Chương 21
Miêu vẫn còn đang nghi hoặc, Minh Vương bên này đã gửi tư tín cho Vong Xuyên, hỏi đối phương có thể dẫn bọn hắn đi làm nhiệm vụ hiệp hội hay không. Nhưng trước sau như một -- không có bất kỳ hồi đáp nào.
Đợi hai giây, vẫn là không đáp lại, Minh Vương vì thế rốt cuộc chấp nhận sự thật. Sau đó ngẩng đầu lên, chuẩn bị đem chuyện Vong Xuyên ' không hồi đáp ' thông báo cho mấy người ở đây.
Còn chưa chờ Minh Vương mở miệng, chỉ thấy được Miêu nhíu mày chăm chú nhìn vào màn hình sáng ở trước mắt mình, ngón tay lướt qua lướt lại, nghi hoặc khó hiểu hỏi: "Chẳng lẽ là hệ thống của tớ mắc lỗi?"
Khiến cho mấy người ở đây khó hiểu.
Miêu ngẩng đầu, lại nói tiếp: " Các cậu còn nhớ rõ Hướng Ngư Vấn Thủy chứ?"
Minh Vương: "Nhớ rõ."
Không chỉ là nhớ rõ, mà là ký ức vẫn còn rất sâu sắc.
' Hướng Ngư Vấn Thủy ' có thao tác kỹ năng cùng thủ pháp, vượt xa 90% người chơi【 Thiên Khải 】, thậm chí là có thể cùng hội trưởng bọn họ so sánh!
Nếu lần trước không có ' Hướng Ngư Vấn Thủy ' ở đó, bọn họ căn bản không thể thông qua phó bản.
Nhớ tới lần trước những gì trải qua trong phó bản, trong lòng mấy người Thất Vĩ vẫn còn sợ hãi. Nhưng mà khiến cho người khác có chút nghi hoặc chính là, có người chơi thao tác kỹ năng cùng thủ pháp điêu luyện như thế, sao bọn họ có khả năng không quen biết ?
Thất Vĩ nghĩ mọi cách mà không hiểu, sau đó chỉ nghe thấy Phá Sát Thiên Quân một bên khó hiểu cho nên hỏi: "Hướng Ngư Vấn Thủy? Là ai vậy?"
Lời Phá Sát Thiên Quân vừa nói ra khiến mấy người Thất Vĩ không hẹn mà cùng đen mặt, "-- Cậu câm miệng đi!"
Phá Sát Thiên Quân đang khó hiểu đột nhiên bị quát liền ủy khuất nhìn mấy người liếc mắt hắn một cái, hắn đành ngồi xổm ở góc tường vẽ vòng tròn.
Vì cái gì mà quát hắn, hắn lại không có làm cái gì mà......
Miêu nghĩ nghĩ, chẳng lẽ là dịch dung? Chính là dịch dung một lọ 68 tệ, giá cả không thấp, ai không có việc gì thì dùng dịch dung làm gì? Chẳng lẽ sự thật là...... Rời hiệp hội?
Tuy người này không thích nói chuyện, thoạt nhìn lạnh lùng như băng, làm nàng không có hảo cảm, nhưng là người giúp bọn họ đánh qua một phó bản. Bởi vì phó bản lần trước, thời điểm ở Boss cuối cùng chỉ còn lại hai người, hắn rõ ràng có thể từ bỏ, nhưng mà hắn lại không có, mà là kiên trì cùng hội trưởng cùng nhau đánh xong phó bản......
Chưa nói đến những chuyện khác, quan trọng nhất chính là, khen thưởng phó bản lần trước còn chưa chia cho hắn đâu.
Vì thế Miêu nhìn về phía phó hội trưởng Thất Vĩ hỏi: "Thất Vĩ, cậu có nhận được thông báo rời hiệp hội nào không? Tớ vừa mới kiểm tra danh sách hiệp hội, không thấy tên Hướng Ngư Vấn Thủy."
Thất Vĩ ngẩn ra, cũng đi kiểm tra danh sách hiệp hội, hắn tỉ mỉ kiểm tra từ trên xuống dưới, kinh ngạc phát hiện tên Hướng Ngư Vấn Thủy thật sự biến mất khỏi danh sách hiệp hội bọn họ.
Thất Vĩ ngơ ngác : "Đúng là không thấy, tớ không nhận được hệ thống nhắc nhở mà...... Hay là lúc tớ làm nhiệm vụ có hệ thống nhắc nhở, nhưng tớ không chú ý?"
Miêu: "Không biết. Nếu không thì hỏi hội trưởng đi? Nói không chừng hội trưởng biết."
Minh Vương một bên bình tĩnh nói: "Đừng uổng phí công sức, hội trưởng sẽ không đáp lại." Vừa rồi hắn đã bị hoàn toàn làm lơ.
Miêu trầm mặc hai giây, nói tiếp: "Ngựa chết cũng muốn chữa thành ngựa sống, khen thưởng lần trước đánh phó bản chúng mình còn chưa đưa cho người ta đâu." Dứt lời, Miêu ngay sau đó lại lẩm bẩm một câu, "Còn nữa, số lần chúng mình bị hội trưởng làm lơ còn ít sao?"
Thêm một lần không nhiều, ít một lần không thiếu.
...... Mấy người lâm vào trầm mặc.
Thập Bút Hội Trường An từ trước đến nay luôn lảm nhảm lần đầu không nói gì. Hắn nghe Miêu nói xong, cũng đi kiểm tra hai lần, càng lướt càng cảm thấy không thích hợp. Nhưng không thích hợp ở chỗ nào, hắn lại nói không ra.
Thập Bút Hội Trường An chăm chú nhìn vào màn hình sáng trước mắt mình, nhíu mày nói: "Các cậu không cảm thấy có chỗ nào quái quái sao?"
Miêu: "Chúng tớ đã sớm phát hiện."
Thập Bút Hội Trường An: "Tớ không phải có ý tứ này, tớ là muốn nói có cảm giác giống như có chỗ nào không đúng!"
Thất Vĩ: "Là rất không đúng, người ta đi theo chúng mình đánh một lần phó bản liền rời hội...... Ai, không biết là nên nói chúng ta quá yếu, hay là người ta quá mạnh......"
Thấy Thất Vĩ còn không hiểu ý tứ mình, Thập Bút Hội Trường An không khỏi có chút bối rối: "Tớ là nói......"
Miêu duỗi tay thở dài một tiếng, nói: "Tớ đi gửi tư tín cho hội trưởng."
Căn bản là không ai nghe Thập Bút Hội Trường An nói chuyện, ý thức được điểm này Thập Bút Hội Trường An buồn bực ngậm miệng lại, sau đó lại tiếp tục kiểm tra danh sách hiệp hội, kiên quyết liều mạng tìm ra chỗ nguyên nhân không thích hợp, thề không bỏ qua.
Phá Sát Thiên Quân một bên bị làm lơ thật lâu, ngồi xổm ở trong góc u oán nhìn mấy người, dùng ngón tay tiếp tục tại chỗ vẽ vòng tròn.
Bọn họ đến tột cùng là đang nói cái gì......
Lúc này, Vong Xuyên trước sau như một, ngây ngốc trong phủ đệ mình.
Vong Xuyên ngồi trên ghế dài ở đại sảnh, ngón tay thon dài trắng nõn đặt bên cạnh tay vịn ghế ngồi. Hắn ngồi vẫn không nhúc nhích, tựa như một bức tượng điêu khắc.
Hắn mi mắt nửa rũ, con ngươi u ám thâm thúy, lông mi thật dài rủ xuống, đổ bóng lên mí mắt. Hắn giống như đang suy nghĩ gì đó, nhưng lại giống như không có suy nghĩ gì cả.
Từ lần trước khi rời khỏi Xuân Lâu, bóng dáng của Vong Xuyên hoàn toàn biến mất trước mắt mọi người.
Nếu nói Vong Xuyên trước kia là khó gặp, như vậy Vong Xuyên hiện tại chính là không thể gặp. À không, là căn bản không nhìn thấy chút nào.
Không tổ đội phó bản, không làm nhiệm vụ, cũng không ra thành.
Không vì cái gì, chỉ là không có động lực.
Bởi vì người nào đó không ở đây, mặc kệ là làm bất cứ việc gì, chỉ cảm thấy tẻ nhạt vô vị. Không chỉ như vậy, lúc trước game thực tế ảo thập phần hấp dẫn hắn, giờ cũng trở nên không thú vị nổi.
Nếu nói đến lý do Vong Xuyên không rời 【 Thiên Khải 】...... Đại khái là còn ôm hy vọng có thể tìm đối phương trở về.
Vong Xuyên nhắm mắt, gương mặt tinh xảo tuấn mỹ có vẻ có chút u buồn.
Rõ ràng lúc trước còn có thể nghe được tin tức Vô Tẫn Trường Dạ, gần đây không hiểu sao, hoàn toàn biến mất không thấy.
-- Hắn không dám tưởng tượng khả năng nào đó.
Trong phủ đệ chỉ có một mình Vong Xuyên, an tĩnh vô cùng. Đột nhiên có một giọng nữ nhẹ nhàng, cẩn thận từ bên tai Vong Xuyên vang lên.
Miêu: 【 Hội trưởng...... Cậu lúc trước có nhận được tin tức về việc rời hội không? 】
...... Trầm mặc.
Trước sau như một không có bất kì hồi đáp nào được gửi đến, nhưng mà miêu đã sớm chuẩn bị tâm lý, cho nên hoàn toàn không cảm thấy ngoài ý muốn, mà là tiếp theo giải thích nói: "Bọn tôi vừa rồi chuẩn bị đi phó bản, chuẩn bị mời Hướng Ngư Vấn Thủy lần trước cùng nhau đi, kết quả mở danh sách hiệp hội ra, lại phát hiện không thấy Hướng Ngư Vấn Thủy. Hỏi phó hội trưởng, phó hội trưởng nói không có nhận được tin tức có người rời hội, cho nên muốn hỏi hội trưởng một chút...... Khen thưởng phó bản lần trước còn chưa đưa cho hắn đâu......"
Hướng Ngư Vấn Thủy? Ở một đầu khác Vong Xuyên cảm thấy nao nao.
Lúc này, Thập Bút Hội Trường An một bên rốt cuộc ý thức được chỗ nào không thích hợp. Đột nhiên vỗ đùi, nói: "Đệch! Tớ cuối cùng cũng biết chỗ nào không đúng!"
Miêu bất mãn quay đầu lại, "Này, tớ đang gửi tư tín cho hội trưởng mà!"
Thập Bút Hội Trường An ha ha cười nói: "Không cần gửi! Tớ biết rồi!"
Thất Vĩ nhướng mày: "Cậu biết cái gì?"
Minh Vương cũng đồng thời nhìn lại.
Mà Phá Sát Thiên Quân bởi vì lần trước ở trước cửa phó bản bất hạnh rớt mạng vẫn yên lặng như cũ ngồi xổm ở góc tường vẽ vòng tròn.
...... Bọn họ rốt cuộc đang nói cái gì, hắn một chút đều nghe không hiểu.
Thập Bút Hội Trường An chỉ vào một hàng trên màn hình sáng của mình, ha ha cười nói: "Cái người Thanh Sam Cựu Nhân này, các cậu có ấn tượng không?"
Miêu khó hiểu nhăn mi lại, hỏi: "Thanh Sam Cựu Nhân? Ai? Không đúng, chuyện này cùng hắn có liên quan gì?" Dứt lời, dùng ánh mắt như muốn nói có phải đầu cậu có vấn đề hay không nhìn hắn.
Thất Vĩ cũng suy nghĩ một hồi, sau đó lắc đầu nói: "Không quen biết, trong trí nhớ không có người này." Ngay sau đó lại đột nhiên nhớ tới cái gì, nói: "Đây là người của hiệp hội chúng ta? Trừ bỏ Hướng Ngư Vấn Thủy, tớ không kéo người nào vào nữa. Còn Vong Xuyên, vậy càng không thể."
Minh Vương một bên đã hiểu, nhàn nhạt nói: "Dịch dung."
Thập Bút Hội Trường An nhìn về phía Minh Vương như một trẻ nhỏ dễ dạy, duỗi tay muốn chụp bờ vai của hắn, nhưng bị người sau hung hăng trợn trừng mắt, liếc mắt nhìn một cái, còn tặng câu ' Cút đi '.
Thập Bút Hội Trường An bị ghét bỏ sờ sờ cái mũi, chỉ thấy thu lại tay, sau đó ngượng ngùng cười nói: "Vừa rồi tớ cảm thấy kỳ quái, vì cái gì mà một người tớ hoàn toàn không có ấn tượng, lại có 10 điểm độ hảo cảm. Hiện tại nghĩ lại, đoán không sai, cũng chỉ có thể là Hướng Ngư Vấn Thủy lần trước cùng chúng ta đánh phó bản."
Bất kể là đánh phó bản vẫn là làm nhiệm vụ, chỉ cần tổ đội ở bên nhau, thì sẽ được độ hảo cảm.
Nhưng độ hảo cảm đạt tới 1000 điểm, người chơi có thể đến Nguyệt Lão kết hôn.
Miêu liếc Thập Bút Hội Trường An một cái, hừ một tiếng, nói: "Hóa ra cậu cũng không phải là vô dụng" Dứt lời, nháy mắt lại biến thành một bộ dáng khác, đi gửi tư tín giọng nói cho Vong Xuyên.
Tuy rằng khả năng vẫn như cũ không nhận được hồi đáp gì, thậm chí là sẽ không nghe, Nhưng mà...... Lỡ có ngày nào đó tâm tình hội trưởng tốt, có thể sẽ trả lời!
Miêu: 【 Trường An vừa rồi đã nói rõ, nguyên nhân là Hướng Ngư Vấn Thủy dùng dịch dung, biến thành Thanh Sam Cựu Nhân, cho nên chúng tớ mới không tìm được...... Ngại quá, quấy rầy hội trưởng rồi. 】
Thời điểm nghe được dịch dung, Vong Xuyên hơi khựng lại.
Dường như là do dự hồi lâu mới hạ quyết tâm, Miêu hỏi tiếp nói: 【 Chuyện kia...... Tuy biết không có khả năng, nhưng tớ còn là muốn hỏi một chút, đợi lát nữa làm nhiệm vụ hiệp hội, hội trưởng có tới không? 】
...... Trầm mặc.
Miêu cho rằng đối phương trước sau như một sẽ không đáp lại, thời điểm đang mất mát rũ mi mắt xuống, chỉ nghe được bên tai vang lên một giọng nam trầm thấp.
Vong Xuyên: 【 Cậu ấy đi, thì tôi đi. 】
Không dự đoán được đối phương sẽ đáp lại, Miêu có chút không phản ứng lại, vẫn là theo bản năng hỏi lại một câu: 【...... A? Cậu ấy? Ai? 】
Vong Xuyên: 【 Thanh Sam Cựu Nhân. 】
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro