Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 32

Tuy Lý Chử dự định buổi tối ở chỗ này ngủ, lều trại đều đã chuẩn bị đầy đủ, nhưng mà không thắng nổi mấy nữ sinh phản đối mãnh liệt, nên lựa chọn quay lại làng du lịch ngủ.

Tần Xuyên không để ý với chuyện này, đối với hắn mà nói, chỉ cần có thể ngủ cùng một chỗ với sư phụ hắn là được, còn chỗ ngủ ở đâu không quan trọng, dù có ngủ ở trên quan tài cũng không quan trọng.

Đoàn người dựa theo đường cũ quay về, Tiết Sùng đi ở đầu đội ngũ, Tần Xuyên không nhanh không chậm đi theo phía sau Tiết Sùng, cách một đoạn khoảng cách không dài không xa.

Đại khái là lúc trước Tần Xuyên vẫn chưa tỏ ra chán ghét đối với nàng, nên Khương Hải Dao muốn thử một chút, thấy Tần Xuyên không có phản ứng gì, vì thế liền yên tâm lớn mật đi theo sát ở bên cạnh người Tần Xuyên.

Mà không nghĩ tới chỉ là vì Tần Xuyên đem toàn bộ lực chú ý đặt ở trên người Tiết Sùng, cho nên mới không chú ý tới nàng mà thôi.

Lý Chử còn lại là bị mấy cô gái sợ quỷ vây quanh, tuy nói rất vui, nhưng cánh tay hắn bị véo rất đau nha!

Vân Bách Giản bị ném ở cuối cùng mồ hôi lạnh lã chã nhìn chung quanh, cảnh đêm tối đến nỗi không thấy năm ngón tay, cả cánh tay nổi da gà, khóc không ra nước mắt nói: “Các cậu từ từ thôi, còn có người không đuổi kịp mà……”

Trở lại làng du lịch, mọi người đang chuẩn bị tản ra về phòng từng người, Khương Hải Dao đột nhiên ngăn Tần Xuyên lại.

Khương Hải Dao: “Tần Xuyên, tớ có lời muốn nói với cậu. Cậu có thể cùng tớ ra ngoài một chút không.”

Lý Chử nhướng mày, nghĩ Khương Hải Dao rốt cuộc cũng nhịn không được, sau đó huýt sáo trở về phòng.

Vân Bách Giản nhìn Khương Hải Dao, lại liếc mắt Lý Chử nghênh ngang rời đi một cái, thầm nghĩ khó trách một hai bắt hắn phải gọi Tần Xuyên tới, thì ra là thế, sau đó vẻ mặt thấy nhiều không trách cũng trở về phòng mình.

Lúc ở trường học, Vân Bách Giản không biết gặp qua bao nhiêu cô gái thổ lộ với Tần Xuyên, loại chuyện này đã sớm không còn mới mẻ.

Nhưng tình hình lúc này cùng lúc trước lại khác nhau.

Lúc này Tần Xuyên thái độ khác thường không trực tiếp từ chối, mà là quay đầu nhìn Tiết Sùng, dùng âm thanh chỉ hai người hắn cùng Tiết Sùng mới có thể nghe được lẳng lặng hỏi: “Cậu cảm thấy, tớ nên đi theo cô ấy không?”

Tiết Sùng bước chân khựng lại, khó hiểu nhìn hắn. Trên mặt lúc nào cũng không có biểu cảm gì lúc này viết một câu chói lọi.

—— Liên quan gì đến tôi?

Tần Xuyên rầu rĩ cười nhẹ một tiếng, biểu tình có chút bất đắc dĩ lại có chút hụt hẫng.

Là hắn quá nóng vội, quan hệ hiện tại của bọn họ còn không tồn tại cái từ ghen này.

Cuối cùng Tần Xuyên vẫn là cùng Khương Hải Dao đi ra ngoài, đương nhiên không phải chấp nhận, mà là thẳng thắng từ chối.

Khương Hải Dao dẫn Tần Xuyên tới một góc hẻo lánh, chỗ có một cái đèn tỏa màu cam vàng mờ nhạt, tình cảnh bây giờ thập phần thích hợp để thổ lộ.

Khương Hải Dao ngửa đầu nhìn chăm chú vào gương mặt Tần Xuyên tựa như nghệ thuật gia điêu khắc rất tinh xảo, có hơi thất thần.

Tuy rằng lá gan nàng luôn lớn, cũng không làm ra vẻ ngượng ngùng, nhưng ở thời điểm chuẩn bị thổ lộ, tâm tình vẫn là thấp thỏm một chút.

Khương Hải Dao đứng ở tại chỗ do dự hai giây, đang định mở miệng, chỉ nghe được Tần Xuyên trên đỉnh đầu đột nhiên nói: “Nếu cậu muốn thổ lộ thì ngại quá, tớ có người mình thích rồi.”

Khương Hải Dao cả kinh, bỗng dưng ngẩng đầu lên, “Tớ biết cậu không có bạn gái! Nếu là vì từ chối tớ mà lấy cớ này……”

Tần Xuyên nhướng mày, lẳng lặng mà cắt đứt nàng, “Trước mắt thì ngoài đời không có, nhưng trong trò chơi có.”

Khương Hải Dao: “Trò chơi với ngoài đời không giống nhau, trò chơi là trò chơi, hiện thực là hiện thực. Tớ biết con trai các cậu chưa bao giờ đem cảm tình thật sự trong trò chơi ……”

Tần Xuyên lại một lần đem Khương Hải Dao cắt đứt, “Không, tớ không phải. Tớ không chỉ là trong trò chơi cùng cậu ấy ở bên nhau, trong hiện thực —— cũng là.”

Nhìn chăm chú vào biểu cảm nghiêm túc của Tần Xuyên, sắc mặt Khương Hải Dao trắng nhợt, còn ở ý đồ thuyết phục Tần Xuyên, “Dù có như thế, tình cảm trong trò chơi không thể coi là thật, ai mà biết được người kia rốt cuộc là nam hay nữ……”

Tần Xuyên thờ ơ như cũ, “Tớ chỉ biết tớ thích cậu ấy là được, giới tính không quan trọng.”

Hơn nữa trên thực tế, ở trong trò chơi dùng dùng acc nữ ‘ gạt người ’ kỳ thật là hắn.

……

Thứ bảy cùng nhau trải qua một ngày một đêm, còn cùng nhau trò chuyện quanh lửa trại, quan hệ của bọn họ hẳn là sẽ tốt hơn một chút, không giống như trước đây, gặp trong trường học cũng không phải gặp thoáng qua rồi đi không quay đầu lại.

—— Vân Bách Giản cho rằng như vậy.

Thứ hai tình cờ gặp Tiết Sùng, Vân Bách Giản đang chuẩn bị dương tay trước mặt chào hỏi một cái, kết quả không nghĩ tới Tiết Sùng giống như không nhìn thấy, cũng không quay đầu lại, mắt cũng không chớp trực tiếp lướt qua hắn cùng Tần Xuyên.

Vân Bách Giản nghẹn họng trân trối nhìn hướng Tiết Sùng rời đi.

—— Không như vậy thì không phải cậu ấy.

Nếu như bồi dưỡng cảm tình tốt, thì Tần Xuyên ngược lại còn cảm thấy đau đầu hơn.

Rốt cuộc hắn là người lòng dạ hẹp hòi, không muốn nhìn thấy sư phụ mình ở trong trường học bộ dáng cùng vẻ mặt vui vẻ cùng người khác kề vai sát cánh.

Nhìn chăm chú vào bóng dáng Tiết Sùng không chút do dự tuyệt tình rời đi, Tần Xuyên câu môi, nhẹ giọng cười cười.

……

Cách ba ngày sau, Tiết Sùng mới lần nữa đăng nhập vào 【 Thiên Khải 】.

Đối với Tiết Sùng mỗi ngày đều đi làm nhiệm vui trong trò chơi mà nói, ba ngày đã đủ dài.

Đăng nhập vào trò chơi, địa điểm online là địa điểm lần trước. Cũng chính là Dâng Hương cốc.

Bởi vì Dâng Hương cốc chỉ có thứ sáu mới trở nên náo nhiệt, thời gian còn lại không có ai đi qua chỗ này, vì thế hiện tại nơi này chỉ có một mình Tiết Sùng.

Không có nhóm Hoàng Phủ Văn Ngạn, cũng không có Vong Xuyên.

Tiết Sùng kiểm tra nhiệm vụ lần trước chưa hoàn thành, sau đó lựa chọn từ bỏ nhiệm vụ.

Trước mắt Tiết Sùng xem như không có nhiệm vụ. Cậu nhìn nguyên liệu cùng đồng vàng trên người, tính toán để vũ khí lên 9 sao còn cần thêm 4800 ma thạch, sau đó quyết định đến hiệp hội để xem nhiệm vụ hiệp hội.

Tiết Sùng nhảy lên tọa kỵ Bạch Hổ, một đường đi đến trước cửa lớn kiến trúc hiệp hội, sau đó nhảy xuống tọa kỵ.

NPC nhiệm vụ hiệp hội vẫn luôn đứng ở phía bên phải cửa lớn hiệp hội, NPC là một mỹ nhân tóc dài, mặc chiến bào hiệp hội cao cấp, nhìn thấy Tiết Sùng, hơi hơi mỉm cười.

Ngay sau đó cùng lúc trước giống nhau, thành viên không hoàn thành nhiệm vụ hiệp hội, NPC đều sẽ hữu nghị nhắc nhở.

NPC: “Ngài hôm nay vẫn chưa hoàn thành nhiệm vụ hiệp hội nha ~”

Tiết Sùng đứng yên ở trước mặt NPC, dừng một chút, không hỏi nội dung nhiệm vụ, mà là hỏi: “Có nhiệm vụ tổ đội nào hạn chế số lượng thành viên không.”

NPC gật đầu, khẽ cười nói: “Có, tôi tra một chút. Mong ngài chờ một lát.”

Ngay sau đó, ngón tay NPC ở giữa không trung chạm nhẹ, xuất hiện một giao diện màu xanh giữa không trung, giao diện hiện thị một loạt nhiệm vụ hiệp hội.

NPC nhìn màn hình màu xanh, không nhanh không chậm nói: “Đánh bại Trương Phong của võ quán Kim Ngưu, đội ngũ cần 4 người. Đưa Lưu tú nương về Lưu phủ, đội ngũ cần 4 người. Đánh bại hắc y nhân cùng vô danh kiếm khách, đội ngũ cần 6 người.”

Số người ở đội ngũ ít nhất cũng cần 4 người trở lên.

Tiết Sùng đứng ở tại chỗ, trầm mặc một hồi.

Tuy lần trước cùng thành viên La Sinh Môn tổ đội một lần cũng thành công thông qua phó bản, nhưng Tiết Sùng vẫn là đối với tổ đội có chút mâu thuẫn. Hơn nữa cậu trước mắt không muốn gặp Vong Xuyên, cậu sợ mình sẽ nhịn không được động thủ với Vong Xuyên.

Tiết Sùng đứng ở tại chỗ trầm mặc một hồi, quyết định vẫn là từ bỏ nhiệm vụ hiệp hội, đi làm nhiệm vụ khác.

Tiết Sùng đang chuẩn bị rời đi, đột nhiên một thanh âm phía sau gọi Tiết Sùng lại.

“Đây không phải Hướng Ngư Vấn Thủy đại thần sao!” Một thanh âm kinh hỉ nói.

Mất nửa ngày Tiết Sùng mới hiểu được Hướng Ngư Vấn Thủy chính là mình.

Tiết Sùng mặt vô biểu tình xoay người, thấy được ba người Phá Sát Thiên Quân, Minh Vương cùng với Thập Bút Hội Trường An từ lần phó bản trước không còn gặp.

Phá Sát Thiên Quân tuy rằng không có tham dự phó bản lần trước, nhưng ở vài phút cuối cùng của phó bản, Tiết Sùng cùng Vong Xuyên ngăn cơn sóng dữ cứu cả đội nên biết đến rõ ràng.

Vừa thấy Tiết Sùng, hai mắt Phá Sát Thiên Quân liền tỏa ánh sáng chạy chậm lại đây, trên mặt tràn ngập sùng bái.

Phá Sát Thiên Quân: “Vấn Thủy đại thần, có thu đồ đệ không? Một đồ đệ mãn cấp ngoan ngoãn nghe lời, nói đông tuyệt đối  không đi hướng tây, mỗi tháng còn có lễ bái sư……”

Tiết Sùng không chút do dự: “Không thu.”

Đồ đệ chỉ cần một người kia là đủ rồi. Cậu không muốn lại giẫm lên vết xe đổ.

Phá Sát Thiên Quân ‘ Ò ’ một tiếng, buồn bực rũ đầu xuống.

Minh Vương cùng Thập Bút Hội Trường An chậm rãi đi lên.

Thập Bút Hội Trường An nhìn Tiết Sùng lẻ loi một mình, lại nhìn NPC phía sau Tiết Sùng, nhướng mày nói: “Vấn Thủy đại thần  là muốn nhận nhiệm vụ hiệp hội? Nhiệm vụ hiệp hội có bốn người mới có thể nhận. Chúng tôi vừa lúc thiếu một người, muốn đi  cùng nhau không?”

Minh Vương nhàn nhạt phụ họa nói: “Cậu cùng hội trưởng thực lực tương đương, gia nhập vào đích xác làm tớ yên tâm hơn một chút. Dù sao trong đội ngũ còn có nhân tố không xác định.”

Nhân tố không xác định = Phá Sát Thiên Quân

Phá Sát Thiên Quân nháy mắt bùng nổ, “Uy uy, Minh Vương cậu có ý gì, tớ chính là đứng hạng chín trên bảng PK đấy!”

Minh Vương: “Không lọt top năm thì câm miệng đi.”

Phá Sát Thiên Quân: “Đệch! Minh Vương cậu có phải muốn đánh một trận hay không? Muốn đánh nhau tớ chiều luôn! Nói cho cậu biết tớ ※#$%……”

Phá Sát Thiên Quân cùng Minh Vương dứt khoát lấy ra vũ khí, bắt đầu đánh nhau.

Thập Bút Hội Trường An: “ Thành viên hiệp hội đều đi sống mái với người hiệp hội thứ 7 rồi, chỉ còn lại mấy người rảnh rỗi chúng tớ. Thế nào, ba thiếu một, muốn đi cùng nhau không?” Nói xong, cảm giác có điểm không đúng, lại nói thêm một câu nữa, “Không phải trên bàn đánh bạc đâu.”

Tiết Sùng nhìn Thập Bút Hội Trường An, rồi liếc mắt nhìn Phá Sát Thiên Quân cùng Minh Vương giữa sân chiến đấu kịch liệt, ngay sau đó lẳng lặng mà thu hồi tầm mắt.

Tiết Sùng: “Đi thôi.”

……

Tiết Sùng đối với nhiệm vụ không có yêu cầu gì, bởi vì với cậu mà nói, không khác nhiệm vụ riêng là mấy, khác nhau duy nhất cũng chỉ có hạn chế số người trong đội ngũ với không hạn chế số người trong đội ngũ.

Rốt cuộc đối với người chơi đơn lẻ mà nói, nhiệm vụ đội ngũ hạn chế số người thật sự là quá làm người hộc máu.

Tiết Sùng đối với nội dung nhiệm vụ không có yêu cầu gì, cho nên nhiệm vụ hiệp hội cụ thể là gì, Tiết Sùng toàn quyền giao cho đám người Thập Bút Hội Trường An lựa chọn, mình chỉ phụ trách hoàn thành là đủ rồi.

Nhưng không nghĩ tới, địa điểm nhiệm vụ hiệp hội Thập Bút Hội Trường An nhận, là nơi Tiết Sùng đời này không bao giờ muốn bước vào.

—— Xuân Lâu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro