Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

cuu dinh ky 69-7143443434

Chương 26: HAI CON ĐƯỜNG

BIÊN DỊCH : AKU

Nguồn: Bàn Long chiến đội-2T

Bấm vào đây để xem nội dung.

Tuân theo mệnh lệnh của Vũ Hoàng canh giữ tại đây?" Đông đảo đám Tiên Thiên cường giả cũng không dám tin.

"Vậy lão đầu Kim qui này đã sống bao nhiêu năm a.".

TuổI thọ của con ngườI có hạn, cực hạn tuổI thọ của Tiên thiên cường giả là 200 năm tuổI còn Hư cảnh cường giả là năm trăm tuổi. Dù trong truỳên thuýêt cũng có ghi lạI cảnh giớI của Vủ Hoàng, Tần lĩnh thiên Đế nhưng nó không hề đề cập tớI việc bọn họ có thể sống lâu hơn. Và Hiển nhiên hiện tạI bây giờ trong bọn họ chẳng còn ai tồn tại.

Cho dù lợI hạI tớI đâu thì trong thờI gian vô tận tận tất cả đều bíên mất.

"Vũ Hoàng" Là một trong tứ đại chí cao cường giả, long quy này cùng một niên đại với Vũ Hoàng. Mà trong Cửu Châu đại địa kể từ thời đạI của Vũ Hoàng cùng bốn vị chí cao cường giả cho tới bây giờ đã gần hai ngàn năm trôi qua nhưng chưa bao giờ sản sinh ra một chí cao cường giả nào khác.

Nhưng long quy này vẫn còn sống.

Chí ít,long quy này sao vớI các chí cao cường giả khác thì nó còn sống lâu hơn.

"Yêu thú tuy rằng không thể đạt tớI cảnh giớI như Vũ Hoàng. Nhưng tuổI thọ của chúng thì loài ngườI chúng ta không thể so bì được" MọI ngườI trong nhóm nhân loại cường giả thầm than.

"Ông trờI cũng thật rất công bằng ." Đằng Thanh Sơn âm thầm cảm thán.

Yêu thú tuy rằng không thể giống như loài người trở thành Cửu Châu đại địa đệ nhất nhân.

Nhưng tuổi thọ của chúng cũng đủ làm cho nhìu ngườI hâm mộ..

"Các vị, mọI ngườI nghĩ như thế nào vẫn muốn tíên vào Thiên Hồng Thủy Cung hay sao." Thanh Hồ Đảo đảo chủ " Cổ Ung" Mở miệng nói."Có lão long quy này trấn tại cửa lớn vào cung điện. Chúng ta tiến vào bằng cách nào?".

"Xem ra muốn đi vào thì Có hai con đường." Nói chuyện chính là "Thú Vương" Ô Hầu.

Đám Tiên Thiên cường giả đều nhìn về phía Ô Hầu. Đằng Thanh Sơn cũng kinh ngạc. Tên Ô Hầu này có biện pháp?

"Theo ta được biết." Ô Hầu cườI đạm nói."LoạI yêu thú Long quy này có nhược điểm chính là tốc độ.".

"Ô Hầu huynh. Đây không phảI là con thanh sắc long quy to xấp xỉ mườI trượng mà là con kim sắc long quy nhỏ có kích thước nhỏ hơn rất nhìêu và thực lực của nó cũng tương đương vớI hư cảnh cường giả nên tốc độ củng sẽ bíên nhanh.": "Vu Mã" Hồng Thiên Thành mở miệng nói.

Ô Hầu tự tin cười nói:"Ta biết tốc độ của nó so với thanh sắc long quy đúng là nhanh hơn rất nhiều. Nhưng cái chính là tốc độ của thanh sắc long quy quả thật quá chậm, Ngay cả khi tốc độ tăng lên nhưng dám chắc là cũng không quá kinh người. Hơn nữa. mỗI một loài yêu thú cũng không có khả năng lợI hại 1 cách toàn diện tớI cự điểm

"Con Kim sắc long quy này khí Lực lớn vô cùng, phòng ngự cũng vô địch. Nhưng nhất định trên tốc độ cho dù đề cao cũng sẽ không quá kinh nhân." Ô Hầu xem ra rất tự tin.

Ở đây tất cả mọi người âm thầm tính toán

Đúng là không có một con yêu thú nào tất cả các mặt đều hoàn mỹ .

"Đây là con đường đầu tiên để vào bên trong, dựa vào tốc độ cực nhanh vượt qua kim sắc long quy tíên vào Thiên Hồng Thuỷ Cung, Nếu tốc độ của ngươi nhanh hơn nó thì cho dù nó lợI hạI cỡ nào cũng thì căn bản cũng không đuổI kịp ngươi" Ô Hầu mỉm cười nói."Đương nhiên tốc độ của Kim sắc long tuy rằng không phải nhanh đến cực hạn nhưng cũng sẽ không quá chậm đâu. Ta phỏng chừng tốc độ của nó có thể so sánh với Tiên Thiên Kim Đan cường giả bình thường." Ô Hầu nói.

Mọi ngườI đều ngạc nhiên.

Con đường đầu tiên dĩ nhiên là dựa vào tốc độ xông vào.

"Cửa cung Thiên Hồng Thủy Cung rộng chừng ba mươi trượng. Long quy chỉ dài ba trượng mà cửa cung thì lớn như vậy chỉ cần tốc độ mau lẹ là hoàn toàn có thể đi vào." Ô Hầu cười nói."Bất quá khi xông vào cũng có nguy hiểm, vì chẳng ai biết bên trong Thiên Hồng Thủy Cung còn có cái gì.".

" Còn con đường thứ hai thì sao?".

Mọi người dều hướng về Ô Hầu. Phỏng chừng tuyệt đại đa số cường giả ở đây đều không thể dựa theo "con đường đầu tiên" mà đi vào.

Ô Hầu chỉ hướng thiên Thiên Hồng Thủy Cung:" hãy Nhìn vách tường cung điện cùng với đỉnh chóp, một cung điện có phạm vi hơn mười dặm. Ta không tin ngay cả vách tường cùng với đỉnh chóp sẽ cứng rắn như vậy. Đây con đường thứ hai. Chính là chọn một chỗ vách tường hoặc đỉnh chóp của cung điện. Trực tiếp phá ra một cái động sau đó từ cái động khẩu tiến vào bên trong Thiên Hồng Thủy Cung .".

MọI ngườI ở đây đều nhăn mặt....

Đằng Thanh Sơn cũng có chút do dự. vật liệu làm Vách tường của thiên Hồng thì hôm nay mọI ngườI đều đã kinh qua.

Lìên nghĩ ngợi nói:"Sợ rằng đỉnh chóp kia không dễ dàng bị đánh vỡ. Đáy hồ nhiều yêu thú như vậy đám yêu thú này hiển nhiên dễ dàng gây tổn hại tớI cung điện nhưng cái chính là trên tường Thiên Hồng Thủy Cung lại không có một tia thương tổn.".

"Tốt lắm, hai con đường này các vị hãy tự chọn lựa đi.""Thú Vương" Ô Hầu cườI nói. Sau đó lại 1 lần nữa hướng cửa cung đi đến.

"Rống ~~ Ô Hầu tíêp tục hướng về phía kim sắc Long quy phát ra tiếng hô.

Kim sắc long quy nhìn chằm chằm Ô Hầu.

Hô.

vào thời điểm Ô Hầu lại gần cửa cung tốc độ của hắn đột nhiên tăng vọt. Xẹt qua một đạo lưu quang đen thùi tiến vào bên cánh cửa cung điện. lúc tiến vào thiên hồng thủy cung tốc độ không ngờ lạI tíêp tục gia tăng.

"Rống ~~-" Kim sắc long quy phẫn nộ rít lên. Mạnh mẽ đuổI theo hướng Ô Hầu.

"Ha ha. Bên trong Thiên Hồng Thủy Cung không ngờ không có nước." Tiếng cười to từ trong cung truyền đến. mà bản nhân Ô Hầu biến mất trong phạm vi tầm mắt của mọi người

"Thật nhanh ,." Đằng Thanh Sơn thầm than."[ Thiên Bảng ] đệ nhất. Quả nhiên bất phàm.".

Yên ổn ngồi trên ngai vàng [ Thiên Bảng ] đệ nhất hơn ba mươi năm. Thì hiển nhiên tạI phương diện tốc độ,công kích ,thủ đoạn phòng ngự đều phải đạt tới tiên thiên Kim Đan cực hạn. Đằng Thanh Sơn phán đoán :" tốc độ Ô Hầu. So với ta nhanh hơn nhiều lắm, Kim sắc long quy kia so với hắn chậm hơn một mảng lớn.".

Sau khi Ô Hầu đi vào.

Các đạI tông phái ở đây có không ít ngườI bắt đầu nôn nóng. Nhất thời tất cả đìêu thương nghị bàn biện pháp.. Mà Đằng Thanh Sơn một mực chỉ lưu ý nhóm ngườI của Thanh Hồ Đảo.

"Đảo chủ Thanh Hồ Đảo hôm nay tạI Thiên Hồng Thủy Cung Không thể tổn thất nhân thủ." Triệu Đan Trần thấp giọng nói."Đảo chủ. Ngươi tuổi còn nhỏ. Tiềm lực so với ta nhưng lớn ngươi nên ở bên ngoài chờ tin tức.".

"Triệu sư huynh nói có đạo lý." Tóc hoa râm Vũ Văn Lưu Phong mở miệng nói." Trong Mười một ngườI chúng ta chọn ra Năm tiên thiên Kim Đan Tiến vào trong Thiên Hồng Thủy Cung và nên tuyển những ngườI cao tuổi ." Càng tổn thất nhiều nhân thủ. đối Thanh Hồ Đảo về sau càng bất lợi.

Cổ Ung thoáng suy nghĩ.

Liền nói:"Cũng tốt.".

Rất nhanh. Liền quyết định chọn người.

Trong mười một người. Đảo chủ Cổ Ung cùng với muộI của hắn với hai gã tiên thiên Kim Đan. Cộng thêm một gã tiên thiên Thực Đan và duy nhất một gã tiên thiên Hư Đan đều ở lại. Những người khác còn lại là Triệu Đan Trần, Vũ Văn Lưu Phong Hồ trường lão ba gã tiên thiên Kim Đan. Mang theo bốn gã tiên thiên Thực Đan cường giả chuẩn bị tiến vào Thiên Hồng Thủy Cung. ( sao đông thế nhỉ *.*)

Dù sao trong năm tên tiên thiên Kim Đan. Triệu Đan Trần, Vũ Văn Lưu Phong là lớn tuổi nhất. Mà Hồ trường lão tuy rằng nhỏ tuổi hơn một chút cũng đã hơn trăm tuổi.

Mà Cổ Ung mới hơn năm mươi tuổi vị sư muội kia so với hắn còn nhỏ hai tuổi.

hai ngườI này hiện giờ đã là Tiên Thiên Kim Đan. Có thể nói hiện giờ trong đám cao thủ đông đảo của Thanh Hồ Đảo 2 ngườI này có hi vọng đạt tới hư cảnh cường giả .

"Vũ Văn sư đệ. Mang những người khác dựa theo con đường thứ hai mà đi vào Còn ta sẽ dựa vào tốc độ của bàn thân mình mà vào trong." Triệu Đan Trần nói.

.

Giờ phút này đông đảo cường giả của các đạI tông phái ở đây đều lựa chọn ra ba gã cường giả trực tiếp vọt vào thiên Thiên Hồng Thủy Cung.'Cùng với Thú Vương "Ô Hầu" còn cóTriệu Đan Trần và Ma Ni Tự trường mi lão tăng. Những người khác đều lựa chọn con đường kia, dù sao muốn vượt qua Kim sắc long quy mà dựa vào tốc độ là rất khó .

"Kim sắc long quy này sau khi đuổI theo không kịp Ô Hầu cùng nhóm 3 ngườI Triệu Đan Trần thì dừng lạI không truy đuổI nữa mà vẫn đứng chắn tạI cửa cung?" Đằng Thanh Sơn thấy Kim sắc long quy một chút vộI vàng cũng không có. Không khỏI suy đoán :."Rất có có thể Thiên Hồng Thủy Cung này ngoại trừ kim sắc long quy bên ngoài thì còn có những nguy hiểm khác.".

Phía sau.

Đại lượng đám Tiên Thiên cường giả cách cửa cung.

"Nhân mã của Thanh Hồ Đảo quả nhiên đã tách ra." Đằng Thanh Sơn cũng phát hiện. Cổ Ung cùng 4 người ở lại . Triệu Đan Trần thì xông thẳng vào mà Vũ Văn Lưu Phong cùng sáu vị tiên thiên và đại đội nhân mã cao thủ còn lại đang hướng lên phía trên Thiên Hồng Thủy Cung tiến đến.

"Xem ra bọn Cổ ung đều không cùng đám ngườI kia đi vào thật đáng tíêc Lấy thực lực của ta muốn giết Cổ Ung thì rất khó khăn." Đằng Thanh Sơn có chút do dự nhưng cũng theo đại đội nhân mã cùng nhau tíên tới." Tên Vũ Văn Lưu Phong suất lĩnh sáu người. Mỗi người là tinh anh. Hai tiên thiên Kim Đan bốn tiên thiên Thực Đan.

Nếu ta có thể làm cho tất cả bọn chúng chết đi đối Thanh Hồ Đảo là một đả kích rất lớn.".

Ngoại trừ Cổ Ung bốn cùng bốn ngườI ở lạI bên ngoài. Thì hơn năm mươi ngườI khác đều đang dựa theo biện pháp thứ hai

Dù sao một khi lựa chọn đến Đại Duyên sơn thì tất cả mọi ngườI đã có chuẩn bị.

Tại đáy hồ u ám hơn năm mươi cái đèn lồng đang bồng bềnh tíên vào nơi cách cửa cung hai dặm.

"Các vị vách tường này so với đỉnh chóp còn cứng rắn hơn. Chúng ta cùng Phá đỉnh đi vào chứ.".

tất cả đều tán thành, mọi người đi tới thiên Thiên Hồng Thủy Cung lựa chọn một chút trong vô vàn đỉnh chóp rồI dừng lại.

"Xuy.".

Doanh Hạo Giang vung tay lên. Một đạo tiên thiên chân nguyên mầu xanh lam lạnh lẽo oanh kích tại đỉnh chóp bèo cùng bùn nhão trên đỉnh chóp đều bị oanh kích rơi đi lộ ra mầu chất liệu xanh đậm đỉnh chóp.

"Không ngờ Tiên thiên chân nguyên cũng không lưu lại một tia tổn hại.".

Hơn năm mươi gã tiên thiên cường giả ' không khỏi sợ hãi than.

" chất liệu mầu xanh đậm này chưa bao giờ gặp qua." Mọi ngườI đều ý thức được. Phá vỡ này đỉnh chóp này cũng không dễ dàng.

"Ta đến." Quát khẽ một tiếng.

Một gã tôn giả gầy gò mặc lân giáp của Xạ Nhật Thần Sơn. Gở cung thần sau lưng xuống. Mạnh mẽ kéo căng cung thành hình tròn tay trái tràn ngập ra tiên thiên chân nguyên mầu thiên lam phủ khắp thân cung. Dây cung phía sau căng lên ngưng tụ ở tâm hướng về phía trước. Ngón trở bên tay phải hội tụ một quang cầu ánh sáng mầu thiên lam ( xanh da trờI đó mừ ^.^)

"Ân?" Đằng Thanh Sơn có chút kinh ngạc. Cao thủ Xạ Nhật Thần Sơn bắn cung mà lạI không dùng tên

Buông tay.

quang cầu ánh sáng chiếu nghiêng xuống phía dưới đỉnh chóp thủy cung.

"Phanh." Đỉnh chóp mạnh mẽ chấn động. Đứng ở đỉnh chóp tất cả mọi người cảm giác được dưới chân truyền đến tiếng chấn kịch liệt mọi người nhìn kỹ . Chỉ thấy chất liệu mầu xanh đậm tạI đỉnh chóp. Xuất hiện một cái lỗ nhỏ xuyên thủng vật liệu bên trong

"Ân?" Tên tôn giả Xạ Nhật Thần Sơn nhướng mày. Thanh âm Khàn khàn vang lên." Độ cứng của đỉnh chóp Thiên Hồng Thủy Cung này có thể so với huyền thiết. Bất quá đỉnh chóp này có bề dày khoảng 1 thước.".

"Mọi người xem kìa. Cái kia lỗ lại đang thu nhỏ lại.".

Tất cả mọi người khiếp sợ phát hiện. Vốn cái lỗ đang to bằng đầu ngườI bây giờ lạI không ngừng thu nhỏ lại. Chỉ qua thờI gian hai câu nóii thì nó đã biến nhỏ chỉ bằng đầu nắm tay.

"Tự động khôi phục?" Đằng Thanh Sơn rốt cục hiểu được vì sao. Qua bao nhiêu thời gian Thiên Hồng Thủy Cung vẫn không có một tia vết thương .

"Dựa theo vừa rồi thí nghiệm . Nếu muốn oanh mở động khẩu chừng một người tiến vào. Phỏng chừng cần ba gã tiên thiên Kim Đan đồng thời công kích này đỉnh chóp." hán tử Kia tiếp tục nói."Đương nhiên nếu tất cả tiên thiên Kim Đan cùng nhau oanh kích đỉnh chóp là đủ để oanh ra một động khẩu có thể cho bốn, năm người đồng thời tiến vào.".

Vừa rồi mọi người cũng chứng kíên được trình độ cứng rắn của đỉnh tháp.

"Hảo." Hạo Giang âm thanh lạnh lùng nói."Lấy vừa rồi tiểu động làm trung tâm chung quanh phạm vi một trượng trong. Đợi lát nữa. Tất cả tiên thiên kim cường giả. Cùng nhau công kích vào chỗ kia." Nói xong. Hắn nắm chắc hắc trường thương trong tay.

Nhất thời.

Các vị tiên thiên Kim Đan, thậm chí trong Ma ni tự hòa thượng còn đi ra ba ngườI uớc chừng mười hai người cùng nhau vây quanh

"Công." Hạo Giang ra lệnh

Chương 28: MÊ CUNG.

Dịch: XXX_tinhcau_XXX.

Biên tập: A Nhậu.

Nguồn: Bàn Long chiến đội - 2T

Bấm vào đây để xem nội dung.

Trong hồ nước tối đen, trên binh khí của mọi người đều ánh lên quang mang đủ mọi màu sắc của Tiên thiên chân nguyên trông đầy vẻ thê lãnh, hiện đang cùng công kích thẳng vào đỉnh chóp của Thiên Hồng Thủy Cung. Mà một đám người còn lại chưa đạt tới Tiên thiên Kim Đan cũng đang ở một bên quan khán.

Đằng Thanh Sơn chú ý tới ba vị hòa thượng của Ma Ni Tự: "Cao thủ Phật tông đích xác kỳ lạ, bên trên thanh tử hồng sắc thiết côn đều ẩn hiện hào quang màu vàng nhàn nhạt."

Oanh long long ~~~.

Trên đỉnh chóp chấn động kịch liệt, mơ hồ có một luồng ánh sáng xanh đậm đang nhanh chóng toát ra từ lỗ hổng.

Mười hai siêu cấp cường giả đánh xuống tạo ra một cái lỗ hổng rộng chừng một trượng rưỡi.

"Các vị, cái lỗ hổng đang thu nhỏ lại, mọi người nhanh chóng vào đi!"

Doanh Hạo Giang tiếng nói vừa dứt, liền cùng các siêu cấp cường giả khác vây xung quanh cái lỗ hổng, nhanh chóng liên tục nhảy xuống.

"Mau."

"Lỗ hổng đang nhỏ lại kìa!"

Một đám Tiên thiên cường giả miệng nói xong, cũng đồng thời nhanh nhảy vào trong lỗ hổng. Đương nhiên Đằng Thanh Sơn cũng nhanh chóng nhảy vào cái lỗ hổng trên đỉnh chóp. Tại thời điểm Đằng Thanh Sơn nhảy xuống lỗ hổng đã thu nhỏ lại chỉ còn rộng khoảng một trượng.

Chân vừa rơi xuống đất, Đằng Thanh Sơn liền lập tức hướng di chuyển sang bên cạnh. Liền sau đó lại có một người khác nhảy xuống chỗ hắn vừa đứng.

"Một mảnh tối đen." Đằng Thanh Sơn quan sát chung quanh. Hiện tại, hai bên trái phải quanh mình và đám người kia toàn bộ vách tường đều là màu xanh đậm. Tất cả mọi người đều ở trong một con đường nhỏ. Phía trước có ba thông đạo. Bất quá... Không quản là vách tường, hay là mặt đất, đều mang một màu xanh đậm giống nhau.

"Thông đạo nơi này sao giống như trong trò chơi CS của kiếp trước." Là một sát thủ tuyệt đỉnh thì đương nhiên phải biết và hiểu một vài kiến thức căn bản của xã hội. Thậm chí còn phải am hiểu một vài nghi lễ xã giao ...vân vân... Đây chính là cách thức ngụy trang bắt buộc.

Mà trò chơi CS là trò chơi tương đối lưu hành lúc Đằng Thanh Sơn còn sống trên đời. Hắn cũng đã chơi qua mấy lần, đối với trò chơi này cũng có nhận biết.

Hôm nay, trong Thiên Hồng Thủy Cung chỉ là một mảnh tối đen, người khác có lẽ thấy không rõ, nhưng lấy thị lực của Đằng Thanh Sơn trong đêm tối có thể nhìn thấy rõ ràng.

Mặt đất màu xanh đậm, vách tường màu xanh đậm, ngay cả đỉnh chóp cũng mang một màu xanh đậm cùng với đường tắt thẳng tắp, hoàn toàn phong kín địa phương này. Ở bên trong, không có bất kì vật tham chiếu nào để phân biệt phương hướng.

"Tiên thiên cường giả cho dù cảm nhận phương hướng tốt đến đâu, thì trong cái địa phương rẽ hai rẽ ba này, phỏng chừng cũng không thể phân biệt được phương hướng!" Trong đầu Đằng Thanh Sơn nháy mắt liền hiện lên suy nghĩ này. Nhưng từ lúc Đằng Thanh Sơn nhảy xuống đất cho đến bây giờ, cũng chỉ mất thời gian khoảng hai cái hô hấp. Hiển nhiên, Đằng Thanh Sơn suy nghĩ rất nhanh.

"Mọi người cũng đã xuống dưới cả rồi!" Đằng Thanh Sơn ngẩng đầu nhìn lên trên. Lỗ hổng giờ phút này đã thu nhỏ lại rộng chỉ còn khoảng ba thước.

Trong Thiên Hồng Thủy Cung, ở trên một con đường tắt tối đen, ước chừng có năm mươi ba cường giả đang tụ tập tại đây.

"Bên trong Thiên Hồng Thủy Cung này, không ngờ lại không có nước!" Một gã cao thủ của Xạ Nhật Thần Sơn thốt lên một tiếng kinh hô.

"Sư huynh, chuyện này có gì kỳ quái. Ban nãy khi Thú Vương Ô Hầu tiến vào Thiên Hồng Thủy Cung không phải đã nói trong Thiên Hồng Thủy Cung không có nước."

"Ta đương nhiên nhớ rõ. Nhưng, sư đệ, điểm kỳ quái nhất chính là, mặt trên vừa rồi bị chúng ta phá ra lỗ hổng lớn, vì cái gì mà nước không theo lỗ hổng đó chảy xuống đây?"

Ban đầu bởi vì Thiên Hồng Thủy Cung tối đen một mảnh, tất cả mọi người trong lòng đều cảnh giác, e sợ sẽ có yêu thú gì đó nên cả đám không ai phát hiện ra điểm này.

Rõ ràng có lỗ hổng, vì sao, nước không chảy xuống được?

"Thật đúng là như vậy." Đằng Thanh Sơn ngẩng đầu cũng thấy, lúc này lỗ hổng đã thu lại, kích thước chỉ còn bằng một trái dưa hấu nhỏ, mơ hồ có cỗ ánh sáng màu xanh đậm đang lưu động, nhưng lại không có một giọt nước nào chảy xuống.

Đằng Thanh Sơn hít sâu một hơi.

"Không khí thật trong lành!" Đằng Thanh Sơn đáy lòng càng cảm thấy quái dị hơn. Trước tiên, Thiên Hồng Thủy Cung, cửa cung rõ ràng vẫn mở rộng, lại còn động khẩu bị đánh thủng nữa, nhưng lại không có nước chảy vào. Tiếp theo, một cung điện lớn như vậy nằm ở dưới đáy nước tối đen, vì sao không khí lại trong lành như vậy?

Đằng Thanh Sơn nhíu mày nhìn chung quanh, hết thảy mọi chuyện đều có vẻ rất là kì quái.

"Đây có lẽ là thủ đoạn của Vũ Hoàng!"

Doanh Hạo Giang đưa ánh mắt đảo chung quanh: "Chuyện này không cần bàn nữa, lúc này, trọng yếu nhất là tìm được Vũ Hoàng bảo tàng, lấy được bảo tàng, liền rời khỏi nơi này. Tam ca, mấy người các ngươi phân tán ra quan sát tình hình chung quanh."

"Hảo."

Doanh Thị gia tộc có sáu vị hắc y chấp pháp liền phân tán ra. Một đám đều dựa vào ánh sáng phát ra từ Tiên thiên chân nguyên bên ngoài thân thể, miễn cưỡng thấy được khoảng cách gần mười trượng. Trong Thiên Hồng Thủy Cung không có nước nên mọi người có thể nhìn xa hơn một chút. Nếu ở trong hồ nước, bình thường chỉ có thể nhìn thấy được phạm vi khoảng mấy trượng.

"Sư đệ, các ngươi phân ra chung quanh quan sát tình hình." Tiêu Dao Cung bên kia cũng bắt đầu phân tán.

"Sư điệt, bốn người các ngươi cũng đi chung quanh nhìn xem." Thanh Hồ Đảo Vũ Văn Lưu Phong điểm hai lọn tóc mai màu hoa râm, lạnh nhạt phân phó. Nhất thời, bốn gã Tiên thiên Thực Đan đều phân tán ra thăm dò chung quanh.

Các thế lực cũng chưa vội vã đi lung tung, mà rất cẩn thận thăm dò chung quanh.

"Tần Lang huynh, chúng ta cũng đi xem một chút." Lưu Tú mặc áo bào trắng cũng nhịn không được muốn đi thăm dò.

"Ân."

Đằng Thanh Sơn lập tức đi đến con đường tắt thẳng tắp phía trước, khoảng hai mươi trượng phía trước có một cái ngã tư thông đạo, nếu tiếp tục tiến về phía trước là một cái ngõ cụt. Đằng Thanh Sơn không cần đi qua, chỉ dùng mắt liếc một cái có thể thấy ngoài ba mươi trượng là vách tường dày đặc, hoàn toàn chặn đứng ngõ nhỏ này.

Đứng ở giữa ngã tư đường. Đằng Thanh Sơn nhìn hai hướng trái phải vừa thấy...

Vẫn là vách tường màu xanh đậm, trong đường tắt bên trái cũng có một cái ngã ba thông đạo, nhưng nếu đi thẳng về phía trước lại chính là ngõ cụt. Mà đường tắt bên phải lại có...

Bốn ngã ba thông đạo, nếu vẫn đi về phía trước, đồng dạng cũng là ngõ cụt.

"Mê cung!"

Đằng Thanh Sơn chỉ cần liếc mắt một cái, hoàn toàn đoán được: "Nếu ta đoán không lầm, toàn bộ đường đi Thiên Hồng Thủy Cung này, phỏng chừng tạo nên một cái mê cung. Đường tắt rộng ba trượng có khi là ngõ cụt, mà có khi lại là ngã ba thông đạo. Vách tường, mặt đất, đỉnh chóp đều là màu xanh đậm!"

Đằng Thanh Sơn ngồi xuống hít một ngụm lương khí.

Mê cung loại này rất phiền toái! Bình thường, chỉ có một con đường sống, những đường khác đều là tuyệt lộ! Sai bước đầu, toàn bộ các bước sau đều sai cả! Ở tiền thế, huấn luyện mê cung loại này, bình thường chỉ có lúc nghỉ ngơi Đằng Thanh Sơn mới luyện một chút.

"Trong Thiên Hồng Thủy Cung, phạm vi ít nhất là hơn mười dặm. Bình thường cứ khoảng hai mươi trượng trái phải sẽ có một đường tắt... Nếu tính toán như vậy, đường tắt bên trong, ít nhất phải tới một vạn đường! Mà con số này vẫn chưa tính chính xác những ngỏ tắt nhỏ..." Đằng Thanh Sơn nháy mắt tính ra con số ước chừng, không khỏi sắc mặt khẽ biến.

Cho dù hắn dùng trí nhớ và cả năng lực huấn luyện đặc biệt khi xưa, nhưng nếu như không có bản đồ, chỉ muốn dựa vào phép loại trừ, ghi lại từng lộ tuyến một, loại bỏ từng cái tìm ra sinh lộ, chỉ sợ tìm liên tục trong một năm rưỡi cũng không nhất định sẽ thành công. Thời gian dài như vậy, sợ rằng bản thân đã sớm chết đói.

"Nếu đi vào từ cửa chính, ta loại trừ từ từ, tìm kiếm thông đạo duy nhất, mất thời gian khoảng mười ngày nửa tháng có lẽ có thể thành. Bởi vì đường tắt tại lối vào cửa cung, khẳng định đúng. Mà lúc này là bên trong mê cung ...sẽ phiền toái ."

Đằng Thanh Sơn quay đầu lại nhìn thoáng qua hai người Thanh Hồ Đảo Vũ Văn Lưu Phong, Hồ trường lão còn đang tụ tập một chỗ: "Bọn họ muốn chạy trốn. Không có khả năng trốn nhanh khiến cho người khác không chú ý."

Đằng Thanh Sơn lập tức chạy tới chỗ rẽ kế tiếp, thoáng quan sát một lần, quả nhiên...

Đồng dạng, đều là đường tắt loại này.

"Trở về!"

Đằng Thanh Sơn nhanh chóng chạy trở về, chỗ đường tắt ban đầu. Giờ phút này hai người Vũ Văn Lưu Phong vẫn đang đứng. Đằng Thanh Sơn liền nghe được tiếng đàm luận kịch liệt từ rất xa: "Làm sao đều giống nhau! Tối đen một mảnh, có đường tắt đi đến đều là tử lộ!"

"Là mê cung!"

"Căn bản không biết nên đi vào đường nào."

"Vừa rồi ta mới đi tới hai ngã ba thông đạo, chính là xoay người bốn phía nhìn xem, giống như bị lạc phương hướng vậy. Nếu không phải nghe thanh âm nói chuyện của mọi người bên này, chỉ sợ ta tìm khắp nơi cũng không đến được nơi này."

"Mê cung này, vách tường đều giống nhau, rất dễ lạc đường a."

Nhóm Tiên thiên cường giả này, có người vừa rồi thăm dò một lần hoàn toàn bị tình hình thông đạo chung quanh hù dọa.

"Ta có thể dựa vào ánh mắt nhìn thấy rất xa, hơn nữa đối với mê cung loại này, ta có bí quyết. Nhưng liên tục trong một năm rưỡi, ta cũng không nhất định tìm được đường ra. Bọn họ, ánh mắt đều nhìn không được xa..."

Đằng Thanh Sơn suy nghĩ: " Mê cung kiểu này, khẳng định Vũ Hoàng có lưu lại bản đồ!"

Đằng Thanh Sơn quét ánh mắt về phía đám người Thanh Hồ Đảo.

"Ân?" Đằng Thanh Sơn thoáng cười lạnh, liền hướng đám người đang hội hợp bước tới.

......

Ban đầu Vũ Văn Lưu Phong cùng với Hồ trường lão, phân phó bốn gã tiên thiên Thực Đan đồng thời thăm dò, cũng bí mật phân phó nói: "Các ngươi chia ra đi thăm dò, lúc sau cùng chúng ta tụ tập, không cần đến đây mà hãy đến ngã ba đầu đường bên trái phía trước, hội hợp cùng chúng ta ở chỗ đó."

Những cao thủ tông phái khác còn tưởng rằng người của Thanh Hồ Đảo đang thăm dò.

Kỳ thật, bọn họ đều lén lút dời đi nơi khác. Bốn gã Tiên thiên Thực Đan đều chuyển dời đến ngã ba đầu đường bên trái phía trước, mà hai người Vũ Văn Lưu Phong, Hồ trường lão còn lại là đang nhìn tình hình, chuẩn bị tìm cơ hội dời đi.

Vũ Văn Lưu Phong, Hồ trường lão hai người đã đến nơi tương đối xa, cách đám người kia chừng bảy tám trượng xa. Cũng chỉ có một số ít người chú ý đên hai người bọn họ.

"Đi!"

Vũ Văn Lưu Phong, Hồ trường lão hai người cơ hồ đồng thời thu liễm Tiên thiên chân nguyên trên người, nhất thời trở nên tối đen.

Hô! Hô!

Hai người nhanh chóng hướng phía bên trái lặng yên đi tới, trong hoàn cảnh tối đen, bên ngoài thân bọn họ cũng phát ra Tiên thiên chân nguyên, những người khác căn bản không nhìn thấy. Hơn nữa lúc này hai người cũng cẩn thận nhớ kỹ lộ tuyến phía trước, tuy rằng nhìn không thấy, cũng có thể chạy tới chỗ hội hợp.

"Thanh Hồ Đảo hai vị, các ngươi muốn trốn?" Một đạo âm thanh vang dội vang lên chấn động con đường tắt trong cung điện, thanh âm không ngừng quanh quẩn.

"Bọn họ muốn chạy thoát!"

"Thanh Hồ Đảo bỏ trốn!"

Một đám Tiên thiên cường giả, ngoài thân phát ra quang vựng từ bốn phía chạy tới.

Cơ hồ chỉ trong thời gian một cái hô hấp, ba gã Tiên thiên cường giả, có cả Đằng Thanh Sơn ở trong đó, đã chạy đến ngã ba thông đạo bên trái phía trước. Còn đám người khác giống như người mù, Đằng Thanh Sơn thấy đám người đó đang chạy đến một ngã ba thông đạo ở phía xa.

Mà giờ phút này, sáu người Thanh Hồ Đảo vẫn đang còn trong đường tắt.

"Bọn họ ở đây!"

Tiếng la vang lên! Một đám Tiên thiên cường giả nhanh chóng chạy đến. Đằng Thanh Sơn đạm mạc nhìn Thanh Hồ Đảo sáu người bên trong thông đạo. Trên mặt cả sáu người đều hiện lên vẻ kinh sợ. Bọn họ không thấy đường phía trước nếu không phát ra quang vựng chạy loạn giống như người mù rất dễ bị đụng phải vách tường.

Mà nếu phát ra quang vựng, lại làm cho người khác thấy mình dễ dàng.

"Tại sao phản ứng nhanh như vậy?" Đám người Vũ Văn Lưu Phong không thể tin được.

"Tai sao bọn họ muốn trốn?"

"Mê cung này mà muốn đi ra ngoài, khó như lên trời! Khẳng định chúng có bản đồ mê cung!" Tiếng nghị luận của một đám vang lên, nghe nói như thế trên mặt Đằng Thanh Sơn không khỏi hiện lên vẻ tươi cười.

Chương 29: MỘT NGƯỜI BỊ ĐÂM CHÊT.

Dịch: tieupham_100.

Biên tập: A Nhậu.

Nguồn: Bàn Long chiến đội - 2T

Bấm vào đây để xem nội dung.

Trước đường rẽ của Thiên Hồng Thủy Cung.

Bốn mươi bảy Tiên thiên cường giả tụ tập tại đây, nhìn chằm chằm vào sáu người của Thanh Hồ Đảo.

" Phiền toái." Trong đáy lòng Vũ Văn Lưu Phong phát sầu. Kỳ thật trước lúc tiến vào, người của Thanh Hồ Đảo chỉ biết là Thiên Hồng Thủy Cung có mê cung, bởi vì trên bản đồ Vũ hoàng bảo tàng bao gồm cả mê cung, cho nên trước lúc tiến vào đám người của Thanh Hồ Đảo đã thương lượng biện pháp.

Bọn họ rõ ràng... Trong hoàn cảnh tối đen của Thiên Hồng Thủy Cung, cường giả Tiên Thiên đông đảo khi tiến vào chuyện thứ nhất chắc chắn sẽ làm là tìm kiếm xung quanh. Một khi thăm dò chấm dứt mới khẳng định đây là mê cung! Lúc sau sẽ rất nhanh đoán bản đồ mê cung nhất định phải có! Đám Tiên thiên cường giả này khẳng định sẽ vây bắt bọn họ.

Cho nên, Vũ Văn Lưu Phong ngay từ đầu ngoài mặt là tìm kiếm nhưng thực ra là đi đến điểm khác tụ họp.

Bởi vì không ít Tiên thiên cường giả chú ý bọn họ, cho nên Vũ Văn Lưu Phong cùng Hồ trưởng lão hai người tạm thời lưu lại để mê hoặc mọi người... Bọn họ đang đợi, đợi cho mọi người bị mê cung làm cho khiếp sợ không chú ý, hai người bọn họ liền lặng lẽ trốn đi.

Chỉ cần đám cường giả này thời gian phản ứng chậm khoảng hai ba cái hô hấp, người của Thanh Hồ Đảo cũng đủ thời gian lặng lẽ rờt đi.

Dù sao trong hoàn cảnh tối đen, chỉ cần tránh né hơi xa một chút, tại mê cung này chắc chắn không tìm được. Đáng tiếc... Bọn họ vừa mới trốn thì đã có người kêu lên! Ngay một chút thời gian cũng không cho bọn hắn.

"Vũ Văn Lưu Phong, người Thanh Hồ Đảo của các ngươi định âm thầm chạy trốn sao?" Một đoàn Tiên thiên cường giả đứng trước mặt, đúng là Doanh thị gia tộc Doanh Hạo Giang. Đôi mắt Doanh Hạo Giang lạnh lẽo xuyên qua mặt nạ màu vàng nhìn chằm chằm vào sáu người Thanh Hồ Đảo." Không tra xét chúng ta còn không biết đây là mê cung, lúc này mọi người chắc cũng hiểu được."

"Sáu vị Thanh Hồ Đảo, mời giao bản đồ mê cung ra đây!" Vị tăng nhân béo Ma Ni Tự trầm giọng nói.

"Vũ Văn Lưu Phong, giao bản đồ ra đi." Một trung niên mặc áo tím nho nhã của Tiêu Dao Cung cười lạnh nói: " Hôm nay, độ cứng của Thanh Hồng Thủy Cung tất cả mọi người đều biết. Nếu một cường giả Tiên thiên Kim Đan chỉ sợ cũng không có biện pháp rời khỏi! Không có bản đồ mê cung, đến lúc mọi người chúng ta phân ra phỏng chừng cũng sẽ chết đói trong mê cung này."

Chính xác như vậy, nếu một mình Đằng Thanh Sơn ở trong Thiên Hồng Thủy Cung không thể phá đỉnh ra ngoài được, tự nhiên chịu chết ở trong mê cung mà thôi! nếu như xui xẻo gặp phải một yêu thú lợi hại thì mạng nhỏ có thể cũng mất đi.

"Muốn cho chúng ta chết a." Lưu Tú nóng nảy nói.

Đằng Thanh Sơn cũng nói: "Các vị Thanh Hồ Đảo, các ngươi cũng đừng bức người quá đáng! Không có mê cung bản đồ... Ở trong mê cung chỉ có đói chết. Nếu bức quá phận... Hừ!"

"Đúng, nếu bức quá phận, hừ." Đôi mắt trang hán Hồng Thiên Thành xẹt qua một tia hung quang, đông đảo cường giả Tiên thiên chậm rãi đi tới, áp bách người của Thanh Hồ Đảo.

Mọi người của Thanh Hồ Đảo chậm rãi lui về phía sau, e sợ đông đảo cường giả vây giết... Đặc biệt là Xạ Nhật Thần Sơn có thể công từ xa. Bọn họ muốn chạy trốn cũng rất khó.

"Bản đồ mê cung?" Vũ Văn Lưu Phong ánh mắt đảo qua đám cường giả đang tăng thêm áp lực: "Thanh Hồ Đảo chúng ta không có bản đồ mê cung! Chúng ta chỉ tra ra Vũ hoàng bảo tàng nằm trong Thiên hông Thủy Cung thôi!Ta nghĩ, mê cung này là na đề Vũ Hoàng lưu lại, Vũ Hoàng không có khả năng đem Vũ Hoàng bảo tàng tặng cho chúng ta."

"Lại còn nói dối." Doanh Hạo Giang gầm lên một tiếng. "Vũ Văn trưởng lão nói cũng có đạo lý." Đằng Thanh Sơ cũng mở miệng, không ít Tiên thiên thiên cường giả nhíu mày nhìn về phía Đăng Thanh Sơn, đối với Tiêu thiên kêu là Tần Lang tất cả mọi người đều rất có hảo cảm.Bởi vì...Chính là Tần Lang tìm được cửa của động khẩu.

Nhưng khi nghe những lời này làm cho không ít người không khỏi có chút mất hứng. Đằng Thanh sơn lại tiếp tục nói: "Vũ Văn trưởng lão, ngươi nói như vậy ta tin tưởng. Bất quá những người khác không nhất định sẽ tin. Ta xem, hay là Vũ Văn trưởng lão cho người lục soát, xem rốt cục trên người có hay không có bản đồ! Ta tin tưởng, phạm vi của mê cung hơn mười dặm, thì mê cung bản đồ chắc sẽ được vẽ trên giấy, chứ nếu chỉ dựa vào đầu óc thì e không nhớ được... Cho mọi người lục soát, nếu lục soát không thấy, ta tin tưởng mọi người ở đây sẽ hướng Vũ Văn trưởng lão nhận lỗi."

Doanh thị gia tộc, Ma Ni Tự, Xa Nhật Thần Sơn cũng với những người khác đều nở nụ cười.

"Vũ Văn Lưu Phong, nếu ngươi đã nói như vậy thì hãy để chúng ta lục soát thôi." Doanh Hạo Giang mở miệng nói.

"Đúng, lục soát là biết có hay không."

Một đám Tiên thiên cường giả mở miệng nói xong, đồng thời gắt gao nhìn chằm chằm vào đám người Thanh Hồ Đảo.

Sáu người Thanh Hồ Đảo nhìn nhau, ánh mắt trao đổi mơ hồ tỏ vẻ quyết liệt.

"Ha ha..." Thanh âm của Vũ Văn Lưu Phong đột nhiên cao vút lên: "Muốn lục soát? Hừ, Những năm gần đây không có người nào dám lục soát thân thể của Vũ Văn Lưu Phong ta!"

"Chúng ta nói không có bản đồ là không có! Về phần soát người? Chấp pháp trưởng lão Thanh Hồ Đảo chúng ta còn không tới phiên các ngươi lục soát." Thanh âm lạnh lùng của Hồ trưởng lão cũng vang lên.

Sáu vị Chấp pháp trưởng lão này có vẻ rất quả quyết.

"Sáu vị Thanh Hồ Đảo chính là muốn chết a." Doanh Hạo Giang mở miệng nói.

"Vũ Văn Lưu Phong nếu ngoan cố chống lại thì chuẩn bị nhận lấy cái chết đi!" Năm người của Xạ Nhật Thần Sơn đồng thời gỡ cung thần trên lưng xuống.

"Ngoan cố chống lại, giết!" Người của Tiêu Diêu Cung cũng lạnh lùng nói.

"Vũ Văn Lưu Phong lúc này hối hận vẫn còn kịp." Ma Ni tự mười một vị La hán cũng giơ tử hồng thiết côn trong tay lên, một đám Tiên thiên cường giả đều sẵn sàng chuẩn bị.

Không nói hai lời!

Nếu ngoan cố chống lại, liền giết! Cho dù người Thanh Hồ Đảo cũng giết không tha. Dù sao nhân mã ở đây đại biểu cho toàn bộ Cửu châu đại địa, lục đại tông phái! Lại gồm có cả Ma Ni Tự! Cho dù giết mấy người này, Thanh Hồ Đảo cũng không biết nhưng cho dù biết chân tướng bọn họ cũng không dám báo thù.

Thanh Hồ Đảo cũng dám đi so đo với Ma Ni Tự hay Doanh thị gia tộc đó chính là muốn chết .

" Hừ." Vũ Văn Lưu Phong hừ nhẹ một tiếng, đông thời bàn tay phải hướng phía sau vung lên.

Hô!Hô!Hô!

Năm người khác của Thanh Hồ Đảo cắn răng, tất cả đều thu liễm Tiên thiên chân nguyên, cơ hồ cùng một lúc hướng phía xa xa bỏ trốn.

" Giết!" Doanh Hạo Giang hô lên.

" Giết!" Vị tôn giả của Xạ Nhật Thần Sơn cũng hô lên.

Cơ hồ cùng khoảnh khắc liên tiếp tiếng kêu " Giết" vang lên. Đám cường giả Tiên thiên Kim Đan cơ hồ trong nháy mắt bắn theo. Nhanh nhất vẫn là vị tôn giả của Xạ Nhật Thần Sơn.

Hưu! Hưu!Hưu!

Năm đạo mũi tên đỏ sẫm với tốc độ đáng sợ bắn về năm người người Thanh Hồ Đảo đang chạy.

" Hô!" Đăng Thanh Sơn trong nháy mắt liền thi triển tầng thứ hai Thiên Nhai Hành, thân thể đột nhiên như một mũi tên đổi theo.

"Hồ trưởng lão kia thật lợi hại. "Đăng Thanh Sơn nhìn thấy rõ ráng, vị tôn giả Xạ Nhât Thần Sơn bắn ra năm mũi tên đều bị Hồ trưởng lão chạy sau cùng chặn lại, duy chỉ có một mũi tên bắn trúng sau lưng của một gã Thanh Hồ Đảo. Tốc độ cực nhanh, vị tiên thiên thực đan kia không kịp ngăn cản bị bắn thủng, trong nháy mắt liền nổ mạnh!

Oanh một tiếng, sau lưng Tiên thiên Thực đan kia bị bắn trúng liền nổ mạnh tạo ra một cái lỗ thủng rất lớn. Thanh Hồ Đảo một người, chết!

"Mũi tên kia, Hồ trưỏng lão không ngăn cản hẳn là do một Tiên thiên Thực đan bắn ra." Đằng Thanh Sơn tốc độ cũng cực nhanh trực tiếp đuổi theo người phía trước.

"Giết!"

"Giết chết bọn họ!"

Cơ hồ trong nháy mắt, lấy Doang Hạo Giang cùng với hai gã cường giả Tiên thiên Kim đan vây quanh Vũ Văn Lưu Phong đang chạy cuối cùng. Vũ Văn Lưu Phong sở dĩ chạy sau cùng... Kỳ thật là muốn quấy nhiễu địch nhân. Hăn không ngăn cản Tiên thiên Thực đan mà chỉ chỉ ngăn cản cao thủ Tiên thiên Kim đan!

Đáng tiếc, Vũ Văn Lưu Phong lực lượng có hạn, bị ba gã Tiên thiên Kim đan cuốn lấy không có cách nào ngăn cản, mà các đại tông phái đều có rất nhiều cao thủ.

" Nhiều cường giả Tiên thiên Kim đan như vậy, thật không tốt! "Hồ trưởng lão thấy tình thế không ổn, tốc độ đột nhiên tăng mạnh. Ba gã Tiên thiên Thực đan của Thanh Hồ Đảo ban đầu do có Hồ trưởng lão ngăn chặn phía sau, rất nhanh chạy lên trước." Chạy mau, phân ra mà chạy trốn!"

Trời nhiều sương mù rất khó nhìn xa, ô tô cũng phải chạy với tốc độ chậm. Nếu chạy quá nhanh rất dễ gặp tai nạn, Tiên thiên cường giả cũng giống thế!

quang vựng tiên thiên xung quanh thân chỉ có thể chiếu xa phạm vi khoảng mười trượng mà với tốc độ của bọn họ, trong nháy mắt là lao tới. bởi vì khoảng cách quá ngắn, làm cho... Một khi phát hiện phía trước có một bức tường, bọn họ chưa kịp phản ứng thì đã trực tiếp đụng vào.

Đáng chết chính là... Người Thanh Hồ Đảo vì không muốn người khác phát hiện cho nên đều thu liễm Tiên thiên chân nguyên. Bọn họ dù sao cũng là liều mạng.

nhóm cường giả Tiên thiên Kim đan phía sau bởi vì không nhìn thấy cho nên sẽ không đuổi giết với tốc độ cực hạn.

Nếu không, với tốc độ cực hạn của Tiên thiên Kim đan đột nhiên đụng phải bức tường phỏng chừng trong đầu vừa mới phản ứng thì đã va vào tường chắc chắn không chết cũng bị thương à!

Mà Đằng Thanh Sơn lại bất đồng! Trong hoàn cảnh tối đen hắn có thể tùy ý sử dụng tốc độ!

"Muốn chạy trốn?"

Đằng Thanh Sơn phát hiện một người Thanh Hồ Đảo chạy trốn vào một ngã rẽ, bởi vì hoàn toàn tối đen, cho nên căn bản người khác không phát hiện, Nhưng Đằng Thanh Sơn lại phát hiện cho nên liền lập tức đuổi theo!

Khoảng cách cũng chỉ có hơn năm trượng.

"Hưu!" Một thanh phi đao đột ngột bắn ra. Phi đao nhanh như tia chớp, quá nhanh! Vị Tiên thiên Thực đan liều mạng chạy trốn vừa mới phản ứng chỉ miễn cưỡng hướng phía bên cạnh vọt sang.

Vèo!

Phi đao vẫn đâm vào cơ thể của tên cường giả Tiên thiên Thực đan, nhưng cũng bị Tiên thiên chân nguyên bao phủ làn da bạo liệt ra. Tuy bị thương, nhưng người đó vẫn tiếp tục chạy trốn!

"Thật khốn khiếp, còn trốn?" Đằng Thanh Sơn lạnh lùng nhìn một màn này, bởi vì... Ở phía trước khoảng hơn mười trượng Tiên thiên Thực đan chạy trốn là một bức tường! Đây là một cái ngõ cụt! Đằng Thanh Sơn nhìn thấy nhưng người kia lại không thấy.

Không có phát ra hào quang Tiên thiên chân nguyên phạm vi nhìn rõ giảm xuống còn một trượng." Đó là ám khí cao thủ, phải trốn xa một chút." Người này liều mạng gia tốc liền nhìn thấy trong tầm mắt xuất hiện một bức tường, với tốc độ của hắn... một chút phản ứng cũng không kịp!

"Thật đáng buồn." Đặng Thanh Sơn trơ mắt nhìn...

"Bồng !"

Tiếng va chạm trầm thấp mãnh liệt vang lên.

Tên Tiên thiên Thực đan kia giống như một khối đẩu hủ đột ngột va vào tường máu tươi vẩy ra, thân thể té trên mặt đất.

"Một người đụng chết!" Đằng Thanh Sơn rõ ràng, với tốc độ như thế va vào tường thì không khác từ trên đỉnh núi cao mấy trăm trượng rớt xuống mặt đất. "A!" Xa xa cũng truyền đến tiếng kêu thảm thiết tiếng chém giết và gầm rú cũng liên tiếp truyền đến.

"Tử vong bắt đầu rồi..." Đằng Thanh Sơn lẩm bẩm nói.

@ các bạn độc giả: Đây là chương cuối mình post để chia tay với các bạn độc giả. Từ ngày mai trở đi mình sẽ ko tiếp tục dịch truyện nữa mà sẽ đầu tư vào việc làm đồ án tốt nghiệp của mình. Có thể trong vòng hai tháng nữa mình mới tiếp tục dịch tiếp được mong các bạn độc giả và ae cùng dịch truyện trên 2T thông cảm cho mình. Đồng thời mình mong muốn các bạn độc giả tiếp tục ủng hộ các ae đang dịch các bộ truyện trên 2T.

@ Bì huynh: Thật xin lỗi huynh vì quyết định tạm dừng đột ngột này của đệ. Mong huynh thông cảm cho đệ. Vì tương lai của bản thân đệ đành ích kỷ chia tay ae trong vòng 2 tháng tới.

@ A Tò: Bây giờ chỉ còn một mình lão biên các chương dịch CĐK mong lão tiếp tục theo với ae nhé.

@ A Nhứ: Xin lỗi vì Nhậu ko thể tiếp tục theo đội dịch CĐK trong vòng 2 tháng tới.

Chương 30 : SÚC CỐT

Dịch giả : Bachmicongtu

Nguồn : Bàn Long chiến đội - 2T

Có việc nên hàng về muộn, anh em thông cảm

" Bản đồ mê cung!!"

Đằng Thanh Sơn lập tức ngồi xuống. " Xoạt" một tiếng xé rách áo choàng xanh trên thi thể, lấy hết vật phẩm trong người tên chấp pháp trưởng lão ra. Đằng Thanh Sơn đảo mắt nhìn qua liền thấy được một bọc nhỏ làm bằng da thú " Tiên Thiên cường giả của Thanh Hồ Đảo tiến vào đáy hồ khẳng định là sợ bị nước làm nát bản đồ..."

Khẳng định bên trong bao da thú sẽ có bản đồ.

Mở gói đồ bằng da thú, bên trong ngoài một chút ngân phiếu còn có một xấp giấy khá dầy.

" Xoạt xoạt"... trang giấy được mở ra.

" Quả nhiên là bản đồ mê cung" Đằng Thanh Sơn ánh mắt sáng lên, lập tức quan sát cẩn thận

" Mê cung này so với ta nghĩ còn phức tạp hơn nhiều ... Nếu không có bản đồ, đi lung tung không biết cả năm có ra ngoài được không...thật...không đúng!!" Sắc mặt Đằng Thanh Sơn trở nên khó coi.

" Không xong"

Đằng Thanh Sơn đột nhiên xoay người hướng phía bên ngoài phóng đi, đồng thời một tay nhanh chóng bỏ bản đồ vào trong lòng.

Vọt tới đường rẽ, Đằng Thanh Sơn nhìn ra chỗ xa hơn ba mươi trượng, nhiều Tiên Thiên cường giả đang vây sát gã tên là Vũ Văn Lưu Phong.

Trên áo choàng của Vũ Phong Lưu Phong đã có đầy vết máu, tóc bay tán loạn, bộ giáng điên cuồng " Ha ha...muốn giết lão phu các ngươi theo lão phu chết cùng đi!!!"

Vốn Vũ Văn Lưu Phong nghĩ mình sẽ phải chết khiến nhóm người vây sát hắn cũng đặc biệt cẩn thận.

Là Tiên Thiên Kim Đan danh liệt Thiên Bảng, tuy không bằng Cổ Ung, Triệu Đan Trần nhưng thực lực của hắn vẫn rất mạnh, một khi liều mạng vẫn có thể kéo theo một hai tên Tiên Thiên Kim Đan chôn cùng.

" Tần Lang huynh, bên đường tắt chỗ huynh vừa nãy có tiếng nổ, hẳn là huynh đã giết một gã trưởng lão của Thanh Hồ đảo?" trong đường tắt giờ này không hề ít Tiên Thiên cường giả nên cũng có người chào hỏi hắn.

" Là một người!" Đằng Thanh Sơn cũng không để ý đến bọn họ

Nhanh chóng chạy tới chỗ đường rẽ phía trước, bên cạnh đường rẽ có một chỗ đi tắt, ba tên Tiên Thiên cường giả lúc này đang vây sát một tên chấp pháp trưởng lão của Thanh Hồ Đảo. Trông tên chấp pháp trưởng lão đó rất chật vật, trên người đã có không ít vết thương, máu tương chảy ròng ròng, ngay cả đùi phải cũng bị chặt đứt. Hắn giờ này phải dựa vào vách tường liều chết đánh cược một lần.

" Đừng chống cự"

Ba gã Tiên Thiên cường giả thà hao phí thêm một chút thời gian cũng không nguyện cùng với tên chấp pháp trưởng lão của Thanh Hồ Đảo liều mạng.

" Ha ha, Tiêu Dao Cung, Tuyết Ưng giáo...ba tên tạp chủng các ngươi, lão tử có chết thì các ngươi cũng không khá hơn được" Tên trưởng lão cụt một chân rít gào, trường đao trong tay mặt ngoài lưu chuyển hắc sắc quang mang lạnh như băng, từng đao từng đao kèm theo tiếng xé gió hình thành đạo đạo khí nhận va chạm trên vách tường.

Tuy nhiên song quyền khó địch bốn tay, sau một đao quỷ dị chiếc chân còn lại của gã trưởng lão Thanh Hồ Đảo cũng bị chặt đứt.

" Phốc!!"

Hai chân bị chặt đứt, gã trưởng lão không khỏi phải đặt mông ngồi xuống mặt đất. Hắn vẫn kiên quyết cầm thanh đao với hắc sắc quang mang lưu chuyển, không từ bỏ công kích.

" Dừng tay!!" Đằng Thanh Sơn vọt vào trong đường tắt hét lớn một tiếng, phi đao trong tay vung lên...hàn quang xẹt ngang

"Keng...." Phi đao va chạm với kiếm của cao thủ Tiêu Dao cung khiến một kiếm này bị đánh bay lên trời.

Ba người vây công gã trưởng lão không khỏi lùi ra, bất mãn nhíu mày nhìn Đằng Thanh Sơn. Trong đó tử bào nam tử của Tiêu Dao cung nhíu mày quát " Tần Lang, ngươi làm gì vậy? Đám người của Thanh Hồ đảo không cần mạng chạy loạn, khó khăn lắm chúng ta mới ngăn lại được một ngươi, ngươi còn cứu hắn??"

" Để hắn sống" Đằng Thanh Sơn vội vàng nói " Bản đồ của mê cung không chỉ chỗ của bảo tàng"

" Cái gì?" Ba người đều ngẩn ra

" Tần Lang, ngươi nói cái gì?" Ba người có chút nghi hoặc

" Ha ha..." Tên Thanh Hồ đảo bị chặt đứt hai chân nghe xong liền điên cuồng cười to " Các ngươi nghĩ rằng giết chết hết chúng ta có thể tìm được bảo tàng của Vũ Hoàng? Ha ha, nằm mơ, nằm mơ đi"

Đúng lúc này, cách đó không ra truyền lại tiếng gầm.

" Chết, đều chết đi cho ta!!" Đó chính là âm thanh của Vũ Văn Lưu Phong,

" A"

" A...."

Liên tiếp hai tiếng kêu thảm thiết vang lên, thậm chí tiếng kêu này còn vang vọng đến chỗ đường rẽ, bọn người Đằng Thanh Sơn nhanh chóng quay người lại, chỉ thấy một bóng người đang hướng bọn họ lao lại.

" Vũ Văn Lưu Phong!!"

Đằng Thanh Sơn sắc mặt đại biến, lập tức bay nhanh về phía sau, mà ba vị cường giả của Tiêu Dao cung và Tuyết Ưng giáo do tầm nhìn bị hạn chế nên khi Vũ Văn Lưu Phong lúc vào đường rẽ bọn họ căn bản không có phát hiện, đến khi khoảng cách chỉ còn mười trượng khiến họ luống cuống.

" Chạy mau" Ba người không dám phản kháng, quay đầu bỏ chạy.

" Ha ha, chết đi" Sắc mặt dữ tợn, tóc bay tán loạn, toàn thân đều là vết máu, cánh tay trái đã bị chặt đứt, trên mặt có một vết đao chém, mù một con mắt....đó chính là Vũ Văn Lưu Phong.

" Thiểm điện tam kiếm"

Nhanh đến cực hạn.

" A...A!!!" Liên tiếp những tiếng kêu thảm thiết vang lên,

" Vèo" trên người Vũ Văn Lưu Phong cũng có thêm một vết thương.

Hai người chết, một người bị thương!

Kiếm của Vũ Văn Lưu Phong cực nhanh, nhưng cho dù có nhanh cách mấy cũng không thoải mái giết chết một lúc ba người, đồng thời giết được hai người đã là cực hạn.

" Vũ Văn Lưu Phong"

Ba gã Tiên Thiên Kim Đan cường giả cũng từ phía sau đuổi tới, nhưng lúc này Vũ Văn Lưu Phong cũng không quản ba người này, vừa mới giết chết hai gã Tiên Thiên chân đan xong, hắn tiếp tục truy đuổi giết Đẳng Thanh Sơn.

Trong mắt hắn, nhất định phải giết Tần Lang.

" Tần Lang" Vũ Văn Lưu Phong chỉ còn một mắt nhìn chằm chằm Đằng Thanh Sơn đang chạy trốn phía trước " Chịu chết đi"

Lực lượng toàn thân của Đằng Thanh Sơn trong nháy mắt tăng vọt, mỗi một bước đều khiến cho mặt đất chấn động. Phối hợp với Thiên Nhai hành khiến tốc độ của hắn nhanh đến kinh người, nhưng...Tiên Thiên Kim Đan Vũ Văn Lưu Phong trong thời khắc liều mạng tốc độ lại càng đáng sợ.

" Ba tên Tiên Thiên Kim Đan cường giả vây sát một mình Vũ Văn Lưu Phong còn để cho hắn chạy thoát?" Đằng Thanh Sơn liều mạng chạy trốn.

" Quá nhanh, tốc độ của hắn quá nhanh" Cho dù tính toán kỹ lưỡng, hắn là Tiên Thiên hư đan, phối hợp Thiên Nhai Hành cùng với lực lượng thân thể tốc độ mới có thể so với Tiên Thiên chân đan, nhiều nhất cũng chỉ nhanh hơn một chút.

Nhưng so với Tiên Thiên Kim Đan thì còn kém nhiều lắm.

Ba trượng, hai trượng...cự ly giữa hai người càng ngày càng rút ngắn khiến Đằng Thanh Sơn nìn thở.

" Không" Đằng Thanh Sơn lật tay, trên tay đã có một thanh phi đao.

" Keng" lợi kiếm trong tay của Vũ Văn Lưu Phong dễ dàng cản phi đao lại, phi đao sau khi va chạm liền biến thành phấn vụn, căn bản không có chút nào đả thương được Vũ Văn Lưu Phong.

" Tần Lang, đi chết đi" đối với Vũ Văn Lưu Phong, gã gọi là Tần Lang này là người mà hắn hận nhất " Nếu không có hắn, Thanh Hồ đảo ta làm sao mà chết nhiều người như vậy" Trường Kiếm trong tay tùy ý vung lên, giống như cắt đậu hũ, không có một tiếng động.

Một kiếm rất bình thường.

Một kiếm này khiến da của Đằng Thanh Sơn cảm thấy tê dại, như đứng ngồi không yên.

Tốc độ cực nhanh khiến Đằng Thanh Sơn không kịp né tránh,

" A!!!" Đằng Thanh Sơn hét lên một tiếng, xương cốt trong cơ thể trong nháy mắt thu nhỏ lại một chút.

" Vèo!!"

Vốn một kiếm nhằm vào tim của Đằng Thanh Sơn, bởi vì chỉ trong nháy mắt hắn thu nhỏ lại lên đường kiếm này lại đâm vào vai của hắn.

Lợi kiếm nhanh chóng đâm thủng Huyền Thiết trọng giáp của Đằng Thanh Sơn sau đó đâm vào trong vai, cũng trong lúc đó Tiên Thiên chân nguyên trên thân kiếm bạo phá mà ra.

" Bồng"

Đằng Thanh Sơn mượn lực chạy trốn, máu tươi từ trên vai không ngừng chảy ra.

" Hả? Vai của hắn như thế nào mà cứng như vậy?" con mắt còn lại của Vũ Văn Lưu Phong lộ ra sự khiếp sợ, mê muội...Bình thường, sau khi xuyên thủng trọng giáp kiếm sẽ nhẹ nhàng xuyên vào trong người nhưng một kiếm vừa rồi đâm vào vai của Đằng Thanh Sơn lại giống như đâm vào huyền thiết.

Tiên Thiên chân nguyên bùng phát chỉ khiến miệng vết thương rộng hơn mà thôi, không có hiệu quả nổ nửa người.

Đột nhiên....

Một mũi tên vô thanh vô tức từ xa phóng tới, đến khi Vũ Văn Lưu Phong phát hiện thì mũi tên đã đến phạm vi mười trượng, hắn căn bản không kịp tránh né.

Nháy mắt mũi tên xuyên qua đầu của Vũ Văn Lưu Phong

" Oanh" Một tiếng nổ mạnh kèm theo thi thể không đầu của Vũ Văn Lưu Phong đổ ập xuống.

" Hô" Đằng Thanh Sơn lúc này mới uể oải ngã xuống mặt đất.

" Ba người các ngươi vây sát một mình Vũ Văn Lưu Phong, không ngờ còn để cho hắn chạy tới đây" Từ đường tắt phía trước Đằng Thanh Sơn đi ra vài bóng người, chính là mấy người đuổi giết những gã Tiên Thiên Kim Đan trưởng lão của Thanh Hồ đảo chạy trốn. Đi đầu là là tráng hán nắm trong tay thần cung, mái tóc được bện thành bốn lọn quấn quanh.

" Đừng nói nữa, vừa rồi thiếu chút nữa Sử trưởng lão của Tiêu Dao cung đã bị Vũ Văn Lưu Phong kéo xuống chôn cùng" Doanh Hạo Giang lắc đầu nói.

" Tên Vũ Văn Lưu Phong này kiếm pháp quả nhiên lợi hại, nếu chúng ta thực sự cùng hắn liều mạng, ba người chúng ta tối thiểu phải chết đi một người" Tử bào nho nhã nam tử của Tiêu Dao cung trên ngực cũng nhiễm hồng " Bây giờ tốt rồi, chỉ là vết thương nhẹ"

" Chúng ta chết mấy người?"

" Đã chết bốn Tiên Thiên chân đan, một người của Tuyết Ưng giáo, một người của Tiêu Dao cung, một người của Doanh thị gia tộc ta, một người của Hồng Thiên Thành, tất cả đều chết trong tay của Vũ Văn Lưu Phong" Doanh Hạo Giang thở dài một tiếng, hắn nhìn thoáng qua Đằng Thanh Sơn " Tần Lang huynh đệ, ngươi không sao chứ?"

Đằng Thanh Sơn ngồi dưới đất, dựa vào vách tường " Không sao, máy mắn mọi người vừa rồi tới nhanh, giết chết Vũ Văn Lưu Phong" Tới giờ phút này, Đằng Thanh Sơn thực sự hoảng sợ,.

" Kiếm pháp của Vũ Văn Lưu Phong cũng giống như sư phụ, đều không bị lực cản của không khí, khiến cho tốc độ của kiếm so với Tiên Thiên chân đan phải nhanh gấp đôi. Trời ạ, gần gấp đôi...ngay cả phòng ngự cũng không kịp." Đằng Thanh Sơn cười khổ, thời điểm chính mình đối mặt một kiếm kia, căn bản không có cách ngăn cản.

Kiếm nhanh tới cực hạn, lực cản của không khí cũng rất kinh người.

Một khi không bị lực cản của không khí sẽ khiến cho tốc độ tăng lên một mảng lớn, hơn nữa Tiên Thiên Kim Đan chân nguyên đã rất mạnh, cho nên kiếm pháp gần như là nhanh gấp đôi.

Chênh lệch gấp đôi!!

Không kịp ngăn cản!!

Thân thể cũng không kịp di động, chỉ trong nháy mắt súc cốt (co xương) khiến thân thể được thu nhỏ lại một tấc mới bảo trụ được tính mạng.

" Muốn giết Tiên Thiên kim đan, muốn để cho Tiên Thiên chân đan động thủ chỉ có thể sử dụng quần công. Lấy tốc độ kiếm pháp của hắn, nếu đồng thời ngăn năm sáu tên Tiên Thiên chân đan vây sát vẫn có hi vọng thành công" Đằng Thanh Sơn hiểu được, đơn đả độc đấu, Tiên Thiên chân đan đụng phải Tiên Thiên kim đan, hẳn là phải chết.

" Bản đồ mê cung đâu? mau lấy ra!!" thanh âm Doanh Hạo Giang phân phó vang lên, trong đường tắt cũng tụ tập một đoàn Tiên Thiên cường giả.

Chương 31 : Truyền lệnh xuống

Dịch giả: A Ve

Biên dịch: A Nhau

Ngồn: Bàn Long chiến đội - 2T

Bấm vào đây để xem nội dung.

Tức là có người đã lấy đi Bản đồ mê cung!?

"Vương huynh, các người đuổi theo đám Thanh Hồ đảo Hồ trường lão có đuổi kịp không? " Doanh Hạo Giang nhìn về phía đám cao thủ Xạ Nhật Thần Sơn lắc đầu nói: "Hắn chạy nhanh nhất, hơn nữa chạy bất kể sống chết. Chúng ta phải chia hai ngả truy tìm mà vẫn tìm không được. Chúng ta khi đó cũng không dám tiếp tục chạy loạn nên đành quay trở lại. Khi quay lại thì gặp Vũ Văn Lưu Phong đang đuổi giết Tần Lang huynh đệ ".

Qua trận chiến này dù đã liên hợp cường giả bốn phương lại nhưng vẫn có bốn người Tiên thiên Thực Đan bị giết và bị thương không ít. Trong khi đó, Thanh Hồ đảo có sáu người thì có hai người chạy thoát.

"Tiên thiên Kim Đan có thể tiêu trừ lực cản không khí. Chỉ riêng điểm này đã tuyệt đối vượt qua Tiên thiên Thực Đan!" Đằng Thanh Sơn than thở đồng thời vị trí vai trên cơ thể đang co rút nhỏ lại, có nhiều điểm thịt bị nát, máu huyết từ miệng vết thương chảy ra, nhưng chỉ một lúc sau miệng vết thương đã cầm máu.

Đằng Thanh Sơn đang vận động vai trái kiểm tra: "Một kiếm đâm vào Tiên thiên chân nguyên có thể bạo phát trong cơ thể đối thủ, một chiêu này nguy hiểm thật! Cũng may đối phương chỉ đâm trúng vai trái. Ân, mà khi đó hắn vẫn còn có thể sử dụng được bảy thành lực lượng!".

.....

"Nơi này sao còn một tên vẫn chưa bị giết!?" Đoàn Tiên thiên cường giả nhìn một cao thủ bị đoạn hai chân của Thanh Hồ đảo hỏi.

"Là Tần Lang huynh đệ nói lưu lại cái mạng nhỏ của hắn!" Trưởng lão Tuyết Ưng Giáo bị trúng một kiếm của Vũ Văn Lưu Phong vào bụng vừa băng bó xong nói. "Tần Lang huynh đệ có nói trên Bản đồ Mê cung không có chỉ địa điểm của bảo tàng".

"Không có địa điểm của bảo tàng?!"

Doanh Hạo Giang cùng một toán Tiên thiên cường giả liền vây lại. Lão tăng nhân béo của Ma Ni Tự nhăn mặt: "Bản đồ Mê cung trên người của Vũ Văn Lưu Phong cũng không có chỉ ra địa điểm của bảo tàng. Vậy làm sao kiếm bảo tang đây?"

"Chúng ta có được hai tấm Bản đồ Mê cung nhưng đều không chỉ ra địa điểm của bảo tang, Tần Lang huynh đệ ngươi có biết vị trí bảo tàng chứ?" Không ít người nhìn về phía Đằng Thanh Sơn.

Đằng Thanh Sơn lắc đầu nói: "Ta chính bởi không phát hiện địa điểm của bảo tàng trên bản đồ mới kêu các vị lưu lại một tên để hắn sống sót."

Cường giả các đại tông phái đều đứng lên một cách phiền muộn. Một toán thì nhìn chằm chằm vào cao thủ bị đoạn chân còn sống của Thanh Hồ đảo.

"Văn Khiêm trưởng lão, nếu người nói ra sẽ chịu khổ ít một chút!" Mọi ánh mắt đều tập trung trên người hắn.

Chấp pháp trưởng lão Thanh Hồ đảo Văn Khiêm trên mặt vẫn còn vết máu liếc mắt quét ngang đám cáo thủ cười nhạo một tiếng: "Ha ha ... Một lũ con lừa, Bản đồ mê cung rất phức tạp và khó nhớ vì vậy chúng ta mỗi người đều mang theo người phòng khi bị lạc. Nhưng địa điểm bảo tàng trên bản đồ chỉ là một phần nhỏ lại có thể ghi nhớ! "

"Ha ha ..."

"Đảo chủ nghĩ thật chu đáo, dù cho có đọat được Bản đồ mê cung thì cũng không biết được địa điểm của bảo tàng ". Văn Khiêm cười điên cuồng, máu từ miệng chảy ra không ngớt: "Đoán được địa điểm của bảo tàng, tranh đọat bảo tàng với Thanh Hồ đảo chúng ta. Nằm mơ đi!!!" Nói xong hắn đột ngột vung đầu.

Phanh!

Đầu va mạnh vào vách tường máu tươi chảy ròng ròng.

"A!!!" Hơn bốn mươi gã Tiên thiên cường giả ngăn cản không kịp chỉ có thể trơ mắt đứng xem Văn Khiêm tự sát.

"Hô" một gã hắc y chấp pháp của Doanh thị gia tộc cúi người lấy tấm Bản đồ Mê cung từ người Văn Khiêm xem xong cũng lắc đầu: "Cũng không có địa điểm của bảo tàng"

Tất cả mọi người sớm đã đoán trước được điều này đều lắc đầu bất đắc dĩ.

"Thanh Hồ đảo này hẳn là sớm đã có chuẩn bị!"

Một gã tăng nhân béo của Ma Ni Tự nhìn quanh nói: "Các vị, giờ trên Bản đồ Mê cung không có vị trí của bảo tàng thì làm sao bây giờ?"

"Bản đồ cũng có mấy mảnh thôi chi bằng chúng ta sao chép lại!"

Ở đây tuy chẳng có ai mang bút và giấy nhưng cũng không phải là không có, giấy thì có thể lấy áo quần thay thế, bút thì kiếm một đầu nhọn kim lọai chấm máu viết cũng được. Rất nhanh mỗi người đều vẽ lại cho mình một mảnh bản đồ. Đằng Thanh Sơn thì đương nhiên không cần phải vẽ vì hắn đã đọat được một mảnh.

Tất cả đều chăm chú nhìn bản đồ, thật khó có thể tìm được địa điểm bảo tàng.

"Tốt lắm, tất cả các vị chúng ta đều đã có bản đồ mê cung". Tiêu Dao Cung Sử trưởng lão cười nói: "Trong mê cung lộ tuyến phức tạp, mỗi đại tông phái lại có ý tưởng của mình... Ta nghĩ hay là chúng ta đường ai lấy đi, ai có thể tìm ra bảo tang thì tùy vào vận khí của mỗi người vậy."

"Chúng ta Ma Ni Tự xin đi trước một bước! " Tăng nhân béo nói xong một đám mười một cao thủ Ma Ni Tự liền cất bước đi.

Người của Tiêu Dao cung cũng nhanh chóng ly khai.

Đám cao thủ Xạ Nhật Thần Sơn thứ ba.

"Tần Lang huynh đệ, có lẽ chúng ta cũng nên đi thôi!?" Bạch bào Lưu Tú lên tiếng và ba Tiên thiên cao thủ cũng nhìn về phía Đằng Thanh Sơn.

"Các ngươi muốn đi đường nào?" Đằng Thanh Sơn hỏi.

"Rẽ trái đi vào lối tắt phía sau" Lưu Tú nói.

Đằng Thanh Sơn lắc đầu cười nói: "Vậy các ngươi đi trước đi"

"Ngươi đi một mình sẽ rất thiệt thòi đó" Lưu Tú lập tức khuyên.

"Lưu Tú, nếu ngươi không đi chúng ta sẽ đi trước. Tần Lang huynh đệ phỏng chừng không muốn va chạm khi thấy bảo vật, chúng ta không nên quấy dầy hảo sự của hắn". Lão nhân Chung Ly Lâm nói, thiếu phụ Thủy Phi cùng với thanh niên Bách Lý Hoành đều nhìn về phía hắn có chút bất mãn.

Chung Ly Lâm, Thủy Phi, Bách Lý Hoành, Lưu Tú bốn người này tại Cửu Châu đại địa cũng đều có danh tiếng. Mà Tần Lang thì là người chưa có danh khí vì vậy quan hệ bốn người kia đương nhiên tốt hơn một chút.

Lưu Tú liếc mắt nhìn Đằng Thanh Sơn chỉ có thể lắc đầu: "Chúng ta đi thôi!"

Đám bốn người kia rời khỏi nhưng Đằng Thanh Sơn vẫn cúi đầu nhìn Bản đồ mê cung.

Một lát -

Trong đường tắt này chỉ có một mình Đằng Thanh Sơn.

"Một đám người đều chọn con đường mà mình cho là đúng, cho rằng có thể thành công?" Đằng Thanh Sơn lắc đầu cười. Khi còn là sát thủ, hắn được huấn luyện một vài kình nghiệm mà đến giờ có lẽ là sẽ có ích: "Bọn họ cứ đi như vậy tính khả thi đảm bảo không có đến một phần trăm!"

Đằng Thanh Sơn cười quan sát các chấm bản đồ: "Kì thật nhìn Bản đồ mê cung này cũng không phải là không có khả năng tìm ra lộ tuyến.. Điểm đầu tiên, cửa vào cung điện khẳng định đó là lộ tuyến." Lộ tuyến của bảo tàng lúc đầu phải là cửa vào, điểm đó không còn phải nghi ngờ gì nữa.

"Vũ Hoàng đã hao phí tinh lực để tạo ra một mê cung phức tạp đến như vậy thì lộ tuyến của nó khẳng định không hề đơn giản thậm trí là từng tiểu khu cũng có điểm đặc biệt của nó. Nếu không các bộ phận khác không phải là kiến thiết một cách vô dụng sao? Cho nên lộ tuyến chính xác phải trải rộng hơn một nửa cái cung điện này. Đó là điểm thứ hai."

"Điểm thứ ba, nếu không có được Bản đồ sẽ rất khó tìm được. Hơn nữa lộ tuyến khẳng định chỉ có duy nhất. Cho nên để đến được bảo tàng chắc chắn chỉ có lộ tuyến đúng là có thể đi tới, còn các lộ tuyến khác đều sai."

Căn cứ vào ba điểm này Đằng Thanh Sơn bắt đầu sàng lọc.

Tại cửa vào cung điện có ba đường tắt, trong ba đường tắt có các nhánh rẽ, trong đó có một nhánh rẽ vẻn vẹn chỉ kéo dài hơn mười trượng rồi tạo thành ngõ cụt. Lộ tuyến ngắn như vậy khẳng định là sai!

Lộ tuyến bao trùm cả một khu vực nhỏ khẳng định cũng sai!

Lộ tuyến có thể thông qua các đường khác để đi tới khẳng định cũng sai!

"Dùng phép bài trừ như vậy phỏng chừng có thể thấy được không nhiều lộ tuyến còn sót lại ta có thể từng cái một thử nghiệm!" Đằng Thanh Sơn đã có mục đích thử một cái lộ tuyến dài mấy chục dặm, bằng vào tốc độ của hắn hiện tại độ nửa canh giờ có thể đi dạo được vài đoạn lộ tuyến trên Bản đồ.

Không ngừng tìm kiếm, không ngừng sàng lọc... Dù đã có định hướng nhưng cũng phải mất một khoảng thời gian không nhỏ.

.......

Sau giờ Ngọ, mặt trời đã lên cao.

Giang Ninh thành, Quy Nguyên Tông bắc đại môn.

Một quân sĩ Hắc Giáp quân cưới Thanh tông mã nhanh chóng xuống ngựa.

"Lưu đại ca, sao vội như vậy?"

"Giúp ta coi chừng ngựa!" Ném dây cương cho người kia rồi hướng vào trong chạy một mạch.

....

Quy Nguyên Tông chủ Gia Cát Nguyên Hồng đang ở thư phòng.

"Tông chủ, Bách Phu trưởng Lưu Đồng thân vệ dưới trướng của Đằng thống lĩnh xin cầu kiến " Một gã đệ tử áo xanh ở bên ngoài cung kính nói.

"Cho hắn vào!" Âm thanh đạm mạc vọng ra.

Lưu Đồng kia lập tức chạy vào quỳ một gối xuống: "Lưu Đồng bái kiến Tông chủ!"

"Có chuyện gì, nói!" Gia Cát Nguyên Hồng liếc mắt nhìn Lưu Đồng.

Lưu Đồng liền cung kính nói: "Đêm qua, Đằng thống lĩnh dẫn thân vệ đội chúng tôi tới quê nhà tại Nghi Thành Đằng gia trang, ngay sáng sớm hôm nay toàn bộ người của Đằng gia trang đã lên đường đi về Giang Ninh quận."

Gia Cát Nguyên Hồng lập tức buông bộ sách trên tay xuống mày nhăn lại nhìn Lưu Đồng.

Hơn hai ngàn người đến Giang Ninh thành chỉ là việc nhỏ. Vài đại thương hào mỗi người đều có phủ đệ riêng, mà mỗi phủ đệ đã có thể chứa hơn trăm người, cả người hầu và hộ vệ cũng phải đến gần ngàn người. Hơn hai ngàn người vào Giang Ninh thành có thể thu xếp chỗ tốt dễ dàng. Nhưng mà... Đằng gia vì cái gì lại di chuyển cả trang vào đây?

Một ý nghĩ liên quan đến Thanh Hồ đảo đang đóng quân tại Đại Duyên Sơn, Gia Cát Nguyên Hồng cảm thấy có một chút không ổn.

"Thanh Hồ đảo đối với người miền núi bình thường sẽ không động đến." Gia Cát Nguyên Hồng thầm nghĩ.

"Tông chủ, ngày hôm quá người của Thanh Hồ đảo tại các thôn trang xung quanh Đại Duyên Sơn đã bắt đi rất nhiều thợ săn. Tại Đằng gia cũng bắt đi ba gã thợ săn. Bà người đó, một người là đường huynh của Đằng thống lĩnh, một người là đại bá của hắn còn một người là... cha hắn!" Lưu Đồng nói một mạch: "Nhưng đêm qua đường huynh của Đằng thống lĩnh đã trốn được trở lại... hắn nói Thanh Hồ đảo hạ lệnh giết sạch tất cả các thợ săn, cha và đại bá của Đằng thống lĩnh không trốn được, chỉ sợ là đã chết!".

Gia Cát Nguyên Hồng sắc mặt trầm xuống.

"Thanh Hồ Đảo!!!" Gia Cát Nguyên Hồng tức giận nhìn không được vỗ mạnh xuống mặt bàn.

"Cả sáng nay cả trang chỉ có thể di chuyển được không quá ba trăm dặm đường. Thuộc hạ cũng xuất phát từ đó lúc sáng sớm về đây bẩm báo Tông chủ! " Lưu Đồng nói luôn: "Tông chủ, Đằng thống lĩnh một mình đã tiến vào Đại Duyên Sơn!"

Gia Cát Nguyên Hồng trợn trừng mắt.

"Cái gì? Thanh Sơn một mình tiến vào Đại Duyên Sơn? Hồ đồ!!!"

Gia Cát Nguyên Hồng rất rõ ràng hiện tại Đại Duyên Sơn nằm trong hoàn cảnh nào. Ngoài toàn quân của Thanh Hồ đảo tập trung, ở đó còn không biết bao nhiêu cao thủ của Củu Châu đại địa của các đại tông phái. Cứ nghĩ đến cảnh Đằng Thanh Sơn một mình đến đó Gia Cát Nguyên Hồng lo lắng không thôi.

"Tiểu Thiết!" Gia Cát Nguyên Hồng hô.

"Tông chủ!" Gã đệ tử áo xanh bên ngoài khom người.

"Truyền lệnh xuống, tuyển ba nghìn Hắc Giáp quân lĩnh một và lĩnh hai mang theo chiến mã và vũ khí tập trung tại giáo trường. Ngay lập tức không được chậm trễ!!!"

"Vâng!" Gã đệ tử áo xanh chưa bao giờ chứng kiến Tông chủ lo lắng như thế, không dám chậm trễ nhanh chóng hướng Hắc Giáp quân doanh chạy đi.

"Việc này cũng phải để Yến trưởng lão đi cùng ta!" Gia Cát Nguyên Hồng rất rõ hoàn cảnh ác liệt sẽ diễn ra tại Đại Duyên Sơn. Dưới sự hấp dẫn của Vũ Hoàng bảo tàng đám Tiên thiên cường giả chém giết lần nhau là chuyện bình thường. Đằng Thanh Sơn ở đó như là còn thuyền trong biển rộng, có thể gặp nguy hiểm đến tính mạng bất cứ lúc nào.

Hô!

Gia Cát Nguyên hồng lập tức đứng dậy: "Lưu Đồng ngươi cứ lui xuống đi!" Đồng thời đưa tay ra nắm lấy binh khí của mình nhanh chóng ra ngòai tìm Yến trưởng lão...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #hay