cuonglongchuong3
ẦN 3 TÌNH CỜ CỨU BẠCH NGỌC TIÊN CƠ
Sáng sớm hôm sau, hai người thức dậy muộn. Tiêu sơn thần nữ ngượng ngập ôm lấy y phục mặc vội vào rồi ra khỏi ph*ng.
La Linh ra sau, chàng đi tìm Miêu Thiên Hồng thì phát giác ra nàng ta đã biến mất chỉ còn để lại một phong thư nhỏ.
La Linh đọc thư mới biết Miêu Thiên Hồng đã đi tìm Bạch Thái Tiên Hồ. Nàng chính là người nội thê thứ ba của chàng ngày xưa.
La Linh hốt hoãng vội tìm Tiêu sơn thần nữ để hỏi chuyện. Chàng muốn biết xem liệu Bạch Thái Tiên Hồ có thể ở đâu vì chỉ có như vậy mới hy vọng gặp lại Miêu Thiên Hồng.
Tiêu sơn thần nữ lắc đầu thở dài nói:
- Tung tích của Bạch Thái Tiên Hồ e rằng muội cũng không biết được. Từ khi chàng bị chết đi bọn thiếp cũng chia lìa nhau thấm thoát đã 20 năm rồi.
La Linh thất vọng hỏi :
- Vậy chứ hình dong của Bạch Thái Tiên Hồ ra sao. Chúng ta có thể dựa vào đó để điều tra xem hiện nay cô ta ở nơi đâu.
Tiêu Sơn thần nữ gật đầu:
- Đây cũng là một ý hay. Con người của Bạch thái muội cực kỳ xinh đẹp và mỵ lực của nàng rất cao. Điểm đặc dị duy nhất nơi nàng chính là mùi thơm từ cơ thể nàng tỏa ra. Đây là mùi thơm tự nhiên không phải do phấn sáp nên khá đặc biệt. Chỉ cần tướng công ngửi mùi hương này một lần thì mãi mãi không quên.
La Linh nghĩ thầm không hiểu thân thế của mình có đúng như lời Miêu Thiên Hồng nói không ? Nếu quả đúng vậy thì chàng có phước vô cùng mới được các mỹ nhân xinh đẹp đem lòng thương mến.
Tiêu Sơn thần nữ khuyên giải chàng chớ nên ra đi vào lúc này, bởi lẽ nàng đang nghiên cứu một môn thuốc để chữa cho căn bệnh mất trí của chàng.
La Linh nghe vậy thì không còn ý định đi nữa. Chàng muốn nhân cơ hội này tìm hiểu xem con người chàng thật sự là ai trên cuộc đời này.
Từ đó, La Linh ở lại trên Cửu Thiên sơn chữa bệnh. Chàng ngày ngày phải uống một loại đơn dược không hiểu là thuốc gì nhưng rất khó uống. Ban ngày thì chàng thường xuyên được Tiêu sơn thần nữ chiếu cố với những câu chuyện về cuộc đời của La Linh và những kỷ niệm giữa hai người. Đêm đến, La Linh và Thần nữ lại bí mật cùng nhau ái ân trong căn ph*ng của chàng.
Nhưng trước mặt hai vị cô nương Hồng Kỳ Kỳ và Hồng Tố Tố, hai người vẫn xưng hô khách sáo với nhau. Chỉ khi họ chỉ còn riêng với nhau, Tiêu sơn thần nữ mới gọi La Linh là Tướng công và xưng là thiếp.
La Linh ngày càng gần gũi Tiêu sơn thần nữ thì lại càng cảm thấy yêu thương nàng hơn nữa. Chàng yêu thương thần nữ không chỉ vì nàng quá đẹp mà còn vì tình cảm của nàng giành cho chàng hết sức chân thật.
Nhưng có một chuyện mà cả La Linh và Tiêu sơn thần nữ đều không ngờ tới. Đó là tình cảm của hai thiếu nữ họ Hồng giành cho La Linh. Họ đâu biết chàng là phu quân của sư phụ mình mà chỉ nghĩ chàng là một thanh niên mới lớn, chỉ hơn họ vài tuổi.
Chính vì vậy, hai thiếu nữ đều ngạc nhiên vì sự săn sóc quá chu đáo của sư phụ họ đối với La Linh. Dường như cả ngày hai người gắn bó với nhau và rất ít khi chị em họ có được cơ hội tiếp cận chàng.
Sự ngạc nhiên ban đầu dần dần chuyển thành sự nghi ngờ trong lòng hai thiếu nữ. Hai nàng tìm cách bí mật theo dõi hành động của La Linh và sư phụ mình. Cả hai đều sững sờ không tin vào tai mắt mình nữa khi họ phát hiện ra cảnh tượng ái ân giữa hai người
Hồng Tố Tố kéo vội Hồng Kỳ Kỳ ra khỏi chỗ núp ra phía ngoài mới thở ra được một hơi dài rồi nói:
- Tỷ không ngờ sư phụ lại có thể làm chuyện như vậy. Trước nay sư phụ rất ghét nam nhân, chẳng hiểu vì sao bây giờ sư phụ lại biến đổi như vậy.
Hồng Kỳ Kỳ ngơ ngác như người mất hồn. Hai người một đằng là sư phụ của nàng, một đằng là người yêu lý tưởng của nàng lại làm chuyện thông dâm cùng nhau. Sự thực này khiến nàng vô cùng chua xót, không dám tin vào mắt mình nữa.
Hồng Tố Tố thấy em gái như vậy thì lay vai Hồng Kỳ Kỳ hỏi:
- Muội muội ! Muội định thế nào đây ?
Hồng Kỳ Kỳ vội lấy lại tinh thần, thầm suy nghĩ rồi nói:
- Chúng ta phải cách ly hai người họ ra thì mới ổn. Nếu như việc này lan truyền ra ngoài thì uy danh của sư phụ sẽ không còn nữa. Còn La huynh thì vốn đang bị bệnh nên đã bị sư phụ hớp hồn mất rồi. Hiện nay chúng ta phải làm biện pháp mạnh mới xong.
Hồng Tố Tố gật đầu:
- Muội nói có lý. Chúng ta nên đưa La huynh rời khỏi Cửu thiên sơn là cách tốt nhất. Nhưng làm sao để làm việc này. Hai người bọn họ rất hay cặp kè với nhau và võ công của sư phụ thì rất cao siêu khó mà qua mặt được người.
Hồng Kỳ Kỳ mỉm cười nói nhỏ:
- Tỷ hãy xem muội ra thủ đoạn đây !
Hồng Kỳ Kỳ lấy từ trong người ra một gói bột đen xì rồi đi lại bên cửa sổ phòng La Linh.
Bên trong phòng lúc này La Linh và Tiêu sơn thần nữ đang địt nhau đến đoạn cao trào. Tiếng thở hổn hển của mỹ nhân và những âm thanh do lồn cặc địt nhau nghe rõ mồn một trong đêm canh vắng.
Hồng Kỳ Kỳ bịt mũi rồi thổi nhè nhẹ từng đám bụi đen đen bay vào ph*ng chỗ hai người đang nằm.
Lát sau, thân hình của La Linh đã ngã ra nằm bất động trên thân mình Thần nữ. Hồng Kỳ Kỳ đợi thêm một hồi mới từ từ kéo tỷ tỷ của nàng cùng vào.
Dưới ánh đèn, cả hai thiếu nữ đỏ mặt vì ngượng. Thân hình của La Linh đổ ập xuống trên thân hình Tiêu sơn thần nữ. Cả hai đều lõa thể không một mảnh vải che thân. Mùi dâm thủy chảy ra bốc trong không khí khiến hai thiếu nữ phải nhăn mặt.
Hồng Kỳ Kỳ một tay cầm đèn soi vào chỗ hai người rồi giục tỷ tỷ kéo hai thân hình trần truồng ra.
Hồng Tố Tố lắc đầu nhất khoát không chịu thực hiện. Nàng xấu hỗ quá nên không dám đ.ng chạm vào hai thân xác đang lõa lồ kia.
Hồng Kỳ Kỳ đành phải chuyển đèn cho tỷ tỷ của nàng rồi cúi xuống ôm lấy thân hình La Linh kéo ra.
Cả hai thiếu nữ đều sững sốt đỏ bừng mặt khi nhận thấy con cặc to tướng của La Linh vẫn còn dính chặt vào cái lồn nhỏ nhắn của sư phụ.
Thân hình của Tiêu sơn thần nữ trắng nõn nà tuyệt đẹp lộ ra trước cặp mắt của hai nữ đệ tử. Cảnh tượng lồn của Tiêu sơn thần nữ đang ngoạm lấy con cặc của La Linh thật khiến cho hai người thiếu nữ phải xấu hỗ rụng rời.
Hồng Kỳ Kỳ phải vất vả lắm mới lôi được con cặc của La linh ra khỏi cái lồn của sư phụ. Hai nàng để mặc Tiêu sơn thần nữ nằm đó và tức tốc mặc lại y phục cho La Linh rồi đưa chàng xuống núi.
Rạng sáng ngày hôm sau, La Linh thức dậy thì phát giác ra chàng đang nằm trên một chiếc xe ngựa kéo.
La Linh ngạc nhiên vội ngó mắt nhìn ra thì thấy khung cảnh vài người đi lại trong buổi sớm mai. Chàng nhìn lên phía đầu xe thì thấy hai nữ nhân đang ngồi đánh xe nhưng không biết đó là ai.
Hồng Tố Tố quay lại nhận ra La Linh đã tỉnh liền tươi cười hỏi:
- La huynh đêm qua ngủ có ngon không ? Bọn tiểu muội đi suốt đêm qua mệt hết cả người.
La Linh ngơ ngác không hiểu gì cả vội hỏi:
- Tại sao ta lại ở đây ? Còn Tiêu sơn thần nữ đâu ?
Hồng Kỳ Kỳ cười nói vọng vào:
- La huynh không phải lo. Sư phụ rất khỏe. Người bảo chúng tôi đưa chàng đi tìm đại phu để chữa bệnh vì sư phụ người không đủ năng lực rồi.
La Linh nhíu mày suy nghĩ. Chàng không nhớ ra tại sao lại có chuyện lạ như vậy. Tại sao chàng không hề nhớ chút gì về chuyện này.
Hồng Tố Tố thấy chàng nhíu mày thì phì cười nói:
- La huynh suy nghĩ làm chi cho mệt óc. Chàng nên nghỉ ngơi cho khỏe thì tốt hơn.
La Linh nhớ không ra chuyện này nên cho rằng do chàng bị bệnh mất trí nên mới như vậy. Chàng nghe Tố Tố nói liền nằm xuống nhắm mắt dưỡng thần.
Trên đường đi, mọi người chuyển sang cưỡi ngựa nên cước trình ngày càng nhanh chóng. Hồng Kỳ Kỳ hy vọng với cách di chuyển như vầy sẽ đánh lạc hướng được sư phụ nếu như người quyết định rượt theo.
Một hôm, khi đi ngang một cánh rừng thì có tiếng vũ khí chạm nhau dữ dội. Ba người thúc ngựa phi nhanh để xem chuyển gì xảy ra. Khi gần đến nơi thì thấy một thiếu nữ bịt mặt đang giao chiến với hơn 10 tay cao thủ. Võ công của thiếu nữ rất cao. Kiếm tung hoành, nhưng vẫn không sao thoát khỏi vòng vây của địch nhân.
La Linh phát hiện ra thiếu nữ dường như đã bị nội thương nên các chiêu kiếm nàng đánh ra mục đích chỉ là để tìm đường tháo chạy. Chàng không hiểu giữa hai bên đã phát sinh ra chuyện gì mà đánh nhau dữ dội như vầy.
Hồng Tố Tố và Hồng Kỳ Kỳ đều là nữ nhân nên rất khó chịu khi thấy cả chục gã đàn ông đang bao vây đàn áp một thiếu nữ. Hồng Tố Tố nói nhỏ:
- Muội muội ! Chúng ta nên giúp thiếu nữ kia . Tỷ nhìn thấy tình trạng này thật chướng mắt.
Hồng Kỳ Kỳ gật đầu đồng ý. Nàng quay sang dặn La Linh chớ nhảy vào tham chiến vì bọn người kia võ công rất cao có thể làm chàng bị thương.
Hai nàng chỉ biết La Linh đến Cửu Thiên sơn để chữa bệnh chứ không hề thử qua võ công của La Linh. Vì thế hai cô đều xem chàng như một bệnh nhân.
Hồng Tố Tố và Hồng Kỳ Kỳ đều bỏ ngựa nhảy vào tham chiến. Hai nàng võ công cao cường nên nhất thời đã phá được vòng vây của bọn người nọ cứu thiếu nữ chạy thoát.
Thiếu nữ bịt mặt phóng vào khu rừng nhanh như điện chớp. Dường như nàng ta không quan tâm gì đến người đã cứu mình.
Hồng Tố Tố và Hồng Kỳ Kỳ ở lại cản hậu. Hai nàng đều là đệ tử của Tiêu Sơn thần nữ nên võ công không phải tầm thường. Cuộc chiến giữa đôi bên diễn ra ác liệt.
La Linh đứng phía ngoài quan chiến, chàng nhận ra thiếu nữ bịt mặt vừa chạy vào rừng thì từ phía sau một thân cây cách đó chừng 5 trượng có một bóng đen khinh công rất cao siêu rượt đuổi phía sau.
La Linh chột dạ thầm lo cho thiếu nữ nọ. Chàng rời khỏi lưng ngựa ẩn mình sau những thân cây bí mật chạy theo.
Đi được hơn 1 dặm. La Linh nhìn thấy thiếu nữ bịt mặt và bóng người nọ chui vào trong một căn miếu đổ, hoang vắng.
La Linh sử dụng khinh công nhảy lên nóc miếu tìm chỗ thủng ngó xuống.
Chàng thấy thiếu nữ đang đứng bên góc điện thờ đối diện với một người mặt tam giác, mũi ưng, nhìn rất hung dữ và thâm độc.
Gã mũi ưng cười khụng khụt nhìn thiếu nữ nói:
- Bạch Ngọc cô nương nên thức thời là hơn. Hiện cô nương đã trúng phải Âm thiên chưởng của Âm ma. Loại công phu đó e rằng trên đời chỉ có ta mới đủ sức chữa khỏi. Cô nương không theo ta thì tính mạng cũng không còn.
Thiếu nữ bịt mặt lúc này đã gỡ bỏ khăn che mặt, để lộ ra một khuôn mặt tuyệt đẹp với làn da trắng mịn và đôi mắt mê hồn.
Nàng chính là Bạch Ngọc tiên cơ, mới nổi danh trong 2 năm gần đây.
Bạch Ngọc tiên cơ cầm kiếm nơi tay chỉa thẳng về phía đối phương run giọng:
- Tên tiểu cẩu vô sĩ. Ta tìm người bao lâu không gặp, không ngờ hôm nay ngươi lại dám vác mặt đến đây. Tội ác của ngươi trời đất không dung. Ngươi tưởng có thể uy hiếp ta ư ?
Gã mũi ưng cười gằn:
- Thiên Hồ ta vốn dĩ đã ưng cô nương nhà nào thì người ấy không thoát. Bây giờ cô nương không chịu cũng phải chịu.
Gã nói xong xông ngay vào vung chưởng tấn công luôn đối thủ một chưởng.
Bạch Ngọc tiên cơ biết đối phương nổi tiếng dâm tà và tàn độc. Nhưng bản lĩnh y thế nào thì giờ này nàng mới được mục kích. Không ngờ võ công của gã cũng hết sức lợi hại. Bạch Ngọc tiên cơ bắt đầu lo lắng vừa đánh vừa nghĩ cách trốn đi.
Nhưng Thiên Hồ làm gì không nhận ra điều đó. Gã liên tiếp dồn đối phương vào thế phải tận lực phát chiêu. Gã hy vọng mỹ nhân nội thương bộc phát thì cơ hội của gã sẽ cao hơn nhiều.
Bạch Ngọc tiên cơ tâm tình không định mà nội thương thì ngày càng tăng khiến cho võ công nàng phát huy chẳng được bao nhiêu. Nàng bị dồn vào góc tường hết phương vùng vẫy.
Thiên Hồ thấy thời cơ đã đến. Gã phất mạnh cánh tay bên tả đẩy ra một làn khói đen về phía Bạch Ngọc Tiên cơ.
Bạch Ngọc Tiên Cơ không thể ngờ được đối phương lại có quái chiêu này. Nàng vung tay định đánh trả một chưởng để đẩy làn khói đen kia đi thì toàn thân đã thấy run động.
Làn khói đen này vốn là một dâm dược được cất giữ trong cánh tay Thiên Hồ. Gã khi nào gặp phải nữ nhân võ công quá sức lợi hại không làm gì được mới mang ra sử dụng.
Qủa nhiên khi Bạch Ngọc Tiên cơ mắc phải dâm dược thì cả người nàng đã run lẩy bẩy lên rồi.
Nàng gắng gượng dựa lưng vào tường để cho cơ thể khỏi phải gục ngã.
Thiên Hồ thấy nạn nhân đã nhiễm phải dâm dược của mình thì khoái trí cười lên khanh khách.
Gã không thèm đánh nữa mà lùi ra xa nói lớn:
- Bạch Ngọc cô nương đã trúng phải Dâm xuân hương vụ của ta. Nàng bây giờ coi như đã là người của ta rồi. Có muốn chống cũng không được nữa.
Lúc này, thân hình Bạch Ngọc tiên cơ đã run lên bần bật. Nàng buông thỏng thanh kiếm rớt xuống đất trong khi cả cơ thể nàng từ từ ngồi xuống góc tường.
La Linh ở phía trên nhìn xuống cũng phải kinh hãi. Chàng thấy Bạch Ngọc tiên cơ mặt đỏ như say rượu. Đôi mắt đầy ánh xuân tình thì biết rằng dâm dược cực kỳ lợi hại.
Rồi như mất cả lý trí và sự xấu hỗ. Bạch Ngọc tiên cơ vội vã cởi bỏ y phục đang mặc trên người. Nàng vừa làm vừa rên rỉ không ngừng.
Thiên Hồ trố mắt ra nhìn. Thân hình mỹ nhân hiện ra đẹp không thể tả. Chưa bao giờ trên giang hồ gã được nhìn thấy một mỹ nhân khuyến rũ đến như vậy.
Gã nuốt vội nước bọt vì thèm khát, rồi tiến lại gần mỹ nhân.
Bạch Ngọc tiên cơ đã lõa thể ngồi ở góc phòng. Y phục nàng lột ra vứt bừa trên nền gạch. Hai tay mỹ nhân đưa lên vuốt ve đôi nhũ phong no tròn hấp dẫn. Nàng không xấu hỗ gì giang rộng hai chân ra để lộ cái l. xinh xắn và trinh nguyên của mình ra trước con mắt của gã dâm tặc.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro