Chương 17: Xuân Lâu
Khi Tiết Sùng cùng Vong Xuyên đang ở Xuân Lâu để hoàn thành nhiệm vụ, cùng thời gian, thành viên La Sinh Môn Thập Bút Hội Trường An cũng trùng hợp vừa lúc ở Xuân Lâu.
Hiện tại, không chỉ là hội trưởng, kể cả bọn họ là thành viên, cũng bị nhóm người hiệp hội hạng ba này gây khó dễ không chịu được.
Chỉ cần hội trưởng không có mặt, hội trưởng Tư Đồ Kỳ của hiệp hội hạng ba ngay lập tức phát điên, truy tìm tung tích hội trưởng bọn họ ở nơi nào, phương thức liên hệ, địa chỉ...... Nhưng nghiêm túc mà nói, bọn họ càng muốn biết hội trưởng ở nơi nào hơn?!
Thập Bút Hội Trường An sau khi trải qua muôn vàn khó khăn, cuối cùng cũng thoát khỏi đám đeo bám của hiệp hội hạng ba. Vì thế, quyết định đi Xuân Lâu dạo chơi một phen, thư giãn tâm tình.
......
Hai người Tiết Sùng cùng Vong Xuyên ở lầu một nhìn xung quanh một vòng, cũng không phát hiện nhân vật mục tiêu, vì thế quyết định lên lầu hai.
Lầu hai đều là phòng khách điếm, mỗi gian phòng đều kín mít. Bởi vậy muốn tìm người, cần thiết phải mở cửa phòng.
Mới mở cách cửa đầu tiên, Tiết Sùng lập tức bị cảnh tượng trong phòng làm cho kinh ngạc đến sững người luôn rồi.
Tuy đã dự đoán cảnh tượng trong phòng có thể vượt mức bình thường...... Nhưng, nhưng lại không nghĩ rằng...... Cậu sẽ gặp cảnh tượng phóng túng như vậy.
Trong phòng, một người chơi ở trên, ấn một NPC ở trên mặt bàn bạch dương mà bạch bạch.
Dưới thân người chơi không ngừng cử động, động tác trầm lặng, mồ hôi như mưa. Đến lúc cao hứng, sẽ phát ra tiếng ồn nhẹ nhàng.
Từ tầm mắt Tiết Sùng xem qua, vừa lúc nhìn thấy đôi tay người chơi kia ấn NPC trắng nõn tròn trịa trên bàn, gắt gao đẩy thân dưới của mình.
Tựa hồ cảm giác được cửa phòng đột nhiên được mở ra, hành động của người chơi lập tức đột nhiên dừng lại. Hắn nhướng mày, nghiến răng qua đầu về phía cửa phòng nhìn, đang muốn mắng chửi là nhãi ranh nào, kết quả giương mắt thì nhìn thấy khuôn mặt thanh tú như ngọc của Vong Xuyên, chỉ một thoáng biểu cảm lập tức thay đổi.
Người chơi hướng về phía Vong Xuyên chớp mắt, hỏi: "Tiểu mỹ nhân, muốn gia nhập không? Ta không ngại 3P đâu nha ~"
Vong Xuyên chỉ một thoáng đã đen mặt, dùng sức đóng mạnh cửa phòng.
Vì phòng ngừa có cảnh tượng càng khó coi làm bẩn hai mắt sư phụ nhà mình, cuối cùng dứt khoát trực tiếp để Tiết Sùng đứng ngốc tại chỗ, còn mình tự ra tay, mở cửa từng gian phòng một.
Không biết đã mở cửa bao nhiêu phòng, cuối cùng, rốt cuộc ở trong một phòng héo lánh nhất lầu hai, cuối cùng tìm được nhân vật mục tiêu.
Đẩy cửa phòng của nhân vật mục tiêu ra, mới vừa vào cửa, hơi thở kiều diễm đánh úp lại.
Đến gần trong phòng, chỉ thấy nhân vật mục tiêu chính bọn họ khổ sở tìm đang nằm trên giường, trên người trần trụi, chăn đệm lỏng lẻo che nửa thân dưới. Bên cạnh nhân vật mục tiêu một trái một phải hai tên NPC nằm bò bên cạnh, nắm lấy cánh tay, chôn mặt ở cổ hắn, ngủ ngon lành.
Quần áo trên người hai tên NPC che như chưa che, mặc lỏng lẻo ở trên người, quần áo rời rạc lộ ra vai trắng nõn như ngọc, làm người khác không khỏi tưởng tượng vô tận.
Trong phòng phát sinh cái gì, tất nhiên không cần nói cũng biết.
Tiết Sùng trước kia chưa từng nắm tay một cô gái nào, lơ đãng quét mắt qua đầu vai NPC lộ ra, không tự chủ được đỏ mặt, sau đó hơi có chút mất tự nhiên dời tầm mắt đi.
Vong Xuyên đen mặt tiến lên, chặn tầm mắt Tiết Sùng.
Vong Xuyên lạnh mặt, nhìn người trên giường nói: "Rời giường."
...... Yên lặng.
Đợi hai giây, người trên giường vẫn ngủ ngon lành, hoàn toàn không có ý tứ muốn tỉnh dậy. Vì thế Vong Xuyên luôn không có nhẫn nại liền nhịn không được.
Vong Xuyên rút trường kiếm ra, chuẩn bị trực tiếp đấu võ, sớm một chút hoàn thành cái nhiệm vụ nhàm chán này.
Ngay khi Vong Xuyên chuẩn bị ra tay, hai tên NPC trên giường bỗng mở mắt, nếu lúc này có người nhìn kỹ, trong đồng tử hai tên NPC, lóe lên ánh sáng màu tím quỷ dị.
Vong Xuyên nhăn mi lại, Tiết Sùng phía sau nhanh chóng phản ứng, bay nhanh đồng thời kéo Vong Xuyên về phía sau, sau đó chắn trước mặt Vong Xuyên.
Bởi vì là khi ở acc lớn, Vong Xuyên luôn là đứng phía trước những người khác, hiện tại nhìn đối phương không chút nghĩ ngợi chắn trước mặt mình, thực sự làm Vong Xuyên sửng sốt một chút. Sau khi hồi phục lại tinh thần, Vong Xuyên phía sau Tiết Sùng nhịn không được híp mắt nở nụ cười.
Thấy hai người phát hiện ý đồ của mình, hai tên NPC trên giường cũng không tiếp tục làm bộ làm tịch, cứ như vậy hì hì nở nụ cười, sau đó hiện ra nguyên hình.
Hồ Yêu: "Ai nha nha, bị phát hiện rồi......"
Hai người lúc này mới chú ý tới, âm thanh của bọn họ rõ ràng không bé, người ngủ trên giường cũng nên có chút phản ứng. Nhưng mãi cho đến hiện tại, người trên giường lại không hề phản ứng. Vẫn không nhúc nhích nằm trên giường, thậm chí cũng không cảm giác được hô hấp phập phồng, giống như đã chết không có chút sinh khí nào.
Hai tên hồ yêu sau khi hiện ra hình dạng thật, yêu khí nháy mắt nồng đậm tràn đầy. Hai tên hồ yêu chín cái đuôi thật dài ở sau người lắc lư, một con nhảy ở trên giường, một con nhảy trên mặt đất.
Ngay sau đó, căn bản không cho hai người cơ hội thở dốc, giương nanh múa vuốt hướng về phía hai người nhào tới.
Nhiệm vụ tìm người tuy rằng phiền phức, nhưng lại không khó, cấp bậc hai hồ yêu cũng sẽ không cao. Tiết Sùng sớm đã mãn cấp, đối phó với hai hồ yêu cấp không cao tất nhiên là dễ dàng. Mà acc nhỏ Vong Xuyên tuy rằng cấp bậc không cao, nhưng anh hàng năm trà trộn vào PK đấu trường cùng các loại địa hình hiệp hội chiến, hơn nữa anh là hạng nhất bảng xếp PK, hai hồ yêu nho nhỏ tất nhiên sẽ không để ở trong mắt.
Quái vật cao anh hai mươi cấp, anh cũng có thể đấu một mình không có chút sai sót.
...... Nhưng mà.
Đây rõ ràng chỉ là một nhiệm vụ hằng ngày bình thường, nhưng không biết sao, kỹ năng hai hồ yêu quả thực biến thái quá.
Có kỹ năng trị liệu không nói, còn có kỹ năng chống sát thương, biến thái nhất chính là cái đuôi còn có thể không giới hạn tái sinh. Mỗi lần hai người đánh rất vất vả mới chỉ còn một nửa máu, nhưng một kỹ năng trị liệu, làm hai người lại uổng phí công sức.
Đánh đã hơn nửa giờ, hai hồ yêu còn có hơn phân nửa máu, thậm chí còn có dấu hiệu liên tục phục hồi.
Nhưng mà, tuy rằng thời gian có hơi lâu, nhưng là hai người rốt cuộc phát hiện hai hồ yêu này có nhược điểm.
Kỹ năng của chúng nó có thể thêm máu thêm chống sát thương, nhưng chỉ có thể áp dụng lên đối phương, hơn nữa không thể áp dụng lên trên người mình.
Nói cách khác, chỉ cần hai hồ yêu tách ra, kỹ năng chúng nó liền không thể sử dụng đến!
Hai người Vong Xuyên cùng Tiết Sùng liếc nhau, nháy mắt hiểu ngầm.
Vong Xuyên không dấu vết lùi về hướng cửa phòng, đem một con hồ yêu dẫn ra phòng. Tiết Sùng cuốn lấy một hồ yêu khác, đem nó vây ở trong phòng. Hai con hồ yêu tách ra, quả nhiên, chúng nó rốt cuộc không thể thêm máu, cũng không thể chống sát thương, vừa rồi kiêu ngạo khí thế, giờ bị đánh đến mức không có sức phản kháng. Không quá một hồi, hồ yêu đã bị tiêu diệt.
Vì thế hiện tại, trong phòng chỉ còn lại Tiết Sùng cùng một khối ' thi thể ' trên giường. Nhưng mà Tiết Sùng lại không vội đi hoàn thành nhiệm vụ. Nghĩ vừa rồi Vong Xuyên dẫn hồ yêu ra phòng, cậu như thế nào cũng không an tâm nổi.
Đồ đệ cậu cấp bậc còn thấp như vậy, vũ khí mới là lục đẳng, nếu là đánh không lại, bị khinh thường thì làm sao bây giờ?
Càng nghĩ càng không yên tâm, vì thế tiêu diệt hồ yêu xong, Tiết Sùng không đi tìm mục tiêu nhiệm vụ ngay, mà xoay người ra khỏi phòng đi tìm Vong Xuyên.
......
Dẫn hồ yêu ra phòng xong, xác định Tiết Sùng không thấy mình, Vong Xuyên lười giấu diếm, vì thế trực tiếp từ trong túi lấy ra kim đẳng +12 mãn cấp Long Ngâm kiếm.
Sau đó đem hồ yêu -- nháy mắt hạ gục.
Vong Xuyên lấy ra kim đẳng mãn cấp Long Ngâm kiếm, từ quanh thân vũ khí tỏa ra kim quang nháy mắt chiếu sáng toàn bộ Xuân Lâu.
Tại chỗ kim quang chiếu rọi xuống, các người chơi ở Xuân Lâu cùng NPC thoáng chốc bừng tỉnh.
Kim đẳng vũ khí quanh thân sẽ tản ra một vòng sương mù nhàn nhạt màu vàng, vũ khí kim đẳng mãn cấp khi lấy ra bộc phát một trận kim quang kịch liệt.
【 Thiên Khải 】 có được một lam đẳng vũ khí đã không dễ, tím đẳng vũ khĩ khó như lên trời, kim đẳng vũ khí càng là hiếm có khó tìm! Có thể nói, gần ngàn vạn người chơi【 Thiên Khải 】, có được kim đẳng vũ khí, ít ỏi không có nhiều. Hơn nữa càng đừng nói là kim đẳng mãn cấp!
Lúc này, một chúng người chơi Xuân Lâu trợn tròn đôi mắt đi tìm người chơi trên tay cầm kim đẳng mãn cấp vũ khí, mà Thập Bút Hội Trường Ân đang theo một chúng người chơi tìm kiếm người này, giương mắt lơ đãng nhìn đến thân ảnh hội trưởng đại nhân nhà mình, đôi mắt lập tức liền sáng lên!
Chủ nhân của vũ khí kia còn có thể là ai?
-- Đương nhiên là hội trưởng bọn họ!
Hội trưởng nhà mình luôn là hành tung bí ẩn, có thể gặp một lần cơ hồ chính là đời trước mình đã tu luyện phúc phận. Thập Bút Hội Trường An mừng rỡ liên thủ thượng sự tình cũng mặc kệ, tung ta tung tăng chạy lên lầu, đi tìm hội trưởng đại nhân của bọn họ.
Cậu ta nhất định phải cùng hội trưởng bọn họ nói chuyện một chút, rốt cuộc đến tột cùng cái hiệp hội hạng ba kia vì hội trưởng bọn họ phải bám người đến mức nào.
Vong Xuyên mới vừa đem vũ khí cất đi, liếc mắt chỉ thấy một nam nhân tung ta tung tăng hướng về phía mình chạy chậm, Vong Xuyên lạnh nhạt thu hồi tầm mắt.
Thập Bút Hội Trường An tung ta tung tăng chạy lên lầu, nhảy đến trước mặt Vong Xuyên, cao hứng phấn chấn chào hỏi, lại hoàn toàn bị làm lơ.
Cậu ta khó hiểu cho nên sửng sốt hai giây, bên tai truyền đến một tiếng hệ thống nhắc nhở.
【 hệ thống nhắc nhở: Dịch dung sắp mất đi hiệu lực. Đếm ngược 30 giây. 】
【 hệ thống nhắc nhở: 29......】
Dịch dung ở thương thành giá bán 30 kim tệ, sau khi sử dụng dịch dung thì tên cùng vẻ ngoài toàn bộ sẽ thay đổi. Không chỉ là bản thân nhân vật, ngay cả tên ở danh sách bạn tốt người khác, cũng sẽ biến thành bộ dáng khác. Tiếc nuối duy nhất chính là, dịch dung có khi hiệu lực hay sắp mất đi hiệu lực thì hệ thống sẽ nhắc nhở.
Còn có một chút không biết tốt xấu, mỗi lần sử dụng dịch dung, đều sẽ dịch dung thành một cái tên cùng hình tượng khác. Hơn nữa vĩnh viễn sẽ không lặp lại.
Nghe được hệ thống nhắc nhở, Thập Bút Hội Trường An lúc này mới hậu tri hậu giác nhớ tới mình còn ở trạng thái dịch dung, vì thế vội giải thích thân phận của mình với Vong Xuyên.
Thập Bút Hội Trường An: "Hội trưởng, tôi là Trường An! Bởi vì những người hiệp hội hạng ba đó đặc biệt bám người, cho nên đành phải dịch dung......"
Vong Xuyên lúc này mới nhìn cậu ta một cái, sau đó nói: "Cậu cách xa tôi ra một chút."
Cảm giác mình giống như bị ghét bỏ, Thập Bút Hội Trường An ủy khuất nói: "Hội trưởng vì cái gì......"
Vong Xuyên ở cùng thành viên hiệp hội nhà mình so với đối mặt Tiết Sùng thì thái độ hoàn toàn bất đồng.
Vong Xuyên lười giải thích, "Không vì cái gì cả."
Bởi vì có thể gặp được hội trưởng nhà mình thật sự rất khó, cho nên mặc dù bị ghét bỏ nhưng Thập Bút Hội Trường An suy nghĩ một hồi, lại vẫn là gắt gao đi theo phía sau Vong Xuyên, vẻ mặt cười đến xán lạn.
Thập Bút Hội Trường An: "Hội trưởng biết không, hội trưởng hiệp hội hạng ba giống như điên vậy. Mỗi ngày mua 520 bó pháo hoa, ở cửa hiệp hội tạo thành một cái thông báo tình yêu......"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro