Chương 21 + 22
☆ Chapter 21
"Daisy, em họ hàng xa của tôi." Nick thì thào tự nói.
"Tôi biết." Gatsby cười nhẹ nói."Tôi kể chuyện tôi với cô ấy được không?"
Ánh mắt xanh nhạt yên lành bình tĩnh, không có một chút tình cảm gì trong đó, hai người bọn họ quen biết, yêu đương lãng mạn, kết thúc vì Gatsby quá bần cùng, hắn bỏ đi không về, còn nàng gả cho Tom gia thế sung túc, giàu có.
Gatsby mất hai năm tích lũy tài phú, ba năm trước anh mua dinh thự này tại West Egg, đối diện với nơi ở của Daisy ở East Egg. Hàng tuần tổ chức vũ hội sa hoa, chỉ hi vọng một ngày có thể thu hút được sự chú ý từ người ở bên kia vịnh, hi vọng một ngày nào đó Daisy sẽ đến tham dự vũ hội.
Nick rất muốn nói, cố sự này lãng mạn đến không tin được, nếu cậu là một thiếu nữ đa sầu đa cảm, chỉ sợ đã cầm khăn tay chấm nước mắt liên hồi. Hoặc là bổ nhào vào lòng Gatsby, khóc rống một trận. Nhưng Nick chuyện gì cũng không làm, câu chuyện này làm rung động một góc sâu thẳm trong lòng cậu, lại làm cậu có chút mất mát. Chuyện Daisy kết hôn với Tom thật ra khiến cậu khó mà tin được, nghĩ tới Gatsby vẫn còn yêu Daisy, nháy mắt trong lòng có chút đau đớn.
Nick cắn môi, hai mắt nhìn xuống như muốn che dấu cảm xúc thật của mình, nếu Gatsby còn muốn gặp em ấy, cậu sẽ an bài.
Nick nhìn vào đôi mắt xanh của Gatsby, xanh như màu nước hồ bơi, bên trong chỉ có hoài niệm, nhìn anh như vậy bỗng nhiên khiến Nick hơi yên tâm, cậu có một cảm giác, hiện giờ Gatsby đã không còn yêu Daisy.
"Đây từng là giấc mơ của tôi." Gatsby nắm lấy tay Nick, đặt lên ngực mình, Nick có thể cảm nhận được nhịp đập mãnh liệt truyền đến. "Nhưng có người từng nói với tôi, thời gian sẽ cải biến hết mọi thứ, không cần luôn quay đầu nhìn lại, quá khứ giống như hạt cát, nếu cứ nắm chặt trong tay, nó sẽ lại trượt ra từ khe hở mà thôi." Gatsby đưa tay vuốt ve gò má của Nick, ôn nhu như với tình nhân, hành động này khiến trong lòng Nick nhảy dựng. Cậu nhìn vào mắt Gatsby, cố gắng để không đỏ mặt, nhưng dưới ánh trăng sáng tỏ, đến vành tai cũng đỏ bừng rồi. "Bây giờ anh còn yêu Daisy không?" Nick hỏi.
"Tôi và cô ấy đã từng có được nhau." Gatsby cười nhẹ,"Chúng tôi vốn dĩ không xứng đôi, tôi cũng đã từ trong mộng cũ tỉnh lại, giờ tôi phải tạo dựng giấc mộng mới." Tay phải Gatsby chuyển đến vuốt ve vành tai đỏ bừng của Nick.
"Người anh vừa nhắc tới là người anh đang yêu sao?" Nick hoang mang né tránh hành động của Gatsby.
"Cậu ghen à?" Gatsby nheo mắt, trong đôi mắt xanh đều là tiếu ý, anh từng suy đoán đời trước Nick đối với anh có đơn thuần chỉ là tình bạn hay không, hiện giờ biểu hiện của Nick đã chứng thực nghi vấn này.
"Ai nói." Nick trợn to hai mắt, cậu không đồng ý với cách nói của Gatsby.
"Bây giờ không có ai quan trọng hơn cậu." Giọng anh trầm thấp mà gợi cảm, anh vươn tay ôm lưng cậu, "Ôm tôi một cái, old sport, tôi kể mấy chuyện này vì tôi muốn viễn vĩnh không nhớ đến nó nữa."
Nick thật không được tự nhiên, nhất là câu không ai quan trọng hơn cậu, quả thực đã đánh trúng chỗ mềm mại nhất trong lòng Nick. Cậu nghĩ tới lúc chuyển đến đây sống, Gatsby vẫn cử hành vũ hội, chỉ vô vọng hi vọng Daisy ở bờ bên kia có thể tham gia vũ hội, có chút mềm lòng, cậu ôm lấy Gatsby, vỗ vỗ lưng anh trấn an,"Vậy tôi xin chúc mừng anh."
Gatsby bởi vì được ôm Nick, trong lòng vui như mở hội, chẳng còn chút cẩn trọng nào, nhỏ nhẹ nói vào bên tai Nick: "Hãy tin tôi, chuyện vũ hội tôi đã phân phó quản gia, về sau sẽ càng ngày càng giảm, từ từ rồi chấm dứt luôn. Mộng cũ đã kết thúc, cho dù có gặp lại Daisy, nàng có cuộc sống của nàng, tôi cũng có của tôi. Không hề liên quan nữa."
"Tôi tin tưởng anh có thể làm được." Nick chỉ cảm thấy lỗ tai ngứa ngáy, hơi thở ẩm áp của Gatsby phun lên tai cậu, khiến cậu càng không được tự nhiên.
Cảm giác được Nick đang giãy dụa, Gatsby tiếc nuối buông cậu ra, tuy rằng anh rất muốn được ôm lâu hơn.
Thấy Gatsby buông tay, Nick cũng đồng thời thở phào một hơi, lại có chút thất vọng, hoang mang rối loạn chuyển dời đề tài,"Anh muốn gặp em ấy không? Tôi có thể đến thăm em ấy rồi mời qua nhà tôi chơi." Nói xong câu đó, Nick lại có chút ảo não, tựa hồ bản thân lỡ lời rồi, nói chuyện không nên nói. Cậu nhìn Gatsby, trong đầu vô vàng suy nghĩ loạn chuyển, bản thân cũng không rõ là muốn Gatsby đồng ý hay là từ chối.
Gatsby thấy bộ dáng Nick, liền biết cậu vì thẹn thùng nên mới vội vàng đưa ra chủ ý này, nhéo nhéo má cậu, cười nói:"Cô ấy là em họ cậu, chồng cô ấy cũng là bạn đại học của cậu, nếu cậu muốn đi East Egg chơi thậm chí dẫn tôi theo cùng đến cũng được. Còn chuyện tôi với cô ấy gặp mặt thì không cần." Gatsby nháy mắt mấy cái,"Nàng có cuộc sống của nàng, chúng ta cần gì phải quấy rầy, đúng không?"
"Ừ, đó thật là một ý kiến tồi." Nick có chút uể oải, gần đây gặp gỡ Gatsby, cậu trở nên không còn giống bản thân trước đây. Gatsby rõ ràng nói muốn cắt đứt với mọi chuyện trong quá khứ, vậy mà cậu còn muốn anh đi gặp Daisy. Nick thở hắt ra, nghe thấy Gatsby từ chối đề nghị của mình, trong lòng thầm cao hứng.
"Đâu có." Gatsby cười, nắm lấy tay cậu, làm cho Nick nhìn thẳng vào anh, thận trọng nói:"Tôi biết cậu muốn giúp tôi. Tôi biết mà."
Nick lại bất giác đỏ bừng mặt, không, phải nói là phát sốt luôn rồi, thật là dọa người, trông như trái cà chua.
"Về thôi, ngày mai tôi còn phải đi làm." Nick cảm giác, nếu tiếp tục ở cùng Gatsby, hắn sẽ càng làm ra chuyện xấu hổ hơn.
"Ừ." Gatsby tùy ý để Nick rút tay ra, lững thững đi theo sau cậu.
Lúc trở về, Gatsby là người lái xe, anh đưa Nick về đến cửa nhà, thuần thục tự nhiên ôm lấy cậu rồi hôn lên trán cậu một cái,"Ngủ ngon."
Không giống với tối qua, Nick không tặng anh hôn ngủ ngon mà bối rối hay có thể nói là chạy trối chết đóng cửa lại, Gatsby thú vị nhìn Nick biến mất sau cánh cửa, sờ miệng mình.
"Thật là một đêm điên đảo." Nick đóng cửa, sờ lên trán nơi vừa được Gatsby hôn, cậu nhìn vào trong gương, ngượng ngùng như cô gái vừa biết yêu, cậu vội lắc đầu đánh bay suy nghĩ đó, ngáp một cái, có lẽ ngủ một giấc xong là hết. Chắc do đêm nay nghe được Gatsby cùng quá khứ từ biệt, cậu cũng trở nên đa cảm theo.
☆ Chapter 22
Bởi vì bất ngờ cùng Nick đi dạo chơi một vòng, Gatsby còn vài việc chưa xử lý xong, nhìn đồng hồ cũng đã muộn, nên chỉ giải quyết những việc cần gấp, còn lại để đến ngày mai. Tiền tài cùng quyền lực là thứ tốt, chỉ cần gọi điện thoại là có thể chỉ huy người ở xa xôi làm việc cho mình.
Gatsby ngâm mình trong bồn tắm lớn, không tránh được lại nghĩ đến Nick, nhìn bàn tay đang dính đầy bọt bong bóng, trong mắt anh dâng lên niềm vui sướng, nhớ tới vừa rồi vuốt ve gò má của Nick, mềm mại mà nhẵn nhụi.
Làn da của cậu ấy thật sự quá tốt, nghĩ tới vẻ mặt đáng yêu của Nick, ý cười trên mặt Gatsby càng sâu.
Gatsby lại sờ xuống bụng mình, bởi vì trường kì ăn uống tụ họp, hơn nữa đã không còn là thanh niên 20 tinh lực tràn đầy, chờ vết thương khỏi hẳn, phải luyện tập trùng tu cơ bụng. Nick dáng người tuy gầy nhưng dưới lớp quần áo sờ lên cũng với thấy cơ nhục đầy đủ.
Anh muốn ôm lấy cậu, muốn hôn môi cậu, càng muốn xâm phạm cậu, khiến Nick ở dưới thân anh hầu hạ, đôi mắt xanh vươn màu tình dục. Nghĩ đến đây, anh cơ hồ cầm giữ không trụ, đến lúc nào mới có thể hôn cậu ấy, chân chính hôn môi.
Gatsby hít sâu một hơi, anh còn phải chịu đựng, hiện tại Nick không phải như kiếp trước, đã là bạn bè quen biết nhau mấy tháng rồi, bọn họ chỉ vừa mới gặp nhau, hôm nay là một bước ngoặc rất tốt.
Trong phòng tắm, có một mặt gương lớn, có thể xem hết thân hình, Gatsby nghiêng người, nhìn thấy trên lưng vẫn còn một mảng bầm lớn, như Nick nói đã chuyển sang màu vàng. Bây giờ cho dù không có vết thương này, anh cũng tự tin có thể trở nên thân thiết với Nick, Gatsby hiện tại chỉ cầu mong mau mau khỏi hẳn, anh thật không muốn làm bẩn ra giường của Nick.
Gatsby một đêm vô mộng, mà Nick ở cách vách thì trằn trọc trăn trở, đợi đến qua nửa đêm mới vật vã đi vào giấc ngủ, cậu mơ thấy tình cảnh như lúc tối, hai người đang ở bến tàu trò chuyện.
Trên bầu trời ánh trăng tròn vằn vặt, ánh sáng phản chiếu lên mặt nước lấp lánh, phảng phất như có vô số mặt trăng, không biết có phải do biển gợn sóng lớn, mà trong lòng cậu từng trận cuộn trào, Gatsby đang vuốt ve gò má cậu, Nick cảm giác mặt mình đang đỏ lên.
Gatsby tiến lại ngày một gần hơn, hai tay giữ lấy cậu, Gatsby hôn cực kỳ ôn nhu, anh ấy mút lấy môi cậu, dùng đầu lưỡi đảo quanh khoang miệng đến từng ngóc ngách, cứ như vậy hôn, một cái hôn thật sâu. Không giống như các cô gái, thơm thơm, mềm mềm, cái hôn này mang đầy khí tức nam nhân, cậu còn cảm thấy trong miệng có mùi nicotine nhàn nhạt.
Nick bị hôn, hôn đến mềm cả người, Gatsby để cậu dựa vào lan can, tay anh giữ lấy eo cậu không buông.
Thân thể Nick run rẩy từng trận, cậu ôm lấy cổ Gatsby, mút lấy đầu lưỡi nóng bỏng anh đưa vào, tinh tế nhấm nháp.
Thật lâu sau, nụ hôn kết thúc, Gatsby ghé vào lỗ tai cậu thì thào nói:"Nick, anh yêu em."
Bởi vì thiếu dưỡng khí, Nick mặt đỏ như là tôm hùm nấu chín. Mở miệng đáp lại, "Em cũng yêu anh, Jay."
Dưới ánh trăng, hai người kề cận không một kẽ hở.
Có lẽ là Gatsby, hoặc chính là bản thân Nick, lại bắt đầu một nụ hôn mới. Triền miên mà nóng bỏng.
Sáng sớm tỉnh dậy, Nick liền nhìn thấy hạ thân đang chào cờ, biểu tình có chút dại ra, nếu đem Gatsby đổi thành một cô gái thì không có gì để nói, cậu vui lòng đưa bạn gái mình dạo chơi căng gió. Tại sao trong mộng lại là Gatsby? Còn là anh ấy ôm cậu, cậu thì cả người mềm ra sau đó bị Gatsby ôm hôn?
Nick suy nghĩ không thông, cậu chạy tới bồn rửa mặt, dùng nước lạnh tát lên mặt, bóng phản chiếu trong gương sắc mặc đỏ bừng, ánh mắt mang theo xuân ý, cậu lại nhịn không được tiếp tục tát nước lạnh.
Bỗng nhiên nhớ tới cảm giác hôn môi trong mộng, tim đập nhanh hơn, cậu nhắm mắt lại, ý đồ đem Gatsby đổi thành một cô gái mềm mại đáng yêu, quan trọng là bị cậu ôm, chỉ là trong đầu vẫn xuất hiện hình ảnh cậu bị Gatsby hôn đến mềm người, vô lực tựa vào lan can.
"Tắm nước lạnh."
Tuy rằng đã vào hè, nhưng sáng sớm nước vẫn rất lạnh, trong đầu không ngừng lập lại hình ảnh triền miên hôn môi, khiến cậu cắn răn cứ thế tắm nước lạnh, hiệu quả thật rõ ràng, thân thể cậu lạnh run, hạ thân đang bừng bừng dục vọng cũng uể oải. Bao nhiêu cảnh sắc diễm tình trong đầu đã bị nước lạnh xối trôi đi mất.
Nick liền thở phào một hơi,"Chỉ là nằm mơ, nằm mơ thôi."
Tự ám thị cũng có hiệu quả, lúc vội vàng đi ngang qua biệt thự, cậu có thể làm như không nhìn thấy, trong công ty chứng khoán bận rộn một ngày càng giúp cậu quên mất phong cảnh kiều diễm trong mơ.
Đợi đến tối, đúng giờ hẹn, Gatsby đến gõ cửa, bao cảm xúc Nick cưỡng chế áp xuống một ngày trời lại bắt đầu bốc lên. Cậu cơ hồ không thể nhìn thẳng mặt Gatsby, nhất là môi anh ấy.
Lúc Gatsby đẩy cửa vào, nhìn thấy Nick vẫn một bộ thường phục ngay ngắn chỉnh tề, anh không khỏi có chút thất vọng, "Thật ra cậu mặc áo choàng tắm cũng không sao, ở nhà thì nên thoải mái chút."
Ánh mắt Nick tự do,"Làm vậy thật không thích hợp."
Gatsby chỉ cho là Nick đang ngượng ngùng, bình thường ai lại mặc áo choàng tắm đi tiếp khách, anh nhún vai.
"Lưng anh hôm nay cảm thấy thế nào?" Nick đưa cho Gatsby một ly nước.
"Vẫn còn ngứa lắm." Nãy giờ nói mấy câu, anh phát hiện Nick hôm nay không dám nhìn thẳng vào anh, anh hơi nhíu mày.
"Uhm, vậy hôm nay tôi cho anh chườm nóng nhiều hơn." Nick nói.
Đến lúc bắt đầu mát-xa, Nick chỉ nhìn thấy cái ót không nhìn thấy mặt Gatsby nên cũng không quá xấu hổ. Trong lòng cũng lặng lẽ thở dài nhẹ nhõm.
Sau khi hoàn tất, Gatsby mặc quần áo, thực rõ ràng nhận ra được Nick giống như hoàn thành niệm vụ, thậm chí Gatsby bắt gặp Nick thở phào.
Phát hiện này làm Gatsby không cao hứng, anh bước đến dùng tay giữ lấy cằm Nick, nâng mặt cậu lên, khiến Nick nhìn thẳng hai mắt của mình, Gatsby nói:"Cậu sao vậy, hôm nay tại sao không chịu nhìn tôi?"
Nick chột dạ miễn cưỡng cười,"Đâu có." Cậu đẩy tay Gatsby, nhưng biểu tình anh nghiêm túc, không thèm để tâm.
"Tôi đã nghĩ chúng ta là bạn bè mà, không phải sao?" Gatsby lộ ra biểu tình ủy khuất, "Vừa rồi cậu mát-xa xong giống như là hoàn thành nhiệm vụ. Tôi đã làm gì sai sao? Tôi khiến cậu mất hứng sao? Tại sao cậu không chịu nhìn tôi?" Anh nghĩ lại đêm qua Nick không có vẻ gì thẹn thùng, vì sao hôm nay lại trở thành như thế này. Gatsby muốn biết đáp án, Nick lại dễ mềm lòng, anh liền trực tiếp biểu lộ mình thật ủy khuất.
"Đương nhiên không có, anh cái gì cũng tốt, không có làm gì sai." Nick vội vàng phủ nhận, lúc này mới nâng đầu, nghiêm túc nhìn Gatsby,"Chỉ là hôm nay tôi nằm mơ." Vừa nhắc tới giấc mơ này, mặt Nick bắt đầu đỏ lên, vành tai cũng đỏ rực phi thường khả ái.
"Mơ cái gì?" Gatsby mừng thầm, nhìn biểu hiện của Nick, bỗng nhiên nghĩ tới lần trước mình cũng mộng xuân, chẳng lẽ Nick cũng như vậy? Trong lúc nhất thời anh cảm thấy có chút miệng khô lưỡi khô, lặng lẽ nuốt nuốt nước miếng.
"Đừng hỏi được không?" Nick cầu xin, giấc mơ khiến cậu vô cùng xấu hổ, không thể mở miệng, cậu kéo tay Gatsby, "Thật xin lỗi, tôi khiến anh cảm thấy khó chịu, đừng giận mà." Tuy rằng vẫn có chút thẹn thùng, thế nhưng Nick biết cậu không muốn mất đi Gatsby.
"Được, không hỏi thì không hỏi." Gatsby cười nói, bao nhiêu chú ý dồn vào bàn tay Nick chủ động nắm lấy, trong lòng sung sướng. Đồng thời nói,"Tôi sẽ không làm chuyện gì tổn thương cậu, vậy nên đừng tránh tôi được không? Tôi sẽ thương tâm ."
"Đương nhiên." Trong lòng Nick từng trận cảm động."Là tôi có lỗi."
"Vậy ôm tôi một cái, còn nữa, hôn tôi ở đây." Gatsby không biết xấu hổ chỉ vào má.
Nick hiển nhiên thật khó xử, giấc mơ đêm qua đã khiến cậu như sắp vỡ vụn, cậu trợn to hai mắt, biểu tình có chút xấu hổ cùng khó xử.
Gatsby nói,"Lúc trước, mẹ tôi mỗi khi xin lỗi đều làm như vậy. Chỉ là trên má thôi, được không?" Trong giọng nói mang ý khẩn cầu, ánh mắt màu lam nhạt nhu hòa nhìn Nick.
Nick mềm lòng ôm lấy Gatsby, cũng nhớ tới trước đây mỗi lần mẹ cậu xin lỗi cũng làm như vậy. Thật lâu sau, mới hôn lên má phải Gatsby một cái, Nick chỉ cảm thấy mặt mình nóng bừng, bây giờ mà bỏ trái trứng lên chắc là chín luôn, cậu lắp bắp nói:"Là lỗi của tôi. Chúng ta vẫn là bằng hữu, tôi sẽ không làm như vậy nữa."
Gatsby hiển nhiên thực vui vẻ, cũng hôn lên má Nick,"Vậy tôi tha thứ cho cậu."
Thanh: ka ka ka, cái câu I forgive you này làm nhớ tới Will Graham đi tìm Hannibal nói "Em tha thứ cho anh" (vì đã mổ bụng em, giết con gái nuôi của chúng ta, hại các bạn em gần chết, bla... bla...) vừa lãng mạng vừa biến thái.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro