đằng Thanh Sơn cũng bước rất gian nan, cho nên hắn chạy việt dã huấn luyện mới dùng cự thạch ngàn cân.
Quyền cước của hắn có thể hơn cả sắt thép.
Kiếp trước, hai tay của Đằng Thanh Sơn có thể cùng bao tay bằng sắt của 'Toái Thể Cơ' Dowar Gott Rove's ngạng đỡ trực tiếp, mà hiện tại, quyền cước của hắn còn lăng lệ hơn nhiều.
Nếu quay được trở về kiếp trước, Đằng Thanh Sơn tồn tại tuyệt đối là vô địch.
Vậy còn tại Cửu châu thiên hạ này?
Quái thú hình người Đằng Thanh Sơn này, được tính là tầng bậc gì?
" Sinh hoạt tại thế giới có thiên địa linh khí sung túc, thành tựu quả nhiên hơn nhiều so với kiếp trước. Hiện tại kinh mạch của ta, chỉ còn lại một ít kinh mạch nhỏ trên mặt là chưa đả thông." Đằng Thanh Sơn thầm nhủ, suốt bốn năm nay, Đằng Thanh Sơn cơ hồ tập trung tinh lực để đề cao thân thể, tốc độ đả thông kinh mạch cũng chậm lại.
" Kinh mạch đả thông thì ta có thể tu luyện 'Hổ Hình Thông Thần Thuật', thân thể lại được đề cao một lần nữa. Ở kiếp trước, ' Hổ Hình Thông Thần Thuật ' trong khoảng thời gian ngắn đã đề cao tố chất thân thể ta lên gấp đôi, không biết ở thế giới mà thiên địa linh khí sung túc thế này, hiệu quả của ' Hổ Hình Thông Thần Thuật ' sẽ đạt đến mức nào."
Tuy hiện tại tốc độ đề cao của Đằng Thanh Sơn đã giảm mạnh, nhưng mà .....
Hắn còn có ' Hổ Hình Thông Thần Thuật ' !
Sau khi kinh mạch toàn thân thông suốt, liền có thể tu luyện ' Hổ Hình Thông Thần Thuật ' !
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro