Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4

Toàn quá trình rắn chúa đại nhân nuốt chửng sư tử nhỏ

Snape thô bạo xé toạc chiếc áo trên người cậu thanh niên, cúc áo vang ra rớt trên mặt mặt đất vang lên tiếng lách cách.

“WOW~ Ngài ơi ngài à, ngài thô bạo chết đi được í. Thực sự là em đây chẳng thấy có chỗ nào gọi là phép lịch sự truyền thống của quý ông đất Anh ở đây hết á.”

“Rồi trò sẽ được thấy ngay thôi.”

Lớp trang phục mỏng manh bị xé tan, ngay tức thì, thân thể trắng mịn của cậu thanh niên đã lõa lồ dưới bóng sáng nhập nhòa. Phủ lên làn da hơi nhuốm màu hồng nhạt đầy gợi cảm, là lớp mồ hôi lóng lanh như sương mai, theo thân thể nhấp nhô mà chảy dài thành những đường vân tuyệt đẹp

Snape chợt nghĩ suýt chút nữa y đã bị lóa mắt bởi thứ ánh sáng chói lọi đó.

Đôi bàn tay không ngừng lần mò vuốt ve dọc theo những đường nét duyên dáng trẻ trung, ẩn giấu trong những cái xoa nắn vỗ về là sự cuồng nhiệt không ngơi nghỉ, trong những lần cọ xát là sự nôn nóng không thể nhẫn nại. Nụ hôn đi từ gò má đầy đặn, xuống đến hầu kết thì dừng lại cắn liếm, tiếp đó in lên cổ một dấu ấn đánh dấu chủ quyền. Harry lập tức cất lên một âm thanh thật khêu gợi đầy vẻ thỏa mãn. Trước lúc bắt đầu cuộc chơi, Snape cố ý lướt phớt qua những điểm mẫn cảm trên thân thể thanh niên, nhưng dù thế, Harry vẫn có cảm giác mình sắp bùng nổ đến nơi rồi. Hơi thở càng lúc càng nặng nề của Bậc thầy Độc Dược không ngừng khiêu khích bờ vai, khiến trái tim trong lồng ngực mỗi lúc một tăng tốc.

“A ~~~!”

Vừa lúc một ngón tay mê hoặc cùng đầu lưỡi ướt mềm đồng thời kích thích núm vú hồng nhạt, thì Harry lập tức giật nảy mình như bị điện giật, bèn rên lên một tiếng đầy sung sướng và càng lúc càng trở nên ngọt ngào, đôi tay túm chặt mái tóc người đàn ông, đôi mắt khép lại đầy đê mê, hương thảo dược quanh quẩn nơi chóp mũi, sự chú ý  của tất cả các giác quan trên người đều tập trung hết vào động tác của Snape. Sau khi vẽ lại toàn bộ thân thể cậu rồi, bàn tay kia vội lẻn vào trong quần cậu, nắm lấy bộ vị đang có nhu cầu cấp bách được an ủi.

“Erhhh —— Sev, verus! Ahh ahhh ~~ ”

Đôi tay chuyên dùng để khuấy vạc thuốc khi làm chuyện này cũng bình thản và chính xác đến không ngờ. Dưới sự am hiểu kĩ năng điều chỉnh lửa sao cho phù hợp và kĩ xảo trêu ghẹo điêu luyện của một bậc thầy, Harry không ngừng run rẩy chào đón hết đợt khoái cảm này đến đợt khoái cảm khác.

Ngón tay cái của Snape khẽ ấn lên đỉnh, như có như không, lại nhẹ nhàng vân vê bóc tách lớp màng mỏng bao quanh, tốc độ mỗi lúc một nhanh hơn, môi lưỡi hôn lên bất cứ phần da thịt nằm trong tầm ngắm, để lại những dấu hoa đỏ tươi ướt át. Người thanh niên dưới thân đang mở rộng thân mình cho y không chút đề phòng, đôi tay túm chặt lớp vải áo chùng đen khoác trên vai, tiếng rên rỉ ngọt ngào gần như thiêu trụi toàn bộ phần lí trí chẳng còn sót lại là bao của y, phần thân dưới của y đã căng cứng đầy đau đớn đến khó mà nhẫn nại thêm, lại kết hợp thêm cả bầu không khí khô nóng và dục hỏa đang không ngừng thiêu đốt trong người, thực khiến y hận không thể lập tức thô bạo chiếm giữ cậu, đâm thủng cậu.

“Ohh ohhhhh… Urgg! A a a —— ”

Cường lực bất chợt tăng vọt, khiến tiếng rên của cậu thanh niên cũng đột nhiên vút lên tận quãng tám. Giữa tiếng la hét, thân thể bỗng căng cứng, trước mắt như nổ ra ngàn ánh sao sáng trong đêm tối, Ánh sáng chói lóa khiến cậu lóa mắt, ngón tay túm lấy áo chùng đen siết mạnh đến mức suýt xé nát tấm áo làm đôi, thân thể run rẩy kịch liệt, một lát sau thì ngã xụi lơ trên sô pha.

Mùi vị dâm mỹ làm cho bầu không khí vốn khô nóng nay càng thêm phần kích thích, Snape đưa bàn tay dính đầy tinh dịch trắng đục lên môi, liếm sạch dịch thể dính trên lòng bàn tay. Harry chu chu mỏ, sắc đỏ ngượng ngùng lan rộng từ gò má đến tận mang cần cổ duyên dáng. Cậu kéo Snape xuống, quấn lấy y trong một nụ hôn dài cuồng nhiệt, thưởng thức dư vị đắng nghét của bản thân trong miệng y. Vừa nhìn chằm chằm vào đôi mắt huyền sâu thẳm kia, cậu vừa nhấn nhá ngân nga nhấn mạnh từng chữ một: “Kĩ thuật. . . Không tệ, lão già đầu tóc bóng nhờn đáng ghét…”

“Cảm ơn vì đã khen quá lời, thằng oắt ngu đần đáng ghét.” Lão già đáng ghét cười giả lả, cảm nhận sự rung động truyền từ thân thể kề sát lan tới.

Vành tai tinh tế bị kẹp giữa hai hàm răng chịu cảm giác nhấm nháp nhẹ nhàng, theo từng cái nhấm mút của ông thầy mình, thân thể mảnh mai của Harry không ngừng run lên, phát ra những tiếng rên kinh hoảng. Bàn tay lần theo đường cong dọc sống lưng đi xuống, lột bỏ mảnh vải che thân cuối cùng của cậu thanh niên, kéo một bên chân thon dài lên, kẹp chặt giữa khuỷu tay mình, đầu lưỡi Snape khẽ khàng di động, dịu dàng an ủi nhịp đập đang gia tốc nơi cần cổ, ngón tay dính đầy tinh dịch trắng đục nhẹ nhàng ấn vào cửa mình khép chặt, cảm nhận ngay thân thể Harry cứng đờ trong nháy mắt, nhưng lại thả lỏng xuống nhanh chóng.

Vừa bị càn quét trong khoang miệng, lại vừa bị đùa bỡn chỗ mẫn cảm, đồng thời ngón tay bên trong không ngừng cẩn thận nhúc nhích, làm cậu thanh niên có cảm giác bị ép buộc mà nức nở không sao kìm nổi, thân mình chỉ biết giãy giụa mà chẳng biết làm gì hơn.

“Easy, boy (Sẽ nhanh thôi, bé cưng)…”

Chờ khi thân thể ngây ngô quen với cảm giác bị vật lạ xâm nhập rồi, Snape bắt đầu tiến sâu vào trong, thăm dò nội bích mềm mại, ấm nóng, từ từ nới rộng, quấy thành những tiếng nước khẽ vang, tạo nên từng đợt run rẩy kịch liệt lẫn tiếng thở dốc vụn vỡ.

Khi ngón tay thăm dò u huyệt tăng lên đến ba ngón, vừa lúc nhẹ nhàng xẹt qua một điểm nào đó, thì khoái cảm bất thình lình dâng tràn khắp người.

“Ohhhhhhhh ahhhhhhhhhhhh ~~~~!”

Harry hoảng hốt, cổ họng rên lên một tiếng cao vút đầy ma mị, quyến rũ.

Snape ngừng lại trong giây lát, đoạn ấn nhẹ lên chỗ vừa rồi một lần nữa như xác định lại, tiếng ngân nga đứt quãng không sao ngăn nổi lập tức tràn ra đầu môi Harry. Người thanh niên uất ức vì âm thanh đó, lập tức thẹn thùng vội vã giơ cánh tay lên chẹn ngang miệng, kiên quyết không chịu phát ra tiếng.

“Tiếng rên rỉ ngọt ngào của em, thực đáng để Nhà Gryffindor được tặng thêm năm trăm điểm đấy.” Snape hôn lên cằm Harry, nhẹ nhàng khuyên cậu đừng ngược đãi cánh tay mình thêm nữa, ngón tay y tiếp tục vân vê đè ép khiến cậu vừa sung sướng lại vừa uất ức.

“Harry…”

Tiếng ngâm nga đậm đà ngân vang tên mình cất lên. Harry tròn mắt king ngạc há hốc mồm. Đây là lần đầu tiên Snape gọi cậu như thế. Và dường như tiếng gọi trầm khàn thấm đẫm ham muốn ấy đang không ngừng quấy rối trí óc cậu, rung động đến độ nhột nhạt trong tai.

“Harry, nhìn ta.” Sâu thẳm trong đôi mắt huyền là những ánh lửa bỏng cháy, ngưng kết trong sự dịu dàng đây cám dỗ, nổ ra thành muôn ngàn tia sáng đủ sắc màu, điểm xuyết thêm cho những ánh sao trên bầu trời đêm lấp lánh, khóa chặt tầm nhìn của đôi mắt xanh biếc nọ. Snape vừa rút ngón tay ra, thì gần như ngay lập tức, một vật thể thô to nóng bỏng vội vã thay thể, đâm một nhát thật sâu. Đôi mắt xanh biếc co rụt lại, cảm giác đau đớn vì bị xé rách quẩn quanh trong cổ học người thanh niên, tiếng thét cao vút vừa cất lên thì bị một đôi môi nuốt chửng ngay tức thì.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro