Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

cuu dinh ky new new32323

Chương 60: Dưới nền đất

Dịch: Tiền Như Mạng

Nguồn: Bàn Long chiến đội-2T

Bấm vào đây để xem nội dung.

Hán tử gầy gò vừa nhìn trang phục của đối phương. Sắc mặt đại biến: "Là người của Quy Nguyên Tông"

Hiện giờ nhân mã của mấy đại tông phái tại dưới chân Hỏa diệm sơn trang phục đều đồng nhất. Rất dễ dàng phân biệt. Gặp phải ... nhân mã của mấy đại tông phái này.Các võ giả bình thường, đều sẽ lựa chọn né tránh.

"Ta bây giờ đi xuống. Khẳng định sẽ bị bọn họ bắt,với chút thực lực của ta, sẽ trốn không thoát khỏi Quy Nguyên Tông bắt giữ! Không có biện pháp nào khác!" Hán tử gầy gò ngửa đầu, cắn răng một cái,liền cầm lấy dây leo, nhanh chóng leo lên phía trên. Dù gì hắn cũng là một võ giả,tốc độ leo lên vô cùng nhanh.

Nếu như hắn xuống dưới, khẳng định sẽ bị bắt giữ.

Theo dây leo ở dưới trốn vào trong huyệt động? Đối phương tiến vào huyệt động, cũng sẽ rất nhanh đuổi kịp.

Leo lên phía trên, nếu như tốc độ nhanh. Leo nhanh tới đỉnh vách núi ,vẫn còn có hi vọng.

. . .

Đằng Thanh Sơn đứng ở chân núi. Ngửa đầu nhìn phía trên vách đá dựng đứng,hán tử gầy gò đang vội vã leo lên.

"Đô Thống. Chúng ta không đuổi theo sao?" Đỗ Hồng có chút lo lắng nói.

Thanh Sơn nét mặt lạnh nhạt cười, nhặt lên hai cục đá vụn,sau đó nhìn hướng lên phía trên chỗ hán tử đang leo lên. Không có dây leo để túm,làm hán tử gầy gò đang có chút gian nan. Cục đá trong tay tùy ý ném ra. Cục đá phảng phất như Lưu Tinh vút qua trời cao. Chuẩn xác nện trên cánh tay phải của hán tử gầy gò.

"A!" Cánh tay phải của hán tử gầy gò đang bấu vào nham thạch không khỏi buông lỏng. Đau đớn kêu lên một tiếng.Mất đi trọng tâm,cả người liền rớt xuống dưới.

Độ cao chừng hơn mười trượng, nếu như bị rơi xuống đất.Nhiều nhất là xương đùi bị dập nát.Nhưng,trường hợp này,hán tử gầy gò bị mất đi trọng tâm,ngã ngửa cả người rớt xuống. Cho dù là nhất lưu võ giả cũng chết tươi.

Hô!

Đằng Thanh Sơn hóa thành một trận gió. Đối mặt với thân thể như đạn pháo từ trên cao nện xuống,cánh tay duỗi ra

Hơn mười trượng chính là khoảng bốn mươi mét. Tương đương với nhà cao mười tầng ở kiếp trước của Đằng Thanh Sơn.Té xuống ở độ cao như vậy,luồng lực tạo ra, Cho dù là nhất lưu võ giả nếu như lấy tay đón tiếp. Phỏng chừng cánh tay cũng sẽ gãy nát .

Chỉ thấy tay phải của Đằng Thanh Sơn hướng thân thể của hán tử gầy gò đẩy một cái,rồi gạt ra. Tan mất chín phần lực giáng xuống. Sau đó mới thu tay lại, mặc cho hán tử gầy gò rớt xuống.

Bồng!

Tan mất chín phần lực giáng xuống,hán tử gầy gò ngay khi rớt chạm đất chỉ là cảm thấy lồng ngực cứng lại.Hoàn toàn không có chút thương thế.

Kỳ thật về luồng lực giáng xuống,Đằng Thanh Sơn hoàn toàn có thể một tay đón đở.Nhưng nếu quả Đằng Thanh Sơn đón đở.Bản thân Đằng Thanh Sơn không có việc gì mà hán tử gầy gò kia, phỏng đoán sẽ bị chết tươi.Nên chỉ có thể dùng phương pháp nhu hòa này.

"Ta biết bí mật về Hắc Hỏa Linh Quả. Hắn bây giờ cứu ta, phỏng đoán là hắn không rõ ràng lắm về tình huống bên trong huyệt động,muốn bắt ta dẫn đường. Một khi bọn họ tìm được Hắc Hỏa quả! Khẳng định sẽ giết ta diệt khẩu. . bọn họ tuyệt đối sẽ không để ta tự do rời đi. Bọn họ muốn độc chiếm Hắc Hỏa Linh Quả!" Hán tử gầy gò không phải kẻ ngu,hắn cũng là một người từng trải.

Hiểu được!Phản ứng của bất luận kẻ nào phát hiện ra Hắc Hỏa Linh Quả. Chính là độc chiếm!

Đang ngã nằm trên mặt đất,hắn đột nhiên vung tay lên.Một đạo hàn quang trong sát na bắn tới ngực Đằng Thanh Sơn. Lập tức cả người hai tay chống mạnh xuống, vèo một tiếng,phi bắn chạy ra xa.

"Thương!"

Đằng Thanh Sơn ngón tay búng ra,lập tức đánh bay lưỡi chủy thủ.

Nhìn hán tử gầy gò đang chạy như bay.Cục đá còn lại trong tay Đằng Thanh Sơn bắn ra.

"A!"

Đùi phải của hán tử gầy gò nhất thời quỵ xuống,ngồi bệt mông trên mặt đất.

"Nếu như ngươi còn trốn, ta sẽ giết ngươi!" Thanh âm lạnh lùng vang lên trong lổ tai hắn. Nguyên bổn còn muốn sống,hán tử gầy gò trong lòng một hồi tuyệt vọng. Hắn hiểu,vừa rồi bất thình lình tập kích còn không có chạy thoát. Bây giờ sẽ càng không thể có hi vọng chạy thoát. Hắn đương nhiên không phải một người muốn tìm chết.

Xoa xoa chỗ đầu gối bên đùi phải,hán tử gầy gò đứng lên quay đầu nhìn về phía Đằng Thanh Sơn.Cố nở ra nụ cười nói: "Các vị hảo hán Quy Nguyên Tông. Các ngươi. . ."

"Bên trong huyệt động kia, có Hắc Hỏa Linh Quả?" Đằng Thanh Sơn trực tiếp hỏi.

Hán tử gầy gò cứng lại. Đối phương đoán thật chuẩn.

"Có!" Gầy gò hán tử gật đầu.

Giờ phút này đám người Đỗ Hồng,Đằng Thanh Hổ cũng chạy tới. Nghe nói thế đều mừng rộn.

"Thanh Sơn, ngươi đoán đúng là chuẩn, Hắc Hỏa Linh Quả quả nhiên ở trong hạp cốc này. Chúng ta trước đó đều là chạy loạn a." Đằng Thanh Hổ nói.

Đằng Thanh Sơn trên mặt lộ vẻ tươi cười.Bản thân hắn cũng là căn cứ vào địa điểm Xích Lân Ấu Thú chạy trốn. Tùy ý đoán mà thôi.

Lúc này Đằng Thanh Sơn liền phân phó nói: "Thanh Hổ, Lão Đỗ các ngươi theo ta vào động huyệt. Những người khác ở quanh nơi này,làm bộ như tìm kiếm chỗ của Hắc Hỏa Linh Quả,chờ chúng ta đi ra."

"Vâng! Đô Thống." Đám người hạ giọng

Tên gầy gò hán tử sợ hãi nhìn Đằng Thanh Sơn: "Đúng! Người này chính là Quy Nguyên Tông Đằng Thanh Sơn Đằng đô thống. Ngày đó, hắn đã cùng Tư Mã Phong tỷ thí. Khó trách từ độ cao mười sáu mười bảy trượng rớt xuống,hắn cũng dễ dàng tiếp được.Ta đánh lén với khoảng cách gần như vậy,hắn cũng ngăn cản được."

Biết thân phận đối phương,hán tử gầy gò làm sao còn dám phản kháng.

Đằng Thanh Sơn nhìn một vòng chung quanh.

Chung quanh khe hiện giờ không có ai.Bản thân khe núi sâu này tương đối bí ẩn. Cho dù có người đến lục soát,cũng là số rất ít. Những người tìm tòi đến chỗ này,cũng đều không muốn tìm tiếp.

"Chúng ta vào huyệt động." Đằng Thanh Sơn nói.

Lập tức Đằng Thanh Sơn tay trái túm lấy y phục hán tử gầy gò, trực tiếp nhảy thẳng lên. Với độ cao bảy tám trượng, tay phải tùy ý chộp vào một khối nham thạch nhô ra,lần thứ hai mượn lực bay lên,sau đó dùng chân điểm một lần liền trực tiếp bay đến huyệt động.Gạt đám dây leo liền tiến vào trong.

Đằng Thanh Hổ, Đỗ Hồng hai người hai tay hai chân cùng sử dụng, cũng nhanh chóng trèo lên.

Hai người đều là nhất lưu võ giả.Cũng chỉ vài lượt,mấy cái hô hấp thời gian, liền tiến vào huyệt động.

Đằng Thanh Sơn đem dây leo lần nữa che lại miệng huyệt động.

Huyệt động thông đạo tương đối tối tăm.Có điều độ cao của thông đạo chừng hơn một trượng,không cần phải khom người xuống.

"Ngươi đi phía trước dẫn đường." Đằng Thanh Sơn lạnh giọng,nói.

Bên cạnh Đỗ Hồng quay về phía gầy gò hán tử quát: "Tiểu tử. Ngươi nếu còn dùng mánh lới lần nữa,đô thống đại nhân không động thủ. Ta cũng một thương đâm chết ngươi!"

Lúc này bọn Đỗ Hồng tất cả cũng từ sau lưng lấy ra trường thương. Đằng Thanh Sơn cũng rút trường thương ở sau lưng cầm trên tay.

Trong huyệt động,tất cả đều là không biết, cẩn thận một chút vẫn hơn.

"Các vị đại nhân, cứ việc yên tâm. Trước mặt Đằng đô thống,tiểu nhân cho dù có mười cái lá gan cũng không dám có ý chạy trốn." Hán tử gầy gò cung kính nói.

"Đô Thống, các vị đại nhân. Tiểu nhân đi phía trước dẫn đường." Vừa nói,hán tử gầy gò liền một mạch đi về hướng chỗ sâu huyệt động.

Ngoài miệng nói như vậy nhưng hán tử gầy gò trong lòng rất lo lắng : "Những ... Đại tông phái này,còn có người nhân từ nương tay sao? Bây giờ ta còn hữu dụng,chờ tới khi bọn hắn thấy Hắc Hỏa Linh Quả,sợ rằng sẽ giết ta diệt khẩu. Ta nhất định phải tìm một cơ hội tốt."

Mặc dù sợ hãi Đằng Thanh Sơn nhưng hắn càng sợ bị giết, diệt khẩu.

Trong đầu nghĩ,làm sao có thể chạy trốn.Nhưng ngoài miệng vẫn tỏ vẻ vui mừng nói: "Đằng đô thống,thông đạo này cũng không có dài thêm nữa,phía trước chính là một khe lớn!"

"Cái khe?" Đằng Thanh Sơn cảm giác chính mình đi khoảng chừng hơn một trăm thước. Liền nhìn thấy một đường vết nứt tạo thành một khe lớn. Khe rộng đại khái khoảng một trượng,bên trong khe hoàn toàn tối đen,sâu không lường được. Chỉ mơ hồ có một luồng lửa nóng từ trong khe tràn ngập ra, ập lên mặt.

Đỗ Hồng quát: "Tiểu tử. Ngươi như thế nào đi xuống?"

Hán tử gầy gò liền nói: "Các vị đại nhân,khe này sâu chừng trăm trượng,người té xuống hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Tiểu nhân cũng đã phải tốn hao nửa đêm công phu chạy đến một mặt vách đá khác,thu thập một vài dây leo vững chắc, kết thành một sợi thừng rất dài,để ở bên kia!"

Vừa nói vừa chỉ sang bên cạnh cách đó không xa. Đích xác có để sẵn một sợi dây leo khá lớn.

"Ta đi xuống trước." Đằng Thanh Sơn mở miệng nói,rồi nhìn về phía hán tử gầy gò: "Ngươi thứ hai, Thanh Hổ, lão Đỗ các ngươi theo ở phía sau." Đằng Thanh Sơn lo lắng hán tử gầy gò dở thủ đoạn.

"Đi!" Đằng Thanh Sơn lần thứ hai đem Luân Hồi thương đeo ra phía sau lưng,sau đó liền nhảy xuống.Một chân điểm trên vách đá, nắm lấy sợi dây leo kia, lập tức tụt xuống.

"Nhanh lên một chút." Đỗ Hồng nhìn tên hán tử kia quát

Hán tử gầy gò liền lập tức đuổi theo xuống.

Một mạch trượt xuống, Đằng Thanh Sơn cũng phát hiện,chỗ càng sâu trong khe càng thêm tối đen: "Cho dù với thị lực của ta, cũng nhiều nhất miễn cưỡng nhìn được năm sáu thước khoảng cách! Nếu như chỉ là nhất lưu võ giả, sợ chỉ có thể nhìn được đến hai bàn tay của mình mà thôi." Đằng Thanh Sơn cũng cảm thấy một luồng khí lưu hoàng nóng bỏng hầm hập phả vào mặt.

Càng thêm nồng nặc!

Một mạch trượt xuống, nhiệt độ không ngừng tăng lên.Làn lưu hoàng nóng bỏng càng thêm nồng.

Phốc!

Đằng Thanh Sơn rốt cục chạm xuống: "Ân. Đại khái trăm trượng! Dựa theo độ cao vách đá của huyệt động mà tính thì, vị trí đích xác của ta bây giờ, hẳn là so với đáy khe ngoài kia còn sâu hơn chừng tám chín mươi trượng!"

Chỉ chốc lát,hán tử gầy gò cùng Đỗ Hồng, Đằng Thanh Hổ ba người tất cả cũng xuống tới đáy.

"Đi phía trước dẫn đường." Đằng Thanh Sơn mở miệng nói.

Hán tử gầy gò vẫn như cũ đi phía trước,đồng thời nói: "Đằng đô thống.Chỗ sâu trong đáy này, đặc biệt rất nóng."

Phía trước dần dần có chút hồng quang,mặc dù quang mang vô cùng yếu ớt,nhưng Đằng Thanh Sơn cũng có thể lập tức thấy rõ mấy chục thước xa xa.Liền thấy phía trước mơ mơ hồ hồ làn sương mù màu đỏ.

"Màu đỏ ?" Đỗ Hồng có chút kinh ngạc.

"Đằng đô thống,kỳ thật đó là hơi nước!" Gầy gò hán tử mở miệng nói.

"Hơi nước phải là sương trắng chứ, tiểu tử ngươi lừa ai hả? Có tưởng muốn dở thủ đoạn đùa giỡn phải không?" Đằng Thanh Hổ quát.

Gầy gò hán tử liền cả sợ hãi nói: "Các vị đại nhân, ta nào dám lừa các ngươi. Đây thật sự là sương trắng!Cũng bởi vì quá nóng, nơi này mới xuất hiện hơi nước."

Đằng Thanh Sơn cũng phát hiện,nhiệt độ càng lúc càng tăng lên.

Trong hạp cốc mặc dù cũng tính là nóng,nhưng vẫn không thái quá. Bây giờ đã có chút khoa trương.

Theo sau gầy gò hán tử,ba người bọn Đằng Thanh Sơn cùng đi vào làn sương mù màu đỏ. Đằng Thanh Sơn khi tới gần liền xác định,đây đích thật là hơi nước bình thường. Dần dần, Đằng Thanh Sơn nghe được "Ồ ồ" . Tựa như thanh âm của nước đun sôi bốc hơi.Đằng Thanh Sơn tay phải đặt lên vai hán tử gầy gò,một mạch theo sát.

"Đằng Thanh Sơn này, thật đúng là cẩn thận." Hán tử tinh tế cảm thụ được bàn tay đặt lên vai mình."Ở chỗ này là dễ chốn nhất.Nhưng mà. . ."

Nguyên bổn kế hoạch chính là sẽ trốn ở chỗ này.

Cũng không biện pháp.

Tiếp tục đi!

Đi đại khái đi hơn mười trượng,sương mù dần dần phai nhạt.Thanh âm "Ồ ồ" càng thêm rõ ràng. Rốt cục,đám người Đằng Thanh Sơn cũng đi ra khỏi khu vực sương mù .

"Đây là --" Đằng Thanh Hổ, Đỗ Hồng trợn mắt há hốc mồm.

Hán tử gầy gò liền nói: "Đây chính là nham tương* mà trong sách đã ghi lại!"

Đằng Thanh Sơn nhìn phía trước,một mảng nham tương hồng hồng lửa nóng.Chất lỏng nham tương chậm rãi lưu động. Đồng thời đôi khi nổ lên bọt nước.Độ nóng đáng sợ thậm chí còn khiến cho bọn Đỗ Hồng đều phải vận dụng nội kình trong cơ thể.

"Nham thạch nóng chảy!" Đằng Thanh Sơn rất rõ ràng đây là cái gì."Tầng nham thạch nóng chảy hẳn là chỗ tận cùng của đáy. Không nghĩ tới đại khái khoảng ba trăm thước ở đáy này lại có dòng nham thạch nóng chảy. Xem ra. . . Nơi này đã từng là nơi núi lửa bộc phát. Là thật!."

***************

.(*)Nham tương = Nham thạch nóng chảy

Chương 61: Xích lân thú

Dịch: Tiền Như Mạng

Nguồn: Bàn Long chiến đội-2T

Bấm vào đây để xem nội dung.

Theo tri thức kiếp trước Đằng Thanh Sơn học được,tầng nham thạch nóng chảy như thế này bình thường tồn tại dưới đáy sâu vạn thước.Nhưng có một số khu vực đặc thù,nham thạch nóng chảy xuất hiện ở chỗ khá nông. Bất quá,đây là cửu châu đại địa. Có hay không có thể áp dụng tri thức của địa cầu,cũng khó nói.

Đằng Thanh Sơn ý niệm hiện lên trong đầu,nhưng cũng chỉ thoáng lóe lên rồi biến mất.

"Phía trước dẫn đường." Đằng Thanh Sơn quát.

"Vâng ..vâng" Hán tử gầy gò dọc theo thông đạo nóng cháy bên cạnh bước đi. Chỉ là,hắn luôn giữ khoảng cách với dòng nham thạch nóng chảy tối thiểu vài trượng,bởi vì càng tới gần,nhiệt khí phát ra càng thêm đáng sợ.

"Thanh Sơn,địa phương này nóng muốn chết a." Thanh Hổ trên trán tràn đầy mồ hôi hột.

Đằng Thanh Sơn vẫn bình tĩnh bước , hắn thậm chí đi sát gần, chỉ cách nham thạch nóng chảy chừng một trượng. Rõ ràng cảm giác được,từng đợt nhiệt khí trong dòng nham thạch phun ra xâm nhập vào thân thể:"Nhiệt độ của hơi nóng này, phỏng chừng trên dưới 100 độ!Những bình thường võ giả, đích xác khó có thể chống đỡ được nhiệt độ bậc này."

Nhiệt khí một trăm độ, đối với thân thể đáng sợ của Đằng Thanh Sơn mà nói,chả tính là gì.

Sợ rằng,nhiệt độ của nham thạch nóng chảy đối với Đằng Thanh Sơn mới có uy hiếp.Nên hiểu.Trình độ cứng cỏi của thân thể Đằng Thanh Sơn vượt quá hợp kim sắt thép. Cho dù là đao kiếm của nhất lưu võ giả cũng không sợ.Thân thể đáng sợ như vậy.Có thể thừa nhận nhiệt độ cực hạn rất là đáng sợ.

"Ba vị đại nhân,chung quanh đáy này toàn nham thạch nóng chảy...quá nóng.Đặc biệt lại khiến cho cơ thể lên cơn khát." Hán tử gầy gò không ngừng nói."Ân. Phía trước đại khái còn hai dặm lộ trình, chính là chỗ Hắc Hỏa linh quả. Có điều chỗ đó, càng thêm rất nóng."

"Hai dặm đường ?" Đằng Thanh Sơn phân phó nói."Chúng ta đi nhanh một chút."

"Vâng." Hán tử gầy gò lập tức gia tốc chạy về phía trước.

Vừa chạy, Đằng Thanh Sơn vừa nhìn chung quanh. Tại chung quanh dòng nham thạch nóng chảy.Đủ các hình thể đá màu đen sẫm,về phần vách núi bên cạnh, lớp vỏ mơ hồ lấm tấm màu trắng. Đằng Thanh Sơn đi qua vuốt lên một cái, bụi đá liền rơi xuống,đương nhiên trừ bỏ lớp vỏ ngoài.Lớp bên trong vẫn rất cứng rắn .

Hơn nữa --

Bên nham thạch nóng chảy không chỉ có riêng một con đường.Đáy này còn có vài con đường hầm. Bất quá đường hầm chỗ sâu bên trong càng tối đen,căn bản không biết ở chỗ sâu bên trong sẽ có cái gì.

"Những đường hầm này thông tới nơi nào." Đằng Thanh Sơn nói.

"Không biết,cái địa phương quỷ quái này, ta cũng không dám xông loạn. Lúc ấy xuống tới,cũng chỉ là dọc theo thông đạo bên cạnh dòng nham thạch nóng chảy. Ta chỉ biết,như thế thì khi quay đầu lại cũng sẽ dễ dàng ra được, không bị lạc đường." Hán tử gầy gò nói tiếp :"Càng đi tới phía trước sẽ càng thêm nóng.Chỗ có Hắc Hỏa linh quả là nóng nhất!"

Dọc một đường theo dòng nham thạch nóng chảy quanh co .

Dần dần Đằng Thanh Sơn phát hiện:"Ân?Dòng nham thạch này đổi màu? Lúc vừa xuống ta thấy, nham tương là màu đỏ,dọc trên đường đi không để ý,đến chỗ này đều đã là màu cam ."

Đằng Thanh Sơn rõ ràng cảm thấy nhiệt khí càng lúc càng thêm mạnh.

"Phía trước chính là chỗ mọc Hắc Hỏa linh quả ." Hán tử gầy gò nói.

"Hắc Hỏa linh quả!" Đỗ Hồng,Đằng Thanh Hổ hai người con mắt đều tỏa ánh sáng,tức thì gia tốc.

Càng tới gần, nhiệt độ càng cao.

Đi vòng thêm một đoạn,nhóm người Đằng Thanh Sơn tới một khu vực trống trải. Nguyên bản dòng nham thạch nóng chảy tụ về đây hình thành một cái hồ. Hồ nham thạch nóng chảy này hình tròn rộng xấp xỉ mười trượng,nham tương ở khu vực bên cạnh hồ đều một màu cam. Càng gần sát giữa hồ càng biến đổi dần dần thành màu vàng kim,đặc biệt tại khu vực trung ương của hồ lại là một màu trắng đến chói mắt!

Tại giữa khu vực trung ương hồ, không ngờ có một tảng đá màu đen.Trên tảng đá màu đen là một gốc linh căn trong suốt mọc lên.Lá của cây màu đen,cùng với quả cũng đều là một màu đen.

Gốc cây cơ hồ nằm bên trong tảng đá,đoạn nhô ra trên tảng đá rất ngắn,chủ yếu là lá cây cùng quả.

Nhìn thoáng qua,hắc quả rất bình thường,không có gì nổi bật.

" Rốc...rốc"

Giữa hồ,chung quanh khu vực tảng đá.Từng luồng nham tương nhấp nhô tựa như nước suối,những dòng nham tương nhấp nhô này đều cùng là một màu trắng. Trắng đến chói mắt! Cảm giác như ngửa đầu nhìn lên ánh thái dương. Chói mắt!

"Nham tương màu trắng kia hẳn là nham thạch nóng chảy dưới điều kiện nhiệt độ cực cao! Càng đi ra phía ngoài,nhiệt độ càng hạ dần,màu sắc cũng từ từ biến hóa." Đằng Thanh Sơn chăm chú nhìn vào nham tương chói mắt màu trắng nổi lên kia." Tại dưới hắc sắc nham thạch này, khẳng định có một con đường thông tới chỗ sâu đáy nham thạch nóng chảy. Nham thạch nóng chảy chắc chắn là từ ở chỗ đó trào ra.Nham thạch nóng chảy màu trắng,nhiệt độ cao thật kinh người a!"

Với nham thạch nóng chảy màu đỏ. Đằng Thanh Sơn thậm chí đã có ý niệm trong đầu, bản thân thử nhảy xuống nham thạch nóng chảy.

Đương nhiên. Chỉ là ý niệm trong đầu.

Bất quá......

Gặp loại nham thạch nóng chảy màu trắng đến chói mắt này.Ngay cả cái ý niệm trong đầu của Đằng Thanh Sơn cũng không dám có:"Bạch sắc nham tương này, cho dù là cơ thể của ta,một khi đi xuống tuyệt đối sẽ chịu không nổi."

Không cần thử, chỉ riêng nhìn thấy nham thạch nóng chảy màu trắng giống như mặt trời chói mắt kia, Đằng Thanh Sơn liền hiểu.

" Tồn tại trong bạch sắc nham tương,tảng đá màu đen giữa hồ kia chẳng những không bị hòa tan,mà ngay cả màu sắc cũng không bị biến hóa! Tuyệt đối không phải là tảng đá bình thường." Đằng Thanh Sơn hiểu được. Tảng đá màu đen kia, hẳn cũng là bảo vật.

Nhưng ......

Tảng đá màu đen kia là ở giữa hồ, hơn nữa thể tích lớn như vậy. Ai có thể biết,thể tích phần dưới của tảng đá màu đen kia ẩn trong dòng nham thạch nóng chảy, to nhỏ như thế nào?

Căn bản không thể mang lên!

" Linh căn kia,có thể sinh trưởng trên loại đá như thế này. Linh căn tuyệt đối là bất phàm."

......

Tại lúc ba người bọn Đằng Thanh Sơn còn đang chăm chú nhìn vào hồ nham thạch nóng chảy chậc lưỡi ca thán không thôi.Hán tử gầy gò cắn răng một cái,mạnh mẽ hướng đường hầm tối đen bên cạnh phóng đi.

" Đô thống! Tiểu tử kia chạy trốn." Đỗ Hồng la một tiếng, lập tức đuổi theo.

Cùng lúc hán tử gầy gò chạy vào trong đường hầm,Đằng Thanh Sơn cũng liền có phản ứng, lập tức đuổi theo.

Đằng Thanh Sơn, Đỗ Hồng chạy đến đường hầm cũng vừa thấy hán tử gầy gò vừa rẽ vào một lối trong đường hầm.

" Ngươi ở lại đây,ta đuổi theo." Đằng Thanh Sơn phân phó.

" Vâng" Đỗ Hồng tuân mệnh.

Tất cả mọi người biết. Hán tử gầy gò kia biết chỗ mọc Hắc Hỏa linh quả. Tuyệt đối không thể để cho hắn chạy thoát. Nếu không, Quy Nguyên Tông sẽ không có thể thoải mái có được Hắc hỏa linh quả, Hắc hỏa linh căn.

......

Sâu thẳm trong đường hầm, phàm là gặp ngã ba, hán tử gầy gò cứ vùi đầu chạy:"Nếu dọc theo dòng nham thạch nóng chảy mà chạy, bọn họ khẳng định có thể đuổi kịp ta!Vừa rồi tại khu vực sương trắng không có cơ hội trốn,hiện tại chỉ có thể trốn vào bên trong đường hầm này. Bên trong tối đen như này,không chừng,ta còn có hy vọng chạy thoát!"

Nhắm mắt!Chạy loạn!

Đằng Thanh Sơn khi thì chạy nhanh, khi thì dừng lại, trong đầu còn nhớ:"Phải..Trái..Phải..Trái......" Kỳ thật luận tốc độ, Đằng Thanh Sơn so với đối phương mau hơn nhiều. Nhưng bên trong đường hầm một mảnh tối đen. Đối phương quẹo lối, Đằng Thanh Sơn căn bản không thấy rõ,chỉ có thể dụng lổ tai nghe ngóng.

Cho nên,cũng vẫn chậm hơn.

" Ân..." Đằng Thanh Sơn đứng ở một lối rẽ,lổ tai cẩn thận nghe ngóng.Tiếng bước chân đúng là từ phía trước truyền đến, nhưng phía trước mặt... lại là vách đá.

" Rốt cuộc đi bên nào?" Đằng Thanh Sơn trải qua sát thủ huấn luyện.Để nhớ những đường xá đơn giản, không thành vấn đề.

Đột nhiên

Chân phải Đằng Thanh Sơn như một đạo ảo ảnh thật mạnh đá vào vách núi đá trước mặt.

" Bồng!"

Vách núi đá trực tiếp vỡ toang ra, vách đá dầy chừng một trượng trực tiếp bị Đằng Thanh Sơn một cước đá văng.Vô số đá vụn từ trên đỉnh nện xuống.

Trường thương trong tay Đằng Thanh Sơn chỉ một chiêu Hỗn Nguyên Nhất Khí,liền dễ dàng đánh văng toàn bộ đá rớt xuống.

Hơn một trượng dày, đủ để làm thông đạo một người đi qua. Bị Đằng Thanh Sơn một cước đá văng.

Bước qua, Đằng Thanh Sơn lại lần nữa nghe ngóng.

......

" Trốn. Trốn!Địa phương quỷ quái tối đen như thế này,người của Quy Nguyên Tông có thể tìm được ta mới là lạ." Hán tử gầy gò trên mặt tươi cười:" Đợi lát nữa rồi từ từ tìm,sẽ tìm được lối đi ra ngoài." Ngay lúc trong lòng hắn đang thoải mái.

Bỗng nhiên!

Hô!

Một cổ mùi tanh tràn ngập xộc tới.

Hán tử gầy gò còn chưa kịp có phản ứng,toàn thân bỗng cảm thấy đau nhức.Tiếp đó ..ý thức cũng không còn.

Con ngươi màu đỏ quét nhìn chung quanh,một hắc sắc quái vật to lớn chậm rãi đi ra hang ổ.Thân hình to lớn,chiều cao khoảng chừng bốn năm trượng làm cho người hoảng sợ. Đúng là Xích lân thú! Bất quá,Xích lân thú hôm nay so với hơn một tháng trước có phần cường đại hơn.

Xích lân thú hôm nay,Hậu Thiên cường giả đối với nó, cơ hồ không có gì uy hiếp.

Từng bước một bước tới, không ngờ nhẹ nhàng đến không phát ra một chút thanh âm.

Xích lân thú bốn vó êm ái, thật giống như một con mèo nhỏ. Lặng yên không một tiếng động.

Đi một lát, Xích lân thú đi tới một góc quẹo.Chợt phát hiện một đạo thân ảnh xa xa.Thân ảnh quen thuộc kia,cây trường thương kia từng đã làm chấn thương nó.Con ngươi màu đỏ lạnh lùng của Xích lân thù liền co rụt lại. Cả người lập tức lui về sau.

Đằng Thanh Sơn mạnh mẽ quay đầu nhìn!

" Ân?"

Đằng Thanh Sơn lập tức cực nhanh,như tia chớp. Lập tức xông đến góc quẹo,nhìn về hai bên.

" Không có ai?" Đằng Thanh Sơn nhướng mày." Cảm giác của ta hẳn là không sai!"

Khi ở tiền thế,ngay cả đặc công cũng không thể áp sát Đằng Thanh Sơn.

Trước lúc mười tuổi, đám mã tặc mai phục cũng không thể tránh thoát Đằng Thanh Sơn phát hiện.

Con Xích lân thú kia tuy rằng chỉ là liếc mắt một cái liền lập tức lùi về. Nhưng Đằng Thanh Sơn vẫn trong nháy mắt phát hiện ra.

" Ân?"

Đằng Thanh Sơn cầm trong tay Luân hồi thương. Chính nhìn hai bên ngã ba lẩm bẩm: " Một tia động tĩnh cũng không có......"

Hồi lâu,Đằng Thanh Sơn cũng chỉ có thể lựa chọn quay về.Hắn lại không biết,hán tử gầy gò kia đã thành bữa cơm trong bụng Xích lân thú .

......

Hồi lâu, Xích lân thú lại tiến vào mê cung u ám. Xích lân thú trời sinh có thói quen sinh sống tại trong điều kiện hắc ám nóng cháy. Tại đây,đường lối cơ hồ không có một tia sáng. Đằng Thanh Sơn nhiều nhất nhìn được mười thước khoảng cách, nhưng Xích lân thú lại có thể giống như lúc ban ngày,đây chính là năng lực độc hữu cặp đồng tử của nó.

Mũi của nó cũng rất thính.

Ngửi mùi, Xích lân thú dễ dàng đi dọc theo lối Đằng Thanh Sơn rời đi.Một lát sau Xích lân thú đã đứng ở một chỗ

Chỗ này! Đúng là nơi vừa rồi Đằng Thanh Sơn một cước đá văng núi đá.Nham thạch kia dày hơn một trượng. Chỉ sợ trong thiên hạ, bất kỳ một Hậu Thiên vũ giả nào cũng không thể công phá. Nhưng Đằng Thanh Sơn lại có thể một cước đá văng.

Nên hiểu,cơ thể con người,lực ở đôi chân bình thường so với lực cánh tay lớn hơn nhiều.Đằng Thanh Sơn song chưởng có mười tám vạn cân cự lực.Vậy,cước bộ càng thêm đáng sợ!

Chính là hai tay có thể sử dụng binh khí, có thể đem khoảng cách ngưng tụ thành" Mũi thương". Trên mũi thương tụ tập lực lượng đáng sợ như vậy đánh vào. Uy lực đương nhiên lớn.

Chân dù có mang binh khí,linh hoạt không thể so với hai tay. Nhưng về lực lượng,đôi chân trời sinh mạnh hơn đôi tay rất nhiều.

Lúc trước Đằng Thanh Sơn đối mặt với Bích Hàn Đàm giao long. Cũng là một cước đá văng mới có thể chạy trốn.

Lực lượng một cước tối thiểu có đến hai ba mươi vạn cân.

Với một cước có lực lượng như thế,đương nhiên đá văng vách nham thạch!

Xích lân thú rất quen thuộc hang ổ của mình.Ngày hôm qua,chỗ này tuyệt đối không bị vỡ.

Xích lân thú ngẩng cái đầu cực lớn nhìn chằm chằm phương hướng Đằng Thanh Sơn rời đi. Đôi con ngươi màu đỏ long lên. Trí tuệ của nó không chút thua kém nhân loại. Từ cái miệng hang đáng sợ này, nó phán định ra...... Địch nhân loài người kia của nó, ẩn chứa thực lực đáng sợ, đủ để uy hiếp nó!

Chương 62: Độc chiếm

Dịch: Bachlinhlinh

Nguồn: Bàn Long chiến đội-2T

Bấm vào đây để xem nội dung.

Nham thạch nóng chảy phản chiếu sắc trắng chói mắt vẫn chầm chậm lưu chuyển.

Đằng Thanh Sơn từ đường hầm tối đen bên cạnh đi ra, Đỗ Hồng liền nói:" Đô thống. Đuổi kịp tiểu tử kia không vậy?"

" Cái đường hầm này ngã rẽ nhiều lắm, cứ như một cái mê cung vậy, mà lại toàn một màu tối đen thế này......" Đằng Thanh Sơn lắc đầu. Lập tức phân phó nói: " Tốt lắm. Tạm thời không cần chú ý tới hắn nữa. Hiện tại đã phát hiện Hắc hỏa linh quả,có điều, xem ra tới lúc linh quả chín cũng còn một khoảng thời gian nữa, chúng ta về trước đã."

" Vâng, việc này cần phải nhanh chóng bẩm báo cho thống lĩnh." Đỗ Hồng cũng gật đầu.

" Tương lai Hắc hỏa linh quả này lấy dược vào tay, ngươi nghĩ trong tông sẽ thưởng cho ai?" Thanh Hổ hỏi.

Đỗ Hồng đáp :" Là Đô thống đại nhân nghĩ đến khe sâu có điều cổ quái, mới tới địa phương này! Đây chính là Đô thống đại nhân lập công lớn, hơn nữa thực lực Đô thống đại nhân hiện tại trong Quy Nguyên tông chúng ta bây giờ đang là thiếu niên đệ nhất nhân, vô luận là từ tiềm lực, hay là từ công lao cân nhắc, chắc hẳn là sẽ cấp cho Đô thống đại nhân."

" Đúng vậy." Thanh Hổ lập tức gật đầu.

" Hắc hỏa linh quả còn chưa tới tay, nghĩ việc này làm gì." Đằng Thanh Sơn cười dọc theo đường về," Chúng ta về thôi."

" Ở cái địa phương này trong chốc lát thôi, mà ta cảm thấy miệng lưỡi khô khốc." Thanh Hổ xoa xoa cái trán đầy mồ hôi.

Cho dù ở cách xa nham thạch, nhưng ở dưới này, bình thường cũng là khoảng sáu mươi độ. Nóng như vậy, đổ mồ hôi là đương nhiên, may mắn là bọn họ đều là vũ giả lợi hại, nếu là người bình thường hẳn là đã ngất xỉu rồi.

......

Dọc theo khe núi tối tăm, bọn Đằng Thanh Sơn ba người bám lấy dây leo, nhanh chóng leo lên trên, một mạch leo khoảng trăm trượng khoảng cách, cuối cùng nhảy lên huyệt động bên trên.

Ba người liên tiếp nhảy ra khỏi cái khe,đi về phía miệng huyệt động.

" Chờ một lát, đừng nóng vội đi ra ngoài. Trước hết hãy nhìn qua khe hở, xem có người ngoài không, nếu không có, chúng ta hãy ra." Đằng Thanh Sơn nói,

Đỗ Hồng cùng Thanh Hổ đều gật đầu. Bọn họ đều hiểu được...... Huyệt động thông đạo này, là một cái đại bí mật.

Ba người đi đến cửa huyệt động. Đằng Thanh Sơn xuyên qua khe hở của dây leo cành lá nhìn ra bên ngoài.

Trong hạp cốc ngoại trừ Hắc Giáp Quân không ngờ còn có hai gã vũ giả.

" Chờ một lát." Đằng Thanh Sơn nói.

Thanh Hổ, Đỗ Hồng hai người đều lẳng lặng đợi. Đằng Thanh Sơn phát hiện...... hai gã vũ giả kia hiển nhiên đối nhân mã của Quy Nguyên Tông có chút sợ hãi, rất nhanh ly khai khu vực khe sâu.

" Đi. Xuống thôi." Đằng Thanh Sơn đi trước,một tay mở dây leo. Trực tiếp nhảy xuống.

Với độ cao hơn mười trượng. Nhất lưu vũ giả lợi hại vẫn dám nhảy,điều này sẽ không làm bại lộ thực lực của Đằng Thanh Sơn, chỉ là càng làm cho quân sĩ Hắc Giáp quân thêm bội phục.

Hô!

Hơn mười trượng, trực tiếp rơi xuống đất.

Đằng Thanh Sơn dễ dàng hóa giải lực phản chấn.

Chỉ thấy Thanh Hổ cầm lấy dây leo, tuột xuống. Sau khi trượt xuống được mấy trượng hắn mới dám giữ chặt lấy dây leo, ổn định lại, lúc này mới dám nhảy xuống, nhẹ đạp vào vách đá một cái, từ từ hạ xuống đất

" Hô!" Đỗ Hồng không ngờ học theo Đằng Thanh Sơn. Cũng từ trên động khẩu nhảy xuống.

" Lão Đỗ." Đằng Thanh Sơn cả kinh.

Bất quá lúc chạm đất, Đỗ Hồng trực tiếp rùn người. Đồng thời lăn một vòng, cuối cùng cũng hóa giải được lực phản chấn.

" Đô thống đại nhân thật là lợi hại. Cao như vậy, lão Đỗ ta cũng không có biện pháp hoàn toàn triệt tiêu lực, phải mượn động tác giảm bớt lực." Đỗ Hồng ha ha cười.

Bên cạnh Thanh Hổ đi tới. Cố ý chế nhạo:" Lão Đỗ, ta thì dựa vào dây leo. Ngươi lại trực tiếp nhảy xuống, rất không để cho ta mặt mũi, ngươi nói, nên làm sao bây giờ."

" Rượu buổi tối nay, ta thêm phần một hồ cho ngươi, được rồi chứ." Đỗ Hồng cười nói.

" Một hồ?" Thanh Hổ lập tức lắc đầu." Không, ngươi hôm nay buổi tối, không được uống rượu, rượu của ngươi thuộc về ta!"

Kí Hồng ra nghiêm lệnh hạn chế việc uống rượu, lúc chiều còn tìm kiếm nên buổi trưa được uống rất ít, buổi tối có khá hơn nhưng cũng vẫn bị hạn chế,

Bách phu trưởng nhiều nhất là một người ba hồ.

" Toàn bộ cho ngươi! Ba hồ?"

" Làm sao hả, ngại ít sao, nếu không phần rượu buổi tối ngày mai của ngươi cũng cho ta đi.."

......

Đằng Thanh Sơn cũng không quản hai người. Trực tiếp phân phó Hắc Giáp Quân binh lính:" Tiểu đội thứ nhất tạm thời đứng ở đây, tốt nhất là nên nấp vào trong bụi cỏ kia, chăm chú quan sát cửa động cho ta. Nếu như phát hiện tên vừa rồi bị ta mang vào ở trong đó đi ra, bắt hắn lại cho ta."

" Rõ!" Tiểu đội thứ nhất tuân lệnh.

" Đô thống đại nhân, nếu hắn muốn chạy trốn thì sao?"

Đằng Thanh Sơn lãnh đạm nói:" Vậy đánh gãy chân hắn! Nếu vào thời khắc sinh tử,các ngươi cũng không cần lưu thủ."

" Vâng!"

Quân sĩ thở dài nhẹ nhõm, có những lời này của Đằng Thanh Sơn. Bọn họ cũng bất tất phải bó buộc chân tay.

******

Khoảng giữa trưa, Quan Lục dẫn nhân mã về đại doanh, một lát sau Kí Hồng cũng về tới. Sau khi hai phương nhân mã trở về, Đằng Thanh Sơn đã có mặt từ trước đó,lập tức mời Kí Hồng Quan Lục hai người vào trong. Ba người bí mật thương nghị.

Quan Lục cũng giật mình nhìn Đằng Thanh Sơn. Mấy ngày vừa qua, cũng không có tin tức nào truyền ra là có người tìm thấy nơi Hắc hỏa linh quả

Đằng Thanh Sơn gật đầu nói:" Đúng vậy. Ngay buổi sáng hôm nay. Ta vừa mới phát hiện ra nơi Hắc hỏa linh quả sinh trưởng, nơi đó quả thật là nóng." Nham thạch nóng chảy lưu chuyển, đương nhiên là nóng rồi.

" Mau, nói lại cẩn thận nào." Kí Hồng mừng rỡ.

Đằng Thanh Sơn lập tức bắt đầu kể lại chi tiết, bên cạnh Kí Hồng, Quan Lục hai người nghe được cũng lộ ra sắc mặt vui mừng, nhưng khi nghe nói Hắc hỏa linh quả kia là sinh trưởng tại nơi nham thạch nóng chảy như vậy,cũng có chút giật mình.

" Bất quá cái gã đãn đường kia, trốn vào trong đường hầm, ta không tìm được, nơi đó một mảnh tối đen. Chính là một mê cung." Đằng Thanh Sơn nói," Ta đã sai một đội nhân mã. Lặng yên ẩn núp trong hạp cốc. Lẳng lặng chờ. Một khi hắn từ huyệt động đi ra, tuyệt đối trốn không thoát."

Kí Hồng nghe được liên tục gật đầu.

" Ha ha. Thanh Sơn. Lần này ngươi làm thật là tốt!" Kí Hồng cao hứng vỗ vai Đằng Thanh Sơn," Chỉ cần giải quyết cái tên trốn mất kia. Tin tức này chỉ còn Quy Nguyên Tông chúng ta biết mà thôi! Đến lúc đó. Hắc hỏa linh quả, Hắc hỏa linh căn, chính là vật trong tay chúng ta rồi!"

Quan Lục cũng nhìn Đằng Thanh Sơn.

Nàng không hiểu. Vì sao, Đằng Thanh Sơn chung quy vẫn có thể lập được công lao.

" Chúng ta hiện tại phải giữ bí mật!" Kí Hồng liền nói," Không thể để cho người khác biết...... Như vậy, cơm trưa, chúng ta vẫn là cứ theo lẽ thường. Hết thảy cứ theo lẽ thường, đợi cho buổi chiều lúc đi ra ngoài tra xét, Thanh Sơn, Quan Lục, hai người các ngươi theo ta lặng lẽ tiến vào huyệt động, hảo hảo nhìn xem."

Kí Hồng, Quan Lục hai người chưa thấy được Hắc hỏa linh quả. Loại chuyện này không nhìn thấy tận mắt, cũng không yên tâm.

......

Cùng ngày buổi chiều.

Bọn Đằng Thanh Sơn, Kí Hồng, Quan Lục mang theo nhân mã tiến vào Hỏa Diệm Sơn. Rất nhanh, Đằng Thanh Sơn, Kí Hồng, Quan Lục cả bọn lặng yên đi vào khe sâu kia.

" Thống lĩnh đại nhân. Đô thống đại nhân." Một tiểu đội nhân mã lập tức từ trong bụi cỏ đi ra.

" Phát hiện tiểu tử kia không?" Đằng Thanh Sơn nói.

" Không có." Đội trưởng lắc đầu.

Đằng Thanh Sơn vẫn không biết...... Cái gã hán tử gầy gò kia là vĩnh viễn không có khả năng trở ra.

" Hừ, phỏng chừng là lạc mê cung. Không tìm được đường ra." Đằng Thanh Sơn lập tức phân phó nói." Tốt, các ngươi cứ nghỉ ngơi một chút đi. Tiểu đội hai, lấy đồ ăn ra đây cho bọn hắn ăn đi." Tiểu đội hai lập tức từ trong gói đồ lấy ra lượng lớn thức ăn còn nóng hổi đưa cho mấy người kia.

Mà Đằng Thanh Sơn, Kí Hồng, Quan Lục ba người đi về hướng vách đá thấp kia.

Đằng Thanh Sơn nhìn một vòng chung quanh, không có ai. Lúc này mới chỉ hướng huyệt động:" Chính là chỗ đó!"

" Quả thực che giấu xảo diệu. Trên vách đá, lại còn có dây leo che đậy!" Kí Hồng nở nụ cười:" Một cái Hỏa Diệm sơn to lớn như vậy, núi lớn núi nhỏ vô số, làm gì có ai lên vách đá mà tim kiếm, mà có chú ý tới vách đá, cũng không có khả năng tìm tới huyệt động này. Tốt lắm, Thanh Sơn ngươi lên trước đi."

Đằng Thanh Sơn lưng đeo Luân Hồi thương, nhảy một cái gần mười trượng, dưới chân điểm một cái,tới ngay miệng huyệt động. Nhanh chóng đi vào.

" Khinh công của Thanh Sơn, thật không tệ." Kí Hồng khen.

Quan Lục cũng là hừ một tiếng. Cũng đồng dạng nhảy lên. Không ngờ cũng có tám chín trượng cao, điểm nhẹ vào một mỏm đá nhô ra, cũng bay lên lủi vào trong huyệt động. Kí Hồng nhìn chung quanh. Cũng nhanh chóng tiến vào!

......

Khe lớn sâu thẳm, hơi nước nồng đậm, còn có nham thạch nóng chảy lưu động làm cho Kí Hồng, Quan Lục sợ hãi thán phục mãi không thôi. Đặc biệt nham thạch cực nóng, làm cho Kí Hồng Quan Lục cũng phải dè chừng, không dám đi lại gần mà cách xa xa mấy trượng. Không phải bọn họ không dám tới gần mà là bọn họ không muốn lãng phí nội kình.

Càng lại gần, hao phí nội kình càng nhiều.

Ai có thể giống được như Đằng Thanh Sơn, cho dù đi ngay bên cạnh nham thạch nóng chảy như thế này cũng không chút để ý, đương nhiên, Đằng Thanh Sơn cũng đồng dạng đi theo Kí Hồng, khoảng cách tới nham thạch nóng chảy cũng xa xa.

" Ha ha...... Quả nhiên là Hắc hỏa linh quả!" Trong hồ nham thạch nóng chảy.Ba người nhìn Hắc hỏa linh quả phía xa giữa hồ.

" Thanh Sơn, ngươi là lập công lớn a." Kí Hồng cao hứng cười nói.

" Từ hôm nay trở đi. Chúng ta mỗi ngày buổi sáng, buổi chiều đều tiến vào xem một lần,đến khi chín. Liền lập tức ngắt lấy, ngàn vạn lần đừng để bị Xích lân thú kia đoạt trước!" Kí Hồng nghiêm túc nói." Nơi này sinh trưởng Hắc hỏa linh quả, Xích lân thú khẳng định là thường xuyên lui tới. Hơn nữa, Xích lân thú hẳn là đã đến thời kì trưởng thành, cao chừng hơn hai trượng...... Đơn thuần một Hậu Thiên vũ giả căn bản không đủ uy hiếp. Chỉ có Tiên Thiên cường giả, hoặc là một nhóm Hậu Thiên cường giả, mới có thể đối phó nó."

......

Cứ như vậybọn Đằng Thanh Sơn thoạt nhìn vẫn là như trước bình thường đi tra xét xung quanh, nhưng sự thật mỗi ngày. Kí Hồng, Quan Lục, Đằng Thanh Sơn ba người đều lặng lẽ cẩn thận lẻn vào huyệt động hai lần. Buổi sáng một lần, buổi chiều một lần, dù sao,bọn Đằng Thanh Sơn cũng vô pháp xác định. Hắc hỏa linh quả kia,khi nào thì mới chin.

Cứ như vậy. Qua ba ngày.

******

Điểu Đại là một võ giả thích xông xáo thiên hạ, Hỏa Diệm Sơn vô số vũ giả tụ tập, việc trọng đại như vậy hắn đương nhiên là phải tới tham gia.Nhưng đối với hắn mà nói, mỗi ngày vào buổi tối đại loại các trận khiêu chiến hoặc là báo thù, làm cho hắn hưng phấn. Cho nên ban đêm đi tìm kiếm Hắc hỏa linh quả, có chút nhàm chán.

" Với thực lực của ta, có được Hắc hỏa linh quả, cũng không giữ được." Điểu Đại tìm kiếm trong chốc lát, liền tìm tới một đỉnh núi. Thích ý nằm dưới một gốc cây đại thụ, ngũ trưa.

" Có âm thanh?"

Điểu Đại mở mắt ra, xoay người một cái liền đi đến sát cạnh. Hướng phía dưới khe sâu nhìn lại, quả nhiên. Có ba người ở cùng một chỗ.

" Không phải Quy Nguyên Tông Kí Hồng thống lĩnh sao, kia là Đằng Thanh Sơn...... Còn nữ tử kia......" Điểu Đại ánh mắt lập tức sáng lên. Lập tức lui đầu.

Xuyên thấu qua cỏ dại lặng lẽ nhìn xuống phía dưới. Chỉ thấy, Đằng Thanh Sơn, Kí Hồng cùng với nữ tử kia trước sau nhanh chóng tiến đến một mặt vách đá,đi vào một huyệt động.

Mỗi lần ba người đều nhìn một lượt chung quanh. Tựa hồ nhìn xem có hay không có người.

" Di! Để ý cẩn thận như vậy. Hơn nữa, địa phương kia bí mật như vậy! Chẳng lẽ, nơi đó chính là......" Điểu Đại mắt sáng rực lên, trên mặt vẻ tươi cười càng thêm sáng lạn."Điểu Đại ta lăn lộn nhiều năm như vậy, xem ra, cũng nên thay đổi đại vận a!"

Chương 63:Tao ngộ

Dịch: CTHD278

Nguồn: Bàn Long chiến đội-2T

Bấm vào đây để xem nội dung.

Vào lúc giữa trưa, lúc đại đa số võ giả đều đang ăn cơm trưa, cũng có một số người sau khi ăn xong liền ngồi dưới bóng cây hóng mát.

"Ân, Thanh Hồ đảo thiếu đảo chủ "Cổ Thế Hữu" đi ra!" Trong lòng vui vẻ, hắn nhìn chằm chằm doang trướng của Thanh Hồ đảo, lập tức lặng yên nghênh đón. Giờ phút này, Cổ Thế Hữu cầm một cây trường thương, dựa vào một gốc cây nhỏ bên cạnh cây đại thụ, nhắm mắt dưỡng thần.

Hắn vừa muốn tới gần, hai gã cao thủ bên cạnh Cổ Thế Hữu lập tức mặt lạnh nhìn về phía hắn.

Nhưng Điểu Đại không chút nào sợ, ngược lại tiếp tục đi tới.

Hiểu ra đây là địa phương thiếu đảo chủ 'Cổ Thế Hữu' nghỉ ngơi, hơn mười trượng xung quanh cũng không dám có người nào tới gần, chỉ e làm cho những cao thủ "Thanh Hồ đảo" mất hứng.

"Mau cút đi." Một cao thủ trong đó thấp giọng quát.

"Thiếu đảo chủ." Điểu Đại nhưng lại hô.

Cổ Thế Hữu mở mắt, thản nhiên nhìn thoáng qua Điền Đại, trên mặt hiện ra vẻ mỉm cười:"Ta tựa hồ không nhận ra ngươi!"

Điểu Đại hạ giọng nói:"Thiếu đảo chủ, ta có một đại bí mật nói cho ngươi!"

"Bí mật gì?" Cổ Thế Hữu trong lòng vừa động, liền đi tới.

Điểu Đại cười hắc hắc, hạ giọng nói:" Bí mật về nơi của Hắc hỏa linh quả!" Cổ Thế Hữu con mắt híp lại, ánh mắt lạnh như băng tập trung vào Điểu Đại.

Điểu Đại nhưng lại thô lỗ cười:"Thiếu đảo chủ, ta là một tiểu nhân vật. Hiện tại ngay cả một quyểnbí tịch binh khí đều không có, ngay cả bí tịch nội kình cũng là rất lạc hậu

Cổ Thế Hữu hơi nghĩ ngợi, liền nói:"Ngươi muốn bí tịch loại binh khí nào?"

"Tốt nhất là loan đao!" Điểu Đại liềnnói. "Giống như ở trên tay ta".

Điểu Đại đem loan đao bên hông đưa cho Cổ Thế Hữu.

"Loan đao......" Cổ Thế Hữu cười: "Nếu như lời ngươi nói là thật sự. Ân, hộ vệ của ta vừa vặn có một quyển Nhân cấp bí tịch "Cuồng phong đao". Quyển bí tịch này, bên trong có nguyên bộ nội kình tâm pháp."

Điểu Đại trong lòng mừng như điên.

Nhân cấp bí tịch?

Hắn xông xáo trong thiên hạ, sở luyện một quyển bí tịch đều là lạc hậu. Về phần đao pháp lại càng thảm thương hơn, đao pháp của hắn hầu hết là do nhìn lén người khác tu luyện, học một chút chiêu thức. Thực lực của hắn...... xem như thấp nhất ở cấp bậc võ giả. Thậm chí, những tên tam lưu võ giả chiêu thức hoa hòe hoa sói* cũng đủ uy hiếp hắn.

"Ngươi trước mang ta đi, nếu như thật sự có Hắc hỏa linh quả, bí tịch ta cho ngươi." Cổ Thế Hữu nói.

"Kì thật có phải hay không có Hắc hỏa linh quả, ta không có mười phần nắm chắc." Điểu Đại còn nói thêm, khuyến cáo trước.

Cổ Thế Hữu nhất thời sắc mặt trầm xuống:"Ngươi đùa giỡn ta!?"

"Không, không!" Điểu Đại liền nói:"Ta trong lúc vô ý nhìn lén được Quy Nguyên Tông Kỳ Hồng thống lĩnh, Đằng đô thống, ngoài ra còn có một nữ tử. Ba người bọ họ lặng lẽ tiến nhập vào một địa phương bí ẩn, hơn nữa khi bọn họ tiến vào lại phi thường cẩn thận, có vẻ rất thần bí. Ba người bọn họ không đi tìm Hắc hỏa linh quả, nhưng lại tiến vào địa phương bí ẩn như vậy, mười phần là Hắc hỏa linh quả ở trong đó."

Cổ Thế Hữu sắc mặt lúc này mới có chút tươi tắn.

"Quy Nguyên tông......" Cổ Thế Hữu lập tức lại nhìn về phía Điểu Đại,"vậy địa phương bí ẩn đó, ở đâu?"

"Thiếu đảo chủ, vậy bí tịch......" Điểu Đại liền nói.

"Đương nhiên sẽ cho ngươi." Cổ Thế Hữu hừ một tiếng,"Một quyển bí tịch, ta còn không để vào mắt. Tới nơi rồi, ta sẽ đưa cho ngươi."

Ô hắc hắc cười nói:"Thiếu đảo chủ, ngươi địa vị cao còn ta chỉ là một tiểu nhân vật, ngươi cho ta bí tịch, còn sợ ta lừa gạt ngươi?"

Cổ Thế Hữu hơi trầm ngâm:"Cũng được! Đi, trước theo ta tiến vào trướng...... Chờ đến buổi chiều, thời điểm mọi người cùng nhau tiến vào núi, ngươi dẫn chúng ta tới đó!"

"Vâng, vâng." Điểu Đại liền đáp.

Đáy lòng Điểu Đại mừng như điên: "Ha ha, Điểu Đại ta cuối cùng được một quyển nội kình tâm pháp, bí tịch đao pháp tốt ! Ta rốt cục không còn là kẻ vô dụng. Vương lão tam lần trước hạ nhục ta, con mẹ nó, chờ đao pháp của ta thành, nhất định tìm hắn báo thù!" Lập tức ngoan ngoãn tiến vào bên trong doanh trướng của người Thanh Hồ đảo.

......

Buổi chiều, dưới đáy khe sâu tổng cộng có bốn người, trừ bỏ Điểu Đại còn lại là Cổ Thế Hữu, một trung niên nhân mập mạp, cùng với một lão đầu hói có cặp mắt hình tam giác. Bên trong Quy Nguyên tông Hắc Giáp quân quân sĩ cũng từ ngày đầu tiên, xuất hiện một hán tử gầy gò ngồi chồm hỗm ẩn núp ở trong bụi cỏ. Rồi sau đó vì không muốn bại lộ, các quân sĩ Hắc Giáp quân cũng không dám luôn luôn ở nơi này.

Một khi bị phát hiện người của Hắc Giáp quân luôn ở tại khe sâu, sẽ dễ dàng tạo ra hoài nghi.

Cho nên, vẫn nên giả bộ tìm kiếm ở bên ngoài.

"Nhìn, ở kia!" Điểu Đại ngón tay hướng phía trên chỉ vào.

"Huyệt động bí ẩn, ở kia?" Căp mắt tam giác của hói đầu lão giả vừa thấy, lập tức như một con diều hâu nhảy(hay bay) lên. Khi tới vách đá, lão cầm lấy dây leo xem xét một chút, liền hiện ra một huyệt đông ở phía sau, hói đầu lão giả hướng phía dưới gật gật đầu.

"Ha ha, thật là có một huyệt động bí ẩn, bí ẩn như vậy, có thể đúng là sự thật."

Nhất thời trung niên nhân mập mạp mang theo Điểu Đại, trên vách đá điểm mấy cái, liền bay vào trong huyệt động. Cổ Thế Hữu cũng theo sát mà vào.

Điểu Đại cũng chưa từng tiến vào, bốn người bọn họ chỉ có thể cẩn thận không ngừng đi tới. Đầu tiên là dọc theo khe nứt tiến vào bên trong lòng đất, xuyên thấu qua hơi nước đi tới bên bờ dòng nham thạch. Bọn họ cũng không dám lung tung xông vào đường hầm âm u bên cạnh, chỉ hướng một đường phía trước tiến vào.

Không ngừng đi tới, cho đến khi tới hồ nham thạch!

"Ục ục" Bạch sắc nham thạch nóng chảy lấy cự thạch làm trung tâm, như nước suối quanh co không ngừng bốc hơi ra bên ngoài. Nhiệt khí sôi trào làm bốn người bên cạnh hồ nham thạch đều đổ một trận mồ hôi nóng.

Trung niên nhân mập mạp ngạc nhiên, vui mừng nói:"Hắc hỏa linh quả, Cáp cáp, trên hòn đá đó là Hắc hỏa linh quả! Chính là Hắc hỏa linh quả!"

Trên khuôn mặt già nua của hói đầu lão giả cũng hiện ra một tia cười lạnh:"Hừ, Quy Nguyên tông không ngờ gặp vận lớn, không ngờ lại phát hiện trước! Bất quá, Hắc hỏa linh quả là của Thanh Hồ đảo chúng ta." Đúng vào lúc này, một thanh âm run rẩy vang lên: "Ba vị đại nhân, ta có một câu phải nói."

Ba người quay đầu nhìn lại, nói chuyện đúng là kẻ đã cung cấp tin tức: Điểu Đại.

"Người này không cần để lại." Hói đầu lão đã chuẩn bị ra tay.

Loại người này, chết chính là biện pháp tốt nhất để giữ bí mật.

"Thanh Hồ đảo ba vị đại nhân! Trước tiểu nhân chỉ sợ các đại nhân giết người giệt khẩu, cho nên tiểu nhân đã có chút thủ đoạn. Điểu Đại xấu hổ cười: "Nếu như tiểu nhân hôm nay buổi tối không thể còn sống trở về, vậy......nơi giấu Hắc hỏa linh quả, khẳng định sẽ bị truyền ra bên ngoài!"

Cổ Thế Hữu ba người sắc mặt đều thay đổi.

"Ba vị đại nhân tha mạng, là ta lấy lòng dạ tiểu nhân đo lòng quân tử!" Điểu Đại liền nói,"Ta một khi trở về, tin tức này tuyệt đối không truyền ra!"

"Hừ." Hói đầu lão giả hừ lạnh một tiếng.

Từng này tuổi đầu, ai cũng không phải đứa ngốc! Hói đầu lão giả, trung niên nhân mập mạp, Cổ Thế Hữu ba người bọn họ, bất cứ người nào cũng có thể dễ dàng giết chết Điểu Đại. Nhưng hiện tại, cũng không dám. Ai cũng không biết...... Điểu Đại đến cùng sử dụng thủ đoạn gì. Một khi tin tức đến lúc đó truyền bá thì bọn họ thực sự đã phí công.

" Người Thanh Hồ đảo chúng ta đương nhiên sẽ không nuối lời." Hói đầu lão giả khẽ nói,"Bất quá, trước khi Hắc hỏa linh quả thành thục, ngươi phải ở bên trong doanh trướng Thanh Hồ đảo chúng ta."

"Được, được." Điểu Đại gật đầu liên hồi.

"Sư bá, sư tổ!" Cổ Thế Hữu nhìn Hắc hỏa linh quả, trong mắt có một tia nóng cháy,"Vậy Quy Nguyên tông cũng biết hắc hỏa linh quả ở đây, đến lúc đó...... người Quy Nguyên tông sẽ cùng chúng ta cướp đoạt Hắc hỏa linh quả, làm sao bây giờ?"

"Bọn họ dám!" Hói đầu lão giả hừ một tiếng, trong con mắt tam giác lóe ra một tia lạnh lùng," Một Quy Nguyên tông nho nhỏ cũng dám tranh với Thanh Hồ đảo chúng ta? Nếu như bọn họ thật sự không biết tự lượng sức, trực tiếp hạ thủ đoạn độc ác với bọn họ. Cướp đoạt Hắc hỏa linh quả, bọn họ chính là chết, cũng là thực lực không bằng người. Đã chết ba người, Quy Nguyên tông bọn họ dám cùng Thanh Hồ đảo chúng ta nói cái gì?"

Cổ Thế Hữu cùng trung niên nhân mập mạp chỉ có thể gật đầu xác nhận, lần này đối ngoại tuyên bố là Cổ Thế Hữu dẫn đầu nhân mã, kì thật này đệ nhất cao thủ, chính là sư tổ của Cổ Thế Hữu, "Đỗ Cửu".

......

Lúc này, Đằng Thanh Sơn, Ký Hồng, Quan Lục ba người đang dọc theo một khe lớn, cầm lấy dây leo, nhanh chóng hướng phía dưới trượt xuống.

Một mảnh hắc ám.

Hô!

Ba người liên tiếp rơi xuống đất, nghe hơi thở của lưu huỳnh, ba người quen thuộc tình trạng vào trong sương trắng.

"Thanh Sơn, ta xem a, qua vài ngày Hắc hỏa linh quả còn kém không nhiều lắm sẽ thành thục ." Ký Hồng vừa đi vừa nói, trên mặt tràn đầy tươi cười, hiển nhiên tâm tình tốt lắm.

"Ân, cẩn thận sống qua mấy ngày , Hắc hỏa linh quả chúng ta sẽ có hy vọng đoạt tới tay." Đằng Thanh Sơn bọn họ không ngừng đi tới.

......

"Ục ục!"

Nham thạch chậm rãi lưu động, khí lưu nóng cháy hướng bốn phía đánh sâu vào .

Cổ Thế Hữu lau lau mồ hôi:"Sư tổ, sư bá, chúng ta về trước thôi."

"Sau này mỗi ngày đến hai lần." Hói đầu lão giả nói xong cũng xoay người, ba người liền cùng Điểu Đại dọc theo đường cũ rút lui. Nhưng vừa mới vừa đi được vài bước, phát hiện chỗ góc quẹo phía trước hiện ra bóng dáng ba người Đằng Thanh Sơn, Ký Hồng, Quan Lục ở trong tầm mắt, ba người Cổ Thế Hữu giật mình.

Đằng Thanh Sơn ba người bọn họ cũng ngây người!

Điểu Đại nhìn một chút người của hai bên, trợn tròn mắt!

"Bọn họ không ngờ tiến vào lúc này! Cổ Thế Hữu không nghĩ tới, đối phương cũng nhằm lúc này mà tiến vào.

Ba người Cổ Thế Hữu tuy giật mình, nhưng tốt xấu gì trong lòng cũng đã có chuẩn bị.

Nhưng Đằng Thanh Sơn ba người bọn họ một chút vô tâm để ý chuẩn bị. Trong mắt bọn họ, Hắc hỏa linh quả đã gần như là vật trong lòng bàn tay. Thời điểm mấu chốt, người Thanh Hồ đảo không ngờ tình cờ có thể vào được nơi này.

"Người Thanh Hồ đảo, không ngờ cũng tìm được nơi này!" Ký Hồng sắc mặt đại biến.

"Cái này, phiền toái ." Đằng Thanh Sơn nhíu mày lại.

"Ha ha......" Hói đầu lão giả nở nụ cười,"Ký Hồng, các ngươi vận khí quả thật không nhỏ ! Không ngờ cũng có thể phát hiện nơi này. Bất quá...... nơi này, người của Thanh Hồ đảo chúng ta đã biết được hơn nửa tháng.

Đến trước được trước, Hắc hỏa linh quả nên cho Thanh Hồ đảo chúng ta được!"

Cổ Thế Hữu, trung niên nhân mập mạp đứng ở hai bên Hói đầu lão giả.

"Đỗ lão Cửu!" Ký Hồng cả giận nói,"Ngươi nửa tháng trước vào được? Vậy ta hỏi ngươi, ngươi như thế nào đi xuống cái khe chừng trăm trượng kia?"

Hói đầu lão giả ngẩn người, bọn họ chính là theo dây leo tới!

"Đỗ lão Cửu, ngươi nói dối mắt cũng không thèm chớp! Ngươi nói đến trước được trước! Vậy dây leo là do người của chúng ta bện lại!" Ký Hồng thanh âm rất lớn, nhìn chằm chằm Hói đầu lão giả. Điểu Đại nhìn song phương đấu khẩu, thầm nghĩ: "Dây leo này đều là do người ta bện lại, người của Thanh Hồ đảo như thế nào có thể tiến vào sớm hơn người của Quy Nguyên tông? Nói dối, đều lập tức bị người ta lật tẩy!"

Hói đầu lão giả sắc mặt nhất thời khó coi .

"Dây leo là do người của chúng ta làm ra, tiến vào nơi này đầu tiên, đương nhiên là người của Quy Nguyên tông chúng ta." Ký Hồng lạnh lùng nói,"Ngươi mới vừa rồi chính là nói, đến trước được trước!"

--------------------------

*hoa hòe hoa sói: ý là rườm rà,. Trong CĐK, chiêu thức "hoa hòe hoa sói" được xem như là những chiêu thức rườm rà, chỉ mang tính biểu diễn hay dùng để dọa người chứ hầu như là không dùng để đánh nhau mấy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #hay